Gió Nhẹ Chữa Lành

Chương 6:

Chương 6:
Mặc dù nói vậy, tôi đã nhiều năm không đụng đến những thứ này, một chút cảm hứng cũng không có.
Tôi bứt tóc vì buồn bực, rồi ra ngoài tìm cảm hứng.
Đúng lúc tôi đang lang thang trên phố không có việc gì làm, một chàng trai trẻ, mặc chiếc áo phông đơn giản, với dáng vẻ đang chơi bóng rổ trên sân bóng đường phố đã lọt vào mắt tôi.
Ánh nắng lấm tấm trải trên mái tóc của chàng trai, điểm xuyết những đốm sáng lấp lánh.
Một bầu không khí tràn đầy sức sống của tuổi trẻ ập đến, khiến trái tim tôi đập rộn ràng.
Cảm giác này giống hệt lần đầu tiên tôi nhìn thấy Tống Bạc Giản hát.
Cảm hứng của tôi tuôn trào không ngừng.
Tôi lặng lẽ đứng đó nhìn rất lâu, chỉ đến khi chàng trai có vẻ mất kiên nhẫn.
Anh ấy ôm bóng đi về phía tôi.
Lúc này tôi mới nhận ra, chàng trai này chính là Bạch Mặc, người đã cứu tôi trong đêm mưa năm ấy.
Thế giới thật nhỏ bé.
Không, là chúng ta thật có duyên.
Bạch Mặc cũng nhận ra, anh ấy gãi đầu: "Là chị à, chị có chuyện gì không?".
Tôi xông lên, nắm lấy tay Bạch Mặc trong sự bàng hoàng và lúng túng của anh ấy: "Làm ơn, em chính là nàng thơ của chị, xin em hãy cho phép chị lấy em làm nguyên mẫu để thiết kế một bộ trang sức".
Bạch Mặc kinh ngạc mở to hai mắt, dái tai đỏ ửng như rỉ máu.
Không hiểu sao, tôi cũng cảm thấy một luồng nóng ran, mặt đỏ bừng.
Bạch Mặc khẽ gật đầu trong sự ngượng ngùng, không dám nhìn tôi.
Thật ra tôi cũng vậy.
Trong sự im lặng đầy bí ẩn, hai chúng tôi đã kết bạn WeChat và hẹn sẽ liên lạc sau.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất