Chương 2: Hệ thống ký tên, đây là một con rùa? !
Sau hơn nửa giờ vất vả, Diệp Xuyên mới đẩy được rương vật tư lên bờ, mệt mỏi tựa vào rương, thở hổn hển.
Dù ba năm trước, trường học ngày nào cũng có một tiết bơi lội, nhưng đến khi thực sự ra hải đảo, bắt tay vào làm vẫn thấy quá sức.
"Vẫn là xem bên trong có gì đã!" Diệp Xuyên tự nhủ rồi mở rương vật tư.
Bên trong có 2 bình nước khoáng 500ml, 2 khối lương khô, 1 cây cải trắng non, 1 lưới bắt cá (có thể nâng cấp).
"Cũng không tệ, ít ra có nước, có đồ ăn!"
Uống nửa bình nước, ăn một khối lương khô, khi cảm thấy thể lực hồi phục, Diệp Xuyên nhìn vào bảng thông tin hải đảo:
Hải đảo chủ: Diệp Xuyên
Loại hình: Không
Đẳng cấp: Cấp 1 (0/2000)
Kỹ năng: Không
Thiên phú: Không
Chú thích: Chủ sở hữu có thể ký kết khế ước với hải đảo. Sau khi ký kết, độ trung thành của hải đảo là 100%, hải đảo có thể trả lại 50% năng lực của nó cho chủ sở hữu.
"Còn có chuyện tốt thế này?" Diệp Xuyên ngớ người một chút, lập tức nói, "Bắt đầu ký kết khế ước!"
Vừa dứt lời, một đạo ánh sáng trắng lóe lên, Diệp Xuyên đột nhiên cảm thấy thể chất bắt đầu chậm rãi tăng lên. "Vậy là trói buộc thành công rồi?"
Nhìn lại vào bảng thông tin hải đảo:
Hải đảo chủ: Diệp Xuyên
Loại hình: Rùa biển
Đẳng cấp: Cấp 1 (0/2000)
Kỹ năng: Không
Thiên phú: Sống lâu
Nhìn bảng thông tin trước mắt, Diệp Xuyên mãi không thể bình tĩnh. Anh không thể tin được rằng hòn đảo của mình lại nằm trên lưng rùa biển!
Giờ thì Diệp Xuyên đã hiểu. Rương vật tư vừa rồi không phải tự trôi đến mà là rùa biển chủ động tiếp cận. "Ngọa tào!"
Diệp Xuyên cũng hiểu vì sao hòn đảo này lại được gọi là hòn đảo tiến hóa, vì sao lại là hòn đảo mạnh nhất. Hỏi có hòn đảo nào có thể tiến hóa, có thể lớn lên không?
Dù hiện tại chỉ có 1000 mét vuông, nhưng tương lai, nó chắc chắn sẽ lớn đến 1 triệu, 10 triệu mét vuông, thậm chí vượt qua cả bản đồ Đại Hoa quốc!
"Hệ thống, không lừa mình mà!"
【 Kiểm tra thấy chủ sở hữu chưa ký tên, có muốn ký tên không? 】 Lúc này, giọng hệ thống lại vang lên.
"Ký tên!" Diệp Xuyên không chút do dự đáp.
【 Ký tên thành công, chúc mừng chủ sở hữu nhận được 500 điểm tiến hóa, 100 kg đất đen màu mỡ. 】
Chú thích: Mỗi lần ký tên, chủ sở hữu sẽ nhận được 500 điểm tiến hóa và vật phẩm ngẫu nhiên.
"Quá tốt!"
Đất là cơ sở để sinh sôi của phần lớn giống loài. Có đất, bước tiếp theo Diệp Xuyên có thể tiến hành trồng trọt, khiến hòn đảo này tràn đầy sức sống. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có hạt giống cây trồng.
Nghỉ ngơi một lát, Diệp Xuyên mở phòng trò chuyện công cộng.
"Tôi đi, cái lưới đánh cá chết tiệt này không vớt được rương vật tư nào. Tôi thử mấy chục lần rồi, ai giúp tôi với!"
"Không có rương vật tư, không có đồ ăn, không có nước, tôi sắp chết đến nơi rồi sao?"
"Tức thật! Quanh đảo tôi chẳng có rương vật tư nào. Có phải vận tôi quá đen không?"
"Đừng nhắc nữa, tôi vớt được một cái rương, bên trong toàn ván gỗ, mảnh kim loại, tấm vải, chẳng có đồ ăn gì cả!"
"Lão huynh, ông làm sao đưa được rương vật tư lên bờ vậy? Xin chỉ giáo!"
"..."
"Ầm..."
Ngay lúc này, trước mặt hòn đảo bỗng nổi lên một con sóng. Một con rùa to như xe tải ngoi đầu lên, vẩy nước đầy tiêu sái.
Tiếng "ùng ục ùng ục" vang lên, một rương vật tư cùng mấy con cá biển nặng bốn, năm cân lăn đến trước mặt Diệp Xuyên.
"Ngọa tào, không hổ là rùa của mình, đúng là một cỗ máy đánh bắt tự động!"
Diệp Xuyên không ngờ rùa biển không chỉ chủ động tiếp cận rương vật tư mà còn tự mình đánh bắt được. Thật là niềm vui bất ngờ.
Diệp Xuyên mừng rỡ cười ha ha rồi chạy tới mở rương vật tư: 1 bình nước khoáng 500ml, 3 mảnh kim loại, 5 tấm vải.
"Không tệ, lại có thêm một chai nước khoáng."
Phải biết, trên đảo, nước ngọt là tài nguyên vô cùng quý giá!
Sau đó, Diệp Xuyên mổ bụng mấy con cá biển, rút sợi từ lưới đánh cá, tạm thời xâu chúng lại rồi định phơi khô.
Hiện tại không đủ nước ngọt, không có lửa, lại càng không có gia vị, Diệp Xuyên tính đợi đủ điều kiện sẽ chế biến đám cá này.
Anh trải toàn bộ 100kg đất đen lên một khu đất bằng phẳng gần đó, cắm cây cải trắng non xuống đất, rồi tưới nửa bình nước khoáng. Lúc này anh mới hài lòng gật đầu.
Phóng tầm mắt nhìn ra, trên mặt biển chỉ có hòn đảo của mình. Nhưng như vậy cũng vui vẻ và yên tĩnh. Rốt cuộc, nếu gần đó còn có hòn đảo khác, khó tránh khỏi sẽ tấn công mình. Giờ tất cả chủ đảo đều đang trong trạng thái hoảng loạn và điên cuồng, vì sinh tồn, chuyện gì cũng có thể làm!
"Quy huynh, chúng ta chủ yếu tìm kiếm rương vật tư nha!" Diệp Xuyên dặn rùa biển một tiếng. Dù sao cũng khó khăn.
Trời sắp tối. Gió biển thổi nhẹ, dù là mùa hè vẫn có thể cảm nhận được hơi lạnh.
"Bất quá, chỉ cần tư tưởng không suy giảm, biện pháp dù sao cũng nhiều hơn khó khăn", rất nhanh Diệp Xuyên nghĩ ra một cách: chắp hai rương vật tư lại thành giường.
Như vậy, một cái hộp dài hai mét, rộng một mét hoàn toàn có thể chứa được mình. Dù ván gỗ khá cứng, nhưng ít ra vẫn hơn nằm ngủ trên đất.
Khi màn đêm buông xuống, trời đầy sao, Diệp Xuyên lại mở phòng trò chuyện công cộng xem sao:
"Cuối cùng cũng mò được một cái rương, chỉ có một bình nước, mà tôi vẫn đói!"
"Tối nay ngủ ở đâu đây? Muốn đào hang trên núi cũng không có công cụ, chẳng lẽ phải chịu lạnh cả đêm?"
"Nếu cảm lạnh, sốt, liệu chúng ta có chết vì không được chữa trị kịp thời không?"
"Tôi đã mở bảng giao dịch, 10 mảnh kim loại đổi 100ml nước khoáng, ai đổi không?"
"Lão huynh, mảnh kim loại có tác dụng gì chứ, chỉ có thằng ngốc mới đổi với ông!"
"..."
Diệp Xuyên lập tức chuyển phòng trò chuyện công cộng sang bảng giao dịch. Quả nhiên đã có hàng trăm tin giao dịch, đa phần là giao dịch đồ ăn và nước. Diệp Xuyên chưa hoàn toàn rõ tác dụng của những thứ này, cũng không tham gia. Thêm vào đó, sau một ngày mệt nhọc, anh cảm thấy mệt mỏi như thủy triều ập đến.
Anh chui vào rương vật tư ngủ.
【 Kiểm tra thấy chủ sở hữu chưa ký tên, có muốn ký tên không? 】 Sáng sớm hôm sau, giọng máy móc lạnh lùng của hệ thống đánh thức Diệp Xuyên.
Diệp Xuyên chui ra khỏi rương, vươn vai, vừa đấm cái lưng hơi cứng, vừa nói: "Ký tên!"
【 Ký tên thành công, chúc mừng chủ sở hữu nhận được 500 điểm tiến hóa, một thùng dụng cụ đa năng, một mảnh lông vũ (chú thích: Ba mảnh lông vũ có thể đổi lấy một lông thiên sứ, sử dụng sẽ có chuyện không tưởng tượng nổi xảy ra đó nha). 】
"Lông thiên sứ, trên đời này thật có thiên sứ sao?" Diệp Xuyên cười lắc đầu, rồi nhìn vào thùng dụng cụ đa năng, mở ra xem:
Búa, rìu, cưa... Mấy loại công cụ nhỏ mà Diệp Xuyên có thể nghĩ đến, thùng dụng cụ này có đủ cả!
"Ngọa tào?!"
"Ha ha ha, đúng là muốn gì có nấy, người hiểu ta nhất, hệ thống là nhất!" Diệp Xuyên cười ha ha một tiếng, nghĩ một lát rồi cầm lấy cưa, thao tác với hòm gỗ.
"Dù rương vật tư che được mưa gió, nhưng dù sao nó cũng chỉ là cái rương, phá nó ra, xây nhà gỗ chẳng thơm hơn sao?"
Chỉ là, sau khi anh cưa được vài phút, anh lùi lại mấy bước, ngẩn người...