Game Mô Phỏng Thần Linh (Dịch)

Chương 49: Hình thức chiến đấu (1)

- Lục Nghiêu, Lục Nghiêu?

Chị Bành nhắc nhở:

- Em gửi chị bảng báo cáo tháng này đi, bên kia hối quá rồi.

- À, em gửi liền.

Lục Nghiêu vội vàng gửi báo cáo, hắn xoa xoa cái mũi, cảm thấy có hơi mệt mỏi.

- Dạo gần đây trông em rất mệt mỏi đấy.

Chị Bành vừa đóng dấu tài liệu vừa trêu chọc hắn:

- Sao vây? Tan tầm em đi làm thêm ở đâu à? Hay là buổi tối đi chơi high quá sao?

Lục Nghiêu chỉ trả lời qua loa rằng buổi tối hắn ngủ không được.



Thời gian gần đây là thời kỳ quan trọng để bộ lạc Tỏi phát triển, Lục Nghiêu tập trung nhìn vào màn hình, không dám thả lỏng chút nào.

Vì hắn đã phá hủy con đường lưu thông qua núi giữa hai bộ lạc, cắt đứt việc mua bán với bộ lạc Ao Muối, nên bộ lạc Tỏi cần một con đường khác để giao tiếp với thế giới bên ngoài.

Về lý thuyết, thì hiện tại có ba con đường.

Hướng Bắc thì phải đi xuyên qua khu rừng, bước vào thế giới phía Bắc.

Hương Đông sẽ phải vượt qua sông Đông, tiến thẳng vào biển Đông.

Đi về hướng Nam sẽ tiến vào sa mạc, đi thông tới ốc đảo.

Trong ba con đường thì rừng rậm là con đường nguy hiểm nhất. Đây chính là lời do Isabel nói.

“Đại nhân, sâu trong rừng rậm có sinh vật nguyên tố sống trong rừng, không rõ số lượng bọn chúng, một số trong đó có tính công kích rất mạnh. Cho dù có thể xây dựng một con đường, nhưng bất cứ lúc nào sinh vật nguyên tố cũng có thể gây rối, sẽ có tai họa ngầm.”

Nếu bắt đầu giao thương bằng đường thủy ở phía Đông, cần phải phát triển kỹ năng đóng thuyền, những con thuyền bằng gỗ có thể sử dụng để đánh bắt cá và di chuyển trên mặt nước, nhưng không thể giúp đỡ trong việc di chuyển đường dài. Nếu phải đóng thuyền lớn và kiên cố hơn thì cần phải có thời gian dài.

Có thể nói rằng, sa mạc là lựa chọn tốt nhất.

Bộ lạc Bối Đô đã sống rất nhiều năm trong sa mạc, bọn họ hiểu rất rõ hoàn cảnh sống ở nơi đó. Trong sa mạc thứ nguy hiểm nhất chính là bão cát và khí hậu xấu, ngoài ra còn có quái vật sa mạc và bọn cướp.

Trong số rất nhiều mối nguy hiểm, thì quái vật sa mạc là mối đe dọa lớn nhất.

Quái vật sa mạc có tên gọi là “Sa trùng”, đó là một con giun khổng lồ.

Nó sống trong sa mạc, to lớn như một con giun khổng lồ, da sần sùi thô cứng và có màu vàng nâu, nếu dùng đá hay gỗ tấn công nó thì không có cách nào gây thương tổn đến nó. Sa trùng chuyên ăn lạc đà và có thể cắn nuốt tất cả các loại đá cứng, chúng là bá vương trên sa mạc và là thảm họa thiên nhiên mà bộ lạc Bối Đô không có cách nào chống lại.

Điều quan trọng nhất chính là câu Isabel nói với Lục Nghiêu.

“Khi tôi tìm bộ lạc Bối Đô, tôi đã giết một con giun.”

Lục Nghiêu lập tức cảnh giác.

— Cô có cách xử lý những con giun đó sao?

“Đại nhân, ngài muốn giết toàn bộ chúng sao?”

Lục Nghiêu vừa nghe thì cảm thấy hứng thú.

— Việc săn giết sa trùng sẽ là mục tiêu thứ hai, mục tiêu hàng đầu của chúng ta sẽ là dành lại ốc đảo, mở con đường thông thương từ sa mạc ra thế giới bên ngoài. Ngoài ra, cố gắng giảm bớt số lượng của sa trùng.

“Vâng, đại nhân.”

— Cô có cần hỗ trợ gì không?

“Đại nhân, bảo vật ngài đã tặng tôi là đủ rồi. Những con giun đó không khó đối phó.”

— Được, vậy thì nhanh chóng xuất phát.



Sau khi tan tầm về nhà, Lục Nghiêu vội vàng ngồi xuống trước máy tính, tầm mắt nhìn về khu vực sa mạc.

Sa mạc đã được mở rộng thành những khu vực mới, Isabel đã tìm được ốc đảo đã bị chiếm mất kia. Xung quanh cô ấy là một đống xác côn trùng màu nâu vàng, chỉ có nửa thân con giun còn lộ trên sa mạc, nhìn trông giống một ngón tay của người khổng lồ.

Trên đỉnh đầu Isabel xuất hiện dòng chữ [Đang chiến đấu].

Lục Nghiêu nhấn liên tục vào hình ảnh sứ đồ, màn hình lập tức hiện lên hình ảnh đang chiến đấu của Isabel, máy tính vốn phát ra âm thanh điện tử nhẹ nhàng lập tức biến thành dòng nhạc có tiết tấu mạnh mẽ.

Isabel mặc trang phục màu đen đang đánh nhau với một đám quái vật côn trùng màu nâu, nhưng mà bên quân địch hiện tại chỉ còn hai con. Trên đỉnh đầu quân địch và bên ta đều hiện thông tin của từng người.

[Isabel LV15] VS [Sa Trùng LV10] [Sa Trùng LV11].

Cuộc chiến được sắp xếp theo hình thức giống như chơi cờ.

Trên tay Isabel cầm một thanh kiếm màu xanh lục, không chừng chém hai con Sa trùng. Một luồng ánh sáng xanh từ thanh kiếm bay ra, bắn về phía hai con Sa trùng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất