Cuối tháng thứ hai thời điểm, trên bầu trời Tử khí đông lai dị tượng bắt đầu có biến đổi.
Thời gian xuất hiện của nó tuy vẫn cực kì ngắn ngủi, nhưng dùng bọn hắn nguyên anh kì tinh thần lực đến nói rất dễ dàng nhận ra trong đó biến đổi.
Tử khí đông lai thời gian đã so với trước càng kéo dài một tia, hiển nhiên chính là Triệu Vô Cực luyện đan thuật có tiến bộ, hắn đã hoàn toàn nắm chắc cái kia kĩ thuật luyện chế ra một viên đan vân Tăng khí đan, sau đó đang hướng về hai viên phương hướng tiến tới, và thành công chính là vào lúc này.
Lúc sự việc này xảy ra, Bạch Vô Thường cùng Thái Nhất đều không thể che giấu được của mình vui mừng, đối với Triệu Vô Cực thiên phú luyện đan mà vui mừng.
Một cái thiên tài luyện khí sư có thể để cho Thanh Vân Tông thực lực chiến đấu tăng lên một cái đoạn dài, khiến cho Thanh Vân Tông đệ tử ở lúc chiến đấu có được ưu thế cực lớn.
Nhưng Thanh Vân Tông là một cái danh môn đại phái, kẻ địch cực ít, đệ tử ra ngoài làm nhiệm vụ cũng không mấy khi gặp phải sự vây giết của môn phái khác hoặc tán tu.
Mà một cái luyện đan sư thiên tài có thể trên diện rộng kéo lên cả một nhóm lớn đệ tử tu vi, cho dù vũ khí có kém một chút, nhưng dựa vào tu vi cao nghiền ép cũng có thể như cũ đạt được thắng lợi.
Bởi vậy luyện khí sư thiên tài tuy rất quan trọng, rất cần thiết, nhưng không thể nào cùng một cái luyện đan sư thiên tài so sánh.
Mà Triệu Vô Cực lại là luyện đan sư bên trong chân chính thiên tài, thiên chi kiêu tử.
Hắn có cái này thiên phú, lại thêm Bạch Vô Thường bỏ công dìu dắt truyền thụ bản thân kinh nghiệm luyện đan một thời gian, đợi cho tu vi tiến lên đủ để luyện chế những loại càng cao cấp đan dược, như vậy lúc đó Thanh Vân Tông cao cấp chiến lực sẽ trực tiếp bước ra một bước dài.
Bởi vì Triệu Vô Cực thiên phú tốt như vậy, Bạch Vô Thường đối với hắn mới hài lòng mới sủng nịch như vậy, dù sao đối phương là chính hắn “đồ tử” đây, quan hệ vô cùng gần gũi.
Mà Thái Nhất muốn xử phat Triệu Vô Cực cũng muốn cân nhắc một phen làm sao để Triệu Vô Cực cảm giác được đau khổ nhưng lại không quá phận ảnh hưởng tới hắn tốc độ tu hành.
Một cái thiên tài được mọi người xem trọng chính là vì hắn tuổi trẻ, vô cùng dễ dàng đột phá, có vô hạn khả năng.
hết tuổi trẻ mất đi thiên tài vầng sáng lúc đó thì lại xem ai có thể từ thiên tài cái bóng lột xác trở thành cường giả.
Mà thiên tài chính là cần sử dụng thật tốt tuổi trẻ của mình, thời gian của bọn hắn cũng vô cùng gấp rút, không thể vì một cái xử phạt mà chậm trễ.
Đáng tiếc, Thái Nhất còn chưa kịp suy nghĩ xong nên xử lí Triệu Vô Cực như thế nào, Bạch Vô Thường đã lên tiếng:
“ Vô Cực, ta rất hiếu kì, ngươi là như thế nào làm được.
Đương nhiên, đây cũng là hỏi dò bí mật của ngươi, nhưng sư gia không hề ép buộc ngươi.
Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, ngươi không muốn nói, không ai trách được ngươi.
Sư gia cũng chỉ là hiếu kì một chút mà thôi, ha ha!”
hắn tất nhiên sẽ không nói, hắn trước đây bỏ rất nhiều thời gian ra nghiên cứu Tăng khí đan nhưng cuối cùng vẫn không thể luyện ra cái gì đan vân đây.
Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng, sau đó chắp tay nói:
“ sư gia, ngươi phải đảm bảo nghe xong không mắng ta không trách ta ta mới dám nói a!
Thực ra cái này cũng không có gì ghê gớm, chỉ là một chút tiểu xảo mà thôi!”
Bạch Vô Thường nghe vậy ánh mắt sáng lên.
Triệu Vô Cực có thể sẵn sàng chia sẻ, vậy thì không có gì tốt hơn.
Nếu hắn không chia sẻ, Bạch Vô Thường cũng không ngại, bởi vì Triệu Vô Cực chính là Thanh Vân Tông người, có thể chạy đi đâu được, sau này hắn luyện ra đan dược cũng là về Thanh Vân Tông bảo khố mà thôi.
Còn cái gì xử phạt, chỉ cần không phạm cái gì thiên đại tội, hắn mới lười xử lí đây.
Bạch Vô Thường tay vung lên, một cái vô hình tinh thần lực bình chắn bay ra, ngăn cản người khác dò xét.
Hắn đối với Triệu Vô Cực nói:
“ Vô Cực, ngươi có thể yên tâm nói, sẽ không có người nào nghe lén được chúng ta!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ bí quyết của ta chính là sử dụng trung phẩm linh nhũ!”
Bạch Vô Thường cùng Thái Nhất liếc mắt nhìn nhau một cái sau đó nhíu mày, trung phẩm linh nhũ sao?
Cho dù là Thái Nhất một cái người ngoài nghề cũng hiểu, trung phẩm linh nhũ chính là dùng cho Huyền giai luyện đan sư sử dụng luyện chế Huyền giai đan dược mà không phải dùng cho Hoàng giai.
Hơn nữa dùng cho Hoàng giai tác dụng cũng chỉ là tăng lên một chút số lượng thành đan mà thôi, cái được không bù cái mất.
Bạch Vô Thường nhíu mày hỏi:
“ là ý gì?”
Triệu Vô Cực mỉm cười giải thích:
“ ta trong lúc luyện đan vô tình phát hiện ra trung phẩm linh nhũ có thể đối với cực phẩm Tăng khí đan tiến hành một cái cực nhỏ thôi thúc, khiến cho cực phẩm Tăng khí đan có cơ hội đột phá trở thành đan vân Tăng khí đan.
Nhưng để có thể tạo nên bước này, trước đó cực phẩm Tăng khí đan đã phải đạt đến cực hạn chất lượng như vậy mới có thể tiến hành một bước tăng cường!”
Triệu Vô Cực cũng không hề nói, hắn chính là dựa vào hệ thống ưu hóa ấn quyết cùng Khống hỏa quyết bởi vì thứ này chính là thứ hắn cần phải giấu diếm cả đời.
Nếu Bạch Vô Thường muốn đi nếm thử vậy thì phải dựa vào hắn chân thật bản lĩnh rồi.
Bạch Vô Thường nghe vậy nhướng mày, Thái Nhất thì đưa ánh mắt về phía hắn, ra vẻ dò hỏi.
Bạch Vô Thường nhíu mày suy nghĩ, sau đó hắn gật gù, lại thở dài tiếc rẻ.
Hắn nói:
“ nếu trước đây ta cũng có thể nghĩ tới cái này, đi thử nghiệm cái này chỉ sợ ta rất sớm đã là đan vân luyện đan sư rồi a.
Đáng tiếc, cuối cùng vẫn là bị ngươi phát hiện ra lại chia sẻ cho ta vị này sư gia, quả thật là đáng hổ thẹn a.
Luyện đan sư một đời truy cầu cũng chỉ là luyện ra giai vị thật cao đan dược phẩm chất thật tốt đan dược mà thôi.
Đáng tiếc, ta bây giờ cũng không còn là Hoàng giai luyện đan sư, cho dù có thể đạt đến Hoàng giai đan vân luyện đan sư cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Cái này Hoàng giai đan vân luyện đan sư vẫn là của ngươi duy nhất đặc quyền, ở Thanh Vân Tông cũng không thể có ai cùng ngươi so sánh a.
Ha ha ha, trước giờ chúng ta đều đang phân vân, không biết thiên phú tốt cùng ngộ tính cao, cái nào mới khiến một cái tu sĩ ở trên con đường tu luyện càng đi được xa hơn, càng mạnh mẽ hơn.
Hôm nay ta thấy, một chữ “ngộ” này quả thật diệu dụng vô tận a, nếu năm xưa ta cũng có thể như vậy ngộ thì bây giờ chỉ sợ bản thân cũng đã là một cái cảnh tượng khác rồi!
Vô Cực, làm tốt lắm, sư gia đối với ngươi rất hài lòng, sau này có bất cứ cái gì nghi vấn ở trong đan đạo có thể trực tiếp tìm sư gia, sư gia nhất định sẽ vì ngươi giải hoặc!”
Triệu Vô Cực cúi chào nói:
“ tạ ơn sư gia!”
Thái Nhất bỗng ở một bên cũng là yên lặng cảm khái, trường giang sóng sau xô sóng trước a.
Triệu Vô Cực không những ngộ tính cực giai còn là thượng phẩm linh căn
Tiền đồ của hắn chỉ sợ là bất khả hạn lượng.
Nhưng mà hắn ánh mắt lóe lên, hắn giống như bắt được cái gì điểm mấu chốt.
Triệu Vô Cực dùng là trung phẩm linh nhũ chứ? Sơn nhũ động làm sao có trung phẩm linh nhũ? hắn là đi vào tiểu thế giới ở bên trong sao bãi thu thập linh nhũ của môn phái sao?
A hắc hắc, Triệu Vô Cực, đang không có lí do gì xử trí ngươi, bây giờ lí do liền đầy đủ rồi a!
Ta nhất định sẽ hảo hảo dạy dỗ ngươi, tránh để ngươi tuổi trẻ khí thịnh lại tự cao tự đại, bất lợi cho tu hành, ha ha!”
Thái Nhất trưởng lão ánh mắt híp lại tràn đầy ý cười nhìn lấy Triệu Vô Cực nói:
“ Vô Cực, ngươi đây là đột nhập tông môn trọng địa đoạt ra trung phẩm linh nhũ chứ? ta rất hiếu kì, bên ngoài cái động kia có trận pháp bảo hộ,ngươi làm sao có thể vào được?”
Triệu Vô Cực bỗng nhiên run lên, đang sợ cái gì thì cái đó tới a.
Thái Nhất trưởng lão đây là muốn mượn gió bẻ măng a!
Triệu Vô Cực cố nặn ra một cái mặt tươi cười nói:
“Thái Nhất trưởng lão, ta có lệnh bài của mẫu thân, trận pháp tự động nhận ra ta để cho ta đi vào a.
Còn nữa, không phải vừa rồi ta đã nói các ngươi không được xử phạt ta, không mắng ta sao? Chẳng lẽ các ngươi định nuốt lời?
Hơn nữa ta không hề đoạt, ta là tự mình thu thập a!”
Triệu Vô Cực một mặt cười gượng nhìn hắn, Thái Nhất trưởng lão trong lòng hỏa khí cũng theo Triệu Vô Cực yếu thế mà tiêu tan mấy phần nhưng hắn vẫn không buông tha:
“ tự mình thu thập? Vị nào trưởng lão ra lệnh cho ngươi tới thu thập? Ngươi có lệnh sao? Còn nữa, vừa nãy Bạch Vô Thường có nói không mắng không đánh ngươi sao?”
Triệu Vô Cực nghe vậy lăng tại chỗ, giống như sư gia của hắn chưa đồng ý a! hắn chỉ là hỏi tiếp một câu, Triệu Vô Cực liền nói ra chứ?
Triệu Vô Cực trong lòng siết chặt, ánh mắt nhìn về phía Bạch Vô Thường rưng rưng tràn đầy cầu cứu chi ý.
Bạch Vô Thường bỗng nhiên cười ha ha đối với Thái Nhất nói:
“ Thái trưởng lão, ngươi đã ba tháng khô tọa rồi, hẳn là rất khát nước chứ? Luyện đan phong chúng ta mới có một loại trà mới rất thơm ngon, không bằng ngươi đến làm khách, ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi a!”
nói xong hắn trực tiếp đi lên cầm lấy tay phải của Thái Nhất, trên người linh lực lóe lên một cái, hai người trực tiếp hướng về Luyện đan phong đỉnh núi bay tới.
Thái Nhất lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng la lên:
“ chờ một chút, ta còn có chuyện muốn nói, ta với tiểu tử này còn chưa xong a....!”
tiếng nói của hắn theo Bạch Vô Thường kéo đi càng lúc càng xa cũng theo gió biến mất.
Triệu Vô Cực lau lau một chút mồ hôi, quả thật quá nguy hiểm.
Vừa rồi Thái Nhất đối với hắn có nộ khí là thật a.
Lần này suýt nữa náo ra ô long, may mắn có sư gia bảo kê a.
Sư gia, ngươi thật tốt!
Triệu Vô Cực lau lau mồ hôi, ba tháng luyện đan cũng khiến hắn tinh thần mỏi mệt đến cực hạn, hắn lúc này chỉ muốn trở về nhà nghỉ ngơi một giấc thật đã mà thôi.
Dưới chân thân pháp triển khai, Triệu Vô Cực nhanh chóng hướng luyện khí phong đi tới, trong lòng hắn như đang rống lên:
“ nhà của ta a, ta về rồi đây!”