Chương 38: Giới Hạn Chi Tường
Trong lòng Đỗ Địch An thấy kỳ quái, cũng đi theo tiến vào trong phòng khách.
Chỉ thấy ngoại trừ Cách Lôi bên ngoài, trong phòng kháchcòn có hai bóng người. Một vị trung niên dáng người mập mạp, trên ngón tay đeo ba bốn chiếc nhẫn vàng. Nhìn qua đã biết là đại phú hào. Vị khác là một nam tử gầy gò mặc tây phục màu đen, tóc tai chỉnh tề trông giống một quý tộc.
- Gray, chú ý thái độ của ngươi!
Thời điểm Đỗ Địch An vừa đi tới vừa vặn nghe được âm thanh quát tháo của vị nam tử gầy gò này.
Gray gấp siết chặt nắm đấm, mặt mũi tràn đầy tức giận nhìn hắn nói:
- Chính chúng ta đã mua sắm căn phòng này, thuế vụ nơi này đã sớm viết rõ ràng trên trên hiệp ước, các ngươi muốn thu thêm thuế căn bản là không hợp pháp!
Trung niên nhân mập mạp cười ha ha nói:
- Không hợp pháp? Ngươi chỉ là một tên may vá nho nhỏ thì biết thế nào là luật pháp? Toàn bộ khu rừng và con đường ở đây đều là lãnh địa của ta. Trong lãnh địa của ta thì lời nói của ta chính là luật pháp. Coi như ngươi bẩm báo sở thẩm phán cũng không có tác dụng. Ngược lại thì ta càng hoan nghênh ngươi rời đi.
Gray cắn răng nói:
- Các ngươi là đang cướp đoạt trắng trợn!
- Hừ, ngươi đây là phỉ báng vu khống. Ta có thể khởi tố ngươi!
Gầy gò nam tử âm thanh lạnh lùng nói.
Lúc này Julla nhìn qua vẻ mặt nghẹn đỏ của Gray, vội vàng đi nắm chặt tay của hắn, hướng trung niên nhân mập mạp nói:
- Chuyện này hãy cho chúng ta chút thời gian để thương lượng, thuế vụ cao như vậy thực sự chúng ta không đảm đương nổi.
Trung niên nhân mập mạp lạnh nhạt nói:
- Coi như ngươi hiểu chuyện, bất quá ta đã cho các ngươi mấy ngày thời gian, hôm nay là ngày cuối cùng. Đêm nay ta lại tới, hi vọng các ngươi sẽ cho ta một câu trả lời chắc chắn.
Nói xong hắn đứng dậy, sửa sang cổ áo một chút, ngông nghênh đi qua mặt Gray.
- Chờ một chút.
Bỗng nhiên lúc này có một bóng người ngăn cản trước mặt hắn, chính là Đỗ Địch An.
- Ừm?
Trung niên nhân mập mạp cúi đầu xuống nhìn qua Đỗ Địch An chỉ cao tới cằm của hắn, nhíu mày nói:
- Tiểu gia hỏa, ngươi là ai!
Lúc này Gray cũng chú ý tới Đỗ Địch An, nhìn thấy bộ dáng hắn đã hoàn toàn thay đổi, kinh ngạc nói:
- Địch An? Ngươi, ngươi trở về rồi?
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt trung niên nhân mập mạp này nói:
- Ta cảm thấy ngươi mập như này mà phải chạy tới chạy lui cũng thật cực khổ, dứt khoát giải quyết một lần đi. Chúng ta cũng không muốn bị người khác quấy rầy.
Trung niên nhân mập mạp sững sờ, cười nói:
- Tiểu gia hỏa ngươi cũng rất hiểu chuyện, nghe nói Gray có nhận nuôi một hài tử, chính là ngươi sao?
Đỗ Địch An không trả lời hắn mà là tiếp tục nói: