Chương 46.2: Đừng vội trở về!
Lâm Tố Tâm không ngờ lại là đáp án này, ngây người trong chốc lát.
“Hả?”
“Còn chuyện tại sao ngày hôm qua lại vội vàng trở về như thế, có thể là muốn nhìn thấy cô sớm một chút! Đêm qua, cậu ba về tới nơi mà không thấy cô đâu, còn tức giận lắm đó”. Giang Dịch Thâm bổ sung.
Nhưng mà, nhắc đến cũng kỳ lạ, tuy ngày hôm qua lúc về, vẻ mặt Hạ Minh Tuyên còn u ám, sắc mặt khó coi muốn chết, Giang Dịch Thâm còn tưởng rằng lần này cậu ba Hạ giận quá, Lâm Tố Tâm nhất định sẽ gặp xui xẻo cho xem. Nào ngờ, sáng sớm hôm nay đến đây, anh lại phát hiện ra, cậu ba Hạ chẳng những không tức giận mà tâm trạng còn trông rất tốt, đúng là thần kỳ.
Dựa vào sự hiểu biết của anh ấy về Hạ Minh Tuyên, một khi cậu ba Hạ nổi giận, nhất định sẽ duy trì liên tục một khoảng thời gian rất dài, hơn nữa sẽ hành hạ những người bên cạnh đến thê thảm. Nhưng không ngờ, bây giờ mới trong một đêm mà “sau cơn mưa trời lại sáng” rồi.
Bởi vì nhìn thấy biểu hiện của Hạ Minh Tuyên, Giang Dịch Thâm dứt khoát nâng cao đánh giá của mình về tầm quan trọng của Lâm Tố Tâm. Xem ra, con nhóc này tuy xuất thân bình thường, với mức độ xem trọng của cậu ba Hạ đối với cô, cô vẫn có xác suất 1% sẽ trở thành Hạ phu nhân. Là một trợ lý vàng, cho dù chỉ có xác suất 1%, anh ấy cũng phải duy trì quan hệ tốt đẹp với Lâm Tố Tâm.
Giang Dịch Thâm đương nhiên không biết, ngày hôm qua Hạ Minh Tuyên đã ăn “đậu hủ non” của Lâm Tố Tâm rồi, tâm trạng không tốt mới là lạ!
Lâm Tố Tâm nghĩ đến chuyện ngày hôm qua mình suýt chút nữa bị Hạ Minh Tuyên cưỡng hôn là muốn điên lên, đúng là một đêm kinh hoàng, cô chỉ xem như bị chó cắn một cái, phải nhanh chóng quên đi quên đi quên đi!
Trợ lý đặc biệt Giang thấy cô không còn vấn đề nào khác thì cáo từ rời đi.
Lâm Tố Tâm đi dọc theo cầu thang xoắn ốc lên lầu hai, trở về phòng mình, dọc theo đường đi, bước chân đều có chút loạng choạng.
Những gì trợ lý Giang nói khiến cô có chút lo lắng trong lòng.
Hạ Minh Tuyên…thật sự bận rộn như vậy, còn cố ý về gấp, giúp mình lấy lại thẻ học sinh, trút giận cho mình sao? Tối qua anh ta thật sự về gấp để nhìn mình sao?
Làm sao có thể! Lâm Tố Tâm mạnh mẽ lắc đầu. Chuyện này chắc chắn là do trợ lý Giang bịa ra, hoặc là Hạ Minh Tuyên bảo anh ta tới mê hoặc mình, muốn cô quên chuyện ngày hôm qua bị cưỡng hôn!
Nếu không thì…căn bản không thể giải thích được, hai người họ vốn dĩ là quan hệ người giám hộ và người được giám hộ, cái gì mà về gấp để nhìn cô, hoàn toàn vô lý, làm như bọn họ thật sự là tình nhân vậy đó. Người như Hạ Minh Tuyên sẽ vì một người bạn lúc còn bé mà đặc biệt về gấp sao? Hiển nhiên không thể nào, anh ta chắc chắn còn có mục đích gì khác!
Nhưng mà, chuyện này cũng không liên quan đến cô, điều đáng mừng là, theo như lời trợ lý Giang nói, ít nhất Hạ Minh Tuyên sẽ không về được trong hai ba tuần, cô lại tự do rồi!
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lâm Tố Tâm nhất thời khá hơn.
Cô về phòng, mở laptop ra, chuẩn bị lên mạng. Trong thời gian máy tính khởi động, cô rót một chén trà, lúc ôm cái chén về thì thấy con chim cánh cụt nhỏ dưới góc phải màn hình đang láo liêng không ngừng.
“Kỳ lạ, ai nhắn tin cho mình thế nhỉ?”
Lâm Tố Tâm click hai cái, là bạn tốt của cô, Phùng Tư Tư, hơn nữa, Phùng Tư Tư nhắn cho cô hơn mười tin, tin đầu tiên còn gửi vào chín giờ tối qua.
Lâm Tố Tâm cảm thấy hơi kỳ lạ, hai người vừa chia tay chiều hôm qua, sao mà nhanh thế đã cấp tốc gửi nhiều tin nhắn cho cô như vậy, đã xảy ra chuyện lớn gì sao?
Cô nhìn thoáng qua tin nhắn đầu tiên: “Tố Tâm, mau lên xem BBS, người phụ nữ Hà Lệ Sa này lại gây chuyện rồi!”