Hắc Ám Vương Giả

Chương 377: Lập Tức Phá Sản

Chương 377: Lập Tức Phá Sản
Jike tức giận đến mức thân thể run rẩy lên, hắn quay người nói với Forint:
- Phụ thân, là ta bị bọn hắn hãm hại, xin ngài hãy tin tưởng, ta tuyệt không có gan ký hợp đồng Bá Vương như vậy, sau lưng bọn hắn nhất định là người của Melon tập đoàn, ta...
Forint đang chằm chằm nhìn hắn bổng liếc mắt sang nơi khác, nhìn vào người trung niên nói:
- Chuyện này Ryan gia tộc chúng ta sẽ điều tra rõ ràng, xin cho chúng ta thời gian một ngày!
- Được!
Người trung niên kia nói:
- Chỉ có con trai của ngài đã ký vào bản hiệp nghị này, nếu gia tộc các ngươi trả xong số nợ này trong một ngày thì ta sẽ rời khỏi đây, nếu không, hẳn là các vị phải rời khỏi đây rồi, tòa thành bảo này tuy có hơi cũ nát, nhưng cũng còn đáng giá mấy đồng, để ta thu về một chút tiền vốn cũng được.
- Phụ thân!
Sandrew liền kêu lên.
Forint đưa tay tỏ ý ngăn hắn lại, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của lão lộ ra vài phần băng lãnh, hai tròng mắt lại bắn ra hàn ý trước nay chưa từng có, lạnh lùng thốt:
- Các ngươi đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước! Nếu như ta trục xuất nghiệt tử này ra khỏi gia tộc, các ngươi sẽ không chiếm được bất cứ thứ gì, chỉ có thể lấy được một cỗ thi thể của hắn! nếu như ngươi muốn thì cứ lấy đi đi!
Nói xong hắn vung tay áo, thần sắc quyết tuyệt, cũng không nhìn lại Jike đang đứng trước mặt.
Jike nghe nói như thế thì sắc mặt lúc trắng lúc xanh, không biết là phụ thân đang hù doạ hay là nói thật, hai gối hắn mềm nhũn quỳ thụp xuống, ôm hai chân Forint mà kêu khóc nói:
- Phụ thân, ngài không thể như vậy, nếu như ngài đuổi ta ra khỏi gia tộc, bọn hắn nhất định sẽ lấy mạng của ta, ngài không thể nhẫn tâm như vậy, ngài không thể! !
- Đúng vậy , gia gia...
Người con nối dõi đời thứ ba là Hughes cùng một thiếu nữ khác vẻ mặt bối rối, vội vàng quỳ xuống, khẩn thiết cầu tình.
Forint làm như không nghe thấy, mặt mũi vẫn lạnh như băng, biểu lộ không thay đổi chút nào, chỉ lạnh lùng mà nhìn thẳng vào tên trung niên kia.
Sắc mặt tên trung niên biến hóa, đối mặt cùng Forint nửa ngày, trên mặt hắn lộ ra vẻ tức giận, lạnh giọng nói:
- Lão gia quả nhiên thật can đảm! Thật quyết đoán! Ngay cả con trai ruột của mình cũng không đáng bằng số tiền này, được! Một ngày! Ta cho ngươi thời gian một ngày, nếu như ngày mai không mang tiền ra thì tất cả đều cút ra bên ngoài cho ta, nếu không đừng trách ta không khách khí!
Nói xong, hắn giận dữ rời đi.
Quản gia lập tức theo ở phía sau, ra sảnh ăn, một lát sau, Quản gia mới bước nhanh trở về, xoay người nói với Forint:
- Lão gia, bọn hắn đã rời khỏi rồi.
Forint nghe vậy, vẻ mặt hơi run run, chậm rãi ngã lưng dựa vào ghế dựa, sát khí lợi hại trong đôi mắt bây giờ đã ảm đạm đi rất nhiều, trong khoảnh khắc như là già hơn mười tuổi. Trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều chăm chăm hướng mắt về phía hắn, ánh mắt Sandrew không đành lòng, thấp giọng nói:
- Phụ thân...
Forint khẽ ngẩng đầu, nhìn hắn một cái, im lặng một lát, rồi chậm rãi nói:
- Ngươi lập tức đi liên hệ với chấp sự, mời nàng tới đây một chuyến.
Sandrew liền nói:
- Vâng.
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Jike đang quỳ gối trước mặt Forint, mắt ánh sáng lạnh lẽo, rồi cũng không nói gì mà quay người nhanh chóng rời khỏi, một lát sau phía ngoài đại sảnh vang lên âm thanh xe ngựa chạy đến.
Sắc mặt Jike tái nhợt đi, hắn vội nắm chặt lấy ống quần Forint, cầu khẩn nói:
- Phụ thân, ta thật sự đã bị hãm hại, ngài nhất định phải làm chủ cho ta, dù sao ta cũng là con ruột của ngài, từ nhỏ đến bây giờ ngươi cái gì cũng cho hắn, ta chưa từng tranh bất cứ thứ gì, ta biết rõ, lúc này là ta phạm sai lầm, nhưng là bọn hắn cố ý muốn đối phó chúng ta, ta...
Forint cúi đầu nhìn hắn, dứt khoát nhấc cây trượng trong tay lên, muốn đánh cho hắn một trận, nhưng mới nâng lên được một nửa thì ngực đã vô cùng đau xót, cánh tay bất lực mà mềm nhũn ra, hắn thở dốc hai hồi thật sâu, lấy lại tinh thần rồi lạnh lùng mà nhìn Jike,
- Ryan gia tộc chúng từ khi bị diệt trong kiếp nạn mấy chục năm trước, những năm gần đây liên tục phải sống trong trong khó khăn, ngươi không muốn phát triển, hôm nay ngay thời khắc mấu chốt này lại gây ra chuyện tày trời này, cơ nghiệp mấy chục năm của chúng ta, tất cả đều đã hủy hoại chỉ trong chốc lát! !
Nói đến đây, cảm xúc kích động khiến lão liên tục ho khan thành tiếng.
Thị nữ trung niên bên cạnh vội đưa khăn tay cùng nước trà, ân cần lời nói nhỏ nhẹ.
Forint uống một ngụm trà, thở gấp hai hồi, rồi nói với Jike:
- Ngươi hãy cầu nguyện đi, nếu như thật sự không có cách nào, vì những người khác cùng cùng tương lai của Ryan gia tộc, ta chỉ có thể trục xuất ngươi ra ngoài!
Sắc mặt Jike lập tức trắng như tờ giấy, vội vàng ôm lấy hai chân Forint dốc sức liều mạng cầu khẩn, nước mắt giàn giụa.
Hughes cùng một thiếu nữ khác đằng sau đại sảnh cũng quỳ bò tới, ôm một bên chân Forint mà cầu khẩn, trên mặt tràn đầy nước mắt.
Forint nhìn thấy bộ dáng Hughes cùng thiếu nữ này, vẻ mặt vẫn thờ ơ, chỉ là đôi mắt có hơi chớp động, dường như có vài phần ướt át.
Giữa trưa.
Sandrew trở về tới lâu đài cổ, tất cả tiểu thư, thiếu gia trong gia tộc đều đã ngồi trong đại sảnh mặt đối mặt nhìn nhau, tiếng ồn trước kia trong lâu đài cổ giờ này đã tắt lụi, không còn nửa phần tiếng động, yên tĩnh im ắng.
Sandrew nhìn lướt qua một lượt rồi nói với quản gia:
- Phụ thân cùng Tam đệ đâu?
- Lão gia ở thư phòng lầu hai, Jike quỳ gối ở cửa ra vào.
Quản gia thấp giọng nói.
Sandrew hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng lên lầu, lập tức nhìn thấy Jike cùng Hughes và muội muội của hắn đang quỳ gối trước thư phòng, ba người quỳ tại nơi đây không ngừng cầu khẩn, cuống họng đã khàn khàn.
Nhìn thấy Sandrew trở lại, Jike vội vàng trông lại, thấy sau lưng hắn không có ai khác, sắc mặt hắn lập tức khó coi, nói:
- Antia chấp sự đâu rồi, tại sao nàng ta không đến?
Sandrew ngang ngược nhìn hắn một cái, rồi cũng mặc kệ hắn mà đi nhanh qua, gõ cửa phòng.
- Phụ thân, ta đã trở về rồi.
- Vào đi.
m thanh già nua của Forint từ trong phòng truyền ra.
Sandrew đẩy cửa vào, Jike vội vàng bò lên muốn chen vào, nhưng Sandrew hừ lạnh một tiếng rồi lại tung một cước đá vào bộ ngực khiến hắn ngã lăn, rồi quay người khóa cửa phòng lại, nhìn vào trong phòng, chỉ thấy thần sắc Forint vô cùng tiều tụy, đang nghiêng dựa vào giường, bên cạnh là một thị nữ trung niên đang khẽ xoa nắn lấy bờ vai của hắn, lúc này Sandrew liền tiến lên phía trước nói:
- Phụ thân, thân thể ngài không sao chứ?
Forint nói:
- Nàng ta không theo tới sao?
Sandrew cắn răng nói:
- Sau khi Antia chấp sự nghe nói việc này, thì không muốn đến đây, nàng chỉ bảo ta chuyển lời đến ngài, nói việc này có kiện lên đến sở thẩm phán thì cũng sẽ thua kiện, nàng bất lực rồi, cơ hội duy nhất chính là mượn địa vị cùng tài lực của Đỗ thần sứ sẽ có thể trả hết nợ trong một lần.
Khóe miệng Forint hơi vểnh lên.
- Nhân tình gì đều là đồ vứt đi! Lúc trước khi Ryan gia tộc chúng ta huy hoàng thì giữ quan hệ tốt với chúng ta, về sau chúng ta còn phụ tá giúp đỡ nàng ta thăng cấp địa vị, nhiều năm như vậy, Ryan gia tộc chúng ta đến tận bây giờ ta vẫn chưa từng đòi hỏi qua nàng nửa câu, hôm nay có đại nạn, vốn tưởng rằng nàng có thể nể chút tình xưa mà ít nhiều tương trợ chúng ta vượt qua kiếp nạn, không ngờ rằng nhân tâm nàng ta lạnh như băng, vô tình hơn ta tưởng tượng rất nhiều...
Sandrew tiến lên phía trước nói:
- Phụ thân, ngài đừng nản chí, chuyện này chắc chắn sẽ có biện pháp giải quyết, như nàng nói, chờ đỗ thần sứ trở lại, chúng ta ắt có thể giải quyết thôi.
Forint xùy một tiếng, nói:
- Biện pháp như vậy còn cần nàng ta nói sao? Melon tập đoàn lựa chọn vào lúc khó khăn này, chẳng lẽ không có những chuẩn bị này sao, mặc dù hắn có trở lại thì cũng vô ích thôi, chuyện này, bọn hắn sớm đã mưu đồ rồi, trước kia Đỗ Địch An hỏi ta, Melon tập đoàn có động tĩnh gì hay không, lúc ấy chúng ta không phát giác gì, bây giờ mới biết được, thì bọn hắn lại sớm đã hành động, hợp đồng đã kí khi đó kéo dài cho tới bây giờ, tiền lãi đã tăng tới con số khổng lồ rồi, chúng ta làm sao trả nổi?
Sắc mặt Sandrew lập tức thay đổi, nói:
- Phụ thân, bọn hắn bạo lộ ngay thời điểm này, chẳng lẽ là có duyên cớ gì? Chẳng lẽ là Scott tập đoàn buộc đám bọn hắn thật chặt, cho nên bọn hắn vội vàng cần số tiền kia? Nếu không cứ tiếp tục chờ, tiền lãi sẽ càng cao, đến lúc đó không ai có thể trả nổi.
Sắc mặt Forint lạnh lẽo, nói:
- Ngươi không phát hiện thấy khoản phí tổn này rất thích hợp sao, vừa đủ giá cả của một món Tứ Tinh Thượng phẩm Thần Thuật! thời điểm này bọn hắn đang khó khăn, mục đích là muốn cho chúng ta phá sản, đoạn đường lui của Đỗ Địch An, để cho chúng ta không còn cách nào tiếp ứng Đỗ Địch An, như vậy bọn hắn mới dễ ứng phó đang với Đỗ Địch An đang ở bên ngoài vách tường, giống như lần trước hãm hại hắn vào tù vậy!
Sắc mặt Sandrew khó coi, hắn cắn răng nói:
- Phụ thân, nếu nói như vậy, nếu chúng ta không... Nếu không thì trục xuất lão Tam ra ngoài, chỉ có như vậy mới có thể bảo tồn tương lai gia tộc, chúng ta không thể lại vấp ngã, nếu không cả đời cũng khó mà đứng lên lại được!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất