Chương 11: Zoro Thiếu Gia
Đây là một lều trại rộng hơn mười mét vuông màu lục lam, hai bên lều bày không ít đồ chơi quý hiếm như cây nhỏ màu đỏ trong chậu hoa tinh xảo, những viên ngọc trai được gắn theo thứ tự vào khung kim loại treo lơ lửng giữa không trung, còn có một tấm da gấu màu nâu xám, một tấm gỗ chạm khắc hình con đại bàng đang bay lượn… Tóm lại, Locke chỉ biết được một số món rất có giá trị, còn những thứ khác hắn không nắm rõ, nhưng chắc hẳn cũng không phải vật phẩm tầm thường.
Ngay trước lều trại là một cái bàn gỗ màu đỏ cam bóng loáng, bên phải là một tấm bình phong cực lớn ngăn cảnh tượng phía sau, Locke đoán đây chính là nơi Zoro thiếu gia nghỉ ngơi.
Một nam nhân trẻ tuổi có con ngươi màu đỏ nhạt, tóc đen, vóc dáng cao lớn thẳng tắp đang đứng trước bàn sách, hắn nhàn nhạt nhìn binh sĩ tóc màu xám trước mặt với vẻ mặt đầy tò mò, hơn nữa lại cũng trạc tuổi mình. Nam nhân có đôi mắt đỏ này chính là Zoro thiếu gia, đặc điểm hình tượng vô cùng nổi bật đó cho thấy hắn mang huyết mạch cao quý của nhà hầu tước Sandrew ở vương thành.
Zoro biết Locke, nhưng không thể không nói lúc này gã đứng trước mặt có mái tóc xám hơi rối phối hợp với giáp da cũ nát, cộng thêm việc mang theo hai bình rượu mạch khiến Zoro cảm thấy rất buồn cười.
Đúng vậy, chính là buồn cười, Zoro thiếu gia được giáo dục theo kiểu quý tộc, hắn đánh giá Locke hiện giờ trông buồn cười cũng chẳng sai. Nhưng sau khi cân nhắc tới việc xuất thân của người ta chỉ là dân thường, Zoro cũng thoải mái hơn, ngược lại còn thấy có vài phần thiện cảm đối với Locke.
Những ngày gần đây vị tiểu đội trưởng có mái tóc xám, vóc dáng còn cường tráng hơn so với hắn được nhắc đến khá nhiều lần. Quân đội sắp xuất phát, trung đội ba cùng trung đội bốn còn cần hai vị trung đội trưởng, hậu phương tân binh đã tới, nhưng vị trí lãnh đạo còn chưa được xác định.
Các cao tầng liên tục thảo luận mấy lần nhưng vẫn chưa quyết định được ứng cử viên cho vị trí trung đội trưởng, cũng bởi có vài người đạt tiêu chuẩn, nhưng chỉ có hai vị trí. Thêm nữa, hai nhân vật đứng đầu trong quân doanh còn chưa phát biểu, phụ thân hắn - Lãnh chúa Kedozi, và sư phụ hắn - đại đội trưởng Kỵ sĩ Will - vẫn chưa nói gì, thì những người khác nói nhiều cũng đều là vô ích.
Locke cũng là một người có tiếng, có hai vị trung đội trưởng đề cử hắn, mặc dù hai vị này đều là trung đội trưởng cùng phó trung đội trưởng của hắn. Nhưng dù sao những người này đều có xuất thân là thường dân, không hiểu sự cân nhắc thiệt hơn của quý tộc, cho nên bọn hắn mới muốn dìu dắt thủ hạ của mình, có điều cái cách kết bè kéo cánh sơ đẳng như thế khiến Zoro thiếu gia chỉ muốn nhếch miệng cười nhạt.
Đương nhiên, Locke thực tế là có thực lực và tư chất tốt, đều đạt tiêu chuẩn, thậm chí trong doanh trại có danh vọng rất lớn. Trong quân doanh thì danh vọng là thứ đặc biệt trọng yếu, thứ này không chỉ có thể bảo đảm địa vị của mình, còn có thể nâng cao năng lực tác chiến của đoàn đội. Duy chỉ có vấn đề tuổi tác của Locke khiến Zoro thiếu gia khá ái ngại.
Hắn năm nay 19 tuổi, không phải cũng đã đảm nhiệm phó trung đội trưởng trung đội kỵ binh sao? Mặc dù mới vào quân doanh năm ngoái, nhưng bởi vì hắn là kỵ binh, cho nên trong trận chiến ở hẻm núi Fermo, hắn không tiến vào vùng tranh đoạt nguy hiểm nhất trận chiến.
Về phần Locke, hắn đã tòng quân được bốn năm, góp mặt trong khắp các chiến dịch lớn nhỏ, thử hỏi các tân binh phục ai nhất, dĩ nhiên là Locke đại ca. Do đó, khả năng Locke có thể tấn thăng là 50-50. Thấy Locke đem theo bình rượu ngon tới, có chút khẩn trương nhìn hắn, Zoro cũng hiểu ngay 7-8 phần.
“Tên này xem chừng đầu óc cũng không tệ.”
Zoro thiếu gia thầm nghĩ trong lòng.
- Đại nhân, ta là Locke đến từ trung đội hai, mấy ngày trước vừa vặn lấy được hai bình rượu ngon, mang đến cho ngài nếm thử.
Locke mất vài giây đầu tò mò, sau đó liền điều chỉnh lại tác phong, bước tới cung kính cúi đầu rồi dâng lên hai bình rượu mạch.
- Ừm, không tệ, để đấy đi…
Zoro thiếu gia chỉ vào giá đỡ bên cạnh. Locke cẩn thận nâng hai bình rượu đặt trên giá đỡ, tiện thể nhanh chóng quét mắt một vòng lên những bảo vật hiếm có đặt trên đó, hắn rất hiếu kỳ với mấy đồ vật ấy.
Sau khi cất rượu, Locke lui về phía trung tâm doanh trại, đôi mắt thận trọng nhìn xuống dưới đất, Zoro thiếu gia thấy Locke cung kính như vậy bèn tăng thêm không ít ấn tượng đối với hắn.
- Ngươi đến từ trấn nào?
Zoro thiếu gia thuận miệng hỏi.
- Bẩm đại nhân, ta đến từ thị trấn khai thác mỏ.
- Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
- Bẩm đại nhân, ta năm nay 18 tuổi.
Nghe vậy Zoro thiếu gia bắt đầu có hứng thú, mọi người đều nói Locke còn quá trẻ để đảm nhận chức trung đội trưởng, nhưng Zoro thật không nghĩ hắn lại trẻ như vậy, thậm chí còn nhỏ hơn mình một tuổi. Hắn nhìn Locke một lượt, nam nhân ấy để râu khiến khuôn mặt trưởng thành không ít, thoạt nhìn sẽ nghĩ hắn đã hai mấy tuổi.
- Ta nghe nói ngươi từng tham gia trận huyết chiến ở Gordon Heights?
Zoro có chút hứng thú hỏi.
- Vâng, thưa ngài.
Đây có thể gọi là trận chiến xoay đổi vận mệnh giữa vương quốc Charlie và vương quốc Faustain, Zoro nghe không ít binh lính kể qua trận chiến này, nhưng những người đó đều là cựu binh có kinh nghiệm, chỉ thích kể mình anh dũng cỡ nào và giết kẻ thù ra sao, Zoro không tin.
Sư phụ của hắn - Kỵ sĩ Will, là một cường giả Kỵ sĩ thực tập cao cấp kể với hắn rằng ngay cả hắn cũng bị thương nặng trong trận chiến đó, một dũng sĩ võ nghệ cao cường và bản lĩnh như vậy trong trận chiến đẫm máu với hơn 100.000 người cũng khó lòng đứng vững. Đừng nói hắn là Kỵ sĩ thực tập cao cấp, ngay cả Kỵ sĩ thực tập đỉnh phong cũng khó tránh thương tích. Kỵ sĩ thực tập đỉnh phong là binh đoàn trưởng, rất thiện chiến và có kinh nghiệm. Kỳ thực, Lãnh chúa Kedozi có thể bồi dưỡng được những người tài như vậy cũng là không thể xem thường.
- Ngươi có thể kể cho ta nghe về tình hình lúc ấy không? Nói về chính trải nghiệm của ngươi là được.
Zoro sốt ruột hỏi, hắn mời Locke ngồi ở bên trái vị trí nghỉ ngơi.
- Đây là ghế sô pha, người dân vương quốc Charlie thật biết cách hưởng thụ. Sau khi công phá thành Figor, nó đã bị thu giữ trong dinh thự của Lãnh chúa thành phố.
Zoro nói.
- Đa tạ ngài.
Locke nói rồi câu nệ ngồi xuống “ghế sô pha”, xem Zoro thiếu gia tò mò như vậy Locke nghĩ thầm thời tới rồi.
Locke không phải người biết kể chuyện, hắn chỉ là máy móc kể lại những gì mắt thấy tai nghe, tuy rằng không có cẩu huyết, không có cuồng nhiệt, nhưng lại sinh động như thật. Zoro thiếu gia đã chán nghe miêu tả khoa trương, loại kể đúng theo sự thật như vậy mới thực sự hấp dẫn hắn.
Locke kể về trận huyết chiến diễn ra vào cuối mùa thu trong năm thứ ba hắn tòng quân. Hắn kể về việc mình đã chiến đấu như thế nào dưới sự chỉ huy của Yorkshire đại thúc. Locke miêu tả cả hỏa cầu khổng lồ trượt xuống từ bầu trời, hàn băng của băng trùy xuyên qua lớp giáp cứng nhất, một vị cường giả mang giáp cưỡi ngựa chiến chém ra một kiếm đủ để hất tung cả một tiểu đổi.
Zoro càng nghe càng cảm thấy hứng thú. Mỗi người kể một chuyện khác nhau, trải nghiệm không ai giống ai nên nghe rất khác biệt, có điều hắn lại tỏ ra khá thích câu chuyện mà Locke kể, thích hơn cả chuyện của Kỵ sĩ Will. Hắn tưởng tượng mình chính là Locke, cái loại kích thích ấy khiến lòng hắn sôi sục.
Đối với hỏa cầu, băng trùy cùng các loại công kích siêu tự nhiên mà Locke kể tới, Zoro vẫn biết một chút, chỉ có điều hắn chưa có tư cách tiếp xúc với những thứ này, chỉ khi thừa kể tước vị mới có khả năng tìm hiểu ngọn ngành. Cho nên hắn dồn sự chú ý tới vị cường giả Kỵ sĩ mà Locke nói tới, chính hắn cũng tu luyện đấu khí, biết rõ muốn đạt tới cảnh giới một kiếm chém bay hơn mười người thì ít nhất cũng phải có thực lực Kỵ sĩ thực tập trung cấp, đến nay hắn cũng mới chỉ là cấp độ Kỵ sĩ thực tập nhập môn, đây còn là do hắn bắt đầu được tu luyện đấu khí gia truyền từ năm chín tuổi.
- Vậy vị cường giả kia quét sạch hết thảy sao?
Zoro hỏi.
Locke lắc đầu.
- Cấp bậc như cường giả đó ta mới chỉ được gặp một lần, ta không biết thêm gì nữa, nhưng sau khi chém bay một tiểu đội, thì vị Kỵ sĩ đó lập tức bị binh lính chung quanh áp đảo, sau khi một cột máu tươi cao ba thước phun lên cao thì hắn không còn động tĩnh gì nữa.
Zoro hiển nhiên không thể tiếp nhận sự thật này, trong quân doanh những cường giả có thực lực như Kỵ sĩ thực tập trung cấp chí ít đều là cấp bậc đại đội trưởng, ấy vậy mà lại chết đơn giản như vậy? Giống như giết bao người bình thường khác, bị biển người bao phủ rồi nhấn chìm.