Thiên Đông Lan tông!
Thiên Đông Lan tông nằm ở phía Nam của Trung vị diện. Nơi này toàn bộ là biển, Thiên Đông Lan Tông chính là nằm tại một quần đảo, nơi này có hàng ngàn đảo lớn nhỏ. Trên đảo hầu hết toàn là trồng đào. Hoa đào quanh năm nở rộ, cảnh đẹp vô cùng. Thiên Đông Lan tông là tông môn mà nam nhân toàn bộ vị diện đều ao ước được đến. không chỉ là vì cảnh đẹp quanh năm hoa đào nở rộ, tông môn hùng mạnh danh tiếng mấy trăm năm. Mà điểm chính ở đây đó chính là, chín mươi tám phần trăm tông môn là nữ giới. Hai phần trăm nam giới kia đều là đệ tử kí danh phần nhỏ là được nuôi dưỡng từ bé. Thế nhưng từ mấy trăm năm từ trước tới nay, Thiên Đông Lan tông lần đầu tiên phá bỏ quy củ, nhận một thiếu niên nam tử là đệ tử.
Thiếu niên này vô cùng tuấn mĩ, hai mắt rồng sáng lạng, hàng lông mày đen nổi bật, sống mũi cao, đôi môi luôn nở nụ cười rạng rỡ. Khí chất của thiếu niên tỏa ra khiến ai cũng vô cùng muốn thân cận. Một tháng nay, thiếu niên này trở thành đệ tử nội môn, làm dấy lên bao sóng gió, rất nhiều thế lực trưởng lão đều phản đối, thế nhưng dưới sự phát triển của hắn, cảnh giới liên tục đột phá, Trưởng môn cũng hết sức chiếu cố hắn, thiếu niên nhanh chóng trở thành ngôi sao sáng nhất của Thiên Đông Lan tông. Hàng ngàn thiếu nữ đều rất có hào cảm với hắn. Không chỉ do hắn là nam nhân duy nhất của Tông môn, là hàng hóa thuộc loại quý hiếm. Quan trọng là hắn vô cùng biết cách ăn nói, mỗi câu nói có cánh của hắn đều làm mọi thiếu nữ ở đây vô cùng khẩn trương rung động. Thậm chí cả trưởng lão của tông môn cũng có chút ý tứ. Ngày nào cũng sư tỉ này, vị sư muội kia, trưởng lão xinh đẹp đó!
Mỗi câu nói của hắn đều có lực sát thương vô cùng. Nhất là các thiếu nữ đang tuổi trưởng thành này, đều ao ước có một tình lang trong tâm trí. Người ta nói nam nhân yêu bằng mắt, nữ nhân yêu bằng tai quả không sai.
Lúc này trong một căn phòng ấm cúng, thiếu niên hai tay ôm hai mĩ nữ trong lòng, hai thiếu nữ xinh đẹp này cũng là xinh đôi, hai nàng đều vô cùng xinh đẹp, hai má hây hây màu hồng, đang chậm rãi dùng chiếc lưỡi nhỏ nhắn ướt át hôn lên hai bên ngực của hắn. Phía dưới một mĩ nữ khác không ngừng vuốt ve, cái miệng nhỏ nhắn của nàng liên tục ra vào theo nhịp, ánh mắt nàng long lanh, mê đắm trong không khí hoan lạc này.
- Phu quân, chàng có yêu thích chúng ta không?
Một thiếu nữ bên trái chợt lên tiếng nói, giọng nàng nhỏ nhẹ thủ thỉ, nàng như một con chim non, nép vào người hắn mà nũng nịu.
Thiếu niên bàn tay vòng qua đầu nàng, đi xuống phía dưới nhẹ nhàng mơn trớn, sau đó là xoa nắn đều đặn.
Hắn thủ thỉ vào tai nàng, giọng nói nam nhân trầm ấp đầy lực hút:
- Cả đời này, không bao giờ ta quên nàng!
Thiếu nữ ánh mắt ướt át, nàng dụi đầu vào người hắn chặt hơn như muốn hòa vào làm một với hắn vậy! Thiếu niên nhẹ nhàng kéo nàng dậy, thiếu nữ như hiểu ý, chậm rãi bước ngang người hắn, hai mắt nàng nhòa đi trong hạnh phúc, nàng không hối hận, chậm rãi ngồi xuống. Cơn đau nhói khiến nàng trút xuống giọt nước mắt, sau đó nàng như u mê đi trong nhục dục, không ngừng uốn éo thân thể vô cùng nhịp nhàng. Hai thiếu nữ còn lại đều không chịu ngồi yên, một người đưa tay thiếu niên lên ngực mình mặc cho hắn nhào nặn, người còn lại còn bạo dạn hơn, trực tiếp ngồi lên trên mặt hắn, áp vùng sơn thôn nguyên thủy của mình mặc cho hắn thám hiểm. Một không gian xuân sắc dị thường bao phủ. Bên ngoài căn phòng, rất nhiều cặp mắt theo dõi, ánh mắt ai cũng đầy vẻ sợ hãi cùng hâm mộ. Nhiều người đều không tự chủ được sợ vào hạ thân của mình mà tự an ủi. Bốn phía vang lên tiếng kêu trầm thấp mà mê mẩn lòng người.
Lưu Vân Tông.
Hôm nay là ngày cuối cùng mà Hoàng Minh theo sinh hoạt đến chăn Mã Ngư. Ngày mai hắn đã phải tiếp nhận khảo hạch tấn cấp ngoại môn đệ tử rồi. Không biết khi nào có thời gian quay lại cùng Mã Ngư Vương hay không. Thế nên hôm nay hắn tới rất sớm, trò chuyện cùng đàn Mã Ngư. Thời gian qua hắn và đàn Mã Ngư này vô cùng thân thiết, thậm chí chúng coi hắn như đồng bạn vậy. Nhất là Mã Ngư Vương, nó rất tin tưởng Hoàng Minh. Cứ vài ngày nó lại dẫn hắn đi thăm hai quả trứng của nó, sự sống của hai quả trứng này càng ngày càng mãnh liệt. Hoàng Minh cũng rất vui, có lẽ vài tháng sau, con sông này lại xuất hiện hai tiểu Mã Ngư Vương rồi. Nhảy lên trên con thuyền nhỏ nhắn, Hoàng Minh chậm rãi dẫn theo đàn cá đi ra sông. Kết thúc buổi làm cuối cùng của đệ tử kí danh. Hôm nay trời đẹp vô cùng, mây nhiều che đi ánh nắng chói chang, xung quanh cây lá tươi tốt, chim hót cá bơi, không gian phải dùng hai từ hài hòa để diễn tả mới đúng.
Trời đã về chiều, tại một lầu nhỏ dưới chân núi. Nơi đây hôm nay lại có khá nhiều người tụ tập. Nơi này là Khuất Thiên Các.