- Quá kinh khủng!
Phía xa tên cung thủ trung niên cảm thán, hắn lắc lắc đầu, rút lui thôi, đến nước này ở lại không còn tác dụng, coi như chuyến đi này hắn là không công vậy. Đoạn nghĩ rồi ẩn mình vào phía sau cánh rừng.
Đám người rút chạy, Hắc man hùng không dây dưa, nó chạy như bay về hang, mỗi bước chân làm rung động mặt đất.
Ầm ầm ầm, nghĩ tới cái gì là cái đó tới, Hoàng Minh biến sắc, thấy kim thúc đã thu được bụi cây, 3 người lập tức lao ra ngoài cửa, thế nhưng không kịp, trước cửa hang sừng sững một thân ảnh to lớn. Không gì khác ngoài đầu Hắc man hùng, thân hình gần như che lấp cửa hang. Đôi mắt đỏ rực, bộ lông đen nhẻm được bao phủ bởi lớp khí xanh đậm. Hai lỗ mũi to phì ra khí hơi, chữ V lớn trên trán vàng ánh lên.
Bên này Hoàng Minh hai mắt nhíu lại, thật sự khó đây, cái này lấy cách gì đấu lại. Theo những gì hắn đọc được trong sách thì Hắc Man hùng này đã đạt tới cấp 8, nhưng vừa lúc nãy nó mới chỉ có cấp 7 mà. Hộ khí bao phủ chỉ có cấp 8 yêu thú mới có. Chẳng lẽ là bí pháp gì đó. Lúc này đầu óc hắn bắt đầu vận chuyện, hai mắt đảo quanh không gian hang động tìm biện pháp đối ứng. Thế nhưng bên này kim thúc đã có cảm giác tuyệt vọng, lịch duyệt của hắn không khó nhận ra trạng thái cuồng hóa này. Mặc dù hiếm nhưng không phải không thấy qua. Lúc trước được đoàn trưởng đưa tới môn phái 7 sao đã từng nhìn thấy qua. Cuồng hóa huyết mạch. Không ngờ, không ngờ tình báo họ nhận được lại sai lệch đến như vậy. Cũng không trách được, Hắc man hùng trong động này mang thai nên không thể ra ngoài, lại còn thực lực Hắc man hùng này không ai nghĩ lại nắm được huyết mạch chính thống có thể cuồng hóa. Cửa hang chỉ có một, làm sao ra ngoài, trừ khi có cách phá hủy một mảng tường bên cạnh, không thì...
Linh San run cầm cập, hai tay bám chặt đuôi áo của kim thúc, mặt trắng bệch. Là một cô gái còn chưa trải qua sự đời, gặp một con gấu lớn thế này, chưa ngất đi đã là quá tốt rồi. Không phải chuyến đi này đồ vật quan trọng đến tính mạng phụ thân, nàng cũng không muốn tới. Quá nguy hiểm. Nhưng giờ đồ vật lấy rồi, lại không thể trở về thì sao.. Đầu óc ngốc trệ lại, nàng bỗng nhớ tới một điều. Đúng rồi.
- Hắc man hầu sợ lửa, chúng nó sợ lửa...
Linh San thì thầm.
Cái gì cớ, Linh San vừa nói làm Hoàng Minh nhíu nhíu.
Gàoooooooooo
Một tiếng gào kinh thiên làm không khí như đọng lại, âm thanh trong hang động càng làm tiếng vang to hơn.
Phụt, Linh San phun ra một búng máu, nàng là pháp sư, vốn thể chất yếu, gặp tiếng gào này không thể nhịn được thổ huyết. Bên này Kim thúc lảo đảo, sắc mắt tái nhợt, Hoàng minh thì hai óc ong ong, lục phủ ngũ tạng như đảo lộn. Quá khủng khiếp, chỉ là tiếng gào chấn nhiếp mà đã thế này rồi.
Chưa kịp vững vàng lại, Hắc Man hùng đã lao tới, công kích của nó đơn giản chỉ là vả rồi đập, sức mạnh của hai cánh tay khéo phải so với khối sắt 2 tấn nện từ trên 100 mét xuống dưới đất
Khoảng cách rút ngắn chỉ còn 10 mét, cánh tay nó đã văng ra vả ngang một cái, nếu bị vả phát này coi như là thịt nát xương tan là cái chắc. Hai tay đang kết ấn, Hoàng Minh tính sử dụng phân thân chi thuật, sau đó là thế thân chi thuật thì lúc này, uỳnh một tiếng, cánh tay của Hắc man hùng chưa tới nơi thì bên ngách hang nổ bùng một cái, đá bụi bay tán loạn. Liên tiếp 4 5 bức tường đỏ rực từng tấm từng tấm ngăn cánh tay Hắc man hùng lại. Sức nóng ở bức tường làm Hắc man hùng đi được tới 4 bức thì thu lại. Hộ khia của nó có chut tán loạn. Nó kinh ngạc nhìn về phía vụ nổ, tìm kiếm kẻ phá cản lại một kích của nó.
Đây là, là hỏa nham tường mà, Hoàng Minh giật mình. Cứu viện tới sao.
Đáp lời hắn là tiếng kêu của con hồ li, nó thoăn thoắt né các tảng đất đá, sau đó là phun ra một đoàn lửa từ miệng, hình thành một bức tường lửa mỏng, ngăn cách phần hang vừa bị vỡ vụn.
- Mau tới, chậm sẽ không kịp!!!
Là tiếng của lão già áo xám. Kim thúc vui mừng, khó khăn bước tới ôm lấy Linh San, nhanh chóng bước tới bên cạnh lỗ hổng bên cạnh. Hắc man hùng giận dữ, không ngờ con hồ li kia lại hệ hỏa, Hắc man hùng chủng tộc e ngại lửa, nhưng không phải là sợ hãi, nó cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu khích quá lớn. Hoàng Man hùng gào lên lên nữa, lao tới, nó bay qua bức tường lửa cái vù, mặc kệ hộ khí tán loạn, hai tay chụm lại, hai bước đã lao tới bên cạnh Hoàng Minh, nện thật mạnh xuống.
- Hoàng Minh!!
Linh san hét lên, nàng không hiểu sao thấy trái tim như thắt lại, sợ hãi cùng cực.
- Mau đi nhanh, mặc kệ ta!
Hoàng Minh hét lên, vừa một câu hét ra, hai bàn tay chụm lại của Hắc man hùng đã nện xuống đầu Hoàng Minh.
Rầm, bụi mù không thấy gì cả. Sức nện của Hắc Man hùng làm cả hang động rung chuyển.
- Không!!!!
Linh san tuyệt vọng hét lên, kim thúc ôm chặt nàng, biết lúc này mà chần chừ thì sẽ không kịp, nhanh chóng bế nàng ra ngoài, lão già áo xám hai mắt lộ rõ vẻ thương tiếc, một chút không cam lòng, nhưng nhanh chóng đoan hai người ra, dưới chân lão, không ngờ là một đầu Kim Điêu, Không ngờ đạt tới cấp 6. Con hồ li bay lên vai lão. kim điêu bay lên cao, sải cánh bay về khu rừng.
Khi bụi mù gân hết, Hắc Man hùng nhìn lại, phía dưới nắm đấm của nó không hề có chút huyết nhục nào cả, chỉ có một khúc cây bị đập bẹp dí, mỏng teng ở dưới. Biết mình bị lừa, Nó Gào lên một tiếng lớn, không cam lòng đi vào trong phía sâu hang động.
- Chết tiệt, may quá năng lượng vừa đủ đê dùng thuật thế thân!
Hoàng Minh phun ra một ngụm máu, mặt mũi tái nhợt, hắn đang đứng ven con suối, cách hang động hắc man hùng có 20 mét. Một lần thi triển nhẫn thuật max tầm làm hắn cạn kiệt năng lượng. Giờ đến một con thỏ chắc cũng có thể đả bại hắn. Hoàng Minh lảo đảo bước đi.
- Không được, kiệt sức quá. Không ổn rồi
Hoàng Minh cắn lưỡi, cố gắng giúp mình tỉnh tảo. Lần này mà ngất nữa không biết còn sống được hay không.
Rầm, Hắn bước hụt ầm ầm ầm, thân thể hắn cứ vậy lắn xuống con dốc nhỏ rồi ngã vào dòng suối. Hắn lại bất tỉnh lần thứ n