Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 93: Cũng là như thế tàn bạo!

Chương 93: Cũng là như thế tàn bạo!
"Lý Phong!"
Tống Uyển Quân liền vội vàng kéo tay Lý Phong, phòng ngừa hắnlàm ra sự tình xúc động.
Dù không có sự uy hiếp từ Từ Túc, nàng cũng không dám để LýPhong đánh nhau với Lâm Phong, có thể trở thành thủ hạ của Từ Túc,Lâm Phong tự nhiên có chỗ hơn người.
Nghe nói Lâm Phong từng ở châu Phi làm lính đánh thuê 5 năm, saukhi về nước đánh quyền anh 1 năm, chiến tích là 52 trận toànthắng!
Về sau được Từ Túc nhìn trúng, thu làm thủ hạ.
Hai người sau lưng Lâm Phong tên là Trần Hổ, Trần Báo, là đôihuynh đệ song sinh, bọn họ trước đó là sát thủ, bởi vì đắc tội mộtvị lão đại trong giang hồ, bị người ta truy sát, sau đó được Từ Túcbảo vệ.
Ba người Lâm Phong đều là cao thủ một chọi mười, Tống Uyển Quânlo lắng Lý Phong không phải đối thủ của bọn họ.
"Yên tâm, hết thảy có ta." Lý Phong vỗ vỗ bàn tay Tống UyểnQuân, lòng tin 10 phần nói.
Dù không được hệ thống cho nhiệm vụ, Lý Phong cũng sẽ không dễdàng thả đám người Lâm Phong rời đi.
Từ khi mới xuất hiện đã kiêu căng càn quấy như vậy, bọn chúngnghĩ mình là ai?
Từ gia Minh Châu? Nghe thì có vẻ rất trâu bò, nhưng vậy thì sao,lần này tiểu gia sẽ điên cuồng một phen, kéo hoàng đế xuốngngựa!
Nếu như nữ nhân của mình bị người khác làm nhục còn không phảnứng chút nào, vậy hắn còn đáng là đàn ống không?
"Ngươi đang nói chuyện với chúng ta?" Lâm Phong xoay người lại,lộ sắc mặt ngạc nhiên.
"Ngông cuồng."
"Tiểu tử, dạo này ăn cơm trần gian chán rồi nên thích mùi đấtà?"
Trần Hổ, Trần Báo mỗi người một câu, trừ thanh âm khác biệt ra,tựa như một người nói chuyện vậy.
"Nơi này còn có khác người sao?" Lý Phong mặt không biểu tìnhnói: "Quỳ xuống kêu ba tiếng gia gia, lại dập đầu 10 cái với UyểnQuân để xin lỗi, ta có thể thả các ngươi trở về."
Lâm Phong: "? ? ?"
Trần Hổ, Trần Báo: "? ? ?"
Đậu phộng? Lão tử có phải nghe nhầm không, hắn vậy mà muốnchúng ta xin lỗi?
Tống Uyển Quân bất đắc dĩ nâng trán.
Trời ạ, Tiểu Phong quá manh động, lần này vô luận nàng nói cáigì, ba người Lâm Phong cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
"Xem ra phải gọi đám người Hà Cừu tới rồi. . . Hay là báo cảnhsát?"
Chuyện giang hồ phải ra giang hồ, nếu như báo cảnh sát thì nàngsẽ trở thành trò cười cho đồng đạo, Tống Uyển Quân tự nhiên biếtnhững thứ này, nhưng nàng vì Lý Phong đã không thèm để ý chuyệnkhác.
"Tiểu tử, ngươi rất to mồm a." Lâm Phong âm hiểm cười.
Vừa rồi Lý Phong nói chuyện đã kích thích hắn nổi lên sát ý, cóđiều hắn sợ ảnh hưởng kế hoạch của Từ gia, nên mới tạm thời nhịnxuống.
Hiện tại Lâm Phong đổi chủ ý, tối nay phải giết Lý Phong, khôngthể để thằng oắt con này hung hăng càn quấy trước mặt mình nhưvậy!
"Đúng là to mồm thật, nhưng còn chưa to bằng trym ta đâu. Lúccương cứng lên nó phải chừng 1m8 cơ, tạm thời chưa thấy kẻ nào lớnhơn ta, thế nào, muốn lấy ra so không?" Lý Phong đầy vẻ khinhthường nói.
Lâm Phong: "? ? ?"
Trần Hổ, Trần Báo: "? ? ?"
Cương cứng lên 1m8? So cái trứng a!
Trym một mét tám có còn là người không? Gia súc cũng không thểlàm nổi!
Tống Uyển Quân thiếu chút nữa cười thành tiếng, đến lúc nào rồicòn ăn nói bậy bạ như vậy?
"Rất tốt, ngươi đã thành công kích thích lửa giận của ta." LâmPhong hai mắt nhíu lại, khuôn mặt đầy vẻ khát máu: "Ta sẽ đánh náthai tay hai chân ngươi, để ngươi giống như một con chó nằm rạp trênmặt đất cầu xin tha thứ. Nếu như ngươi làm đủ chân thành, ta sẽ cânnhắc tha cho ngươi một cái mạng chó."
"Hiện tại ngươi đã chuẩn bị tốt để tiếp nhận lửa giận của tachưa?"
Vừa nói xong, Lâm Phong chuyển động cổ tay cổ chân, âm thanh rắcrắc vang lên không ngừng.
"Quỳ xuống!" "Cầu xin tha thứ!"
Trần Hổ, Trần Báo liên tiếp mở miệng.
"A, cái chủ ý này rất không tệ, ta làm sao lại không nghĩ tớinhỉ?" Hai mắt Lý Phong sáng lên, xem ra có chút nóng lòng muốnthử.
Lâm Phong lắc đầu bật cười, hắn vốn cho rằng nam nhân có thểđược Tống Uyển Quân nhìn trúng cần phải có chút tài năng, hiện tạixem ra là suy nghĩ nhiều, Lý Phong căn bản chỉ là kẻ thiểunăng!
Đã như vậy, hắn liền tốc chiến tốc. . .
"Cái gì? !"
Lâm Phong vừa muốn động thủ, đột nhiên lại lên tiếng kinh hô,lông tóc dựng đứng!
Trong tầm mắt hắn, Lý Phong để lại chỗ một đạo tàn ảnh, giốngnhư mũi tên rời cung vọt tới bên này.
Dạng tốc độ này hắn chỉ từng thấy trên thân một người khác, đóchính là Từ gia!
Thế nhưng Từ gia là nhân vật nào? Đại cường giả nửa bước TôngSư! Lý Phong còn trẻ như vậy, sao có thể so sánh với Từ gia!
Những ý niệm này chỉ lóe lên trong đầu Lâm Phong một cái chớpmắt, ngay sau đó hắn liền muốn né tránh sang một bên.
Chỉ là hắn vừa có hành động, Lý Phong đã vọt tới trước, đồngthời đấm ra một quyền!
"Phanh "
Nắm tay tiếp xúc phần ngực Lâm Phong, lập tức liền phát ra mộttiếng vang trầm, phần xương ngực của Lâm Phong đã nứt ra, lực đạoto lớn làm hắn bay về phía sau!
"Phốc "
Đang ở giữa không trung, Lâm Phong liền há mồm phun ra một ngụmmáu tươi, bay bốn năm mét mới té xuống đất, trực tiếp ngất đi!
Sắc mặt hai huynh đệ Trần Hổ, Trần Báo kịch biến!
"Hắn rất mạnh!"
"Chúng ta không phải đối thủ của hắn!"
"Rút lui!"
Chữ "rút lui" được hai người đồng thời nói ra, ngay sau đó TrầnHổ, Trần Báo quay lưng bỏ chạy!
"Chạy sao?"
Lý Phong sử dụng Lưu Vân Bộ, trong chớp mắt liền vọt tới trướcmặt hai huynh đệ, quay người đá ngang!
"Ầm!"
Trần Hổ đã sớm chuẩn bị, giơ ra hai tay muốn ngăn lại một cướcnày.
Chỉ là một giây đồng hồ sau Trần Hổ liền hối hận!
Cứng rắn như sắt, lực lớn vô cùng! Chân phải Lý Phong tựa nhưmột cây chùy sắt, mà hai tay Trần Hổ chỉ là xương là thịt, vừa tiếpxúc liền tan tác!
"Oanh!"
"Răng rắc!" "Răng rắc!"
Hai tay Trần Hổ bị Lý Phong một chân đá nát, xương cốt thậm chícòn vỡ thành cặn bã!
"A!" Trần Hổ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, muốn lui lại phíasau.
Chỉ là động tác của hắn mặc dù nhanh, Lý Phong lại càng nhanhhơn!
"Quỳ xuống cho ta!"
Lý Phong tiến lên phía trước một bước, nhấc chân đạp tới bả vaiTrần Hổ.
"Phanh "
Một chân nện xuống, hai đầu gối Trần Hổ đau đớn, quỳ rạp xuốngđất!
Huynh đệ liền tâm, nhìn thấy thảm trạng của ca ca, hai mắt TrầnBáo nhất thời biến thành đỏ rực như máu!
"Lão tử liều mạng với ngươi!"
(lão tử:bố mày)
Rống lên đồng thời Trần Báo như phát điên đấm một quyền về phíaLý Phong.
"Phanh "
Lý Phong lập tức đá ra một cái, chính diện đánh trúng nắm tayTrần Báo.
Chân đối quyền, cứng đối cứng!
"Oanh!"
Một tiếng vang thật lớn xuất hiện, sau đó Trần Báo lui về sau babước, mà Lý Phong đứng tại chỗ không nhúc nhích tí nào!
Cao thấp biết liền!
"Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy? !"
Tay phải Trần Báo đã vô lực rũ xuống, trong mắt tràn đầy sợhãi.
Toàn bộ cánh tay phải của hắn đã bị chấn vỡ, mà Lý Phong lại làlông tóc như thường, hắn là quái thú tiền sử sao, lấy đâu ra lựclượng khủng bố như vậy, vì sao xương cốt cứng rắn như vậy? !
"Không phải ta quá mạnh, mà là các ngươi quá yếu." Lý Phong chậmrãi đi đến trước mặt Trần Báo, mặt không biểu tình nói: "Tự ngươiquỳ xuống, hay là ta giúp ngươi quỳ xuống?"
Trần Báo biến sắc nói: "Sĩ có thể giết không thể. . ."
(sĩ khả sát bất khả nhục:kẻ sĩ có thể giết không thể làm nhục,sĩ là chỉ người quân tử)
"Ầm!"
Lý Phong một chân nện lên vai Trần Báo, Trần Báo còn chưa nóixong đã quỳ rạp xuống đất!
Tống Uyển Quân: ". . ."
Nàng mới vừa rồi còn đang suy nghĩ chuyện tìm trợ thủ hay làbáo cảnh sát, Lý Phong đã thuần thục đánh cho mấy người Lâm Phonggục hết? Có nhất thiết phải tàn bạo như thế không?
Cho tới bây giờ nàng quả thật chưa từng thấy nam nhân nào khủngbố như vậy!
Trong lúc nhất thời, cảm giác sùng bái của Tống Uyển Quân dànhcho Lý Phong lại sâu sắc hơn mấy phần!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất