Gương Võ Khó Lành

Chương 1:

Chương 1:
Tỳ nữ A Ương khẽ nói với ta, dạo gần đây Cố Bùi Huyền rất mực sủng ái một nữ nhân tên Lương Ánh Tuyết, nghe nói nàng là đích nữ của Hộ bộ Thị lang.
Âm thầm nuôi dưỡng ở bên ngoài đã hơn tám tháng, nay lại chuẩn bị nghênh về phủ làm trắc phi.
Một vị đích nữ khuê các, cam tâm làm ngoại thất lâu đến vậy, quả thật đã dốc hết danh dự của gia tộc để cầu tiền đồ.
Người ngoài đồn đại Lương Ánh Tuyết dung mạo có phần tương tự ta, vị vương phi chính thất này.
Ngoại trừ ta, Lương Ánh Tuyết là nữ nhân ở bên cạnh Cố Bùi Huyền lâu nhất.
Gần đây, ta thường xuyên cảm thấy ngũ quan bỗng dưng mất hết cảm giác, linh tính mách bảo rằng ta sắp lìa trần thế.
Vậy nên mới sai A Ương âm thầm mời sư huynh Chu Nam Hành đến xem xét cho ta.
Quả nhiên không sai, ta sắp không qua khỏi, nếu không kịp thời chữa trị, nhiều nhất chỉ còn nửa năm để sống.
Sư huynh bảo, ở kinh thành có một hiệu thuốc lớn, nơi ấy có một loại dược liệu tên là Lạc Hồi.
Có thể làm dịu bớt khổ sở, kéo dài tính mạng cho ta, như vậy sư huynh mới có đủ thời gian nghĩ cách giải độc.
Ta khẽ gật đầu, dặn dò sư huynh chớ để muội muội Thẩm Tri Ngôn biết chuyện, ta sợ nàng lo lắng mà rơi lệ.
Lạc Hồi vô cùng quý hiếm, ngàn năm khó tìm được một cây.
Trong phòng ta chỉ có chút bổng lộc ít ỏi mỗi tháng phủ ban, căn bản không đủ để mua, ta đành phải tìm đến Cố Bùi Huyền.
Hôm nay chính là ngày Lương Ánh Tuyết tiến vào phủ.
Cũng là ngày xưa Cố Bùi Huyền tại Ngũ Nhã Sơn thề non hẹn biển cùng ta.
Thật trớ trêu thay.
Ta đứng lặng trước cửa tân phòng của họ, A Ương vừa định tiến lên thông báo, thì Lương Ánh Tuyết, vận bộ hỉ phục đỏ thẫm, được tỳ nữ dìu dắt chậm rãi bước ra.
Nàng ở trên cao, còn ta, vị vương phi tương lai này, lại ở phía dưới.
Lương Ánh Tuyết chẳng hề kiêng dè, cất giọng nói với đám tỳ nữ xung quanh: "Đây chính là vương phi sao? Ta có điểm nào giống ả chứ? Ta nào có xấu xí đến vậy."
A Ương giận dữ muốn tiến lên biện bạch cho ta, nhưng ta đã khẽ giữ tay nàng lại.
Ngẫm nghĩ, ta cũng sắp lìa đời rồi, hà tất phải gây thêm phiền muộn cho người khác.
Biết đâu hai người họ thật lòng yêu nhau.
Một vị lão ma ma từng nuôi dưỡng Cố Bùi Huyền trong phủ bước ra, hướng về phía Lương Ánh Tuyết mà nói: "Trắc phi xin hãy chú ý lời nói, đừng cậy được vương gia sủng ái mà quên đi phép tắc, dung mạo của vương phi đẹp tựa tiên giáng trần, là độc nhất vô nhị trên đời này."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất