Hàng Xóm Đặt Đồ Ăn Ngoài Bằng Địa Chỉ Của Tôi

Chương 3:

Chương 3:
Kiếp trước, sau khi tôi giúp Dương Giai Giai đuổi nhân viên giao hàng đi.
Cô ấy đắc ý nói với tôi:
"Cửa hàng nổi tiếng trên mạng này ngon thì ngon thật, nhưng mà đắt quá, lúc đặt hàng tim tôi cứ nhỏ máu.
"Kết quả nhân viên giao hàng kia lại không chụp ảnh! Đây chẳng phải là ông trời cho lộc ăn sao?"
Khi tôi biết sự thật, tôi rất dằn vặt.
Lần này, tôi sẽ không làm sai nữa.
"Tôi không thèm xem camera!
"Thời gian của tôi rất quý báu, không chơi trò vô vị này với các người đâu."
Dương Giai Giai xoay người định về phòng.
Tôi chắn đường cô ấy, cố ý tỏ ra không kiên nhẫn vung tay: "Ôi chà, cầm đồ lâu quá, tay hơi mỏi rồi."
Dương Giai Giai vội vàng dừng bước.
Lý lẽ và sức mạnh đều đang ở bên chúng tôi.
Dù cô ấy không muốn cũng chỉ có thể xóa đánh giá xấu, xin lỗi nhân viên giao hàng.
Cuối cùng, cô ấy đóng sầm cửa đi vào trong phòng.
Cậu thanh niên rưng rưng nước mắt, liên tục nói "cảm ơn" với tôi.
Tôi giấu con dao bổ dưa hấu ra sau lưng, tốt bụng nhắc nhở: "Lòng đề phòng người khác không thể không có. Làm gì cũng nên chụp ảnh nhiều hơn, để lại bằng chứng cho bản thân."
Cậu ta cảm ơn rối rít rồi bỏ đi.
Tôi cúi đầu nhìn đôi giày bẩn bên cạnh cửa, suy nghĩ xem liệu có còn cần phải giữ lại không.
Cha mẹ dạy tôi sống hiền lành, làm mọi việc đúng mực.
Tôi đã làm theo từng điều một.
Nhưng tại sao vẫn phải sống bi thương như vậy?
Ngày nào cũng lo lắng sợ hãi, như con mồi trong sân săn bắn.
Giả vờ hung hăng cũng bị khen là đáng yêu.
Dương Giai Giai đã bình tĩnh lại, biết tôi không dám thực sự động thủ.
Cô ấy lại biết được từ ban quản lý là camera đã hỏng từ lâu, vừa nãy tôi chỉ lừa cô ấy.
Cô ấy mở cửa ra, chế giễu tôi:
"Chu Tuyết, cậu yêu đàn ông đến mức nào vậy? Nhìn thấy đàn ông là cứ dính lấy, như mấy kiếp không thấy đàn ông vậy. Tốt với một nhân viên giao hàng xa lạ còn hơn là với tôi, hàng xóm của cậu.
"Trong nhà không có đàn ông cũng phải giả vờ như có. Thèm khát đến vậy, có thể ra ngoài bán dâm mà!"
Tôi không quan tâm đến những lời điên rồ của cô ấy.
Chỉ cười lạnh giơ dao lên, dùng hết sức chém xuống!
Chém đôi giày bẩn nhặt được thành nhiều mảnh.
Hiện tại tôi chỉ biết bạn trai của Dương Giai Giai tên là Vương Hâm, những thứ khác chỉ có thể từ từ điều tra.
Tôi không thể hành động bốc đồng.
"Xoẹt!"
Mũi giày bị chém bay, văng đến bên chân Dương Giai Giai.
Sợ đến mức cô ấy nhảy dựng lên, vừa đóng cửa vừa hét lớn:
"Chu Tuyết, cậu còn như vậy nữa tôi sẽ báo cảnh sát! Bảo cảnh sát bắt cậu vào trại tâm thần!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất