Hắc Ám Vương Giả

Chương 308: Đồng Loại

Chương 308: Đồng Loại
Đỗ Địch An cảm giác được một vài phần cay đắng. Không thể không nói bản lĩnh phong huyệt của con Cát Liệt Giả này quả thật quá tốt, bất kể là bao nhiêu lần đều chưa từng một lần sơ hở, mỗi lần đều phong chặt chẽ, nói không chừng ngay cả nhân loại làm việc cũng khó duy trì vững chắc và chăm chú trước sau như một như vậy?
Đôi bàn tay bất lực cúi trên tảng đá lớn, Đỗ Địch An cảm giác như muốn khóc, rõ ràng hi vọng ở ngay trước mắt mình, khoảng cách gần như thế, chỉ cần bước ra bên ngoài liền có cơ hội chạy thoát. Nhưng bây giờ lại một mực bị những này đá tảng xếp thành tầng này che chắn, hắn đã phải vất vả liều mạng tranh đấu bên trong mới có thể thắng được, chỉ còn kém một chút nữa là đã có thể sống rời đi, chính là kém một chút a!
Đỗ Địch An không cam tâm, hắn bất lực buông tay ra, một cái tay khác cầm chặt lấy đầu con cát liệt giả, cũng muốn ném đi mất, bỗng nhiên, trong lòng hắn lóe qua một cái giật mình.
Cát liệt giả là một ma vật truyền kỳ ban tên, trong cơ thể có ma ngân.
Nếu như thay đổi năng lực ma ngân của nó liệu có thể phá tảng đá này ra hay không?
Nghĩ đến đây, hắn lập tức ôm lấy đầu lâu con cát liệt giả trong tay, sờ soạn vào phần thịt mềm bên trong giáp xác tìm kiếm những con vật ký sinh, đồng thời nhanh chóng chạy về trong hang động, tìm kiếm phía trước thi thể con cát liệt giả, đặc biệt là trong vũng huyết tương bên trên mặt đất.
Bên trong đầu lâu, không có.
Trên thi thể, cũng không có.
Đỗ địch an lật đầu lâu con cát liệt giả ngay bên cạnh qua mà tìm xem vũng huyết tương phóng tới kia, hắn khom lưng lục lọi tìm kiếm khắp nơi trong vũng huyết tương, nhưng trong lòng cực kỳ căng thẳng, hắn biết ma vật ban tên đời sau vừa sinh ra, ở giai đoạn ấu sinh thì hồn trùng kí sinh đều còn ngủ say trong cơ thể chúng nó, nằm ở trạng thái thai nghén, đến giai đoạn ma vật trưởng thành thì mới sẽ từ từ thức tỉnh sinh ra, sau đó liền bắt đầu rút lấy chất dinh dưỡng từ trong cơ thể ma vật ban tên, đồng thời cũng rút lấy đặc tíng gen của chúng nó, tiêu hóa thành từng đoạn đoạn gien vỡ chứa đựng bên trong thân thể của mình, như vậy mới có tác dụng trở thành ma ngân.
Mà con cát liệt giả mới sinh này, từ khi ấp ra cho đến hiện tại mới chỉ là thời gian năm ngày.
Hồn trùng ký sinh của nó rất khả năng vẫn còn ở trong cơ thể nó, mà giờ khắc này cùng với cái chết của nó, có lẽ cũng đã chết ở bên trong rồi.
Mang theo sầu lo như vậy, Đỗ Địch An cẩn thận tìm kiếm khắp nơi, thời gian tìm càng dài, hi vọng trong lòng càng xa vời, sau mấy lần tìm qua tìm lại, hắn vẫn không thể tìm được bóng dáng của hồn trùng ký sinh.
Một chút hi vọng cuối cùng của Đỗ Địch An vừa dấy lên, đã âm u vụt tắt.
Răng rắc!
Ngay khi hắn nản lòng thoái chí ngồi bên cạnh vũng huyết tương thì, bỗng nhiên, một luồng âm thanh lanh lảnh vang lên, cực kỳ vang dội bên trong hang động yên tĩnh này.
Đỗ Địch An không khỏi ngẩn ra, liền vội vàng đứng lên đi vòng qua đống xác ma vật kia, nhìn về nơi phát ra âm thanh, nhất thời tỏ rõ vẻ khiếp sợ, chỉ thấy đằng sau đống xác ma vật đó, có vài chỗ hài cốt to lớn, xương cốt rải rác, cũng không còn hoàn chỉnh, những này hài cốt vờn quanh bên cạnh một cái tổ bằng cỏ dại, bên trong tổ có sáu vật thể lớn , màu trắng như tuyết... Trứng? !
Giờ khắc này tiếng vỡ nát, bắt đầu vang lên từ chỗ quả trứng ở ngoài cùng, mặt trên hiện ra những vết rách uốn lượn.
Bên cạnh quả trứng khổng lồ này là một vỏ trứng đã bị phá nát khác, chắc hẳn chính là vỏ trứng của con Cát Liệt ra đời lúc trước, trừ nó ra, nơi này vẫn còn có sáu cái trứng, giờ khắc này lại ấp ra một con rồi!
Đỗ Địch An run lên một lúc lâu, rồi bỗng nhiên hắn nở nụ cười khổ, đại đa số dã thú không giống với nhân loại mang thai chín tháng, đôi khi sinh đôi, thậm chí là sinh ba, nhưng đối với dã thú mà nói, một lần sinh ra bảy, tám con là chuyện rất bình thường, như một ít loại cá thậm chí một lần có thể sinh ra hơn mấy trăm ngàn, nhưng số lượng có thể tồn tại lại không nhiều.
Thói quen sinh dục của dã thú như vậy, hiển nhiên cũng chuyển sang thân thể ma vật, chúng nó khác với nhân loại, trong khi mang thai thì đó là thời điểm nguy hiểm nhất, thiếu đồ ăn nhất, thiếu an toàn nhất, vì lẽ đó nếu như một lần chỉ sinh một vài con, như vậy ảnh hưởng rất lớn đến sự an toàn sinh mệnh của nó, trong điều kiện hoàn cảnh thay đổi, sẽ dẫn đến những diễn biến tiến hóa, thường thường một lần sinh sôi khá nhiều, như vậy có thể hạ thấp số lần mà chính mình phải đối mặt với nguy hiểm, tăng cường sự sinh tồn của bản thân.
- Lại muốn chiến sao?
Đỗ Địch An yên lặng mà nhìn, không có bất cứ hành động gì, tuy rằng giờ khắc này là cơ hội tốt nhất để ra tay đánh lén, nhưng hắn biết, cho dù mình có giết chết thứ đồ nhỏ bé này cũng là chuyện vô bổ, đến khi con Cát Liệt Giả kia trở về chính là lúc mình tận thế, lúc trước nó xem chính mình là viên đá mài ra hài tử của nó, bây giờ khối đá mài này lại giết chết con của nó, nó đương nhiên sẽ không để cho hài tử của nó lại gặp phải nguy hiểm như vậy.
Nhưng không chiến thì chỉ có thể chờ chết thôi.
Đỗ Địch An nhìn vỏ trứng khổng lồ vẫn chưa vỡ nứt kia, thở dài, nó còn sống một giây là nguy hiểm một giây, nếu giống ma vật khủng bố như vậy càng ít thì những Thú Liệp giả khác ra ngoài đi săn cũng càng an toàn hơn, giết thêm một cái, cũng là diệt trừ được thêm một tai hoạ, dù sao thông đạo nối bên ngoài vách tường này cũng là hắn thuê, chờ hắn chết rồi, lão forint còn có thể thuê một Thú Liệp Giả khác lại đây thăm dò, nếu như những Cát Liệt Giả này đều trưởng thành, sợ là bên ngoài lối đi này sẽ lại trở thành 'Thông đạo tử vong' .
Trong lòng nghĩ như vậy, Đỗ Địch An nhanh chóng nhặt chủy thủ trên đất lên, tìm thấy quả trứng khổng lồ trước mặt này.
Răng rắc!
Quả trứng lớn bị phá tan, nó bỗng nhiên nứt ra hoàn toàn.
Bên trong quả trứng lớn có một bóng dáng đang co lại thành cuộn, trên người trải đầy chất lỏng sền sệt, mùi vị cực nồng, nó trợn tròn mắt tò mò nhìn thế giới bên ngoài vỏ trứng, dao liêm sắc bén trên cánh tay đều co rút lại, liêm đao sắc bén trên cánh tay nhất thời giãn ra, dù cho là mới vừa ra đời nhưng lưỡi đao vẫn như một kim loại sắc bén, oành một tiếng, vỏ trứng hoàn toàn nứt ra.
Sắc mặt Đỗ Địch An hơi thay đổi, không ngờ rằng Cát Liệt Giả vừa ấp ra chính là có tư thái như vậy, hình thể của nó so với con Cát Liệt Giả mà chính mình đã giết chết lúc trước hoàn toàn tương đồng, điểm khác biệt duy nhất chính là liêm đao trên cánh tay cùng bộ giáp xác trên người có màu sắc nhạt hơn.
Hắn ngừng thân thể lại, nếu như chính diện chiến đấu thì bản thân sẽ không có cơ hội chiến thắng.
Con cát liệt giả mới sinh này từ bên trong vỏ trứng lao ra, nhắm về phía Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An hơi thay đổi sắc mặt, vội vàng lùi về sau.
Con cát liệt giả mới sinh kia nhìn thấy Đỗ Địch An lùi về sau thì lập tức dừng lại, con ngươi màu xanh lục nằm ở vị trí sâu xa trên liêm đao được bảo vệ kỹ càng của nó chớp chớp nhìn về phía hắn, rồi bỗng nhiên nó dùng liêm đao cứng như kim loại của bốc một khối thi thể ma vật trên mặt đất lên, đưa về phía Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An cảnh giác lui về phía sau.
Cát Liệt Giả mới sinh liền ngừng lại, con mắt nó chớp chớp thu hồi lại thi thể ma vật, cũng không nhìn Đỗ Địch An nữa, nó cúi đầu đem nhét phần đầu của thi thêt vào miệng, phần miệng cùng mắt của nó cũng không phải sinh trưởng trên cùng một cơ quan.
Đỗ Địch An hơi run, hắn không ngờ rằng nó lại không công kích chính mình, lẽ nào nó lại cảm nhận mình không bằng những thi thể đẫm máu này sao? Hay là nó muốn ăn no rồi lại đối phó với chính mình?
Bất luận thế nào, giờ khắc này là cơ hội tuyệt hảo, hắn vung tay vứt chủy ra, vọt về phía nó.
Vèo!
Chủy đánh ra, liêm đao trên cánh tay con cát liệt giả đang ăn uống kia đột nhiên vung ra, đánh tới.
Nhìn thấy đỗ địch an đập tới, nó gầm nhẹ một tiếng, vung liêm đao cánh tay trước mặt vọt tới.
- Phản ứng thật nhanh.
Sắc mặt Đỗ Địch An hơi thay đổi, hắn vội vàng ngừng thân thể lại, thủ thuật tương tự quả nhiên không có hiệu lực, con Vát Liệt Giả lúc trước chưa kịp phản ứng, hơn nữa chính mình lại cách chân nó rất gần, trong lúc cánh tay liêm đao của nó đang chống đối lại chủy thủ thì khó có thể kịp thời giơ lên chống lại những đòn tiếp theo của hắn, nhưng giờ khắc này hai bên cách nhau quá xa, dẫn đến nó có đầy đủ thời gian để phản ứng lại.
Nhìn thấy nó vẫn đuổi theo, Đỗ Địch An vội vàng vòng quanh đống núi thay ma vật mà chạy lên.
Con Cát Liệt Giả mới sinh nhìn thấy Đỗ Địch An chạy thì lập tức dừng lại cúi đầu tiếp tục ăn uống.
Đỗ Địch An thấy nó không đuổi theo mình, trong lòng hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng suy nghĩ những phương pháp khác.
Lúc này, con Cát Liệt Giả mới sinh kia ăn như hùm như sói, rất nhanh đã ăn hơn một nghìn cân thịt, nó ngừng lại lung lay thân thể, vung vẩy cánh tay liêm đao, dường như có phần hơi hưng phấn, trong lúc khua tay múa chân, liền dùng cánh tay liêm đao vạch trên vách đá tôi luyện lưỡi đao của chính mình, cũng không có nghĩ tới chuyện bắt giữ Đỗ Địch An, dường như lãng quên hắn.
Đỗ Địch An sớm đã nghĩ kỹ kế hoạch ứng đối, nhưng không ngờ tới việc nó lại không có công kích tới đây, hắn không khỏi kinh ngạc.
- Sao, xảy ra chuyện gì?
Tinh thần Đỗ Địch An mờ mịt.
- Dường như nó không có địch ý gì với ta? Làm sao có thể. .. , lẽ nào...
Hắn không khỏi trợn mắt lên, tỏ rõ vẻ kinh ngạc, đồng thời lại cảm thấy buồn cười cùng không hợp lí.
- Chẳng lẽ nói... Nó coi ta là đồng loại của nó? Hoặc coi ta là nhân vật tương tự như mẫu thân của nó?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất