Chương 19: Ta chỉ là một người qua đường, chủ nhà mà thôi...
"Hỏa diễm hừng hực (Incendio)!"
"Avis!"
"Chia năm xẻ bảy (Diffindo)!"
"Chữa trị như lúc ban đầu!"
...
Nhờ có bùa mở rộng không gian mà chiếc rương được nới rộng ra, Trần Ức đang ở trong phòng huấn luyện của mình triển khai các loại ma pháp.
Mặc dù có thể thông thạo thi triển các loại ma pháp, đương nhiên không phải vì Trần Ức có thiên phú dị bẩm, dù sao ban đầu kẻ này vốn dĩ ma lực đều không có.
Nhưng The Matrix Trần Ức đã đem những ma pháp này phân loại, giao cho người Zion học tập, mỗi người học một loại, sau đó thông qua trình tự sao chép, dính chúng lại với nhau, một cái gói ký ức ma pháp liền hoàn thành.
Đương nhiên, có thể thông thạo thi triển không có nghĩa là có đầy đủ ma lực, sau khi thi triển xong xuôi mười cái ma pháp, tinh thần Trần Ức liền suy sụp hẳn xuống.
Sau đó, Trần Ức khoanh chân ngồi trên đệm, bắt đầu chuyên tâm tu luyện nội lực...
"Ai, làm sao mới có được dược tề tăng cường ma lực đây?"
Trần Ức vừa mở nắp rương, chui ra ngoài.
"Oa nha, ta hình như đã phát hiện ra chuyện gì ghê gớm lắm."
Trên giường phòng ngủ vốn không một bóng người, bỗng xuất hiện một người, ngạc nhiên nhìn Trần Ức bò ra từ trong rương.
Purple Man!
Tên này quả nhiên tới nhanh thật!
Việc Purple Man xuất hiện không làm Trần Ức kinh ngạc, bởi vì Purple Man tuy rằng thích làm gì thì làm, nhưng cũng không phải loại đơn thuần ngu ngốc, giống như việc hắn muốn có được cơ ngơi của Jessyca, tuy rằng đuổi đi chủ nhân ngôi nhà, nhưng cũng cho đối phương một khoản tiền lớn.
Năng lực của Purple Man có thể khiến người ta theo bản năng nghe theo mệnh lệnh của hắn, nhưng lại không phải sự nghe theo vĩnh viễn, sau một ngày, trừ phi lại tiếp xúc với Purple Man, bằng không hắn không cách nào khống chế đối phương lần nữa.
Hơn nữa, bị khống chế không có nghĩa là mất đi ký ức, vẫn nắm giữ ý thức của bản thân, chỉ là thân thể không bị khống chế mà thôi.
Nói cách khác, một khi thoát khỏi khống chế, người bị hại sẽ hồi tưởng lại đoạn trải qua này, việc này đối với Purple Man mà nói, quả thực trăm hại không một lợi.
Vì lẽ đó, trong tình huống bình thường, hắn thường thôi miên một gia đình giàu có nào đó, khiến họ nuôi dưỡng và tiêu xài cho hắn, rồi lại khiến cả gia đình này hoàn toàn biến mất.
Mà Trần Ức, không thể nghi ngờ là mục tiêu thích hợp nhất của Purple Man.
Cô nàng này thật xui xẻo, nội dung kịch bản đã sửa đổi mà vẫn bị Purple Man đụng phải, lẽ nào đây chính là số mệnh?
Trần Ức nhìn Jessyca đang đứng một bên, mặt không hề cảm xúc, hiếu kỳ hỏi: "Ngươi làm sao tìm được Jessyca?"
Purple Man hơi nhướng mày, cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức mở miệng nói: "Quỳ xuống!"
Không hiểu sao, trong lòng Trần Ức trào dâng một thôi thúc muốn quỳ xuống trước người này.
"Thực trang!"
Trần Ức hừ lạnh một tiếng, một bộ áo giáp màu đen bóng từ sau lưng hắn xuất hiện, trực tiếp bao trùm lấy hắn.
Thúc đẩy kia biến mất nhanh chóng, Trần Ức bất giác thở phào nhẹ nhõm, xem ra tinh thần lực của mình vẫn còn yếu.
Nhờ vào người đàn ông đột nhiên biến thành áo giáp màu đen trước mắt, Purple Man lập tức biết mình đụng phải kẻ khó chơi, quả quyết nói với Jessyca: "Ngăn cản hắn!"
Jessyca nghe vậy lập tức lao về phía Trần Ức, vung một quyền đánh thẳng vào mặt Trần Ức.
"Đầu tia laser!"
Trần Ức hơi ngửa người ra sau, đầu nghiêng sang phải, tránh được nắm đấm của Jessyca, thiết bị trên đầu bắn ra một dải tia laser màu đỏ, trực tiếp xuyên thủng đại não Purple Man.
Ngươi nghĩ ta ngốc à, có thể đánh triệu hồi sư, ta việc gì phải đánh triệu hồi thú?
Oanh!
Nhưng điều khiến Trần Ức không kịp phản ứng là, Jessyca đánh trượt, quét tay sang phải, trực tiếp đánh bay Trần Ức, đập xuyên mấy bức tường.
Trong nhà Percy, Percy đang nấu cơm cầm dao phay, trợn mắt há mồm.
"Jessyca?"
Nhìn Jessyca từ lỗ thủng trên tường bước vào, Percy có chút há hốc mồm.
"Chết tiệt, lần này S.H.I.E.L.D. phỏng chừng thật sự sẽ tìm đến tận cửa."
Trần Ức có chút đau đầu, hắn đã quên mất, mệnh lệnh của Purple Man có thể kéo dài một ngày! Dù cho hắn chết, virus trong người Jessyca vẫn còn tồn tại.
"Mơ màng ngã xuống đất (Stupefy)!"
Trần Ức lấy ma trượng chĩa vào Jessyca, thân thể cô trong nháy mắt co giật mềm nhũn, ngã thẳng xuống đất.
"Ngươi, ngươi làm gì vậy?"
Percy run rẩy nắm dao phay, nhìn người bí ẩn mặc áo giáp đen trước mắt, dường như như vậy mới có thể khiến cô ta an tâm.
"Mơ màng ngã xuống đất (Stupefy)!"
Trần Ức cũng không khách khí, tặng luôn cho cô ta một bùa "Mơ màng ngã xuống đất (Stupefy)", sau đó cho hai người thêm một bùa "Quên giai không (Obliviate)", rồi bắt đầu chữa trị bức tường bị hắn đâm nát, liên tục bận rộn gần nửa canh giờ, mới đem thi thể Purple Man đóng gói thành bao lì xì, giao cho Trần Ức Bio Booster Armor Guyver...
"Món gà hầm vàng của ngươi còn hơi sống, cần hầm lâu hơn một chút."
Trần Ức vừa ăn cơm, vừa nhận xét.
"BOSS, tôi cảm thấy mình quên mất chuyện gì đó."
Jessyca nghi hoặc nhìn Trần Ức.
"Cô quên chuyện thì nhìn tôi làm gì?"
Trần Ức tỏ vẻ không hiểu, cô mất trí nhớ thì liên quan gì đến người chủ như tôi, chẳng lẽ cô định lấy việc quên để nhận lương hai lần chắc?
"Là như vầy, chiều nay, tôi và chị gái không biết vì sao lại ngủ trên mặt đất, hơn nữa sau khi tỉnh lại thì toàn thân đau nhức."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó, tôi rất có lý do để nghi ngờ chúng tôi đã bị người ta bỏ thuốc!"
"Có lý có chứng cứ, khiến người ta tin phục, sau đó thì sao?"
Trần Ức rất cạn lời, cô đau nhức toàn thân là do cô đánh tôi, lực phản chấn của Bio Booster Armor Guyver quá mạnh thì trách tôi sao?
"Sau đó, tôi muốn xem camera giám sát của khu trọ."
Ánh mắt Jessyca nhìn chằm chằm Trần Ức.
"Sao khu trọ lại có camera giám sát được?"
Trần Ức nghiêm túc nói, nước Mỹ này tôn trọng nhất là tự do, dù là nhà riêng, cũng không thể tùy tiện lắp camera giám sát chứ? Như vậy là xâm phạm quyền riêng tư đó!
"BOSS, có chuyện tôi quên nói với anh."
Jessyca nhìn Trần Ức chằm chằm, như đang nhìn một tên tội phạm: "Tôi học trinh sát hình sự."
Trần Ức: ...
Đúng rồi, cô nàng này tương lai còn mở một văn phòng thám tử tư nữa mà!
"Khụ khụ, cô muốn xem thì cũng không phải là vấn đề, có điều tôi hy vọng cô đừng thủ tiêu tôi."
Trần Ức làm bộ dáng cẩn thận từng li từng tí một nói.
Điều này ngược lại khiến Jessyca có chút không tìm được manh mối, nội dung kịch bản này sao có điểm không đúng nhỉ?
Rất nhanh, Jessyca đã biết tại sao, chỉ thấy trong đoạn video giám sát, mình đang đi theo một người đàn ông mặc đồ tím, mở cửa nhà Trần Ức.
Bởi vì cô là nhân viên làm theo giờ của Trần Ức, cho nên Trần Ức cũng đã cấp cho cô một chiếc chìa khóa, trừ phòng ngủ ra, cô có thể tự do ra vào nhà Trần Ức.
Jessyca hơi nhướng mày, nhưng sau khi hai người bước vào nhà Trần Ức, những chuyện sau đó cô không hề hay biết.
Oanh!
Ngay khi cô đang nghi hoặc tại sao mình lại đi theo một người lạ mặt, thì bức tường nhà Trần Ức đột nhiên nổ tung, một người mặc áo giáp đen từ bên trong bay ra.
Jessyca: ?
Cô ngẩng đầu nhìn bức tường nhà Trần Ức, ngạc nhiên nhìn Trần Ức: "Đoạn video giám sát này của anh không phải đã bị chỉnh sửa rồi chứ?"
Trần Ức dang tay: "Tôi biết chuyện này rất khó tin, nhưng sự thật là như vậy, tôi cũng không biết khi mình ngủ ở nhà thì đã có chuyện gì xảy ra."
Người áo giáp này...
Jessyca nhìn Trần Ức một chút, lại nhìn người áo giáp đang vung vẩy ma trượng chữa trị bức tường, không thể nào, người áo giáp làm sao có thể là người này, hơn nữa nếu đúng là vậy, thì không lý do gì anh ta lại cho mình xem đoạn video giám sát này!
"Vậy cái tên mặc đồ tím thì sao?"
Jessyca vẫn thấy người áo giáp chữa trị xong bức tường, rồi dường như biến mất khỏi đoạn video giám sát, cô lại hỏi.
"Không biết!"
Trần Ức tiếp tục dang tay, làm bộ "tôi chỉ là một người qua đường, chủ nhà mà thôi..."