Chương 29.2: Có quỷ mới nghe điện thoại của anh!
Lâm Tố Tâm tới hơi sớm, đứng ở cồng trường chờ trong chốc lát.
Buổi sáng tháng bảy, ánh mặt trời đã tương đối chói mắt, Lâm Tố Tâm đang suy nghĩ có nên lấy dù che hay không thì chợt thấy cảnh vệ ở cửa đi tới, vô cùng cung kính nói: “Bạn Lâm, cô đang chờ người sao? Ngày hôm nay nắng to, cô có muốn vào phòng trực ban ngồi một tí không?”
Lâm Tố Tâm ngẩn ra, lập tức nhìn thấy ánh mắt của cảnh vệ đang nhìn chiếc xe Lexus sau lưng cô, cô đột nhiên sững sờ.
Xem ra, chuyện ngày hôm qua cô lên xe Hạ Minh Tuyên đã bị tất cả bảo vệ biết rồi. Ngày hôm qua Hạ Minh Tuyên cũng đã nói trong điện thoại, bảo vệ biết xe anh, cho nên, chỗ dựa vững chắc sau lưng cô là ai, đối với những người này cũng không tính là bí mật.
Nhưng mà, “tấm da hổ” là Hạ Minh Tuyên cũng rất hữu ích đúng không? Cô vừa tới là đã có người tới lấy lòng?
Lâm Tố Tâm lắc đầu: “Không cần đâu, người tôi đợi sẽ đến nhanh thôi”. Theo cô biết, Phùng Tư Tư là một người đúng giờ.
Quả nhiên, đúng chín giờ, chiếc xe BMW màu xám bạc của nhà họ Phùng đã dừng lại trước cổng trường. Phùng Tư Tư hạ kính xe xuống, phất tay với Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm chạy nhanh tới, lên xe tụ họp với cô ấy.
Địa điểm đăng ký thực tập sinh của giải trí Băng Toản được thiết lập trong sân vận động ở khu phía đông thành phố Thiên Hải, cách học viện Ngân Diệu cũng không xa, chỉ mất hơn mười phút đi xe.
Xe còn chưa lái đến sân vận động, Lâm Tố Tâm đã bị chấn động bởi dòng người nhốn nháo ở lối đi bộ. Các nam thanh nữ tú trẻ tuổi chen chúc đầy cả con đường, đều hướng về phía nhà thu đấu.
“Chuyện này…cũng quá nhiều người đó! Đều tới ghi danh sao?”
Phùng Tư Tư nói: “Thế này chưa tính là nhiều đâu, bây giờ mấy công ty giải trí lớn đều áp dụng hệ thống đăng ký online, trước tiên đã sàng lọc và đánh rớt một đống người trên mạng, bây giờ đại đa số đều đã thông qua cuộc tuyển chọn trên mạng. Trước đây toàn bộ đều đăng ký ở hiện trường, như thế mới gọi là tấp nập, căn bản không chen vào được”
Lâm Tố Tâm ngạc nhiên nói: “Đã sàng lọc qua mạng rồi, vì sao vẫn còn nhiều người như thế? Năm nay Băng Toản muốn chiêu sinh bao nhiêu?”
Phùng Tư Tư nói: “Về cơ bản thì hằng năm đều trên dưới năm mươi!”
Lâm Tố Tâm nhìn dòng người bên ngoài cửa sổ một chút, cảm thấy chỗ này phải có ít nhất hai, ba nghìn người, cộng thêm những điểm đăng ký khác ở thành phố Thiên Hải nữa, có lẽ số người đăng ký phải vượt trên mười nghìn, cái tỉ lệ trúng tuyển trong trăm có một này, quả là sắp vượt qua tỉ lệ trúng tuyển của học viện Ngân Diệu rồi.
Càng đi về phía trước, dòng người lại càng dày đặc, tốc độ xe cũng càng ngày càng chậm, càng về sau thì quả thật còn chậm hơn cả đi bộ.
Lâm Tố Tâm kéo Phùng Tư Tư, nói: “Hay là đi bộ đi!”
Hai người xuống xe, đi theo dòng người chảy về sân vận động, trên khoảng đất trống của sân vận động đã bày biện hơn mười bàn làm việc, xung quanh mỗi bàn làm việc đều đặt hàng rào ngăn lối đi di động hình ziczac, để những người đăng ký xếp hàng.
Trên màn hình LCD lớn của sân vận động hiển thị quá trình đăng ký tại chỗ, nói ngắn gọn là, chỉ cần mang theo phiếu đăng ký và thẻ căn cước, sau khi được nhân viên công tác xác nhận thì tiến hành phỏng vấn lựa chọn.
“Phỏng vấn?”. Lâm Tố Tâm kinh ngạc hỏi: “Nhiều người như thế, phỏng vấn thế nào được?”
Phùng Tư Tư bĩu môi, nói: “Phỏng vấn, ý nghĩa như tên, chính là thử mặt một phen*. Thật ra, cửa đầu tiên chỉ liếc mắt nhìn mà thôi, bởi vì trình độ máy tính của mọi người bây giờ đều rất cao, rất nhiều người lúc đăng ký online đều gửi hình ảnh đã qua photoshop, rất có thể người thật chẳng ra sao cả, cho nên phải nhìn mặt một cái, loại bỏ những người không phù hợp với công việc này”.
(*) Phỏng vấn = diện thí, diện là mặt, thí là thử.