Game Mô Phỏng Thần Linh (Dịch)

Chương 37: Style ở bên kia sông không đúng (1)

Trời sáng, Lục Nghiêu lập tức xoay người rời giường.

Kể từ khi tiếp xúc với game mô phỏng thì hắn hầu như không bao giờ ngủ nướng. Hắn luôn có một loại lo lắng là mình chỉ cần không chú ý một chút thì bộ lạc Tỏi có khả năng sẽ bị một thảm họa đột ngột nào đó phá hủy.

Bộ lạc pixel hiện giờ còn quá yếu ớt.

Mùa đông quá dài, mùa hè quá nóng, thức ăn thì không đủ, kẻ thù bên ngoài lăm le xâm lược, bệnh truyền nhiễm… Mấy thứ này đối với bộ lạc Tỏi mà nói, cái nào trong số đó cũng có thể gây ra tai họa ngập đầu.

Lục Nghiêu rót một tách cà phê hòa tan rồi bắt đầu quan sát những người pixel.

Bây giờ dân số bộ lạc đã đạt tới 311 người, giá trị tín ngưỡng là 270 điểm.

Sau khi vượt qua mùa đông thì thức ăn của bộ lạc Tỏi đã lần nữa được lấp đầy, lương thực tồn kho đang từ cảnh cáo màu vàng đã trở về màu xanh lá cây khỏe mạnh.

Ngoài ra, mặc dù gỗ đang trong giai đoạn màu vàng không đủ dự trữ nhưng dưới sự thúc đẩy của hai thợ mộc, việc sử dụng của nó đã dần dần trở nên phổ biến. Nhà tranh bộ lạc cũng dần dần thay đổi theo hướng nhà ván gỗ.

Mùa xuân hồi sinh vạn vật nhưng cũng mang đến một nhóm khách không mời.

Năm chiếc xuồng xuất hiện trên dòng sông phía Đông đang di chuyển với tốc độ rất nhanh và dần cập bến.

Người lái xuồng đều là nữ pixel, làn da của họ có màu tối hơn, tóc rối tung, mặc một loại áo giáp da mềm bao phủ toàn thân, lưng đeo cung tên.

Nữ pixel dẫn đầu có danh hiệu [Thuyền trưởng]. Không giống như những người xung quanh, trên đầu cô ta đội một chiếc mũ bảo hiểm làm bằng xương trắng, trên xương trắng có rất nhiều răng sắc nhọn trông giống như một con thú lớn.

Bởi vì vốn trò chơi pixel đã mờ ảo nên Lục Nghiêu cũng không thể nhìn được nhiều thứ hơn.

[Thuyền trưởng] lên bờ mở miệng:

- Các người! Giao nộp đàn ông cường tráng ra đây! Nếu không các người chính là kẻ địch của bộ lạc Đông Hà chúng ta!

Những người tí hon khác cũng hô to theo thủ lĩnh.

- Giao nộp đàn ông ra đây!

- Đàn ông! Đàn ông!

- Mau đưa đàn ông cường tráng lên thuyền ngay!

- Nếu không sẽ biến tất cả các người thành nô lệ!

Lục Nghiêu nhìn mà chẳng hiểu ra sao.

Tốp chị em hệ ăn thịt của thời đại bộ lạc này là thế nào nữa đây?

Tiên tri và Shaman tất tả chạy đến, đi cùng bọn họ tới còn có hơn 30 thợ săn cầm cung tên, hai bên giằng co ở bên bờ sông.

Lúc này, trên dòng sông phía sau xuồng bỗng nhiên chui ra hai con quái vật, trên đỉnh đầu chúng hiện lên ký hiệu [Quái vật biển Lv8].

Quái vật biển lớn cỡ năm người hợp nhất, trên người trải rộng lân giáp, đầu và thân thể nó giống như thằn lằn, trong miệng trải đầy răng sắc nhọn có hơi giống với cá sấu khổng lồ có thể đứng thẳng.

Hai con quái vật biển bước từng bước lên bờ.

Thợ săn của bộ lạc Tỏi nhao nhao bắn tên nhưng cung tên dường như không có tác dụng với tầng lân giáp của quái vật biển, hoàn toàn không đả thương được chúng.

Trên đầu những người tí hon bộ lạc Đông Hà toát ra biểu tượng mặt cười.

- Quái vật biển đao thương bất nhập!

- Các người quá nhỏ yếu!

Nữ thuyền trưởng nói:

- Chúng tôi nuôi nhiều loài quái vật biển và có thể phá hủy bộ lạc của các người bất cứ lúc nào. Nhưng nếu các người có nhiều đàn ông cường tráng mà bộ lạc Đông Hà rất thích thì giao đàn ông ra đây, chúng tôi sẽ bảo vệ các người.

Những người tí hon bộ lạc Đông Hà khác cũng nói theo.

- Bộ lạc yếu đuối, dâng đàn ông ra đây! Phải là đàn ông cường tráng!

- Đừng có mà không biết tốt xấu!

- Nhanh lên, nhanh giao đàn ông ra đây, nếu không chúng tôi sẽ bác các người đi như nô lệ!

Lục Nghiêu uống một ngụm cà phê.

Chuyện này không dễ giải quyết nha.

Đương nhiên hắn có thể dùng tia chớp giết chết hai con quái vật biển này, nhưng phương thức đó không thể giải quyết được nguy cơ trước mắt, ngược lại sẽ tiến thêm một bước làm cho bộ lạc Đông Hà biến thành kẻ địch.

Bộ lạc Tỏi không có năng lực và kỹ thuật chế tạo thuyền, hoàn toàn không thể đặt chân vào sâu trong sông, bộ lạc Đông Hà có thể nói là muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.

Từ cấu hình kỹ thuật mà xem thì bộ lạc Đông Hà có thể chế tạo xuồng, có cung tên, có trang phục đặc biệt của bộ lạc, còn có một ít hình thức sơ khai của chế độ nô lệ. Bọn họ còn có thể nuôi quái vật biển, trình độ văn minh cũng không thấp.

Lục Nghiêu thấy lời uy hiếp của nữ thuyền trưởng ngược lại đúng là uy hiếp.

Nếu bộ lạc Đông Hà thật sự có thể chiếm được toàn bộ bộ lạc Tỏi thì bọn họ hoàn toàn không cần phô trương thanh thế như vậy, cứ trực tiếp tấn công, biến tất cả mọi người thành nô lệ bắt đi là được.

Thế giới pixel trong Game mô phỏng thần linh khác với thế giới thực, nơi có các vị thần linh, có sứ đồ, có ngọn lửa tín ngưỡng, có quái vật... Những người pixel tí hon có một cách đặc biệt để tiến hóa nên không thể đánh giá họ dựa theo lịch sử con người hiện có được.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất