Giáo Hoa Đừng Nhúc Nhích, Trong Tay Của Ta Nhưng Có Ngươi Tài Liệu Đen!

Chương 50: Hai ta liền nhìn xem ai chết trước!

Chương 50: Hai ta liền nhìn xem ai chết trước!
Lục Hiên nhìn cảnh tượng trước mắt, có thể gọi là một màn "người giả bị đụng" tầm cỡ "Sử thi", trong lòng chút vui vẻ ít ỏi do Bạch Nhan Hi mang lại lập tức tan biến đi nhiều.
Quả không hổ danh hoa khôi hệ biểu diễn, mới năm nhất đại học mà kỹ năng diễn xuất đã sánh ngang lão làng!
Lục Hiên lau màn hình điện thoại, mở tập tài liệu mấy trăm trang kia.
Khá lắm, không xem thì thôi, xem rồi mới giật mình!
Bên trong chi chít, toàn là tài khoản mua sắm trên các trang mạng mà La Tiểu Nhiễm đăng ký bằng đủ loại số điện thoại khác nhau – nào đó bảo, nào đó đông, nào đó Tịch Tịch, nào đó cá, nào đó Phẩm Hội… Thật sự là bá chủ toàn sàn!
Tính sơ sơ cũng có ít nhất mười số điện thoại!
Mà dưới mỗi số điện thoại lại liên kết hàng chục tài khoản mua sắm!
Tập PPT trình bày chi tiết từng chiến tích huy hoàng: những đơn hàng bị cô ta "hao trọc lông", những thao tác "vẻn vẹn lui khoản không lùi hàng" đầy tội lỗi.
Tuyệt vời hơn cả là còn có ảnh chụp màn hình ghi lại đoạn chat "thân thiện hữu hảo" thương lượng giữa cô ta và từng người bán, cả những đoạn chat uy hiếp trần trụi khi không thể "thương lượng hữu hảo".
Trong từng câu chữ toát lên vẻ ngang ngược càn rỡ, khác hẳn với dáng vẻ điềm đạm đáng yêu hiện tại.
Không chỉ vậy, vị hoa khôi hệ này còn là thành viên thâm niên của cả chục "nhóm trao đổi hao lông dê", "nhóm hỗ trợ vẻn vẹn lui khoản", thậm chí còn hăng hái đăng đàn chia sẻ không ít "giáo trình thực chiến hao lông dê", "bí kíp vẻn vẹn lui khoản thành công trăm phần trăm"!
Lục Hiên lật từng trang một, xem hết mấy trăm trang PPT mà da đầu tê rần.
La Tiểu Nhiễm này thật sự là quá có "thực lực" trên con đường "hao lông dê" đầy triển vọng này!
Đây không đơn giản chỉ là chiếm lợi nhỏ, mà quả thực là dồn người bán vào đường chết!
Lục Hiên thậm chí có thể hình dung ra có bao nhiêu tiểu thương buôn bán nhỏ lẻ bị những người như La Tiểu Nhiễm làm cho sứt đầu mẻ trán, thậm chí là cửa nát nhà tan!
Lúc này, hai bên con đường rợp bóng cây đã có không ít sinh viên hiếu kỳ xúm lại xem, người nào người nấy đều ngóng cổ chỉ trỏ, xì xào bàn tán.
"Ê, kia chẳng phải La Tiểu Nhiễm bên khoa biểu diễn đó sao? Sao lại khóc lóc thế kia?"
"Cái anh bên cạnh là ai vậy? Trông thư sinh thế mà làm gì người ta à?"
"Mấy người nhìn cổ áo La Tiểu Nhiễm kìa, rách toạc cả ra! Trời ơi, chắc chắn là gặp phải lưu manh rồi! Thằng cha này cũng quá đáng đi!"
"Đúng đó, giữa ban ngày ban mặt mà làm chuyện thất đức!"
Lục Hiên nghe những lời bàn tán xung quanh ngày càng có tính công kích, dù ngoài mặt vẫn trấn định nhưng trong lòng cũng thầm đổ mồ hôi lạnh.
Nếu không có hệ thống bên mình, chuyện hôm nay e rằng có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Một bên là hoa khôi hệ gia cảnh tốt, xinh đẹp ngăn nắp, một bên là sinh viên nghèo vô danh tiểu tốt, gia cảnh bình thường.
Không cần nghĩ cũng biết mọi người sẽ tin ai.
Người ta hoa khôi hệ dựa vào cái gì mà giả vờ bị đụng bởi một thằng nhãi nhà nghèo như anh? Vì anh còn trẻ? Vì anh không tắm rửa à?
Trên mạng chẳng phải có câu: "Nhan tức chính nghĩa", "Người xinh nói gì cũng đúng" đó sao!
Đến lúc đó, mình sẽ lại bị bêu riếu trên "tường trường", hứng chịu nước bọt tẩy rửa của toàn trường, lại được thưởng thức món "bạo lực mạng" xa hoa thăng cấp bản.
Càng nghĩ Lục Hiên càng thấy hãi hùng, rõ ràng mình đã cẩn thận hết mức, tránh được cái hố Trương Y Nịnh, sao lại đâm đầu vào cái hố La Tiểu Nhiễm này?
Chẳng lẽ kiếp này mình nhất định phải vướng vào cái trò "vu hãm hình nhân thế mạng" này sao?
Có thế lực đen tối nào đang chờ mình hoàn thành KPI "bạo lực mạng" hay không?
Nghĩ đến đây, Lục Hiên cảm thấy không thể kéo dài thêm nữa.
Chuyện này một khi lan truyền trên mạng thì "tam nhân thành hổ", dù mình có đưa ra bằng chứng đầy núi cũng khó mà chặn được miệng lưỡi thế gian!
Ánh mắt Lục Hiên nhìn La Tiểu Nhiễm trong nháy mắt chuyển từ xem kịch, xem náo nhiệt sang lạnh lẽo thấu xương.
Ánh mắt ấy sắc bén như dao băng, khiến người ta run sợ.
La Tiểu Nhiễm đang chìm đắm trong "màn kịch bi tình" của mình, cố gắng nặn ra nước mắt, chuẩn bị lên án Lục Hiên "tàn ác" thêm vài câu thì bất chợt cảm thấy một luồng khí lạnh ập đến.
Cô ta vô thức ngẩng đầu, chạm ngay ánh mắt băng giá của Lục Hiên.
Ánh mắt ấy quá quen thuộc!
Đó là ánh mắt của kẻ bề trên nhìn xuống con kiến, mang theo uy áp không thể nghi ngờ và một tia… sát khí không thể kìm nén?
Ánh mắt này cô ta chỉ thấy thoáng qua trên gương mặt giận dữ của cha, trên gương mặt của những đồng nghiệp quyền cao chức trọng của ông!
Sao lại thế…? Sao lại xuất hiện trên một sinh viên bình thường?
Thân thể mềm mại của La Tiểu Nhiễm run lên bần bật, động tác lau nước mắt khựng lại giữa không trung, tiếng nức nở nghẹn ứ như vịt bị bóp cổ.
Cơn khóc lóc kể lể đang chuẩn bị bùng nổ cũng bị nén trở về.
Không khí dường như ngưng trệ lại.
Lục Hiên bước những bước dài, chậm rãi tiến đến trước mặt La Tiểu Nhiễm.
Mỗi bước chân của anh lại khiến lòng cô ta chìm xuống một phần.
"La Tiểu Nhiễm, đồng học," giọng Lục Hiên không lớn nhưng mang theo sự lạnh lẽo không thể nghi ngờ, "Kỹ năng diễn xuất tầm cỡ Oscar của cô vẫn chưa đủ sao?"
Anh dừng một chút, giọng điệu mang theo chút trào phúng: "Cũng nên biết điểm dừng chứ."
"Tôi không có nhiều thời gian để lảm nhảm với cô ở đây." Sự kiên nhẫn của Lục Hiên đã cạn kiệt, "Tôi không biết tại sao cô trăm phương ngàn kế muốn 'người giả bị đụng' tôi, hay nói đúng hơn là vu hãm tôi. Nhưng những điều đó không quan trọng."
Nói rồi, Lục Hiên đột ngột giơ điện thoại lên, màn hình hướng thẳng về phía La Tiểu Nhiễm, trên đó hiện rõ một trang trong tập PPT kia, lộ rõ tài khoản và những đơn hàng "vẻn vẹn lui khoản" "huy hoàng" của cô ta.
"La Tiểu Nhiễm, cô nhìn rõ đây này," Lục Hiên áp sát La Tiểu Nhiễm, ánh mắt lạnh băng.
"Đây là cái gì?"
"Đừng nói với tôi là cô không biết đây là cái gì."
Ánh mắt anh đột nhiên trở nên sắc bén, "Giờ cô mà nói thêm một lời vô nghĩa nào nữa, tôi sẽ tung nguyên xi cái tập PPT mấy trăm trang này lên mạng! Các diễn đàn lớn, tường trường, không sót một chỗ nào!"
"Cô không phải thích diễn kịch sao? Không phải muốn vu hãm tôi sao?"
Lục Hiên nhếch mép cười lạnh, nói từng chữ từng câu: "Vậy thì chúng ta cứ chờ xem, rốt cuộc ai chết trước!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất