Game Mô Phỏng Thần Linh (Dịch)

Chương 43: Niềm vui và nỗi buồn của các bộ lạc đều không giống nhau (1)

Lục Nghiêu đọc đi đọc lại lời cầu xin của Tổ Mẫu, xác nhận đúng thông tin như vậy.

Hải yêu đúng là trẻ con do phụ nữ bộ lạc Đông Hà sinh ra.

Tổ Mẫu cũng giải thích nguyên nhân.

Những đứa trẻ do bộ lạc Đông Hà sinh ra, bé gái thì luôn khỏe mạnh mà lớn lên. Nhưng nếu sinh ra bé trai, thì trong khoảng thời gian ngắn mấy bé trai sẽ mọc vảy và đuôi, cơ thể cong lại, dần dần biến thành quái vật thằn lằn sống ở trong nước.

Sức mạnh của hải yêu rất lớn, lớp vảy trên da không thể đâm hỏng được, cơ thể chúng nó không ngừng phát triển, sau đó lột da. Cứ thế cho đến khi sinh mạng ngắn ngủi kết thúc.

Khuyết điểm lớn nhất của chúng nó là không thể rời khỏi nước.

Mà nguyên nhân xảy ra chuyện này, bộ lạc Đông Hà cũng không hiểu được. Các cô chỉ nói, đây là ban ơn của Kỳ Thần, hải yêu được sinh ra khiến các cô có thể thống trị toàn bộ vùng nước.

Khoảng thời gian trước kia, bỗng nhiên nhóm hải yêu bị bệnh mà lúc trước chưa bao giờ có.

Bộ lạc Đông Hà không trị được hết bệnh này, chỉ có thể trơ mắt nhìn hải yêu vốn dĩ khỏe mạnh cường tráng, hiện tại lại yếu ớt nằm trong nước. Ngoại trừ ba con đã chết vì bệnh, còn có một số hải yêu khác nổi bụng trên mặt nước, miệng sùi bọt mép, có thể thấy tình trạng của bọn chúng rất tệ, không thể sống lâu.

Khi Lục Nghiêu nghe những chuyện này, hắn có hơi thổn thức.

Hải yêu trước kia: thân thể cường tráng, da rắn chắc, vẻ ngoài tràn đầy cảm giác áp bức, bá đạo ngang ngược.

Hải yêu bây giờ: số phận bi thảm, sinh mệnh yếu ớt, cơ thể đau đớn, bệnh tật quấn thân.

Trông thì thấy hải yêu vô địch trong nước, nhưng bản thân chúng là những bé trai biến dị, bây giờ lại bị bệnh khó trị.

Vì tuyệt vọng không còn cách nào khác, Tổ Mẫu chỉ có thể đến đây, xin thần linh ở vùng này giúp đỡ.

Cũng chính là Lục Nghiêu.

Thỉnh cầu này Lục Nghiêu cũng không biết phải làm sao để giải quyết.

Đáng tiếc là hắn không phải là Dược thần.

Các kỳ tích hắn có chỉ có thể chế tạo hiện tượng và thiên tai tự nhiên, không có kỳ tích nào có thể chữa trị bệnh tật.

Bộ lạc Tỏi có hơn ba trăm người, Shaman chỉ có ba thầy thuốc. Người trị bệnh cho người đã rất hiếm, huống hồ đây là trị bệnh của hải yêu.

Tổ Mẫu chỉ có thể yên lặng cầu nguyện trong đền thờ, bà ta chỉ thẳng thắn với thần linh. Loại chuyện bí mật liên quan đến chuyện sống chết của bộ lạc, bà ta không dám nói với Tiên tri và Shaman.

Lục Nghiêu xem xét một hồi.

Có rất nhiều nguyên nhân khiến hải yêu bị bệnh. Nước quá lạnh hoặc quá nóng, cỏ trong nước quá nhiều, ảnh hưởng của sự thay đổi khí hậu… Hoặc có lẽ hải yêu bị bệnh truyền nhiễm được sinh ra.

Bây giờ, Lục Nghiêu chỉ có thể nói, dù có muốn cũng chẳng giúp được gì.

Nền văn minh của bộ lạc Đông Hà không được phát triển tốt lắm, nhưng bộ lạc Tỏi lại mở ra một sự kiện mang tính bước ngoặc.

[Chữ viết đã dần phổ biến ở bộ lạc Tỏi, bộ lạc Tỏi đã học xong cách dùng tên.]

Sau cái thông báo này, Lục Nghiêu phát hiện trên đỉnh đầu mấy người tí hon của bộ lạc Tỏi xuất hiện cái tên.

Tiên tri tên là Nông Lai.

Shaman gọi là Liệp Thương.

Anh em heo cá cuối cùng cũng có tên riêng của mình.

Anh hùng yêu thích heo rừng tên là Liệp Thú, còn anh hùng thích cá tên là Ngư Tẩu.

Trong bộ lạc Tỏi có hai dòng họ lớn, người làm nông thì lấy họ Nông, còn thợ săn thì họ Liệp.

Ngoại trừ hai họ này ra, vì một ít người thích lưới đánh cá để bắt cá sẽ lấy họ Ngư. Hay người thợ mộc sẽ lấy họ Mộc, thầy thuốc thì lấy họ Dược, còn người làm muối sẽ lấy họ Diêm.

Có thể thấy rằng, tên họ mỗi người ở bộ lạc Tỏi đều dựa vào nghề nghiệp của họ mà đặt ra.

Qua chuyện này có thể nhận ra, Tiên tri và Shaman là thủ lĩnh của bộ lạc, nhưng thân phận thủ lĩnh không khiến họ rời khỏi nghề nghiệp của bản thân. Thật ra nghề nghiệp của bọn họ là nông dân và thợ săn, ngày thường cũng làm những công việc liên quan đến nghề nghiệp.

Sau khi sử dụng chữ viết, thì tên riêng là đặc điểm riêng của từng người bọn họ. Cái tên ra đời, khiến suy nghĩ của bọn họ càng trở nên phức tạp hơn.

Lục Nghiêu chú ý thấy, có hai người tí hon đang trao đổi những suy nghĩ tâm đắc với nhau.

Một người gọi là Nông Vũ, một người khác gọi là Ngư Hoan.

Nông Vũ hỏi:

- Lương thực trồng ở ruộng, như lúa mạch và khoai tây đều có thể gieo trồng vào mùa xuân, đến mùa đông có thể thu hoạch rồi. Vậy cá trong nước có thể làm như vậy không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất