Chương thứ hai chính là chủng loại của Thú Liệt giả.
- Tổng cộng phân thành bốn chức nghiệp, theo thứ tự là kỵ sĩ, chiến sĩ, đạo tặc, thợ săn! Bốn chức vị phụ trách bốn nhiệm vụ khác nhau, Thú Liệt giả chú ý đến di chuyển của toàn đội, cho dù là hiệu suất hay mức độ an toàn của việc săn bắn quái vật cũng đều là tối đa hóa.
- Kỵ sĩ cùng chiến sĩ phụ trách ở phía trước hấp dẫn quái vật, đạo tặc phụ trách điều tra cảnh vật xung quanh, thợ săn phụ trách công kích từ xa.
Đỗ Địch An có chút cảm ngộ trong lòng.
- Điều này giống như cuộc chiến tranh hiện đại, có bộ binh phụ trách đi đầu và hấp dẫn hỏa lực, có không quân tập kích bất ngờ, có pháo binh đả kích từ xa. Xem ra, bất kể là quy mô tác chiến lớn hay từng tiểu đoàn binh sĩ tác chiến, đơn giản vẫn là ba phương diện: kiềm chế chính diện, viễn trình đả kích, sưu tập tình báo.!
- Tất cả những Thú Liệp giả sơ cấp đều là chức nghiệp cơ bản, đợi sau khi tinh thông lên các chức nghiệp hạng nặng liền có thể khảo hạch tăng tiến, trở thành Thú Liệp giả trung cấp, đồng thời lại lần nữa lựa chọn sở trường khác nhau!
- Tăng cấp của kỵ sĩ có tệ kỵ sĩ, thú kỵ sĩ..., kiếm sĩ cũng có tệ kiếm sĩ cùng chiến đấu kiếm sĩ. Lúc trước nữ nhân kia được gọi là ‘Huyết tinh kiếm sĩ’, chính là sau khi tăng cấp kết hợp với năng lực của nàng, đó là danh xưng mà người khác cho, trên thực tế nàng nên thuộc về Kiếm Sĩ chiến đấu!
Đỗ Địch An hiểu ra, giống như Thú Liệt giả mà lúc trước chính mình giết chết chính là người phụ trách theo dõi địch nhân và bắn từ xa.
Trong quá trình phát triển lâu dài của Thú Liệp giả, bên trong cự bích sớm đã xuất hiện sự phân phối có tính hệ thống để lợi ích và hiệu quả được tối ưu hóa!
Dù sao tinh lực của người cũng có hạn, sở trường của mỗi người cũng không giống nhau, thông qua kết hợp đoàn đội thì cho dù là quái vật mạnh hơn bản thân rất nhiều cũng có thể dễ dàng đánh chết.
- Lúc trước Bude muốn ta xem xét chính là để ta lựa chọn chức vị tương lai của chính mình.
Đỗ Địch An như có điều gì suy nghĩ.
- Kỵ sĩ chủ yếu là chiến đấu chính diện, am hiểu cận chiến nhưng quái vật bên ngoài cự bích mạnh hơn rất nhiều so với Thú Liệt giả, nếu chính diện đối chiến sẽ chịu thiệt, cần phải phối hợp với đơn vị viễn trình mới có hiệu xuất cao. Hơn nữa, đạo tặc chủ yếu dùng bẫy rập cùng ám sát làm chủ, năng lực chính diện quá yếu và bố trí bẫy rập lại phiền toái.
- Hỏa dược, súng ống….. Những thứ này đợi ta chế tạo ra liền là vũ khí bí mật của ta, trước khi trưởng thành thì tự nhiên không thể để chúng tùy tiện xuất hiện trước mặt người khác, vì vậy ta thích hợp với đơn binh tác chiến.
- Chỉ có đạo tặc cùng thợ săn mới có năng lực tác chiến một mình, thợ săn chỉ cần có hoàn cảnh phối hợp thì có thể tùy ý tiêu diệt được những quái vật mạnh hơn mình rất nhiều. Giống như tên Thú Liệt giả lúc trước, chỉ cần vài Thập hoang giả giúp hắn khống chế thì có thể giết chết Cự Thú màu đen.
Nghĩ tới những điều này, Đỗ Địch An liền hạ quyết tâm học làm thợ săn là chủ yếu!
Hơn nữa có khái niệm về hỏa dược giúp hắn khai thác tư duy, khi lần đầu tiên nhìn thấy thợ săn, trong đầu hắn liền hiện lên Linh quang. Hắn nghĩ rằng nếu chính mình bắn ra cung tiễn cột kíp nổ hỏa dược, vậy lực sát thương chẳng phải sẽ tăng lên gấp bội?
….