Mão sư huynh ra hiệu mời, Triệu Vô Cực theo hắn đi vào một gian tu luyện phòng.
Mão sư huynh lập tức lên tiếng:
“ sư đệ, ngươi đầu thai kĩ thuật thật tốt a, có hai cái trưởng lão làm chỗ dựa, tu luyện một đường thuận buồm xuôi gió”!
Triệu Vô Cực cười nói:
“ sư huynh khen trật rồi”!
Hắn đây không phải khách khí mà là sự thật.
Triệu Vô Cực tu luyện tới mức này không chỉ dựa vào Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương cung cấp, mà bản thân hắn cũng vô cùng cố gắng tu luyện, không hề bỏ lỡ chút nào mới có được thành tựu như vậy, đâu phải cứ có gia cảnh tốt liền có thể tu luyện thành công đâu.
Mão sư huynh vẫn là cười nói:
“ ta nhận được nhiệm vụ của Sở trưởng lão, giúp ngươi chắt lọc tinh hoa của Vạn niên ngẫu liên hạt sen. bởi vì là linh dược vạn năm, chỉ là nó hạt sen thôi cũng mang bên trong dược lực vô cùng cường đại, bởi vậy mỗi lần ta sẽ đưa vào trong miệng ngươi một ít một ít, giúp ngươi luyện khí thành cương, nếu trong quá trình tu luyện của ngươi xảy ra vấn đề gì sư huynh cũng sẽ giúp ngươi ổn đinh trận cước, không cần sợ hãi.
Triệu Vô Cực gật đầu, hắn đối với bản thân vô cùng tự tin, Vạn niên ngẫu liên tuy dược lực mạnh mẽ, nhưng hắn chỉ mỗi lần hấp thu một chút, không sợ bị bạo thể mà chết.
Mão sư huynh lại lên tiếng nói:
“ Bởi vì trong lúc chắt lọc dược lực, dược lực cũng sẽ có trôi đi,ngươi tốt nhất nên hấp thu càng nhanh càng tốt, như thế mới có thể lợi dụng được tối đa Vạn niên ngẫu liên dược lực.
Triệu Vô Cực gật đầu, hắn chỉ cần liều mạng hấp thu cùng vận chuyển bí pháp là được, còn lại đã có Mão sư huynh lo liệu.
Tổng kết lại một lần, Triệu Vô Cực đã hiểu rõ quá trình.
Mão sư huynh lúc này lại hỏi:
“ sư đệ tu luyện võ học có thiên về thuộc tính nào không”?
Triệu Vô Cực nhíu mày nói:
“ ta vẫn chưa hề lấy thuộc tính nào làm chủ tu luyện a. Sư huynh hỏi việc này là có gì chỉ giáo sao”?
Mão sư huynh gật đầu nói:
“ xem ra Sở trưởng lão rất hiểu sư đệ tu luyện quá trình a, cái này Vạn niên ngẫu liên chính là một cái không hề có thuộc tính gì linh dược, nó dược lực cũng tính là một cái khá ôn hòa dễ hấp thu, tuy là vạn năm linh dược nhưng nếu chỉ cần ngươi không phục dụng một lần sẽ không bị bạo thể mà chết. Có thể thấy được Sở trưởng lão dụng tâm lương khổ a”!
Triệu Vô Cực gật đầu, thì ra bên trong còn có môn đạo như vậy a!
Hắn Tử Hà Bất Diệt thần công vốn không có thuộc tính cụ thể, chờ sau này hắn tu luyện chiến pháp hoặc công pháp mới bắt đầu hình thành thuộc tính, nó tính bao dung rất lớn, không hề bài xích bất cứ thuộc tính nào.
Triệu Vô Cực chiến pháp mạnh mẽ nhất hiện giờ chính là Thiên Địa Tinh biến chưởng cũng là một cái vô thuộc tính chưởng pháp, cũng không mang theo độc hay hỏa sát cái gì chưởng, bản thân nó chỉ mang theo minh kình ám kình mà thôi.
Triệu Vô Cực sử dụng Vạn niên ngẫu liên có thể xem như là vô cùng phù hợp, trên dưới Thanh Vân Tông không thể đem ra cái gì bảo vật thích hợp hơn với hắn nữa rồi.
Triệu Vô Cực xếp bằng lên, Mão sư huynh cũng ở đối diện hắn xếp bằng lên.
Triệu Vô Cực tâm tĩnh thần an, miệng hơi hé chờ đợi Mão sư huynh xuất thủ.
Mão sư huynh trên người linh lực phun trào, linh lực của hắn bao bọc lấy Vạn niên ngẫu liên hạt sen, tay hắn liên tục đánh ra hàng loạt ấn quyết, hạt sen màu vàng óng bị hắn đánh cho liên tục xoay tròn, bên ngoài bao phủ một lớp mịt mờ linh khí vô cùng ảo diệu.
Một thời gian ngắn sau, một giọt dược dịch được chiết xuất từ Vạn niên ngẫu liên ra, Mão sư huynh không dám toàn bộ đưa vào miệng Triệu Vô Cực mà tiếp tục bấm quyết đưa nó tách ra thành nhiều phần nhỏ, lúc này hắn mơi dám đưa vào.
Triệu Vô Cực đang tĩnh tâm, lập tức cảm giác được ở trong miệng mình thơm ngát mùi hạt sen, lập tức một cỗ kinh khủng dược lực bắt đầu từ miệng hắn chảy vào hắn trong dạ dày, ở bên trong kinh mạch bắt đầu điên cuồng bôn hội.
Triệu Vô Cực vội vàng vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công, dựa theo chu thiên vận chuyển dẫn đạo dược lực áp chế không cho nó đi loạn.
Vạn niên ngẫu liên tuy ôn hòa, nhưng dược lực vừa vào cơ thể Triệu Vô Cực liền như ngựa hoang mất cương điên cuồng chạy loạn, Triệu Vô Cực lần đầu sử dụng linh dược vạn năm không có kinh nghiệm có chút không kịp phản ứng.
May mắn hắn sau đo tâm tĩnh thần lai, tập trung tinh thần khống chế đám này dược lực, mất một chút thời gian mới điều khiển hoàn toàn được bọn chúng.
Triệu Vô Cực dựa theo ngưng cương bí pháp bắt đầu dựa vào dược lực chi uy ngưng tu ra cương kình.
Ngưng cương bí pháp của Hùng gia vốn chỉ ngưng tụ một phần của cương kình mà thôi, người tu luyện bắt buộc phải lựa chọn một phần trong đó.
Hoặc là ngưng tụ cương khí hộ thể, hoặc là ngưng tụ đao cương, kiếm cương, quyền cương.
Người tu luyện bí pháp phải dựa vào tình hình thực tế tu luyện của mình mà lựa chọn chính xác, cơ hội chỉ có một mà thôi.
Đương nhiên vượt cấp có được thứ tốt, lúc nào cũng phải đi kèm theo điều kiện a.
Mọi thứ không thể hoàn mĩ vô khuyết, cái gì cũng có một mức độ nhất định mà thôi.
Triệu Vô Cực không hề suy nghĩ, hắn lựa chọn chính là thủ cương.
Thủ cương chính là cường hóa trên tay cương khí, Triệu Vô Cực có thể thuân lợi thi triển ra chưởng pháp cùng trảo pháp, tất cả đều được thủ cương ủng hộ.
Lúc trước chưa có cương khí, Triệu Vô Cực có thể tay không bẻ gãy hoặc bắt lấy một số phàm kiếm hạ phẩm trung phẩm.
Nhưng nếu ngưng tụ cương khí, Triệu Vô Cực dám cùng thượng phẩm phàm kiếm tranh đấu một hai.
Nếu Ngưng cương bí pháp cho lực, hắn thậm chí dám cùng Cực phẩm phàm kiếm trực tiếp chạm mặt.
Chỉ cần không phải là bảo kiếm, hoặc chuyên về sắc bén như Viên Nguyệt Kiếm, Triệu Vô Cực không hề sợ hãi chút nào.
Đương nhiên đây còn phải xem hắn tu luyện tới được mức độ nào.
Dù sao Hùng gia chỉ sử dụng được ngàn năm linh dược, mà hắn chính là vạn năm a!
Đây là cỡ nào đại thủ bút, ở trên giang hồ chắc chắn không có người thứ hai làm được.
Đơn giản bởi vì bọn hắn cho dù có thể có được vạn năm linh dược, không có tu tiên giả như Mão sư huynh giúp hắn điều chỉnh dược lực nhập vào cơ thể, ăn vào dược lực sẽ ở trong cơ thể bành trướng khiến hắn bạo thể mà chết.
Đây chính là Triệu Vô Cực tự tin, hắn hấp thụ xong Vạn niên ngẫu liên, sức chiến đấu quả thật khó mà nói trước.
Triệu Vô Cực nội công vốn đã sớm tới nhị lưu đỉnh phong lại nhờ luyện thể mà còn không ngừng gia tăng,hắn mỗi lần như thế đều là một lần nội công trở nên thuần túy một điểm, bởi vậy căn cơ cực kì vững chắc.
Kinh mạch của hắn cũng đủ dẻo dai, bởi vậy hắn tốc độ tiêu hóa cũng vô cùng nhanh nhẹn.
Chưa kể tới Tử Hà Bất Diệt thần công bí pháp luyện hóa cũng là thượng thừa, Triệu Vô Cực trên người hội tụ đủ tất cả yếu tố giúp hắn tranh thủ cơ hội lần này.
Mọi thứ đều dựa trên hắn căn cơ võ học vô cùng vững chắc xây lên.
Có lần trước kinh nghiệm, Triệu Vô Cực tỏ ra hào hứng vô cùng.
Tuy hắn chưa hề ngưng cương thành công, nhưng với tốc độ này hắn hoàn toàn có thể thoải mái hấp thụ Vạn niên ngẫu liên a.
Triệu Vô Cực mở mắt ra hỏi:
“ sư huynh, ta hấp thu xong rồi. nếu như ta không chủ động báo ra, sư huynh có thể căn cứ trên người ta khí tức mà tự động vận chuyển linh dược vào không”?
Triệu Vô Cực hỏi vấn đề này rất quan trọng hắn đã quyết định muốn thật nhanh hấp thụ cái này Vạn niên ngẫu liên, không để nó hao phí thêm bất kì dược lực nào nữa.
Mão sư huynh nhanh chóng cho ra đáp án:
“ ta chỉ cần mở pháp nhãn liền có thể thấy rõ sư đệ hấp thụ dược lực tiến độ, sư đệ không cần lo lắng”!
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên nói:
“ vậy tiếp theo tất cả trông chờ vào sư huynh rồi, sư huynh lúc nãy cho vào dược lực còn hơi ít, ta có thể tiêu hóa gấp đôi số đó, thời gian rất cấp bách đừng để dược lực tiêu hao a”!
Hắn thay đổi tư thế, từ ngồi xếp bằng lập tức nằm ngửa ra, Triệu Vô Cực nhanh chóng tiến vào Pháp Luân Chiếu Minh trạng thái, tốc độ tu luyện tăng lên trên diện rộng.
Cũng phải cảm tạ Độ Hải, nếu không có hắn, Triệu Vô Cực cũng không thể nào biết được Pháp Luân Chiếu Minh cái này bí pháp thần diệu a.
Mão sư huynh nhìn thấy Triệu Vô Cực thay đổi tư thế, hắn có chút bất ngờ.
Từ trước tới giờ tu sĩ đều là ngồi xếp bằng tu luyện a, đâu có ai nằm tu luyện.
Triệu Vô Cực ở đây lại là nằm xuống tu luyện bảo hắn không ngạc nhiên sao được!
Nhưng nghĩ tới Triệu Vô Cực là trưởng lão con trai, hắn liền không ngạc nhiên nữa rồi.
Trưởng lão có cái gì bí pháp truyền cho Triệu Vô Cực, hắn cũng không cần quan tâm. Nhiệm vụ phần thưởng của Sở Phi Huyền hắn đã nhận, tiếp theo chính là trợ giúp Triệu Vô Cực tụ khí thành cương là được rồi.
Hai tay múa thành tàn ảnh kết ra từng đạo ấn quyết, hai mắt của Mão sư huynh cũng sáng lên quang mang.
Hắn đã khai pháp nhãn, có thể thoải mái quan sát Triệu Vô Cực tiêu hóa dược lực tiến độ cùng nội công cường độ mạnh yếu, có phải là sắp tẩu hỏa nhập ma hay không.
Trên tay bắt đầu điều khiển dược lực đi vào miệng Triệu Vô Cực, lần này hắn cho vào lượng là gấp đôi lúc nãy như ý muốn của Triệu Vô Cực.
Mão sư huynh nói thầm:
“ sư đệ, ngươi không được có chuyện gì a, nếu không nội môn trưởng lão lửa giận ta không thể gánh nổi đâu a”!