Trước đây lúc còn là phàm nhân, Triệu Vô Cực đến đỉnh phong cảnh giới hắn đã từng biết qua.
Có thể nghiên cứu ra chưởng ý, thuần thực sử dụng chưởng ý chính là bước vào đỉnh phong cảnh cao thủ yêu cầu đầu tiên.
Sau khi đột phá đỉnh phong cảnh, có thể dựa vào chưởng ý đánh ra nội lực li thể một đòn.
Sau khi đến đỉnh phong viên mãn, có thể dựa vào một đạo ý cảnh này thi triển ra các chiêu thức khác trong bộ võ công, là dùng nội lực li thể hình thức tấn công từ xa, uy lực sẽ bị giảm bớt tương ứng, không thể cùng chủ chiêu thức lĩnh ngộ ra chưởng ý so sánh được.
Triệu Vô Cực lĩnh ngộ chính là bản thân hắn Thiên địa biến chưởng ý, sơn băng địa liệt chưởng ý.
Sau đó võ công của hắn cũng theo cái này thi triển qua, chưa hề có chút nào thay đổi.
Nhưng mà chính vì là như thế hắn sức mạnh đánh ra Hỏa động biến mới bị giảm xuống, khiến cho hắn không thể nào phát huy ra Hỏa động biến sức mạnh chân chính, khiến cho nó dậm chân tại chỗ mãi.
Nghĩ đến đây, Triệu Vô Cực trong lòng mừng như muốn phát điên.
Cuối cùng hắn cũng hiểu, thứ gì đang cản đường hắn.
Cuối cùng hắn cũng tìm ra thứ hắn cần khắc phục.
Cuối cùng thì hắn cũng “ngộ” ra được Hỏa động biến còn thiếu cái gì.
Nó thiếu chính là một cái chân chính thuộc về nó chưởng ý, mà không phải là sơn băng địa liệt dạng này chưởng ý.
Nó vốn là thoát thai từ Thất điệp bích ba chưởng mà ra, bởi vậy lúc sử dụng Thất điệp bích ba chưởng cũng là cần phối hợp một loại chưởng ý riêng, chỉ có như vậy mới có thể tối đại hóa sức mạnh của Thất điệp bích ba chưởng.
Đã có con đường giải quyết, Triệu Vô Cực cũng không chần chờ nữa, bắt đầu ngồi xuống cố gắng tìm hiểu, cái gì ý cảnh sẽ là chính xác, sẽ thích hợp với Thất điệp bích ba chưởng nhất.
Triệu Vô Cực suy nghĩ một hồi, hắn vậy mà ngẩn người ra, bởi vì hắn tạm thời chưa biết được cái gì ý cảnh thích hợp với Thất điệp bích ba chưởng.
Nhưng hắn cũng không phải ngốc, đã không biết, vậy cứ y như tên của chưởng pháp mà bào chế được rồi.
Triệu Vô Cực bắt đầu nhằm mắt lại tưởng tượng.
Phía trước mặt hắn chính là một nảnh hỏa hải, hắn thì đứng ở hỏa hải một bên trên một cây cột đá, ngắm nhìn cái này hỏa hải.
Nhiệt độ cao trầm trọng, không khí nóng bốc lên, bất kì một giọt nước nào ở đây cũng không tồn tại được quá lâu liền bi bay hơi.
Phía dưới mặt đất bởi vì quá nóng lại bị đốt cháy mà biến thành nham tương, nham tương tràn ngập bốn phía.
Triệu Vô Cực đứng ở trên trụ đá, cảm giác cái này như là hỏa ngục thế giới, hắn không hề có chút nào nóng, ngược lại cảm giác đây chính là nhà của hắn.
Trên người Triệu Vô Cực linh lực lóe lên, linh lực nhanh chóng từ đan điền của hắn dọc theo Hỏa động biến vận chuyển lộ tuyến chạy lên tới lòng bàn tay của hắn, ẩn mà không phát.
Triệu Vô Cực nhìn lại, chỉ có sáu cái bán nguyệt hình chưởng ấn, hắn hơi hơi nhíu mày một chút, nhưng sau đó liền không quan tâm, tập trung điều khiển sức mạnh trong cơ thể mình cùng hỏa ngục thế giới câu thông.
Hỏa ngục thế giới không hề có ý chí, nó rất dễ dàng bị Triệu Vô Cực ý chí ảnh hưởng, thuận theo ý chỉ của hắn mà động.
Phía sau Triệu Vô Cực sóng nhiệt cuộn trào, linh lực bạo động.
Hắn giống như là đang đứng ở bên bờ biển ngắm nhìn trong cơn bão sóng biển cao đến hàng chục hàng trăm mét.
Triệu Vô Cực một tay nâng lên, linh lực phát động, phía sau hắn biển lửa cũng theo đó bị dẫn dắt, một đạo sóng lửa từ phía dưới dâng trào mà ra.
Nhưng hắn muốn không phải chỉ có như vậy
Thất điệp bích ba chưởng chín là thất chưởng trùng điệp đè lên nhau, một điệp tiếp một điệp, một điệp so với trước một điệp càng mạnh.
Hắn muốn chính là làm được thất điệp sóng biển, không đúng, là thất điệp hỏa ba.
Chính là cùng sóng thần loại kia hình tượng hỏa ba.
Từ trên cao đổ xuống, mang theo hủy diệt chi thế, mạnh mẽ cuốn trôi đi tất cả, không để lại một chút gì.
Triệu Vô Cực bàn tay co lại thành trảo, ngón tay hắn rôm rốp rôm rốp rung động, linh lực mạnh mẽ sôi trào bạo phát, hỏa ba một lớp lại một lớp hiện lên.
Mãi đến tận lúc sáu đạo hỏa ba hiện lên, tạo thành một cái lại một cái hỏa chi sóng thần, lúc này hắn trên tay sáu đạo bán nguyệt hình cũng đồng loạt sáng lên, sẵn sàng đợi lệnh của hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.
Triệu Vô Cực nhíu mày, hắn muốn chỉ là như vậy sao?
nếu như Triệu Vô Cực dừng lại ở đây, dựa vào cái này ý cảnh, hắn dám chắc chắn một khi mình sử xuất lại một lần Hỏa động biến, uy lực của nó sẽ vì được tân ý cảnh bổ trợ mà tăng cường lên vô cùng to lớn, không hề giống như trước đây như vậy phổ thông.
Nhưng hắn muốn ý cản, chín là làm gì? Chính là để chạm tới được viên mãn cảnh giới Hỏa động biến a!
Lục điệp, chỉ có lục điệp làm sao thỏa mãn được hắn? Lục điệp thì hắn mất công nghiên cứu ý cảnh để làm cái gì?
Triệu Vô Cực ánh mắt đỏ lên, hắn nhìn xung quanh, hắn muốn tìm kiếm xem rốt cuộc thất điệp của hắn đang ở đâu, thất điệp làm sao có thể nghưng tụ được.
Nhưng tìm mãi, Triệu Vô Cực cũng không thể nào tìm ra được chút nào manh mối.
Trên tay của hắn lục điệp hỏa ba vẫn như cũ sáng rừng rực, chỉ chờ hắn mệnh lệnh sẽ trực tiếp đổ xuống, cuốn lấy tất cả, mang đến một trận hủy diệt.
Triệu Vô Cực trong lòng tràn đầy tức giận cùng táo bạo, ngươi không ra phải không? không ra đúng không? Không cho ta tìm thấy ngươi đúng không? Vậy thì ta không cần ngươi nữa! ta sẽ tự tạo ra của ta thất điệp.
Triệu Vô Cực tay trái một trảo hướng về hỏa hải chỉ tới, tinh thần lực cùng linh lực của hắn bạo động, mạnh mẽ xông về bên trong, không hề có chút sợ hãi bị hỏa diễm đốt tan nào.
Bởi vì hỏa diễm ở chỗ này, đã bị ý chí của hắn điều khiển cùng thao túng.
Hỏa diễm này, chính là hắn tiên thiên hỏa diễm.
Triệu Vô Cực linh lực điên cuồng phun trào bộc phát mà ra, kết hợp với tinh thần lực mạnh mẽ cuốn tới, từ trong biển lửa mạnh mẽ kéo dùng dĩ khí ngự vật kéo lên một sóng biển lửa, bắt đầu giúp nó ngưng tụ tạo hình cùng sáu dầu trước đây hỏa ba cũng không hề khác biệt chút nào.
Nhìn trước mặt bảy đầu hỏa ba trùng điệp, Triệu Vô Cực lại nhìn lên tay của mình, trên tay của hắn vậy mà đã hiện lên đầu thứ 7 bán nguyệt hình hỏa ba, hắn trong lòng cuồng tiếu.
Chính là như thế, chính là như thế.
Thất điệp bích ba chưởng, Hỏa động biến, ta cuối cùng cũng thành công nghiên cứu ra ngươi viên mãn cảnh giới.
Không cần hệ thống giúp đỡ, không cần cái gì kì ngộ, ta chính là dựa vào của ta năng lực đi lĩnh ngộ mà ra.
Hỏa động biến, lên cho ta!
Triệu Vô Cực một chưởng mạnh mẽ vỗ ra, tốc độ nhanh như bôn lôi, thế như lôi đình vạn quân trấn thiên địa, từ bên trên đổ ập mà xuống, mang theo hủy diệt cùng tàn phá chi ý đánh giết đại địa.
Chỉ cần là ở trong nó phạm vi càn quét, một cái cũng đừng nghĩ có thể sống sót được.
.........
Ở ngoài thế giới hiện thực, Triệu Vô Cực bỗng nhiên trừng lớn mắt, linh lực của hắn như là một tòa núi lửa muốn bộc phát phun trào mà ra, trên tay phải cực tốc thiểm quang, lóe lên bảy đạo bán nguyệt ấn kí.
Triệu Vô Cực cười lớn, dưới chân mạnh mẽ một đạp, phi thân lên thật cao, phía sau hắn như là xuất hiện bảy đạo hỏa chi sóng thần, Triệu Vô Cực giống như trước hướng mặt đất vỗ ra một chưởng.
Ầm! Ầm! Ầm!ầm....Ầm!
Liên tiếp bảy đạo to lớn đinh tai nhức óc nổ lên.
Mặt đất bị cày thành bảy đạo liên tiếp hố sâu, một mảnh bị đốt cháy khét lẹt, một cỗ khô nóng chi ý chiếm cứ toàn bộ diễn võ trường bên cạnh nhà hắn.
Triệu Vô Cực từ phía trên rơi xuống, hắn không ức chế nổi trong lòng của mình vui sướng, trực tiếp ngửa mặt lên trời cuồng tiếu.
Chính là như thế, chính là như thế.
Đây chính là viên mãn cảnh giới Hỏa động biến.
Ta thật là một cái thiên tài, ta thật là một cái thiên tài a! ha ha ha ha!