Trịnh Hạo Nhiên vừa thể hiện ra một khuôn mặt ác độc, giống như là hắn sau một giây liền xông lên đánh giết Ân Tố Tố vậy, nhưng ngay sau đó hắn bỗng nhiên toát lên vẻ lo sợ lẩm bẩm:
“ không được không được, như vậy Điện Chủ nhất định sẽ rất tức giận, đến lúc đó ta cũng phải gặp xui xẻo a!
Nhưng nàng lại dám xem thường ta, xem ta còn thua kém mấy tên đao các chủ cùng thương các chủ, mấy tên khốn kiếp đó a. nàng đã khinh thường ta như vậy sao ta có thể nhẫn nhịn được?
Không có độc dược thì thôi, chúng ta cũng không phải là không thể dùng võ lực của mình chinh phục giang hồ a!
Trước giờ không phải giang hồ đều là lấy võ vi tôn sao? Thần Điện chúng ta có chính là võ lực.
Đúng vậy, nếu Điện Chủ giận thì ta chỉ cần đi đầu xung phong đánh giết các môn phái trên giang hồ là được rồi, coi như lấy công chuộc tội, dù sao ta cũng đang muốn giết người a.
Hắc hắc, nàng dám xỉ nhục ta, vậy thì phải nhận lấy tương ứng trừng phạt a!”
Hắn tuy có chút điên khùng, nhưng làm việc trước thường có thói quen suy nghĩ một chút sau đó mới hành động.
Cho dù là lâu dài ở dưới Tịch Diệt Kiếm ảnh hưởng khiến thần trí của hắn kém đi, nhưng hắn dựa vào phương pháp tu luyện của mình mà vẫn dữ được một ít thanh minh, không hề động cái là rút kiếm chém người, vẫn còn biết suy nghĩ một chút có nên làm hay không.
Hắn có thể khùng khùng điên điên, nhưng mạch suy nghĩ vẫn là khá rõ ràng.
Cái nguy hiểm chính là tên điên này võ lực rất cao, không hề tốt chơi một chút nào.
Hắn rút ra Tịch Diệt Kiếm, trên người cùng kiếm cương khí màu xanh sáng lên.
Ân Tố Tố vừa nhìn thấy vậy lập tức sắc mặt trở nên khó xem vô cùng.
Vốn nghĩ đối phương không thể nào ra tay với nàng, nàng là mấu chốt quan trọng trong kế hoạch của bọn hắn vậy mà đối phương lại dám mặc kệ tất cả cùng nàng ra tay.
Nhưng việc đã đến nước này, có nói gì cũng vô dụng.
Tốt nhất vẫn là nghĩ làm sao có thể sống sót dưới kiếm của đối phương đi.
Nàng biết rõ tên Trịnh Hạo Nhiên kiếm các các chủ này vốn thần kinh không bình thường, bởi vậy không hề có ý định cùng hắn giảng đạo lí nữa.
Chỗ này cách Thần Điện cũng không xa, hin vọng bên kia có thể biết được tin tức mà cho người sang bên này can thiệp đi.
Dù sao Thần Điện kế hoạch hạo đại, cũng không thể để cho Trịnh Hạo Nhiên phá hư như thế được.
Trịnh Hạo Nhiên có thể thân cư cao địa vị, nhưng hắn tính tình bởi vì bị Tịch Diệt Kiếm ăn mòn mà rất điên cuồng, nhưng mấy người kia cũng không phải là ngu ngốc, bọn hắn hoàn toàn biết rõ nên phải làm như thế nào!
Lời đã nói ra cũng không thể thu lại, nếu không đối phương sẽ lại cảm thấy nàng đang trêu đùa hắn, ngược lại nàng cũng không muốn ủy thân cho một tên bị bệnh thần kinh, bởi vậy chỉ có thể chiến đấu đến cùng, chờ chuyển cơ
Nàng không tin, Thần Điện lại không quan tâm tính mạng của nàng an nguy.
Thấy đối phương sáng lên cương khí vào trạng thái chiến đấu, một cái thân hình béo đầy mỡ, dưới cổ còn hiện lên từng ngấn mỡ lập tức trầm giọng nói ra:
“ chưởng môn, lát nữa chúng ta đồng thời vây công hắn, ngài nhớ tìm cơ hội đánh thương hắn, đừng giết chết! Nếu không tất cả chúng ta cũng phải xui xẻo!”
Ân Tố Tố gật đầu nói:
“ yên tâm, ta hiểu được!”
một cái thân hình gầy còm trưởng lão đứng ở một bên cũng lên tiếng:
“ chưởng môn, cần thiết đánh sao? lỡ tên điên này thật sự muốn chém giết chúng ta, chúng ta cũng khó mà bảo toàn tính mạng a!”
bên cạnh hắn ba cái trưởng lão còn lại cũng lập tức gật đầu.
Bọn hắn không phải sợ chiến thắng khó thu tràng mà là sợ lập tức thua trận, bị tên điên này thẳng tay chém giết a.
Nhìn đối phương tố chất thần kinh, quả thật rất đáng sợ.
Võ công cao ra tay lại không có chừng mực, vậy thì đơn giản chính là ác mộng.
Bọn hắn cái này đỉnh phong sơ kì trung kì, so với đỉnh phong viên mãn quả thật quá yếu ớt không chịu nổi một đòn.
Mà đối phương lại là kiếm các các chủ xuất thân từ thần điện, chiến lực kinh người.
Cho dù là cùng cảnh giới cũng hiếm có người là đối thủ của hắn chứ đừng nói thua cảnh giới của hắn.
Làm không cân thận chính là đơn phương một bên đồ sát.
Đến lúc đó không có người của Thần Điện can thiệp cũng không có cứu viện, Ngũ Độc phái của bọn hắn liền chơi xong.
Các vị trưởng lão ở đây đều là nghe Ân Tố Tố phân phó, bởi vì nàng trong môn phái danh vọng rất được, lãnh đạo Ngũ Độc phái cũng là phát triển ổn định không ra cái gì sơ suất.
Nhưng Ân Tố Tố khẳng định, Thần Điện không dám giết nàng, bởi vì nàng chính là đầu mối quan trọng trong kế hoạch của bọn hắn.
Nhưng gặp phải tên điên kiếm các các chủ này, đối phương một kiếm chém giết hết Ngũ Độc phái cũng không phải là cái gì khó tin việc.
Bởi vậy bọn hắn cũng là có chút sợ, dù sao bọn hắn có thể vì môn phái mà chiến đấu, nhưng phải là có thể chiến thắng chiến đấu, nhìn thấy hi vọng chiến đấu.
Chứ không phải loại này ngu ngốc chịu chết chiến đấu.
Ân Tố Tố cũng cảm giác được sĩ khí giao động, nàng hừ lạnh một tiếng nói:
“ muốn để cho chúng ta bó tay chịu chết là chuyện không thể nào. Để xem ngươi đối phó với sủng vật ta mất công nuôi nấng nhiều năm!”
Nói xong vàng vung tay một cái, một đám màu xanh đậm nội lực ở trong không khí lan tỏa ra, một lát sau Triệu Vô Cực lập tức nghe thấy âm thanh bò sát ở dưới đất.
Một đầu dài mười mét đại xà từ trong chủ điện bò ra, ở dưới chân Ân Tố Tố ngóc đầu lên, đứng thẳng người.
Đầu này mãng xà vừa ra, mọi người ở đây đều có chút chấn kinh.
Không phải vì nó to lớn, mà là trên người nó khí tức, không phải là dã thú bình thường, mà chính là yêu thú.
Tam giác hình đầu, ánh mắt huyết hồng chi sắc, liên tục phun ra nuốt vào đầu lưỡi hình tim, cùng đáng sợ hai cái răng nanh độc.
Trên người của nó lân phiến màu đen bóng loáng cho thấy một vẻ kiên cố vững chắc khó mà có thể xuyên thủng.
Cho dù là Trịnh Hạo Nhiên cầm trên tay Tịch Diệt Kiếm muốn đánh bại được nó, cũng sẽ tốn không ít công sức.
Nó cảnh giới thình lình vậy mà có luyện khí kì bốn tầng sơ kì.
Cũng là tương ứng với đỉnh phong cảnh sơ kì cảnh giới.
Triệu Vô Cực trong lòng cũng là có chút kinh dị.
Ân Tố Tố vậy mà có thể sai khiến được yêu thú?
Hắn cũng nghe qua, Ngũ Độc phái trấn phái công pháp chính là ngũ độc kinh, có thể nghiên cứu ngàn vạn loại độc dược độc tính, chế tạo các loại độc dược, giải độc, nuôi trùng độc cổ độc, cùng khống chế các loại độc vật.
Nói chung, ngũ độc kinh là một quyển bách khoa toàn thư về độc mà chưởng môn các đời ngũ độc giáo tương truyền lại bổ sung vào, khiến cho bên trong nó lượng kiến thức càng ngày càng lớn, cũng càng ngày càng tạp.
Đủ loại thiên kì bách quái độc dược, cũng đủ cho ngươi học cả một đời.
Nhưng trước đây cho dù là các đời chưởng môn trước cũng không thể giống như Ân Tố Tố như vậy khống chế được một đầu yêu thú.
Mà Ân Tố Tố bây giờ, nàng dựa vào chính là một đầu này yêu thú, cùng Ngũ Độc phái các trưởng lão thực lực, bởi vậy mới dám cùng kiếm các các chủ của Thần Điện hò hét.
Nếu như trận này đánh hòa hoặc thắng, nàng đương nhiên sẽ đối với Thần Điện thể hiện thái độ bất mãn không tuân lệnh, quyết tâm để bọn hắn thu lại quyết định của mình.
Nếu đánh thua, vậy thì giữ lại mạng nhỏ trước, sau đó lại tiếp tục tính toán.
Có thể thuận theo cũng có thể phản kháng, phải xem thái độ của Thần Điện như thế nào.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là, đừng để chết oan dưới tay tên điên kiếm các các chủ này là được.
Triệu Vô Cực trong lòng ám đạo, quả nhiên mỗi người đều có thuộc về mình cơ duyên a.
Ân Tố Tố hẳn là may mắn đạt được một đầu sơ sinh hắc xà yêu thú, sau đó nàng dùng của mình nội lực đi ảnh hưởng nó, để nó tiếp nhận bản thân tồn tại, sau đó lại thời gian dài nuôi dưỡng nó, khiến nó đối với nàng trở nên quen thuộc cùng nghe lệnh.
Bất kể là linh lực hay là yêu lực đều đối với nội lực có thiên nhiên áp chế tính.
Nếu là một đầu trưởng thành hắc xà yêu thú, nàng muốn dùng nội lực đi ảnh hưởng nó cực kì khó khăn, nhưng nếu là sơ sinh hắc xà yêu thú, vậy thì rất có khả năng thành công.
Đây chính là của nàng cơ duyên, cũng chính là nàng thực lực chỗ dựa vào.
Trước giờ Ân Tố Tố đối địch đều không cần sử dụng đến đầu này hắc xà mấy lần, dù sao đối phương nếu là nàng có thể đối phó, vậy thì dùng độc liền đủ, nếu là nàng không thể đối phó, vậy Ân Tố Tố cũng không miễn cưỡng bản thân mình xông lên chịu chết.
Nàng cũng không muốn làm cái gì vượt cấp khiêu chiến thiên tài.
Dù sao phong cách chiến đấu của Ngũ Độc phái cũng không phải là cùng người ngạnh kháng.
Trịnh Hạo Nhiên thấy Ân Tố Tố gọi ra một đầu yêu thú, không những không sợ hãi mà ngược lại còn cảm thấy hứng thú tràn đầy, lập tức hắc hắc cười:
“ ồ, yêu thú. Đã lâu không gặp yêu thú a! lại còn là một đầu luyện khí kì bốn tầng yêu thú, cũng là xà loại. Được lắm, đã vậy để ta thử một chút kiếm pháp của bản thân gần đây có tiến bộ hay không a! để xem của ngươi xà lợi hại hay là của ta xà lợi hại!”