Trùng giọng xuống, Á Phi buồn bã liếc nhìn tộc trưởng của mình, Phong Vân cùng Mộc Hoàng cũng nhìn theo ánh mắt của Á Phi, chỉ cảm thấy cảnh
tượng trước mắt như đang nhúc nhích, trên đỉnh đầu của Tinh Linh tộc
trưởng là căn tu của cây sinh mệnh thụ, lúc này như đang hút lấy hết
sinh mệnh nàng.Có lẽ nàng không thể bảo hộ được cây sinh mệnh nữa rồi.
Phong Vân cùng Mộc Hoàng lại lần nữa liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn
họ hiểu được rằng nếu như Tinh Linh bộ tộc không có cây sinh mệnh, thì
sẽ dần diệt vong……
Trong nháy mắt, bầu không khí trở nên vô cùng tĩnh lặng.
Á Phi cắn răng nhìn Phong Vân, cả người như toát lên ý tứ nếu ngươi
không hỗ trợ, ta sẽ liều mạng với ngươi vậy.Phong Vân thấy vậy, đưa tay
nhu nhu mi tâm, trầm giọng hỏi:“Tộc trưởng, có lẽ ta không nên hỏi câu này, nhưng nếu như Á Phi nói, đến tộc trưởng cũng không thể tiêu diệt được hắc ám lực thì sao các người lại nghĩ rằng một nhân loại chỉ có cấp bậc Linh hoàng như ta lại có thể giúp được? Mặc dù ta đúng là có tự nhiên lực, nhưng quả thật chính ta cũng không hiểu sao nó có thể khắc chế được hắc ám lực.”
Nghe Phong Vân trực tiếp đặt câu hỏi, Tinh Linh tộc trưởng lại lần nữa mở to mắt, hơi hơi cười nói:“Bởi vì có tình yêu.”
Hả? Phong Vân cùng Mộc Hoàng kinh ngạc trừng nhau, đây là cái câu trả lời gì thế không biết~
“Trong thân thể của ngươi mang theo Tự nhiên lực thuần khiết nhất, có thể khắc chế hết thảy năng lượng hắc ám. Trong thân thể Đế quân ẩn chứa Lôi điện tương ứng Thiên không lực. Theo quy tắc năng lượng trong thiên nhiên thì sẽ hỗ trợ lẫn nhau, nhất định có thể khắcchế thế lực tà ác.”
Khẽ mỉm cười, Tinh Linh tộc trưởng thâm ý liếc nhìn bọn họ, tiếp tục nói:“Ban đầu, các người không hiểu nhau nên không thể dung hợp làm một thể.Hiện tại, nhất thể song sinh, ái dục vô cương.Trong lòng có tình yêu, trong tình yêu cósức mạnh, vì vậy có thể giải quyết được mọi vấn đề.”