Hắc Ám Vương Giả

Chương 372: Lại Xuất Kích

Chương 372: Lại Xuất Kích
- Thông minh.
Đỗ Địch An mỉm cười khích lệ một câu.
Lão Kim bên mừng rỡ khiêm tốn cười nói:
- Đều là học của thiếu gia.
- Ta cũng không vuốt mông ngựa.
Đỗ Địch An cười một tiếng.
Lão Kim đỏ mặt lên, vò đầu ngượng ngùng.
Một lát sau Kacheeck cùng Jinny lục tục trở về, mang theo một đội xe ngựa, trên xe chở đại lượng hàng hóa.
- Thiếu gia, đều đã mua đủ, đây là tiền thừa.
Kacheeck đi tới đưa một tờ kim phiếu cho Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, cũng không tiếp nhận.
Kuren đứng phía sau hắn tâm cơ linh hoạt, tiến lên thu hồi rồi lui trở về sau lưng Đỗ Địch An.
- Chuẩn bị hàng hoá chuyên chở đi.
Đỗ Địch An phân phó.
- Ừm.
Kacheeck gật đầu quay người quát tháo mấy công nhân đi theo đội xe để vận chuyển.
. . .
. . .
Mel gia tộc.
Trong pháo đài cổ, văn phòng tầng thứ nhất.
Mel Shaya ngồi đằng sau văn phòng, lẳng lặng nghe một thanh niên thanh niên có bộ dáng tuấn tú trước mặt báo cáo, chờ sau khi hắn nói xong, giống như có điều suy nghĩ, khẽ gật đầu nói:
- Vậy mà không rời khỏi vách tường, nói như vậy, hắn thật sự chuẩn bị bỏ qua thân phận Thú Liệp Giả? Đúng rồi, ngươi không đi điều tra xa phu xe thú vẫn chuyển cho hắn sao? hẳn là hắn biết được một ít chuyện đi?
Thanh niên thấp giọng nói:
- Phu xe kia trên đường trở về đã gặp biến dị dã thú tập kích. Lúc Quang Minh kỵ sĩ tuần tra phát giác được, trên thân hắn đã nhiều chỗ bị dã thú cắn xé, vô phương cứu chữa.
Shaya giật mình cau mày nói:
- Bị biến dị dã thú tập kích? Chẳng lẽ khi trở về hắn không để cho Quang Minh kỵ sĩ hộ tống?
Thanh niên lắc đầu nói:
- Không có.
- Ngu xuẩn.
Trong mắt Shaya loé lên vẻ tức giận, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó liền nói:
- Ngươi xác định hắn bị dã thú biến dị tập kích mà không phải do con người?
- Thuộc hạ xác định.
Thanh niên cúi đầu nói:
- Ta đã phái người kiểm tra qua thi thể của hắn, trên thân cũng không có vết thương do người gây ra. Tất cả đều là vết cào cùng dấu răng của biến dị dã thú.
Mel shaya nhíu mày một cái, đôi mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo:
- Bình dân ngu xuẩn bình dân, chết không có gì đáng tiếc!
. . .
. . .
Scott tập đoàn.
Trong sảnh nghị hội tổng bộ tập đoàn.
Chester nhìn đám người đang trình diện trước mặt, nói:
-Lần này triệu tập các vị đến đây là có một tin tức tốt muốn nói cho mọi người. Về vật phẩm Tứ tinh Thượng phẩm Thần thuật mới ra mắt, Đỗ Thần sứ đã đồng ý bán cho tập đoàn chúng ta. thông tri các vị đến đây ngoại trừ muốn chia sẻ tin tức tốt này còn muốn thông tri mọi người, tiếp theo tài chính tập đoàn sẽ điều động để chế tạo cột thu lôi Thần thuật. Phí hao tổn tạm thời không rõ là bao nhiêu nhưng tuyệt sẽ không nhỏ. Trước mắt tài chínhcủa tập đoàn đang khẩn trương, lần này chế tác cột thu lôi Thần thuật cần chiêu mộ phú thương gia nhập liên minh, chúng ta cần phải mau chóng chế tác xong cột thu lôi trước mùa mưa. Có số lượng lớn cột thu lôi, vào mùa mưa kế tiếp mượn cột thu lôi Thần thuật kiếm đầy đủ tiền bổ khuyết vào hạng mục khoáng vật.
Thành viên trong tập đoàn xếp thành hai bên bàn dài ngơ ngác nhìn nhau lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, có nửa tin nửa ngờ, có sầu lo, một trung niên trong đó nói:
- Xin hỏi chủ tịch, trước đó Đỗ Thần sứ không phải nói muốn qua mùa tuyết đen mới cân nhắc bán sao? Sao bỗng nhiên lại đồng ý bán cho chúng ta?
Chester nhìn hắn một cái, bình tĩnh nói:
- Nói đến đây còn phải cảm tạ Willie, nàng đã nhiều lần tiến về cổ bảo của Đỗ Thần sứ, bằng năng lực ngoại giao ưu tú mà đàm phán thành công.
Đám người không khỏi nhìn về Willie ngồi một phía, nữ tử này mỉm cười, thần sắc tự nhiên.
- Willie tiểu thư quả nhiên là cao thủ đàm phán.
- Không hổ là tài nữ từng học bổ túc tại sở thẩm phán.
- Thật đáng mừng. . .
. . .
. . .
Trước cổ bảo.
Nhìn qua Voi ma mút đã trang bị xong, Đỗ Địch An nói một tiếng với Kacheeck cùng Jinny, còn có Lão Kim cùng nhau nhảy lên xe thú. Trước khi đi bỗng nhiên Đỗ Địch An nghĩ đến một chuyện, quay đầu nhìn Kuren nói:
- Nếu người Scott tập đoàn tới tìm ta đàm phán sự tình Thần thuật, ngươi nói cho bọn họ chờ ta trở lại rồi thương nghị cụ thể, để bọn họ chuẩn bị kỹ càng.
Kuren giật mình gật đầu liên tục:
- Vâng, thiếu gia.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu ngồi lên đầu Voi ma mút, nhìn Lão Kim đang nắm dây cương bên cạnh nói:
- Đi thôi.
Lão Kim gật đầu khống chế xe thú tiến vào thông đạo đi thẳng cứ điểm.
Vài giờ sau mấy người đã tới trước cứ điểm, Đỗ Địch An đưa ra Thần sứ huân chương của mình, thuận lợi mở đường tiến vào khu hoang dã. Sau hai giờ hành tẩu rốt cục đi tớibtrước thông đạo Cự Bích, trên đường đi Jinny cùng Kacheeck chém giết không ít biến dị dã thú tập kích nhưng lại chưa gặp được dã nhân.
Đỗ Địch An thả thang dây trên trán Voi ma mút xuống rồi bò xuống dưới. Hắn nhìn Atrium tới nghênh đón, mỉm cười nói:
- Hôm nay lại là ngươi tới công tác, vất vả.
Atrium kinh dị nhìn Đỗ Địch An một chút, nhanh chóng thu hồi dị sắc trên mặt, trong lòng thất kinh. Không nghĩ tới năng lượng Đỗ Địch An lớn như vậy, vừa hôm qua mới đi Thủ Tịnh Sở, vậy mà hôm nay đã có thể dẫn người đi qua. Hẳn là đã từ Thủ Tịnh Sở rời đi, cái này chỉ có thể nói rõ ngay cả là người Thủ Tịnh Sở cũng muốn bán cho thiếu niên này một phần nhân tình. Thái độ của hắn càng thêm khách khí mấy phần, khiêm tốn nói:
- Ngài khách khí, chúng ta đây đều là vì phục vụ cư dân trong nội bích. Đây là việc ta phải làm.
Đỗ Địch An gật gật đầu, chỉ về phía mấy người Kacheeck nói:
- Bọn họ đều là Thú Liệp Giả của tập đoàn chúng ta, lần này tới chuẩn bị dựng một cứ điểm bên ngoài Cự Bích. Đây đều là vật liệu, làm phiền ngươi rồi.
Atrium nhìn lướt qua ba người Kacheeck rồi cười nói:
- Đây chỉ là chuyện nhỏ.
Hắn quay người phất tay, ra hiệu cho quang minh kỵ sĩ phía sau mở thông đạo.
Đỗ Địch An phất tay về phía ba người Kacheeck, ra hiệu bọn họ vận chuyển đồ vật.
Ba người Kachecck, Jinny và Lão Kim thu hồi ngạc nhiên trên mặt, quay người vận chuyển vật liệu trên xe thú xuống.
Trong đó Lão Kim là rung động lớn nhất, trước kia hắn chính là Quang Minh kỵ sĩ, biết rõ tính cách thượng đẳng của Quang Minh kỵ sĩ, không nghĩ tới vị đội trưởng Quang Minh kỵ sĩ trước mắt này lại khách khí với Đỗ Địch An như thế, thậm chí là cung kính, cái này khiến trong lòng hắn có chút phức tạp.
Vừa rung động trước thủ đoạn của Đỗ Địch An, lại có mấy phần thất vọng cùng thất lạc. Giai hàm của vị đội trưởng Quang Minh kỵ sĩ này còn cao hơn ba phân so với hắn trong quá khứ.
Trước kia hắn còn đảm nhiệm vị trí Quang Minh kỵ sĩ, trong lòng lúc nào cũng thuần túy vì phụng dưỡng Quang Minh Thần mà sống, cao thượng thánh khiết, không nghĩ tới hôm nay lại thấy Quang Minh kỵ sĩ lộ ra bộ mặt quan lại thường dân.
Bất quá nhưng ngày trong tù hắn đã sớm nghĩ sâu xa hơn, chỉ là có chút cảm giác mất mát, cũng không có quá nhiều cảm xúc.
Atrium tự nhiên không biết ý nghĩ trong lòng vị Thú Liệp Giả bên cạnh này, trong đầu hắn không ngừng suy làm thế nào rút ngắn quan hệ cùng Đỗ Địch An, càng không ngừng tìm kiếm chủ đề.
Khi nhìn thấy Đỗ Địch An chỉ dùng ngắn ngủi một ngày đã từ bên trong Thủ Tịnh Sở ra ngoài, hắn càng xác định muốn giữ gìn mối quan hệ cùng thiếu niên này.
Một lát sau, tất cả mọi thứ đã được vận chuyển vào.
Đỗ Địch An kết thúc cuộc nói chuyện với Atrium, nhìn Lão Kim nói:
- Ngươi trở về phụ trách tiếp ứng , nếu thiếu vật liệu thì ta sẽ thông báo cho ngươi.
Lão Kim sững sờ, đáy lòng nhẹ nhàng thở ra. Lần trước tận mắt nhìn thấy Heiba bị ma vật bắt đi, hắn tràn ngập e ngại cùng kiêng kị đối với thế giới bên ngoài vách tường này. Hắn biết rõ với chút thực lực của mình, có thể xông xáo bên ngoài Cự Bích hoàn toàn là nhờ nữ thần chiếu cố. Một khi nữ thần quên hắn cũng là lúc hắn xuống địa ngục.
- Vâng, thiếu gia.
Đỗ Địch An quay đầu hướng Atrium nói:
- Djar tiên sinh, cực khổ ngươi phái một người đi qua chứng minh hắn không ra ngoài Cự Bích.
- Không có vấn đề, việc này cứ giao cho ta.
Atrium vui vẻ nói.
Đỗ Địch An gật đầu, tiến vào thông đạo.
- Đỗ Thần sứ ngàn vạn lần cẩn thận. . .
Atrium cao giọng ân cần nói.
Đỗ Địch An kéo cổng thông đạo lên, hai người Kacheeck và Jinny cùng nhau đi vào thông đạo.
Đẩy Cự Môn ra, Đỗ Địch An theo thói quen ngửi bốn phía một cái, sau khi không thấy có mùi lạ lẫm mới đẩy Cự Môn và bước ra khỏi thông đạo, để hai người Jinny cùng Kacheeck vận chuyển đồ vật ra ngoài.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất