Hắc Ám Vương Giả

Chương 339: Thất Thủ

Chương 339: Thất Thủ
- Thật có lỗi thưa tiên sinh, những vật này rất có hạn, muốn một lần mua 100 cân cần Đại Sư cấp quyền hạn mới được, ngài nếu là thay lão sư mua sắm, xin lấy ra huân chương của lão sư ngài.
Thanh niên khắc chế trong nội tâm oán thầm, bảo trì lễ phép mà uyển chuyển nói ra.
Đỗ Địch An lấy ra huy chương thời đại của bản thân, nói:
- Thứ này có thể tính không?
Thanh niên nhìn thấy huy chương, ngơ ngác một chút, đồng tử co rụt lại há to miệng, kinh ngạc nói:
- Thời đại huy chương? Nơi này, nơi này...
Vẻn vẹn, hắn liền nghĩ đến một nhân vật, thất thanh nói:
- Ngài là Đỗ Địch An tiên sinh?
Đỗ Địch An bị tiếng kêu của hắn làm giật mình, liền hạ giọng nói:
- Không cần lớn tiếng như vậy.
Thanh niên phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy Đỗ Địch An đeo mặt nạ, lập tức biết rõ ý tứ của Đỗ Địch An, trên mặt có chút xấu hổ, ngượng ngùng cười nói:
- Thật có lỗi thật có lỗi, ta, ta không khống chế được, ngài chớ để ý, ta không nhận ra ngài, thật sự là thật có lỗi...
- Khách khí, ta đang gấp, ngươi lấy đơn đặt hàng cho ta đi.
Đỗ Địch An nói.
Thanh niên kịp phản ứng, lấy ra đơn đặt hàng.
Một lát sau, Đỗ Địch An điền xong đưa cho thanh niên.
Thanh niên thu hồi đơn đặt hàng xem xét, bên trên lạc khoản là "Đỗ Địch An", lập tức biết rõ mình không nhìn lầm, dù Đỗ Địch An che mặt nhưng thanh âm cũng rất trẻ, trẻ tuổi như vậy đã đạt được huy chương thời đại ở thần điện chỉ có một người, chính là thiếu niên trước mắt này.
Hắn cẩn thận từng li từng tí cất kỹ đơn đặt hàng, cười làm lành nói:
- Đỗ tiên sinh, mời ngài, ta lập tức cho ngươi đi làm.
Đỗ Địch An gật đầu nói:
- Vậy thì làm phiền ngươi, ta còn có việc khác, tạm biệt.
Nói xong khua tay từ chối, quay người rời khỏi.
Sau khi rời khỏi nguyên tố Thần Điện, Đỗ Địch An trở về tới Thần Bảo nhìn thoáng qua hòm thư, tiến lên đứng gần Viên chức Thần Điện ở bên cạnh hòm thư nói:
- Có tin của Đỗ Địch An chưa?
Viên chức Thần Điện kinh ngạc nhìn hắn một cái, trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, liền nói:
- Ngài là Đỗ Địch An tiên sinh? Có có, thư của ngài rất nhiều nhiều nữa..., hòm thư chứa không nổi, ta cho người lấy ra bỏ vào một cái rương khác.
Đỗ Địch An giật mình, đột nhiên nghĩ đến trừ Thần Điện thì những người khác cũng sẽ viết thư cho mình, dù sao mình hiện tại cũng là danh nhân rồi, liền nói ngay:
- Có tin thần điện phát tới không?
- Thần Điện hay sao?
Viên chức Thần Điện vò đầu,
- Ta đây cũng không biết.
Đỗ Địch An suy nghĩ một chút, nói:
- Trước tiên lấy tin từ sáng đến giờ đưa cho ta đi.
- Sáng đến giờ cũng còn bên trong hòm thư, còn chưa kịp xử lý.
Viên chức Thần Điện liền nói, nói xong không cần Đỗ Địch An nhiều lời, móc chìa khóa mở hòm thư ra, chỉ thấy bên trong có một đống thư tín, thô sơ giản lược quét tới chí ít có trên trăm phong thư, hắn xoay người móc ra nhanh chóng kiểm duyệt, từ bên trong lấy ra hai phong thư phóng tới một bên khác, còn lại toàn bộ sửa sang lại đưa cho Đỗ Địch An, nhiệt tình nói:
- Đây là của ngươi, đều ở bên trong.
Đỗ Địch An gật gật đầu ôm lấy thư tín, vừa muốn quay người rời khỏi, đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền móc ra một tờ kim phiếu đưa cho vị Viên chức Thần Điện này, nói:
- Làm phiền ngươi chuyển thư tín trước kia đến thần cụ thất trong gíup ta, cám ơn.
- Nơi này, ngài quá khách khí.
Viên chức Thần Điện thu được kim phiếu, kinh hỉ vô cùng, liên tục nói lời cảm tạ.
Đỗ Địch An quay người đi vào Thần Bảo, ven đường gặp phải một ít thần sứ, những người này nhìn thấy Đỗ Địch An ôm một chồng thư tín dày đặc, không khỏi kinh ngạc, lập tức liền nghĩ đến cái gì liền tiến lên phía trước nói:
- Ngài là Đỗ Địch An tiên sinh phải không?
Đỗ Địch An đột nhiên cảm giác được, bên cạnh mình rất cần một trợ lý, có thể nâng cao hiệu suất làm việc của mình rát nhiều, chỉ là người kiểu này rất khó tìm, người có thể tin được không nhiều lắm, Bahrton ba người bọn hắn bị nhiễm phóng xạ quá nghiêm trọng, đi vào Thần Điện dễ dàng chịu các loại ánh mắt tàn phá.
- Là ta, ta có chút việc gấp, lần sau lại tụ họp.
Đỗ Địch An khách khí từ chối nói.
Thần sứ hậm hực buông tha, hắn một đường đuổi theo chạy tới quấn nói chuyện, khách khí vài câu liền ngừng chân nhìn Đỗ Địch An rời đi.
Đi vào thần cụ thất của mình, Đỗ Địch An vừa muốn mở cửa, liền gặp phải một lão nhân từ một thần cụ thất khác đi ra, người sau nhìn thấy Đỗ Địch An, ngơ ngác một chút, hình như không nghĩ tới lại trùng hợp như vậy, trên mặt biểu lộ sự xấu hổ, sau khi đóng cửa đi tới, cười lớn nói:
- Chúc mừng ngươi, không nghĩ tới mới đến không bao lâu, nhanh như vậy liền tấn chức thành Cao cấp thần sứ, chúc mừng chúc mừng.
Đỗ Địch An mỉm cười, nói:
- Tin tưởng ngươi cũng sẽ rất nhanh đột phá, ta ở ngưỡng cửa Cao cấp thần sứ chờ ngươi.
Lúc trước vào ở, người sau muốn gõ nhuệ khí của hắn, hôm nay ngược lại rơi vào hai người cùng ở một tầng lại gặp nhau bình thản tràng diện.
Hải lão nghe được Đỗ Địch An nói vậy, trong mắt hiện lên một ít hi vọng, nụ cười tiểu liễm nói:
- Ta biết rồi.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, đẩy cửa vào, bỏ thư tín trên tay xuống đất
Bonne lúc này mới chú ý thư tín trong tay Đỗ Địch An, mí mắt hơi co rúm một cái liền cáo từ rời khỏi .
Đỗ Địch An tìm kiếm thư tín mà Thần Điện phát cho mình, mình tấn chức Cao cấp thần sứ, báo chí cũng đăng rồi, Thần Điện khẳng định đã phát thông báo, hắn tìm chỉ chốc lát, cuối cùng tìm được một phong Kim sắc thư tín, bên trên là chín viên Tinh Thành vờn quanh, đúng là thư chuyên dụng của Thần Điện, nếu là những người khác phục chế dấu hiệu này mà bị phát hiện sẽ lọt vào Thần Điện thu hồi cùng hình phạt, thuộc về tội lớn.
Lúc nàyvị Viên chức Thần Điện ôm một rương lớn thư tín đưa tới, do chỉ là người bình thường nên mệt mỏi thở hổn hển.
Đỗ Địch An nhìn thấy hắn ôm đến một rương lớn thì hơi kinh ngạc, trong này ít nhất có hơn một ngàn phong thư rồi!
Hắn cười khổ một tiếng, đợi Viên chức Thần Điện buông rương xuống, hắn mở ra tư tín Thần Điện trong tay quét mắt đọc, quả nhiên là thông báo mình tấn chức thành Cao cấp thần sứ.
Đỗ Địch An lúc này thu hồi tin, bất chấp nhìn trên thư của hắn, nhanh chóng xuống lầu, một đường tiến về Thần Bảo để thay thế huân chương.
Lúc Đỗ Địch An tiến về Thần Bảo, tại một chỗ khác, từng tập đoàn đang thương nghị phương án mua sắm của, một phần tin tức khẩn cấp truyền vào Quang Minh giáo đình.
- Cái gì!
- Thất thủ? !
Núi Erdos, trong Bron gia tộc, Sludy khiếp sợ nhìn mặt Quản gia,
- Làm sao có thể! Cùng dã nhân đấu tranh nhiều năm như vậy chưa bao giờ tổn thất nghiêm trọng như thế, lần này lại bị bọn hắn dẹp ?
- Đúng vậy, lão gia.
Quản gia cúi đầu,
- Hôm nay là “ Ngày Cầu phúc ", những dã nhân kia hẳn là lấy được tin tức này, nhân cơ hội này đánh lén cứ điểm kỵ vương, hôm nay tình hình chiến đấu ở tiền tuyến khẩn cấp, quân bộ đang phái binh sĩ ngăn chặn lỗ hổng, tình huống rất hiểm ác..

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất