Gió mây vần vũ, mặt trời tỏa ánh vàng rực rỡ khắp thế gian.
Vòng thi thứ ba của đại hội giao lưu giữa Nam Viên và Thiên Khung long trọng bắt đầu.
Mọi người tấp nập kéo tới, âm thanh huyên náo vang lên. So với vòng
thi thứ nhất và thứ hai, trong lòng người dân Nam Viên càng thêm hưng
phấn dâng trào, dòng người cùng đổ về phía cung Phỉ Thúy đông như thủy
triều.
Tiếng chuông đinh tai nhức óc vang vọng khắp đế đô, ngay cả tiểu trấn tĩnh lặng xa xa cũng có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng huyên náo phát ra từ nơi ấy.
“Cô không đi sao?” Hoàng Kim sư tử đang đứng trên một ngọn
cây ở phía trên đỉnh đầu của Phong Vân, nó chậm rãi nhắm mắt duỗi người
hướng về phía Phong Vân mà hỏi.
“Nàng còn dám đi?” Tiểu Thực quấn quanh một thân cây vừa lắc lư đu đưa vừa hì hì cười nói.
Phong Vân ngồi phía dưới nghe thế liền cong cong lông mày mà cười, “Nếu đi sẽ bị lột da đó.” Nếu Mộc Hoàng biết nàng tới đó và biến sự việc trở thành không thể cứu
vãn nổi thì hậu quả… Nàng vẫn còn yêu đời lắm. Huống hồ bây giờ còn có
thêm một đại tỷ nữa, cho dù nàng có bản lĩnh tới trời thì cũng không
muốn đi trêu chọc hai người bọn họ. Bởi vậy nên không đi là tốt nhất
,không đi là tốt nhất!
Dù sao thì nàng cũng không muốn cưới nữ nhân đó làm vợ.
Hoàng Kim sư tử nghe Phong Vân nói thể liền vểnh vểnh khóe miệng, nó
đưa mắt nhìn ra xa chỗ đám tinh linh đang trao đổi với Ải nhân tộc rồi
nói, “Chẳng trách cô lại nghe lời như vậy.”
Phong Vân không đáp lại, nàng mệt mỏi duỗi lưng và bắt đầu say ngủ dưới ánh mặt trời sáng lạn.
Gió thu lồng lộng thổi, ánh vàng lóng lánh rải khắp nơi. Lúc này, bên trong đấu trường đã chật kín người, ai ai cũng trong tâm trạng ngóng
trông chờ đợi.
Tiếng chuông trong trẻo vang lên, công tước lễ bộ lại một lần nữa đi
lên lầu cao. Trên mặt nở một nụ cười sáng lạn rạng rỡ, công tước lễ bộ
lớn tiếng nói, “Hôm nay là vòng thi đấu cuối cùng, vẫn theo quy tắc
cũ, xin nhường đài cao này cho Đế nữ Thiên Khung của chúng ta tùy ý phát huy. Chúng ta cùng chờ mong Đế nữ ra một đề mục hấp dẫn và chờ mong
được chứng kiến màn trình diễn đáng kinh ngạc và đầy tài hoa của nam nhi Nam Viên chúng ta. Hy vọng hôm nay Đế nữ có thể chọn được một vị hôn
phu ưng ý và vui mừng trở về!” Nói xong, người này liền hướng về
phía Đế nữ Thiên Khung Phượng Vũ Phi để thi lễ một cái rồi vừa cười ha
hả vừa nhảy xuống đài cao.
Dân chúng xung quanh thấy vậy thì đều trầm trồ khen ngợi rồi vui cười hưng phấn.
Phượng Vũ Phi thấy vậy cũng nở nụ cười, nàng ta nhanh nhẹn đi lên phía trước rồi vung tay lên.