Chương 15: Tuyển Cử
Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng đến lượt Locke, người đầu tiên bỏ phiếu là đội trưởng Monte.
- Ta cảm thấy thiếu niên này còn quá trẻ, nên luyện tập thêm hai năm nữa.
Nói xong, hắn trầm mặc. Monte cũng không rõ là do ảo giác hay gì mà hắn cảm giác Zoro thiếu gia cố ý liếc xéo hắn một cái, trong lòng lập tức dâng lên một dự cảm không lành. Nhưng hắn cũng không quá để ý, có lẽ là ảo giác.
Sau đó đến lượt phó đội trưởng đội một. Hắn ta cũng không xa lạ gì với Locke, lần đầu tiên gặp binh lính trẻ tuổi này là sau trận huyết chiến ở Gordon Heights, nếu trên thân không mặc quân phục của Vương quốc Faustain, có lẽ đã bị bắn chết bởi các cung thủ trước khi kịp đến gần doanh trại.
Khi đó hắn còn là tiểu đội trưởng một tiểu đội, tình cờ dẫn người đi canh giữ cửa doanh trại, Locke dẫn theo một thanh niên trạc tuổi hắn, nhìn thấy người lời đầu tiên hắn nói là:
“Trưởng quan, đây có phải là đại đội hai binh đoàn hai của Quân đoàn Hùng Ưng không?”
Sau khi được xác nhận, Locke ngất lịm đi. Hắn vội vàng cho cấp dưới dẫn người đến gặp một bác sĩ quân y, hắn có ấn tượng tốt với chàng trai trẻ này.
Có lẽ là bởi vì lúc đó kết thành thiện duyên, Locke cũng đối với hắn rất mực kính trọng, thường xuyên vấn an thăm hỏi, còn rất hay tặng hắn chút đồ dùng, cũng gọi là biết cách đối đãi. Hắn lại nghĩ tới hai ngày trước Locke tặng cho mình bình rượu ngon và một sợi dây chuyền bạc phong cách Charlie đẹp mắt, tuy rằng không đắt tiền, nhưng tâm ý có thể thấy rõ.
- Ta thấy thanh niên này rất có trách nhiệm. Dù trẻ tuổi nhưng lại rất nhiệt huyết, thôi thì tạm thời đồng ý.
Phó đội trưởng trung đội một nói. Hắn cũng nể mặt Monte nên không nói quá nhiều, nhưng cũng bày tỏ thái độ ủng hộ của mình.
Lúc này Monte mới để ý tới Locke một chút, hắn cùng phó đội trưởng quen thân nhau, là huynh đệ quen nhau từ trong chiến hào, nếu đã tỏ ý ủng hộ, nam nhân này nhất định có điểm đặc biệt.
Tiếp theo đó là Yorkshire đại thúc, Karl cũng bày tỏ sự ủng hộ của mình đối với Locke, mọi người cũng không lấy làm kinh ngạc, người của đội mình nên không thể làm ngơ. Có điều, yêu cầu chức danh trung đội trưởng còn quá sớm, hiện giờ mới chỉ là ba phiếu, trước Locke hai người thì cũng có một người được ba phiếu, vả lại hai ứng cử viêncó triển vọng là Roma và Jelson còn chưa bắt đầu bỏ phiếu.
- Ta cảm thấy năng lực quản lý của Locke còn thiếu sót, hắn nên rèn luyện thêm.
Vị cuối cùng là phó đội trưởng trung đội bốn cũng bày tỏ ý kiến, hiển nhiên là không bỏ phiếu. Tại thời điểm này, cuộc bỏ phiếu cũng đến hồi kết, nếu chỉ có ba phiếu, cơ hội của Locke còn rất xa vời.
- Ta cảm thấy Locke không tệ, bản lĩnh cũng không thấp, vị trí đội trưởng không phải là quá khó với hắn.
Ngay vào lúc Monte đang chuẩn bị bắt đầu bầu chọn người tiếp theo, người vốn trầm mặc là Zoro thiếu gia bỗng lên tiếng.
Doanh trướng bỗng im bặt, cuối cùng Yorkshire đại thúc là người đầu tiên phản ứng, phụ họa nói:
- Đúng vậy, ta là người nhìn Locke lớn lên từng ngày, hắn các phương diện năng lực đều không tệ. Zoro thiếu gia, ngài nói không sai.
Những người còn lại rốt cuộc cũng phản ứng lại, nói:
- Đúng thế, Locke này tương đối lợi hại.
- Năng lực lãnh đạo cũng không kém, tiểu đội bọn hắn có tỷ lệ tử vong trong doanh trại chúng ta là thấp nhất.
- Tên tiểu tử này cũng không tệ…
Ngay cả những người trước đó bỏ phiếu không cũng bắt đầu ca ngợi Locke.
“Có vẻ như Locke đã lấy được lòng Zoro thiếu gia rồi.”
Yorkshire đại thúc thầm nghĩ.
Không chỉ hắn mà tất cả mọi người có mặt ở đây đều nghĩ như vậy.
Lãnh chúa Kedozi ngạc nhiên nhìn con trai mình, trước đây con hắn chưa từng tham gia loại hình bầu cử này. Tiểu tử Locke kia có thực sự tài năng hay không, hay là… lãnh chúa trầm ngâm nhìn con trai mình. Cũng đã đến lúc rèn luyện hắn rồi, lãnh chúa Kedozi ra quyết định trong lòng.
Sau một thời gian ngắn náo động, cuộc bỏ phiếu tiếp tục. Locke hiện có nhiều phiếu bầu nhất, với bốn phiếu. Ở lần bỏ phiếu tiếp theo, bởi vì có Zoro thiếu gia tham gia, sáu trung đội trưởng mỗi người đều có cân nhắc trong lòng. Dù sao Zoro thiếu gia đã bầu Locke, nên Locke chắc chắn đã chiếm được một trong hai vị trí trung đội trưởng. Vì vậy, trong lần bỏ phiếu tiếp theo, không thể có chuyện trên hai người được quá bốn phiếu. Zoro thiếu gia không tham gia bỏ phiếu cho ba người tiếp theo, điều này càng củng cố nhận định của nhóm người.
Mặc dù nói đây là hệ thống bỏ phiếu dân chủ và công bằng hơn do lãnh chúa đề xuất, nhưng tất cả mọi người có mặt ở đây đều là gia thần của lãnh chúa, và càng có nhiều khả năng họ sẽ là thuộc hạ của Zoro thiếu gia trong tương lai. Công bằng thực sự không tồn tại, vì thiếu gia đại nhân đã quyết định chọn Locke, nên dù có nghĩ cách khác họ cũng phải nghe theo.
Kết quả bỏ phiếu cuối cùng là bốn phiếu cho Locke, bốn phiếu cho Jelson và chỉ ba phiếu cho Roma đáng thương, những người còn lại không nói cũng biết. Nếu không phải có sự can thiệp của Zoro thiếu gia, Jelson, người có tư chất và khả năng lãnh đạo xuất sắc, sẽ không chỉ có bốn phiếu bầu, lại càng không thể chỉ có ba phiếu bầu cho Rome, nhưng biết sao được, kết quả đã có và tất cả phải chấp nhận.
- Vậy thì Jelson và Locke sẽ thay vào vị trí trung đội trưởng còn trống.
Lãnh chúa Kedozi đưa ra quyết định cuối cùng. Hắn bình tĩnh nhìn những người còn lại trong trại, người quanh năm được huấn luyện với cường độ cao, hình thành nên khí thế trấn áp mọi người xung quanh, khiến cho không ai dám lớn tiếng, điều này không liên quan gì đến thực lực, mà chính là mị lực cá nhân.
- Được rồi, tiếp đây ta sẽ tuyên bố một chuyện, trung đội thứ ba và thứ tư sẽ sáp nhập thành trung đội thứ ba, mỗi đội cử lão binh thuyên chuyển đến trung đội bốn. Jelson sẽ là trung đội trưởng của trung đội bốn, Locke sẽ phó đội trưởng của đội bốn.
Sau khi nói xong, lãnh chúa Kedozi nhìn Zoro một cái, thay đổi ngữ khí, dùng chất giọng bình tĩnh nói với Zoro:
- Trung đội thứ tư về sau do con quản lý, kiêm luôn vị trí phó đội trưởng đội kỵ binh, đừng để cho ta thất vọng.
Chỉ có lúc này những người còn lại mới có thể cảm nhận được một tia tình cảm từ lãnh chúa lạnh lùng, thâm bất khả trắc, đó là tình phụ tử của hắn dành cho con trai mình.
- Vâng, phụ thân.
Zoro thiếu gia khẽ cúi đầu, nhận lệnh.
- Thôi, tan họp. Will, ngươi sẽ phụ trách truyền thụ đấu khí cho tân trung đội trưởng, trận tiến công tiếp theo đối với thành Fareins sẽ được cử hành vào trưa ngày mai.
Lãnh chúa đứng dậy nói.
- Vâng, đại nhân.
Ngoại trừ Zoro thiếu gia, bảy người còn lại đều đứng dậy cung kính đáp.
Hội nghị cũng kết thúc, tất cả các trung đội trưởng và Zoro thiếu gia đều rời khỏi doanh trướng, lúc này trong doanh trại chỉ còn lại lãnh chúa Kedozi và lão quản gia vẫn im lặng từ đầu đến cuối không nói một lời. Thị vệ ở cửa lần lượt tiến vào, dời bàn hội nghị sang một bên rồi cung kính lui ra ngoài, hai thị nữ cũng chậm rãi bước vào, sau khi bưng thêm một chén trà đến trước mặt lãnh chúa thì cúi người nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Vị lãnh chúa đã ngoài bốn mươi tuổi này ngày càng thích uống thứ đồ uống cao quý đến từ vương thành gọi là trà. Thưởng trà có thể khiến hắn thư thái, thả lỏng tâm trí sau một thời gian dài mệt mỏi. Lãnh chúa Kedozi thưởng thức chén trà trong tay, để mặc cho suy nghĩ của mình đi xa. Sau một hồi lâu, cuối cùng hắn cũng đặt ly trà trong tay xuống.
- John, ngươi có hối hận khi theo ta lâu như vậy không?
Lãnh chúa bỗng nhiên hỏi.
- Lão nô nhận lấy ân huệ từ lãnh chúa, từ khi còn là một nô lệ đến quản gia cho ngài, đượchầu hạ cho lãnh chúa, ta không hối hận.
Lão quản gia đứng sau lưng nam tước đáp.
- Chà, nhoáng một cái đã hai mươi năm trôi qua, bọn trẻ cũng đã khôn lớn...
Lãnh chúa cảm khái nói, dù sao vị lãnh chúa bên ngoài uy nghiêm, lạnh lùng khó dò ấy cũng là một người cha.
- Ngươi là cường giả kỵ sĩ thực tập trung cấp, hạ mình làm quản gia của ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi.
Lãnh chúa tiếp tục nói.
- Lão nô, đa tạ đại nhân hảo tâm.
Lão quản gia dứt lời liền quỳ xuống.
- Đứng dậy đi, đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không bỏ đi những lễ nghĩa thừa thãi ấy, già rồi cũng đừng giày vò thân thể, quỳ nhiều cũng không tốt cho đầu gối đâu.
Lãnh chúa Kedozi ân cần nói.
- Sức khỏe của lão nô còn tốt, còn có thể bảo vệ lãnh chúa, cùng ngài phân ưu.
Lão quản gia cúi đầu nói.
Lãnh chúa mỉm cười, quay người hỏi lão quản gia phía sau lưng:
- John, trong hai đứa con trai của mình, ngươi thích đứa nào hơn? George của đội kỵ binh hay là Warner của quân nhu doanh? Tên tiểu tử George đã bắt đầu nhập môn kỵ sĩ thực tập rồi. Nếu có cơ duyên tiến thêm một bước, tiền đồ bất khả hạn lượng.
- George quả nhiên có thiên phú, nếu như thuận lợi, năm ba mươi tuổi có thể đạt tớikỵ sĩ thực tập sơ cấp.
Lão quản gia nói.
-Vừa vặn có thể bổ sung thêm một vị mãnh tướng nữa vào đội ngũ của Kedozi ta.
Những kỵ sĩ thực tập cấp thấp vốn đã có chiến lực rất ấn tượng. Cho đến nay, thủ hạ dưới trướng của lãnh chúa Kedozi cũng chỉ có một kỵ sĩ thực tập cao cấp - Will, và kỵ sĩ thực tập trung cấp - lão quản gia John, và một kỵ sĩ thực tập sơ cấp - Monte. Còn lại những trung đội trưởng đang rèn luyện đấu khí đều là kỵ sĩ thực tập nhập môn.
Có điều, bản thân lãnh chúa cũng là kỵ sĩ thực tập sơ cấp, trong lãnh địa, lãnh chúa Kedozi cũng để lại một kỵ sĩ thực tập sơ cấp để răn đe. Bởi vì nạn hạn hán, trong nước khắp nơi xuất hiện thổ phỉ, quân đội lại đi đánh trận, không có thời gian xử lý, cho nên lưu lại một cường giả kỵ sĩ thực tập cấp thấp là rất cần thiết.
Đây là chiến lực mà các cao tầng do lãnh chúa bồi dưỡng trong nhiều năm qua, một cấp cao, một trung cấp và ba kỵ sĩ thực tập sơ cấp bao gồm cả bản thân lãnh chúa, đây đã là một lực lượng vô cùng đáng sợ. Nếu để so với lãnh chúa Kasher chỉ có một vị trung cấp cùng hai kỵ sĩ thực tập sơ cấp, thì còn kém xa so với lãnh chúa Kedozi.
Một kỵ sĩ thực tập cao cấp hoàn toàn có khả năng đánh bại hoặc thậm chí giết chết ba kỵ sĩ thực tập trung cấp, vì vậy chỉ cần một mình kỵ sĩ Will là đủ tiêu diệt tất cả chiến lực cao tầng của lãnh chúa Kasher. Điều này cho thấy sức mạnh của quân đội lãnh chúa Kedozi mạnh nhường nào.
- Warner cũng là một đứa trẻ thông minh. Hiện giờ đang đảm nhận vị trí ở trạm dịch quân nhu doanh rất tốt.
Lãnh chúa Kedozi tiếp tục nhận xét về con trai thứ hai của lão quản gia.
- Phải vậy, Warner là một đứa trẻ ngoan.
Khi nói về Warner, sắc mặt của lão quản gia cuối cùng cũng thay đổi, nghe nam tước khen ngợi Warner, lão quản gia John lộ ra vẻ tươi cười.
Lãnh chúa Kedozi là một người nhạy bén, trong nháy mắt hắn đã phát hiện ra rằng lão quản gia John yêu thích đứa con trai thứ hai của mình hơn. Lãnh chúa Kedozi tò mò hỏi:
- John này, rõ ràng là George giỏi giang hơn, tại sao ngươi lại thích Warner hơn?
Lão quản gia trầm mặc hồi lâu, mới đáp:
- Bởi vì hắn hiếu thuận hơn.
Lãnh chúa Kedozi im lặng không nói thêm gì.