CHƯƠNG 18: MỨC CƯỜNG HÓA GEN SIÊU PHÀM
Ba ngày sau, Võ quán Đại Minh.
Một đám đàn ông cường tráng khoanh tay vây thành một vòng.
Ở giữa vòng tròn là Lục Duyên và một người đàn ông cường tráng đầu trọc mặc quần áo bảo hộ đang cầm kiếm gỗ lớn để đối chiến.
Kiếm gỗ va chạm vào nhau phát ra những âm thanh nặng nề.
Thân hình hai người chớp động, không bao lâu, cổ tay Lục Duyên run lên, trường kiếm trong tay quét thành một đường vòng cung, đáp xuống vị trí chuôi kiếm của tráng hán, sau đó hắn phi thân, thúc đầu gối khiến tráng hán ngã ra đất.
“Hoan hô, Duyên ca lại thắng nữa rồi! "
“Trước kia Thiết Đầu đã từng làm lính đánh thuê, luyện được một tay kiếm pháp rất tốt, không ngờ chỉ trong hai ngày ngắn ngủi đã bị Duyên ca đánh bại!"
"Không hổ là Duyên ca của ta! Đỉnh quá!”
Lục Duyên nhìn Thiết Đàu ở trên mặt đất, thở ra một hơi, hai tay cầm kiếm bởi vì dùng sức quá độ mà có chút run rẩy.
Sau khi đánh bại Tiểu Hổ, ngày hôm sau Lục Duyên đã bắt đầu tìm người tỷ thí kiếm pháp, cuối cùng đối kháng với Thiết Đầu đã từng làm lính đánh thuê, thậm chí là từng săn giết ma thú.
Mất hai ngày, cuối cùng cũng xem như hắn đã nắm vững được quân thể sát kiếm, đánh bại Thiết Đầu.
Phải biết rằng, Thiết Đầu không phải là chiến sĩ gen, hắn chỉ là người thường mà thôi.
Có thể tưởng tượng được, kỹ xảo chiến đấu của người này mạnh đến thế nào.
"Không sao chứ?"
Lục Duyên nhìn Thiết Đầu.
Thiết Đầu ôm bụng đứng lên, lắc đầu, nhếch miệng cười:
"Ta cũng xem như đã gặp qua không ít chiến sĩ gen, nhưng lại chưa từng thấy kẻ nào có thể phát triển nhanh như ngươi đây. Ta cảm thấy sau này ngươi sẽ là một nhân vật có tiếng đấy.”
Lục Duyên nhếch miệng:
"Ta cũng cảm thấy như vậy.”
Nói giỡn sao, tốt xấu gì thì Lục mỗ đây cũng là người có bàn tay vàng, tương lai tiềm lực vô hạn.
Lục Duyên vẫn có tự tin về điểm này.
Lúc này, Phất Lãng Minh ở bên cạnh đi tới.
"Không tệ, tiến bộ rất lớn, với thực lực như ngươi, lần đầu tiên tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa cũng sẽ không có vấn đề gì."
Lục Duyên nghe vậy thì ánh mắt sáng lên, lộ vẻ tươi cười:
"Cảm ơn Minh ca ngươi đã chăm sóc ta, nếu không trong thời gian ngắn ta cũng chẳng thể phát triển nhanh như vậy.”
Hắn cũng cảm thấy với thực lực hiện tại của bản thân, hắn có thể thử tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa.
Lần đầu tiên vô cùng quan trọng, phải đi từng bước một.
Tốt nhất lần đầu tiên vẫn nên có chút thu hoạch.
Phất Lãng Minh gật đầu, sau đó mở miệng nói:
"Ngươi đi theo ta."
Lục Duyên đi theo Phất Lãng Minh đến văn phòng.
Phất Lãng Minh chỉ vào ghế sofa:
"Ngồi xuống đi.”
Lục Duyên ngồi xuống, Phất Lãng Minh nhìn Lục Duyên, mở miệng nói:
"Tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa có nghĩa là ngươi phải thu được gen siêu phàm đầu tiên. Điều này sẽ quyết định con đường tương lai, ngươi có biết các loại của chiến sĩ gen không?”
Lục Duyên gật gật đầu:
"Tôi đã từng thấy trên web đấu tranh. Hệ thủ hộ chú trọng phòng ngự và bảo hộ, hệ cường công chú trọng sức mạnh cùng tấn công, hệ ám sát chú trọng xâm nhập ám sát..."
Phất Lãng Minh gật đầu, chậm rãi mở miệng nói:
"Nếu ngươi đã xem qua, vậy ngươi cũng nên biết, sau khi ngươi chép được một gen siêu phàm, thể trội của cơ thể ngươi cũng sẽ nghiêng về phía kiểu gen kia. Tuy rằng chiến sĩ gen có thể ghi lại những gen làm tăng lên năng lực trên những phương diện khác nhau, nhưng thông qua nghiên cứu cho thấy, chú trọng vào một hướng, ghi lại những gen có thể chồng lên nhau sẽ đem lại hiệu quả lớn nhất. Ngươi đã quyết định sẽ đi con đường nào chưa?”
Lời nói của Phất Lãng Minh là kiến thức cơ bản của chiến sĩ gen.
Nhưng đó là cũng là một sự thật cơ bản về chiến binh gen.
Lục Duyên biết, điều này không phù hợp đối với hắn.
Bởi vì hắn có khối lập phương tiến hoá.
Mỗi một gen siêu phàm đều cường hóa chuyên biệt một phương diện nào đó, ví dụ như lực lượng trở nên mạnh mẽ, xương cốt phòng ngự trở nên rắn chắc chịu đựng, thân thể càng thêm linh hoạt, lực bộc phá tăng lên phạm vi lớn vân vân. Mặc dù vẫn cường hoá những phương diện khác nhưng lại không bằng phương diện được cường hoá riêng biệt kia.
Cho nên, về cơ bản, tất cả các chiến sĩ gen khi ghi chép gen, đều sẽ lựa chọn chuyên tâm ghi chép một dòng gen, như vậy sẽ thu lợi lớn nhất.
Nhưng Lục Duyên thì khác, hắn có thể tiến hóa tất cả gen thành hình thái lớn mạnh nhất.
Nói như vậy, cho dù mức cường hoá của gen siêu phàm này với những phương diện không đặc biệt cũng sẽ có tích luỹ vô cùng kinh khủng.
Suy cho cùng, đây chính là gen mạnh mẽ nhất.
Do đó, hắn có thể phát triển toàn diện.
Năng lực phòng ngự kiên cố nhất, lực lượng cường đại nhất, tốc độ nhanh nhất, tinh thần cứng cỏi nhất, thậm chí đối với những nguyên tố khống chế trong tay cũng đến trình độ như thế.
Không hề sơ hở, không ai có thể đạt được!
Thế nhưng, đó là chuyện của sau này, ít nhất ở giai đoạn hiện tại, hắn vẫn phải chọn một con đường.
Cũng là phương hướng để lộ ra bên ngoài.
Lúc trước Lục Duyên cũng từng tự hỏi, hắn định làm một chiến sĩ gen hệ cường công.
Thật ra đối với Lục Duyên, con đường nào cũng giống nhau.
Có khối lập phương tiến hoá ở đây, hắn muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Chỉ là biểu hiện ở bên ngoài thì hệ cường công vẫn tương đối vạn năng, về sau cũng có thế ứng phó với nhiều tình huống hơn.
Nghe Lục Duyên nói, Phất Lãng Minh ngẩn ra, sau đó lộ ra nụ cười:
"Hệ cường công? Cường công hệ rất tốt nha! Ông đây chính là hệ cường công!”
Lục Duyên nhìn hắn ta một cái, trong lòng không nói gì.
Tên này rõ ràng vừa mới đột phá tới chiến sĩ gen cấp một, mới ghi chép được một gen mà thôi, tính là hệ cường công cái rắm gì.