Hắc Ám Vương Giả

Chương 326: Nhốt

Chương 326: Nhốt
Đỗ Địch An thấy may mắn vì chính mình có thể nhìn được trong bóng tối, nếu không phải vậy ở dưới thời đại không có đèn điện này thì không khác gì người mù, buổi tối muốn làm chuyện gì cũng không làm được, càng không thể chạy ra từ trong động của Cát Liệt Giả, sớm đã trở thành lương thực của con tiểu Cát Liệt Giả thứ nhất rồi.
Dựa theo phương hướng trong trí nhớ đi đến, Đỗ Địch An trên đường ngửi thấy được không ít mùi dã thú biến dị, nhưng có lẽ những biến dị dã thú này đã phát giác được mùi của tiểu Cát Liệt Giả cho nên từ xa đã chạy đi, còn có một số biến dị dã thú tức thì tiềm phục tại chỗ không dám di chuyển.
Cũng không lâu lắm, rốt cuộc Đỗ Địch An đã tìm được Cao Sơn bình nguyên lúc trước, kéo lấy nhà giam ném vào trong kiến trúc bỏ hoang, hắn cầm lấy xiềng xích lồng giam chậm dãi để lồng giam vào trong tầng hầm, sau đó kéo lồng giam tới một chỗ trong tầm ngầm. Hắn đứng trước cơ quan thông đạo, thông đạo này quá hẹp, lồng giam không cách nào thông qua nên chỉ có thể để nó ở đây.
Đỗ Địch An lấy một đoạn xiềng xích có lưỡi câu đâm vào trong mặt đất, dưới lớp đất ở đây là xi măng đã bị ăn mòn xốp giòn. Hắn không dựa vào lực lượng của những xi-măng này, mà trở về trên tầng ngầm, đi vào rừng cây trước cửa kiến trúc chặt một ít cây cối, đẽo gọt thân cây và vót nhọn biến thành mấy cái giá gỗ, lại dùng Mộc Đầu cố định những giá gỗ xung quanh, dùng lưỡi câu cong đào một cái hố sâu, vùi giá gỗ vào sâu bên trong hố.
Trong quá trình này, tiểu Cát Liệt Giả vẫn đứng bên cạnh hắn, thỉnh thoảng mài liêm đao lên lồng giam sắt thép tôi luyện lợi khí của mình.
Một lát sau, Đỗ Địch An trên mặt đất đào ra một cái hố sâu bảy tám thước, móc lưỡi câu vào giá gỗ, vùi sâu vào bốn góc, mỗi góc có hai cây xiềng xích. Làm xong những này, hắn lại lấp bùn đất lên tìm một số hòn đá đặt trên bùn đất.
Sau khi làm xong tất cả, Đỗ Địch An đã mệt mỏi mồ hôi nóng đầy người, mà lúc này cũng đã qua nửa đêm, vào khoảng rạng sáng.
Hắn nhìn thấy tiểu Cát Liệt Giả đã sớm nằm rạp ở một bên ngủ say, nhẹ nhàng thở ra. Hắn mở cửa lồng giam ra, lấy huyết tương từ trong bao trên vai hất vào trong lồng giam, sau đó nhẹ nhàng ra khỏi tầng hầm đi lên trên lầu. Rất nhanh hắn đã tìm được một cái xà động trong một vách tường phế tích, dùng đoản đao đâm vào trong đó mở rộng cửa động, rất nhanh đã móc được hai đầu biến dị Thổ xà tráng kiện từ bên trong ra.
Đỗ Địch An nhanh chóng chặt dứt đầu, mang trở về tầng ngầm.
Có lẽ vì ngửi thấy mùi máu tươi, tiểu Cát Liệt Giả tỉnh lại, khẽ nhúc nhích bò dậy, nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An ném một đầu biến dị Thổ xà tới trước mặt nó, còn một đầu ném vào trong lồng giam.
Tiểu Cát Liệt Giả cũng không phòng bị, ăn xong biến dị Thổ xà trước mặt liền lập tức chui vào trong lồng giam, ngậm lấy đầu Biến dị thổ xà còn lại bắt đầu ăn.
Keng một tiếng.
Cột thép hình trụ bên trên lồng giam lập tức rơi xuống, Đỗ Địch An đứng cạnh lồng giam nhanh chóng ra tay, móc lưỡi câu tráng kiện cuối cùng vào cột thép, chăm chú khóa chết.
Tiêu Cát Liệt Giả nghe được âm thanh liền vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy lồng giam bị phong bế liền lập tức thấp giọng gầm rú, vung liêm đao chặt vào lồng giam, ngẫu nhiên sẽ phát ra hoa lửa do kim loại va chạm.
Đỗ Địch An nghe thấy tiếng gầm của nó, chậm rãi lui về phía sau, đồng thời chú ý đến vị trí lồng giam bị nó chặt, chỉ có vết cắt nhẹ nhàng, trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra, trên mặt lộ ra nụ cười. Không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy, vốn tưởng rằng phải hao phí một phen sức lực thật lớn, hôm nay lại chỉ dùng một đêm đã hoàn thành.
- Két két!
Tiểu Cát Liệt Giả nôn nóng kêu lên, dùng sức công kích lồng giam nhưng không có bất kỳ hiệu quả gì, thân thể của nó giãy dụa kịch liệt bên trong khiến nhà giam khẽ lay động, bốn chỗ rẽ lồng sắt bị kéo căng thẳng tắp, khẽ rung rung, bùn đất bên dưới hơi vỡ ra.
Đỗ Địch An thấy một màn này khẽ nhíu mày, thu thập huyết tương xác lên vai, quay người rời khỏi tầng hầm ngầm. Một lát sau hắn lần đã trở về, trong tay ôm một khối Cự Thạch nặng hơn ngàn cân.
Bành!
Hắn đặt Cự Thạch vào chỗ mặt đất nối tiếp xiềng xích.
Tiểu Cát Liệt Giả vẫn đang giãy dụa kịch liệt, ba cái xiềng xích còn lại vẫn bị lay động kịch liệt, nhưng xiềng xích bị Cự Thạch ngăn lại này lại không có chút sứt mẻ.
Đỗ Địch An lập tức đi ra ngoài lần nữa, rất nhanh đã mang về một khối Cự Thạch đặt vào một góc khác. Tới lui như thế mấy lần, bốn góc đã được cự thạch chặn lại, xiềng xích không bị rung động nữa.
Đỗ Địch An nhìn thấy Cát Liệt Giả đang gầm nhẹ bên trong, đáy lòng có một loại cảm giác không hiểu, giống như nó đang cầu cứu mình. Hắn không khỏi thở dài quay người rời khỏi tìm một ít lá cây che khuất lối vào tầng hầm ngầm, sau đó rời đi săn giết vài con dã thú biến bị, mang trở lại trong tầng hầm ngầm, ném vào trong lồng giam Cát Liệt Giả.
Tiểu Cát Liệt Giả nhìn thấy đồ ăn liền lập tức đình chỉ va chạm, cúi đầu ngậm đồ ăn bắt đầu ăn.
Rất nhanh, mấy con dã thú biến dị đều bị nó nuốt hết, nó gầm nhẹ một tiếng, hình như đã khôi phục lực lượng, lại bắt đầu tiếp tục va chạm.
Đỗ Địch An quay người rời khỏi tầng hầm ngầm, nhìn sắc trời bên ngoài đã có một vệt sáng đầu ngày xuất hiện. Không nghĩ tới một đêm trôi qua nhanh như vậy, hắn nghĩ hôm nay sẽ có thần hội nghị, trong mắt có một tia sáng lạnh lùng theo đường cũ quay trở về cứ điểm.
Lần này vẫn là nhập cư trái phép vào thành, nếu như quang minh chính đại vào thành, thân phận Thú Liệp của hắn nhất định phải đưa ra chỗ thủ tịnh sở mới có thể vào trong, bất kể hắn chưa từng đi ra ngoài Cự Bích.
Đỗ Địch An không trở về lâu đài cổ mà trước tiên cởi áo giáp Thú Liệp giả ra, tìm một tửu quán nhỏ ăn uống một bữa, rửa sạch cánh tay sau đó mới rời đi, trực tiếp mướn xe ngựa tiến về nguyên tố Thần Điện tại Đức Già Sơn.
Cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị, trong áo giáp Thú Liệp giả cũng không phải là nội y mà là áo khoác.
Vài giờ sau xe ngựa đã tới Dega Sơn, lúc này đã là hơn tám giờ sáng.
Đỗ Địch An lên núi cất áo giáp Thú Liệp giả vào trong bao trở lại trong thần cụ thất của mình, cất bao trang phục vào trong tủ. Hắn nhìn thoáng qua cột thu lôi, quay người đi ra ngoài, trực tiếp tiền về Thần Điện nghị hội triều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất