Hắc Ám Vương Giả

Chương 366: Hấp Hối

Chương 366: Hấp Hối
Khi tiếng kêu của nó phát ra, con Cát Liệt Giả kia nghe thấy tiếng liền tức tốc chạy đến, lập tức nhìn thấy Đỗ Địch An đang nằm sấp bên trên đống đá vụn trong hang động, nó lập tức tức giận mà rít gào lên rồi nhanh chóng lao đến.
Thứ mà Đỗ Địch An đang chờ chính là nó, hắn lập tức chuyển động mũi tên và nhắm chuẩn.
Sưu!
Mũi tên trong nháy mắt phi đi.
Thể hình con Cát Liệt Giả này hơi lớn so với con kia một chút, lúc mũi tên lao vùn vụt ra thì nó cũng đột nhiên huy động toàn bộ lưỡi dao ngăn cản phía trước thân thể nó, bành một tiếng, mũi tên đâm vào bên trên lưỡi dao của nó, mũi tên bị bẻ gãy kịch liệt, thủy ngân cùng nọc độc bên trong đó hòa lẫn lại cùng nhau giống như nước mưa màu xám đen rơi vẩy ra tản mát khắp thân thể của nó.
Cát Liệt Giả nhỏ kia gầm nhẹ một tiếng rồi đột nhiên vọt lên, nhảy xổ lên một tảng đá khổng lồ rồi leo lên phía trên.
Đỗ Địch An thu hồi cung tiễn, hung hăng đẩy tảng đá khổng lồ bên cạnh tới.
Bành!
Con Cát Liệt Giả nhỏ này nhất thời không kịp chuẩn bị, lập tức bị khối đá khổng lồ này đập trúng rơi xuống dưới, tảng đá nặng nề đè lên thân thể nó, lưỡi dao toàn thân nó vặn vẹo muốn đẩy tảng đá khổng lồ này ra.
Đỗ Địch An cài tên nhắm chuẩn, híp mắt quan sát.
Cát Liệt Giả nhỏ hao tốn khí lực, dốc sức đẩy tảng đá vô cùng nặng nề kia ra khỏi thân thể, ngay khi tảng đá được đẩy xuống thì sưu một tiếng, một mũi tên mãnh liệt lao tới, lập tức đánh trúng vào vị trí phía sau tảng đá khổng lồ kia, nơi đó chính là con mắt thứ hai trên thân thể con Cát Liệt Giả nhỏ, tầm mắt 180 độ, có thể quan sát được sự vật trước sau trên mặt đất, nếu như có khác ma vật tiềm phục hoặc tùy thời đánh lén, thì trong nháy mắt liền sẽ bị nó kịp thời phản ứng.
"C-K-Í-T..T...T!"
Cát Liệt Giả nhỏ đau đến hét rầm lên, nó quơ quét lưỡi dao trên thân thể trảm về tứ phía, nhằm dự phòng nguy hiểm tới gần, đồng thời thân thể lui về phía sau.
Lúc này, một con Cát Liệt Giả nhỏ cũng đang bị thương khác tức tốc chạy tới, nó nâng lưỡi dao trên thân thể lên ngăn trước mặt con Cát Liệt Giả nhỏ này, che chở cho nó chậm rãi rút lui về phía sau, yểm hộ phối hợp!
Đỗ Địch An thấy vậy liền giật mình, thấy chúng nó đã lui đến góc rẽ, hắn lập tức nắm hòn đá lên mà ném qua. Nhưng mà lần này hai con Cát Liệt Giả nhỏ kia không bị thu hút tới nữa, hiển nhiên việc đã làm qua một lần, bọn chúng đã có kinh nghiệm.
Đỗ Địch An thu hồi cung tiễn, ánh mắt lộ ra vẻ suy tư, một lát sau, đôi mắt hắn chợt sáng lên, hắn nhếch miệng lên một cái rồi quay người rời khỏi đống đá vụn trong hang động mà đi ra rừng lá bên ngoài hang động, hắn vơ lấy một ít cỏ dại cùng dây leo xanh đậm đang nằm ngổn ngang tứ phía trên mặt đất, sau đó bện thứ cỏ dại đã khô héo cùng dây leo xanh đậm này lại với nhau, lại tìm thêm một vài cây gỗ dài khô cứng rồi mới trở về trước hang động của Cát Liệt Giả.
Trên đường tìm những nguyên liệu này, hắn vẫn một mực chú ý đến động tĩnh trong huyệt động, để đề phòng con Cát Liệt Giả nhỏ này lại bất ngờ chạy tới, may mắn là bọn chúng dường như đã bị thương khá nặng, vẫn một mực ở trong huyệt động không có bất kỳ động tĩnh nào.
Đỗ Địch An từ xa xa ném mạnh hòn đá tới chỗ miệng hang động nhằm thử nghiệm một phen, hắn chờ trong giây lát thì thấy con Cát Liệt Giả nhỏ này không hề đi ra, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí mà nhích tới gần, bò lên đến miệng hang động nhìn vào bên trong, chỉ là một màu đen kịt tối om, ngay cả chỗ những góc rẻ cũng đều không nhìn thấy bóng dáng hai con Cát Liệt Giả nhỏ kia đâu, hiển nhiên bọn chúng đã trốn vào phía sâu sào huyệt rồi.
Khóe miệng Đỗ Địch An hơi vểnh lên, hắn móc diêm ra đốt cỏ dại nhóm lửa, rất nhanh lửa đã hừng hực bốc cháy lên, hắn thả mấy thanh gỗ khô cứng lên phía trên, chờ sau khi bốc cháy thì dập tắt ngọn lửa phía trên, lập tức bốc lên một trận khói nồng đặc, hắn lại đậy cỏ dại cùng dây leo lên bên trên ép tắt ngọn lửa khiến luồng khói càng lúc càng dày đặc.
Hắn tìm được một vài loại lá cây làm quạt, đẩy khói đặc cuồn cuộn bay về một hướng.
Khói đặc cuồn cuộn tràn vào bên trong huyệt động, không ngừng đi sâu vào bên trong.
Liên tục đẩy khói đặc vào trong, nửa giờ sau, hai con Cát Liệt Giả nhỏ rốt cục cũng nhịn không được mà chậm rãi bò ra, động tác vô cùng chậm chạp, tựa như không còn sức lực.
Đỗ Địch An thấy vậy, khóe miệng hơi vểnh lên, tiếp tục dồn lực đẩy khói đặc vào hang, đồng thời chặn đá chung quanh cửa vào huyệt động, để cửa vào càng trở nên nhỏ hẹp.
"Tê. . ."
Hai con Cát Liệt Giả nhỏ kêu không được, mà khàn khàn thấp giọng gào rít, giống như đang cầu khẩn, lại như bi phẫn, hữu khí vô lực.
Sau khi chờ chúng nó đi ra, Đỗ Điich An lập tức đỡ tảng đá lớn lên rồi ném mạnh xuống.
Hai con Cát Liệt Giả kia hành động chậm chạp, trong đó có một con không tránh kịp bị tảng đá đập trúng, ngã nhào trên đất vô cùng suy yếu.
Con Cát Liệt Giả còn lại trông thấy có người hung ác đang xâm nhập, lập tức bị dọa lui về phía sau, không dám tới gần hang động.
Thấy vậy, Đỗ Địch An cũng không nóng nảy nữa mà vững vàng ngồi ngay lối vào tiếp tục quạt khói đặc nhằm tiêu hao thể lực của bọn chúng! Phải biết, khói đặc không chỉ chính có tác dụng gây sặc với người, mà ngay cả với ma vật hay dã thú cũng có tác dụng không nhỏ, nhất là với dạng ma vật tiến hóa đến cực độ như con Cát Liệt Giả này vẫn có thể còn bị khói mù xâm hại! Nhưng mục đích thực sự mà Đỗ Địch An chế tạo khói đặc cũng không phải là để khiến cho bọn chúng bị sặc mà là làm giảm dưỡng khí xuống!
Bất kể là ma vật nào thì dưỡng khí đều là thứ tất không thể thiếu, có lẽ có thể mất dưỡng khí trong một khoảng thời gian dài nhưng không có thể vĩnh viễn mất đi dưỡng khí!
Mà dưỡng khí giảm xuống sẽ tạo thành cảm giác đầu váng mắt hoa, thân thể trở nên mềm nhũn!
"Tê. . ."
Con Cát Liệt Giả nhỏ bị hòn đá ngăn chặn kia đau đớn khó khăn lật người đẩy hòn đá này ra, chậm rãi bò về phía sau, dường như là rất tức giận gầm gừ nhìn Đỗ Địch An nơi cửa.
Đỗ Địch An trông thấy bộ dáng hai con Cát Liệt Giả nhỏ, đã lập tức biết bọn chúng đã vô cùng suy yếu, bây giờ có thật sự cận chiến thì bản thân cũng có thể thừa sức chiến thắng, có hắn sẽ không cứ như vậy mà nhảy xuống cận chiến mà vẫn tiếp tục quạt khói tiếp tục chờ!
Trong nháy mắt đã một giờ đi qua.
Hai con Cát Liệt Giả nhỏ vẫy vùng trong hang động ngập tràn khói, mấy lần có ý định lao ra nhưng bị Đỗ Địch An ném mấy hòn đá dọa chúng lui vào, mỗi một lần nhảy vọt thất bại đều hao tổn một lượng thể năng rất lớn, thậm chí còn khiến chúng đau xót, qua thời gian, hai con Cát Liệt Giả nhỏ dần đân từ bỏ ý định xông ra khỏi hang động, lui trở về một nơi có địa thế khá thấp trong huyệt động, lượng khói đặc nơi đó cũng tương đối thấp.
Đỗ Địch An nhìn thấy hai con Cát Liệt Giả nhỏ đã hấp hối, trong lòng âm thầm cảm khái, không ai có thể ngờ rằng, chỉ là một chút khói đặc mờ mịt, đã có thể bức chết con ma vật truyền kỳ tiếng tăm lừng lẫy này, cho dù là ấu sinh kỳ thì đẳng cấp cũng là hai bốn hai lăm, lúc trước săn giết "Hắc Chức Giả" cũng mới chỉ là đi săn đẳng cấp hai mươi sáu.
Đỗ Địch An thỉnh thoảng ném hai viên đá nhỏ về phía hai con ma vật kia, hai con Cát Liệt Giả nhỏ mới đầu còn dốc sức ngăn cản, càng về sau thì nằm rạp trên đất mặc cho Đỗ Địch An ném đá đập tới tấp, chúng hoàn toàn không còn ý thức phản kháng.
Thấy vậy, Đỗ Địch An lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn tiếp tục quạt chừng mười phút đồng hồ nữa mới dừng tay , đến khi hắn vừa dừng tay, một lượng lớn sương mù từ động toát ra, lan tràn khắp nơi.
Sau khi Đỗ Địch An chờ khói đặc thoát ra mới xoay người nhảy vào, rút dao găm bên hông ra, quay người ôm lấy một tảng đá lớn dưới đất, thuận theo khói đặc mà lặng lẽ nhích tới gần.
Hai con Cát Liệt Giả nhỏ không còn động tĩnh, hắn đi đến phạm vi hơn mười mét giơ tảng đá lớn lên hung hăng ném về phía một trong hai con Cát Liệt Giả.
Bành một tiếng, tảng đá lớn nện ngay trên thân con Cát Liệt Giả nhỏ, cơn đau nhức kịch liệt khiến nó bừng tỉnh nhưng nó không có nhảy cẫng lên mà chỉ là khó khăn đau đớn mà nhúc nhích thân thể, lưỡi dao trên thân thể chuyển động vô cùng chậm rãi, dường mỗi cử động đều phải cố gắng vận hết sức lực.
Nhìn thấy vậy Đỗ Địch An không chút khách khí, từ bao đựng tên rút một cây tên ra, buộc mũi tên lên dây thừng nhắm chuẩn rồi bắn vọt tới, mục tiêu của mũi tên chính là thân thể con Cát Liệt Giả nhỏ này, mũi tên trói ngược thân thể nó lại, hắn túm lấy dây thừng chậm rãi kéo thân thể của nó tới, kéo dài khoảng cách với con Cát Liệt Giả nhỏ còn lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất