Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 76. Tiện nhân(2)

Chương 76. Tiện nhân(2)
"Ngươi là cái thá gì mà dám chỉ trỏ với ta!" Lý Phong vọt tớitrước mặt Ngô Bưu, đưa tay quất tới khuôn mặt hắn.
"Bốp "
Âm thanh bạt tai thanh thúy vang lên trong phòng khách, Ngô Bưuôm lấy cái má đã sưng lên rất cao, lòng đầy nổi giận, nhưng lạikhông dám nói gì.
Tần Mộng cũng ngẩn ngơ, trước kia làm sao không phát hiện ra LýPhong có một mặt bá đạo như vậy, hắn đến cùng là lấy đâu ra tự tinđể đấu với đám người giang hồ như Ngô Bưu?
Đúng lúc này, cửa phòng ngủ số hai mở ra, Vương Cường nhô đầu ranhìn một chút, đợi đến khi hắn nhìn thấy Lý Phong nhất thời sữngsờ.
Lý Phong không biết Vương Cường ở trong nhà, cho nên cũng sữngsờ, nhưng ngay sau đó một cỗ lửa giận dâng lên từ tận đáy lòng!
Vừa rồi động tĩnh bên ngoài lớn như vậy, Vương Cường không cókhả năng không nghe thấy, lúc trước khi ăn cơm của Tần tỷ hắn sovới bất cứ ai cũng đều tích cực hơn, giờ gặp phải sự tình lại trốnở trong phòng làm con rùa đen rút đầu? Tiện nhân!
"Vương Cường, nếu ngươi đã ở nhà, vì sao vừa rồi không ra giúpTần tỷ?" Lý Phong đè xuống lửa giận, trầm giọng hỏi.
"Ta. . . Ta không nghe thấy." Sắc mặt Vương Cường có chút khôngđược tự nhiên.
"Cái rắm, vừa rồi ngươi rõ ràng mở cửa đi ra, nhưng sợ quáchạy trở về!" Ngô Bưu đang nổi giận mà không có chỗ phát tiết, lậptức mắng Vương Cường.
"Ồ?" Khóe miệng Lý Phong khẽ nhếch lên, lôi kéo Tần Mộng đi đếntrước mắt Vương Cường, chậm rãi nói: "Vương Cường, ngươi tự hỏilương tâm của mình một lần, bình thường Tần tỷ đối xử với ngươi nhưthế nào."
"Lý Phong, ngươi có ý tứ gì, ta không phải chỉ là không xen vàoviệc của người khác sao, ngươi dựa vào cái gì mà chỉ trích ta?"Vương Cường không cao hứng, hắn chỉ là làm ra một lựa chọn có lợinhất đối với mình mà thôi, có lỗi gì? Cho dù có sai, Lý Phong cũngcó tư cách gì nói hắn?
"Lý Phong, bỏ đi, Tiểu Cường cũng có nỗi khổ tâm, ngươi đừngmắng hắn nữa." Tần Mộng thở dài khuyên can, có câu nói gọi là giúpngười do tình cảm chứ không phải nghĩa vụ, tuy rằng nàng cảm thấythất vọng đối với cách làm của Vương Cường, nhưng cũng không đếnmức phải oán trách hắn.
"Nghe thấy chưa? Tần tỷ cũng không trách ta, ngươi có tư cách gìmà nói ta? Ngược lại chính là ngươi, đừng tưởng rằng giỏi đánh đấmthì vạn sự thuận lợi, bùng nổ thì nhất thời thoải mái thật đấynhưng cẩn thận về sau cả nhà phải tới lò hỏa táng, ta thấy ngươivẫn nên bớt xen vào việc của người khác đi, miễn cho một lúc nào đósẽ bị người ta chém chết tại đầu phố!" Vương Cường nhất thời cóđược lực lượng, cứng cổ nói.
Hắn sợ lưu manh giống như Ngô Bưu, nhưng không sợ Lý Phong a, LýPhong giống như hắn đều là lao động bình thường, hắn làm sao phảisợ?
Lý Phong giận quá hóa cười, hắn từng gặp kẻ vô sỉ, giống như CaoKhôn, giống như Trương Nguyên, giống như Trần Đại Tráng, nhưngnhững người đó mà so vô sỉ thì vẫn còn kém Vương Cường một bậc.
Tình huống của Tần Mộng như thế nào sao Vương Cường không hiểu?Hắn nói ra những lời này mà không thấy lương tâm đau nhức sao?!
"Bốp "
Lý Phong đưa tay ra tát thẳng mặt Vương Cường một cái, trực tiếplàm cho Vương Cường ngây ngốc.
"Câm mõm vào, ngươi còn dám nói thêm một câu, tiểu gia liền quấtchết ngươi! Đứng im ở đấy đừng nhúc nhích, xem thật kỹ cách tiểugia giải quyết chuyện này đi!" Lý Phong chỉ vào mặt Vương Cường,sát khí ngập tràn.
Vương Cường bị hù sợ, quả nhiên không dám nói lung tung nữa.
Tần Mộng vốn muốn khuyên mấy câu, nhưng khí thế của Lý Phonghiện giờ quá mạnh, lời đến khóe miệng thì nàng cố gắng nuốt trởvề.
"Ngươi có biết Tống Uyển Quân không?" Lý Phong đi đến trước mặtNgô Bưu, ngồi xổm người xuống vỗ lên gương mặt hắn hỏi.
"Tống. . . Tống Tống Tống Uyển Quân?" Ngô Bưu lắp ba lắp bắp,đại danh của Tống Uyển Quân hắn đương nhiên từng nghe nói, đâychính là lão đại thành Tây a, đến cả lão đại hắn cũng không có tưcách nhìn thấy người này!
"Vậy là ngươi cũng biết đúng không? Ta cho ngươi một cơ hội,ngươi gọi điện thoại bảo lão đại ngươi tới, ta cũng gọi người tới,chúng ta nhìn xem người nào có quan hệ mạnh hơn, như thế nào?" LýPhong cũng không đợi Ngô Bưu đồng ý, lấy điện thoại di động ra liềngọi cho Tống Uyển Quân.
"Uy, tỷ tỷ, ta là đại đệ đệ của ngươi, còn nhớ ta không. . . Ân,gặp phải chút chuyện muốn được tỷ tỷ giúp một chút, tiểu khu 7-2-603 ở chỗ thành Đông, hãy mau tới đây nhé."
Ngô Bưu nhất thời kinh nghi bất định, Lý Phong là đệ đệ của TốngUyển Quân? Không thể nào, nếu hắn thật sự có thân phận đó thì còn ởnơi này làm gì?
"Hắn khẳng định là đang hù dọa ta, ta không thể sợ!" Ngô Bưu cắnrăng một cái, cũng móc điện thoại di động gọi cho lão đại Hải cacủa hắn.
"Hừ, giả vờ giả vịt, còn dám đánh lão tử? Lát nữa ta sẽ chốngmắt lên mà xem ngươi bị đánh cho thân tàn ma dại!" Vương Cường âmthầm cười lạnh, hắn và Lý Phong đã nhận biết nhau mấy tháng, nhưngchưa từng nghe nói Lý Phong quen biết được kẻ hung ác nào.
Tần Mộng cũng không nghĩ tới Lý Phong sẽ nói như vậy, trong lúcnhất thời tâm tình bất ổn, bồn chồn không yên lòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất