Hàn Môn Quật Khởi

Chương 13: Nhân tài cùng thiên tài khác nhau

Chương 13: Nhân tài cùng thiên tài khác nhau
Vì vậy, sau khi mọi người ăn cơm nước xong, lúc đang buồn chán thì có người đến trêu Chu Bình An, người dẫn đầu trêu chính là cô nãi nãi.
"An ca nhi, lại đây cô nãi nãi chơi." Cô nãi nãi ngồi đó vẫy tay, ý bảo Chu Bình An lại gần.
Lại tới nữa à?
Chu Bình An dù không tình nguyện, nhưng vẫn cun cút đi qua, hết cách, ai bảo mình còn nhỏ đâu, hơn nữa quan trọng nhất là mẹ của mình còn ở bên cạnh cười tủm tỉm nhìn nữa, lại còn bao nhiêu thân thích ở đây, bản thân ta đâu dám bỏ dở giữa chừng.
"Cô nãi nãi hảo." Khuôn mặt bầu bĩnh của Chu Bình An nở nụ cười, miệng nhỏ nhắn ngọt như bôi mật vậy.
"An ca nhi ngoan quá." Cô nãi nãi cười tít mắt.
"Chị dâu đừng khen nó, thằng nhóc này nghịch lắm, cả ngày cứ chạy nhảy leo trèo không yên, nếu chị càng khen nó, nó càng làm tới bến đấy." Trần thị một bên nói lời chê bai Chu Bình An, nhưng trên mặt lại đầy vẻ tự hào.
Cha mẹ ở trước mặt người khác nói về con mình như vậy, phần lớn chỉ là lời khách sáo, vì lịch sự và khiêm tốn, để cho người khác vui vẻ thôi, có gia trưởng thì nói là muốn cho con mình biết bản thân còn chưa đủ, để kích thích chí tiến thủ, dù nói thế nào thì cha mẹ vẫn yêu con, điểm này Chu Bình An rất rõ ràng.
"Ta lại thích An ca nhi lắm, trẻ con mà, càng nghịch càng thông minh." Cô nãi nãi không hiểu sao lại thích thằng cháu ngoại nghịch ngợm này, cảm thấy nó lanh lợi lắm.
Cô nãi nãi lục lọi trong túi một hồi rồi đưa tay ra, tay trái một đồng ngân, tay phải hai đồng ngân, bắt đầu trêu Chu Bình An.
"An ca nhi, vừa rồi nghe cháu nói muốn kiếm tiền cưới vợ, vậy cô nãi nãi cho cháu ít vốn, nhưng cháu chỉ được chọn một bên thôi, cháu muốn tay trái hay tay phải?" Cô nãi nãi giơ tay ra, cười hỏi Chu Bình An.
Chu Bình An nhìn tay trái một chút, rồi lại nhìn tay phải một chút, ngẩn người ra.
Đồ ngốc kia, Trần thị sốt ruột, dĩ nhiên là phải chọn hai đồng ngân rồi, có gì mà phải suy nghĩ chứ.
Đại bá mẫu hận không thể lôi Chu Bình An ra, đẩy Chu Bình Tuấn nhà mình lên thay, thầm nghĩ Chu Bình An đúng là thằng nhóc ngốc, một hay hai đồng, còn phải cân nhắc gì nữa, ai mà không biết chọn hai đồng ngân chứ.
Chu Bình An không để mọi người phải chờ lâu, giữa ánh mắt mong chờ của mấy người, đưa tay ra.
Hả?
Hớ?
Ha ha ha...
Đại bá mẫu và những người khác đầu tiên là kinh ngạc, sau đó không khỏi bật cười.
Bởi vì Chu Bình An vừa đưa tay ra nắm lấy tay trái, còn nói "Ta muốn tay trái."
Cô nãi nãi cũng ngạc nhiên không kém, nín cười hỏi, "An ca nhi, vì sao cháu lại chọn tay trái?"
"Vì tay trái của cô nãi nãi đẹp." Chu Bình An trả lời một cách kỳ lạ.
Mặt Trần thị tối sầm lại, suýt nữa thì đánh cho con trai một trận, thằng bé này bình thường thông minh lanh lợi, sao đến lúc quan trọng lại hồ đồ thế, hai đồng ngân đủ để bà khâu vá cả nửa tháng trời. Nhìn đại bá mẫu của ngươi kìa, cười như nắc nẻ, hỗn tiểu tử, để xem về nhà ta xử lý ngươi thế nào.
Trong chốc lát, chuyện Chu Bình An ngốc nghếch chọn một đồng ngân mà không chọn hai đồng ngân lan truyền khắp cả viện.
Tin tức này thật khó tin, đến nỗi rất nhiều người không tin. Thật là không tin nổi, dù sao thì một và hai khác nhau thế nào ai cũng biết, ngay cả một đứa bé còn chưa nói sõi cũng biết chọn hai. Cho nên, việc Chu Bình An chọn một đồng ngân khiến mọi người cảm thấy khó tin.
Thế là...
"Tiểu biểu đệ, lại đây, chọn một cái, em chọn cái nào?" Cô bé 8 tuổi, tiểu biểu tỷ dựa sát vào cha mình, đưa hai bàn tay nhỏ bé ra hỏi Chu Bình An, lần này là tay phải một đồng ngân, tay trái hai đồng ngân.
Giống như lần trước, Chu Bình An lại chọn một đồng ngân.
"Ha ha, ba thấy chưa, con không lừa ba đâu, tiểu biểu đệ thật sự chọn một đồng ngân kìa."
Tiểu biểu tỷ nói với ba mình như vậy, cảm thấy tiểu biểu đệ của mình có hơi ngốc nghếch.
Sau đó, hai bác trai cũng trêu Chu Bình An như vậy trước mặt những người thân khác bên nhà nhị cô, không nghi ngờ gì, Chu Bình An lại một lần nữa chọn một đồng ngân giữa một đồng ngân và hai đồng ngân.
Tiếp theo là Nhị gia gia, đại đường thẩm, đại biểu ca...
Cứ như là để chứng minh một đứa ngốc mới ra đời vậy, hầu hết những người thân trong nhà đều thử một lần, những người giàu có như Nhị gia gia hay nhà cô nãi nãi thì dùng đồng ngân, còn những người như đại bá mẫu hay tiểu tứ thẩm thì dùng đồng tiền.
Tóm lại, ai nấy đều hài lòng cười ha hả nhìn Chu Bình An chọn một mà không chọn hai, cảm thấy mình thông minh hơn người.
Nhất là đại bá mẫu, cười toe toét ra vẻ đắc ý và khinh thị, một và hai còn không phân biệt được, cái loại số mệnh chỉ biết kiếm ăn trong bùn đất mà cũng đòi đi học, nên sớm dẹp cái ý nghĩ đó đi thì hơn.
Còn Chu Bình An thì sao, người khác cười, hắn cũng cười theo, cười như một thằng ngốc.
Cuối cùng, Trần thị không nhịn được nữa, tiến lên túm lấy cánh tay Chu Bình An, nếu không phải có người ngoài ở đây, bà đã đặt thằng bé lên đùi mà đánh cho một trận vào mông rồi, cái thằng mất mặt này còn dám cười!
"Mày ngốc hả, sao không chọn hai đồng, cứ thích chọn một là sao?!" Trần thị túm lấy cánh tay Chu Bình An, hùng hổ hỏi, quyết định, nếu thằng bé này không trả lời được tử tế, bà nhất định cho nó đẹp mặt!
"Nếu con chọn hai đồng, thì ai còn đến trêu con nữa." Chu Bình An múp míp má, hai tay bụ bẫm ôm chặt lấy túi tiền của mình, nghiêm trang trả lời.
Chọn một hay chọn hai, đó chính là sự khác biệt giữa nhân tài và thiên tài. Nhân tài chọn hai, còn thiên tài chọn một.
Hả?
Trong phòng tiếng cười bỗng ngưng lại, biểu cảm trên mặt mọi người vô cùng phong phú, nhất là đại bá mẫu và tiểu tứ thẩm, hai người trông như vừa nuốt phải ruồi vậy.
Trần thị dở khóc dở cười đánh vào mông Chu Bình An một cái, "Đùa cái đầu mày ấy, còn nhỏ mà không lo học hành, chỉ giỏi tham tiền!"
Ngoài mặt thì Trần thị tỏ vẻ hận rèn sắt không thành thép, trong lòng thì vô cùng đắc ý, còn liếc xéo đại bá mẫu và tiểu tứ thẩm một cái, vừa rồi cười con trai ta phải không, bây giờ còn cười được nữa không.
"Khôn từ thuở bé, lớn chưa chắc đã giỏi." Tiểu tứ thẩm chua chát nói, bị Trần thị lườm cho một cái.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất