Triệu Vô Cực nhìn trong tay bản dược thảo đại toàn, trong miệng không nhịn được “ách” một tiếng
Bạch Vô Thường nhướng mày hỏi:
“ Cực nhi, có vấn đề gì sao?”
Triệu Vô Cực vội vàng nói:
“ sư gia, quyển sách này năm ta hai tuổi thời điểm, trước lúc xông xáo giang hồ đã sớm học thuộc!”
Bạch Vô Thường nghe vậy lập tức động dung, đã sớm thuộc?
Hắn biết Triệu Vô Cực từ nhỏ thông minh tuyệt đỉnh, không ngờ quyển sách dược thảo đại toàn dày như vậy mà đối phương đã ở lúc nhỏ như vậy liền thuộc, cái này khiến hắn có chút ngạc nhiên cùng khó tin.
Hắn nói:
“ ngươi ra ngoài cũng có mấy năm, không ôn luyện rất dễ dàng quên. Không bằng ta hỏi ngươi trả lời, chỉ cần trả lời đúng, ta liền xem như ngươi thuộc rồi, thế nào?”
đây là hỏi bài cũ sao? Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ sư gia mời hỏi!”
Bạch Vô Thường:
“ Trích tinh thảo ngoại hình, dược tính, vị trí sinh trưởng, cách thức chăm sóc?”
Triệu Vô Cực trong đầu nhanh chóng tìm kiếm đến trích tinh thảo thông tin, đây là một loại hết sức phổ biến thông dụng, thông dụng đến mức mười cái đan phương thì chín cái đã phải dùng đến loại này linh thảo, bởi vậy đa số linh điền trồng dược thảo đều phải có loại thảo dược này.
Hắn vốn đã thuộc làu quyển kia dược thảo đại toàn, lại lấy hắn trí nhớ siêu phàm, không cần mất công gì cũng có thể trả lời được.
Nhưng làm cho Triệu Vô Cực bất ngờ là, lúc này hệ thống lại nhảy ra.
" đinh~ khởi động hệ thống hỗ trợ!”
Lập tức, trước mặt hắn như là xuất hiện quyển kia dược thảo đại toàn, trang sách phi tốc lật ra, sau đó ở trước mặt hắn toàn bộ thông tin về trích tinh thảo hiện lên.
Triệu Vô Cực trong lòng kinh dị, vội vàng cùng hệ thống trao đổi.
“ hệ thống, cái này hỗ trợ là cái gì a!”
" đinh~ hệ thống hỗ trợ là một phần trong cơ sở hệ thống. Kí chủ đang xem chính là tái hiện kiến thức mà kí chủ đã học được hoặc nhìn thấy.
Nó giống như là một bức ảnh được lưu lại trong kho dữ liệu, lúc nào kí chủ cần sẽ được một lần nữa lấy ra đối chiếu!”
ồ, thì ra là lưu lại hình ảnh công năng a!
nói chính xác chính là, bây giờ hắn không cần có thiên phú vừa gặp là không quên được, chỉ cần có hệ thống tại, hắn có thể lướt qua duyệt đọc bất kì một quyển sách nào, sau đó từ hệ thống chiếu lại bắt đầu từ từ xem xét, so với gặp qua là không quên được cũng không khác là bao.
Hệ thống còn rất cho lực a!
Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm vui vẻ.
" đinh~ kí chủ có muốn khởi động giả lập game trạng thái hay không? Hệ thống có thể giúp kí chủ đơn giản hóa màn hình, khiến cho tầm nhìn của ngươi không bị vướng!”
Triệu Vô Cực trong lòng nghi ngờ:
“ giả lập game trạng thái là cái gì?”
" đinh~ kí chủ xin mời xem xét!”
hệ thống âm thanh vừa ra, trước mặt Triệu Vô Cực lập tức biến đổi.
Hắn nhìn lên Bạch Vô Thường, bên trên Bạch Vô Thường bỗng nhiên xuất hiện ba cái chữ viết màu vàng ghi rõ “ Bạch Vô Thường” ba chữ, phía sau còn có một cái dấu + để hắn xem xét càng tỉ mỉ hơn.
Triệu Vô Cực tập trung chú ý vào dấu + bên trong thông tin hiện lên rõ ràng hơn:
Tên: Bạch Vô Thường
Thân phận: Thanh Vân Tông nội môn trưởng lão, Luyện Đan phong phong chủ.
Cảnh giới:??? ( cần chờ đối phương chiến đấu mới có thể đo đạc tính toán)
Võ công: Tử Hà thần công,????
Trạng thái: khỏe mạnh
Ghi chú: Đây chính là sư gia của ngươi!
Triệu Vô Cực khóe mắt giật giật mấy cái, đây là sư gia của ta còn cần ngươi ghi chú?
Đây là cố tình trêu đùa ta sao?
Triệu Vô Cực đối với hệ thống nhanh chóng hỏi:
“ cái này cũng không có gì đặc biệt a! còn nữa tại sao tên của sư gia của ta là màu vàng!”
" đinh~ hệ thống giả lập game là kết hợp của hệ thống thu thập tin tức cùng hệ thống phân phối thông tin kết hợp mà thành.
Một cái cá nhân đều có riêng của mình linh hồn rung động tần suất riêng không ai giống ai, hệ thống lưu trữ chính là của bọn hắn linh hồn rung động tần suất.
Cho dù sau này đối phương có cải biến dung mạo hay ngụy trang, cái này giả lập game trạng thái cũng sẽ khiến kí chủ nhanh chóng nhận diện đối phương.
Nhưng có một cái khuyết điểm chính là cần kí chủ đến thu thập thông tin hệ thống mới có thể càng thâm nhập hiểu rõ.
Ngoài ra cái kia Tử Hà thần công chính là hệ thống dựa vào kí chủ công pháp tu luyện đo lường ra được đối phương tu luyện công pháp là cùng kí chủ đồng dạng, bởi vậy mới ghi vào.
Màu vàng chính là đại biểu cho trung lập trạng thái, cái này hoàn toàn là do hệ thống tự động dựa theo đối phương thái độ đối với kí chủ mà định ra.
Màu xanh chính là đồng bạn người thân, sẽ không chủ động thương tích kí chủ.
Màu vàng chính là trung lập, bình thường sẽ không thương tích kí chủ, nhưng cũng có thể sẽ bất thình lình thay đổi trạng thái.
Màu đỏ chính là địch nhân, đối với kí chủ có uy hiếp, sẽ gây thương tích cho kí chủ.
Kí chủ cũng có thể tự mình thay đổi trạng thái của mỗi người.
Hệ thống kiến nghị kí chủ tốt nhất nên để trạng thái giả lập game, cái này không quá làm rối nhãn thần của kí chủ, nhưng lợi ích cũng không nhỏ!”
Triệu Vô Cực gật đầu, chỉ là trên đầu thêm một cái tên mà thôi, cũng không có gì lah lùng.
“ mở ra trạng thái giả lập game đi!”
" đinh~ đã mở ra!”
“Cực nhi, thế nào?”
Bạch Vô Thường chờ hắn một lúc thấy hắn hơi lăng người đứng đấy, cảm giác hơi thất vọng.
Trích tinh thảo phổ biến như vậy còn không đáp được lên ngay, vậy thì nói gì mấy loại linh thảo khác?
Đây chính là của ngươi học thuộc sao?
Triệu Vô Cực vội vàng nói:
“ sư gia thứ lỗi, vừa rồi ta bỗng nghĩ tơi một chuyện khác nên thất thần, ta đáp ngay đây!
Trích tinh thảo bề ngoài giống như một cái đại thủ hái sao, tính ôn hòa...!”
Triệu Vô Cực bắt đầu thuần thục đáp lên, không hề sai một chút nào.
Cho dù không có hệ thống giúp đỡ, hắn cũng hoàn toàn có thể đáp không sai sót một chút nào.
Bạch Vô Thường lúc này mới hài lòng gật đầu, nhanh chóng hỏi lên mấy cái khác linh thảo.
Triệu Vô Cực một cái lại một cái chính xác đáp đúng, khiến cho hắn hài lòng vuốt râu không thôi.
Bạch Vô Thường lúc này mới tin, Triệu Vô Cực lúc nãy chính là lăng người.
Hắn đưa tay nhiếp một cái, quyển kia dược thảo đại toàn bay trở về trong tay hắn, sau đó lại đổi một cái khác quyển sách đưa cho Triệu Vô Cực nói:
“ đây là dược thảo đại toàn phiên bản đầy đủ hơn, ngươi trước mang về xem, lúc nào thuộc tới đây ta kiểm tra một phen. Sau khi học xong ta sẽ dạy cho ngươi các ngươi cơ bản của luyện đan sư, như thế nào chuẩn bị luyện đan, như thế nào thanh lí lò luyện cùng cơ bản thập nhị ấn quyết.
Ngươi học sẽ là so với mẫu thân ngươi trước đây học càng lợi hại tử hà đan kinh, bởi vì trong Thanh Vân Tông này cũng chỉ có ngươi thích hợp loại này Thanh Vân Tông tiên hiền để lại luyện đan thuật mà thôi.
Nhưng ngươi nhất định phải nhớ kĩ, xác định rõ mục tiêu cùng khả năng của mình, chớ để luyện đan thuật làm ngươi tu luyện bước tiến chậm lại, lúc đó được không bù mất.
Sau này tu vi lên cao, quay lại học luyện đan thuật vẫn được, nhưng nếu tu vi tiến triển chậm, mất đi tuổi trẻ ưu thế, vậy thì cái gì cũng xong!”
Triệu Vô Cực lập chắp tay nói:
“ đa tạ sư gia chỉ điểm!”
“ được rồi, lui ra đi!”
“vâng, sư gia!”
Triệu Vô Cực một đường ra ngoài, xuống núi.
Trên đường đi hắn một mực suy nghĩ bản thân mình nên dùng thái độ như thế nào đi đối đãi luyện đan sư cái này chức nghiệp.
Tu sĩ không chỉ tu luyện liền thành công, mà bọn hắn còn cần rất nhiều thứ đi hỗ trợ.
Tài lữ pháp địa, bốn thứ này là không thể thiếu.
Tài chính là tài nguyên tu luyện, kể như Linh thạch, đan dược, thiên tài địa bảo.
Lữ không chỉ là riêng đạo lữ mà còn là các loại sư huynh đệ đồng môn, trong tu chân giới bằng hữu.
Bởi vì một người đóng cửa tự mình tu luyện chắc chắn sẽ có rất nhiều nan đề không thể tự giải quyết, bởi vậy cần nhiều người tới họp lại lẫn nhau tham khảo lẫn nhau so tài mới có thể để cho một người tu luyện càng thêm chuẩn xác cùng thuận buồm xuôi gió.
Bởi vậy lữ cũng là không thể thiếu.
Pháp chỉ là công pháp, pháp bảo pháp khí nói chung.
Địa chính là động thiên, địa điểm tu luyện.
Cái này Thanh Vân Tông cũng xem như là một cái tốt địa, nơi này tu tiên làn gió tràn đầy, mỗi người đều một lòng hướng lên,theo đuổi cảnh giới càng cao.
Triệu Vô Cực thở dài, được rồi vẫn là lấy tu luyện làm chủ, có thời gian thì nghiên cứu luyện đan thuật đi.
Dù sao đến cảnh giới càng cao, hắn cũng càng không thể tách rời ra cái này luyện đan thuật, bởi vậy đây là một phần tất yếu phải học.
Rời khỏi Luyện đan phong. Triệu Vô Cực thẳng tiến luyện khí phòng bái kiến của hắn vị thứ hai sư gia La Thiên.
La Thiên cũng khảo vấn Triệu Vô Cực một phen, sau đó tặng cho hắn một quyển sách luyện khí cơ sở để cho hắn tự mình nghiên cứu.
La Thiên biết Triệu Vô Cực đã bái phỏng qua bên kia Luyện đan phong bởi vậy chỉ sợ luyện khí sư cái này chức nghiệp đối với hắn mà nói sẽ bị vô hạn đẩy lùi về phía sau.
Một người tinh lực có hạn, đan đạo đã bao la rộng lớn như vậy, Bạch Vô Thường một đời nghiên cứu đan đạo cũng không minh bạch bên trong toàn bộ yếu điểm, bởi vậy Triệu Vô Cực cái này mới vào nghề chắc chắn là sẽ ở bên trong loay hoay một thời gian cực dài mới có thể nhập môn.
Như vậy thời gian đâu mà học luyện khí.
Nhưng đối với cái này mầm mống tốt, hắn vẫn là ném ra một cái phục bút, nếu sau này hắn chán luyện đan sư, có thể đến học luyện khí sư a, dù sao cơ sở đã có, cũng không sợ khó dạy bảo, đấy là còn chưa kể, Triệu Vô Cực vốn nổi tiếng từ nhỏ thông minh lanh lợi a!
Triệu Vô Cực gặp hai vị sư gia xong, cảm giác mình ngày tháng tiếp theo thật là một màu đen tối, không ngừng học học học, so với trước đây lớp 12 ôn thi đại học áp lực còn lớn.
Một đầu ủ rũ đi xuống luyện khí phòng, bỗng nhiên phía trước một âm thanh kinh hỉ vang lên:
“Vô Cực, cuối cùng ngươi cũng trở về!”