Kỳ Lân rõ ràng nhận ra được ba thân ảnh phía trước lại có đến hai là Thần Thú. Cự Tam Lang tuy không phải là thần thú thế nhưng cũng đã tu hành rất lâu, đạt đến Thánh thú đẳng cấp, khí thế cũng không hề thua kém bao nhiêu. Ba đánh một, Kỳ Lân rõ ràng biết mình rơi vào thế hạ phong, lập tức muốn quay đầu bỏ chạy.
- Muốn chạy!
Lệnh Hồ Xung hét lớn, hắn lúc này đứng trên đầu Bạch Hổ chỉ huy, rất nhanh chỉ thấy nó tung người nhảy một cái, rất nhanh đã vọt qua khoảng cách mấy trăm mứt chặn đầu Kỳ Lân. Kế hoạch chuẩn bị ra rất chu toàn, làm sao có thể bị phá được. Bạch Hổ chính là vào tháng trước năm người bọn hắn liên thủ tại bí cảnh của Thượng Vị diện mà thu được. Con Bạch Hổ này vô cùng khủng bố, trong trận chiến ấy, Phượng Hoàng của Triệu Vân cùng Cự Tam Lang của Tiểu Ngư Nhi đều thương tích thảm trọng, nhất là Cự Tam Lang. Nó thân thể yếu hơn Thần Thú, bị Bạch Hổ đánh tới gần chết. May mắn là Phượng Hoàng trong sát na thi triển thành công thiên phú thần thông Hoán vị, làm cho Bạch Hổ bị hảo diễm đánh trọng thương. Lệnh Hồ Xung tung ra pokeball mà thu phục được. Lần này tìm được thông tin Kỳ Lân thần thú, bọn hắn đã chuẩn bị kĩ càng, nhất là thu được Bạch Hổ thần thú lại càng làm cho bọn hắn có thêm phần trăm thắng rất lớn.
Ky Lân thần thú lúc này rơi vào vòng vây của ba con Thần Thánh Thú khác, nó gầm lên giận dữ, hai mắt to như hai cái đèn lồng đỏ rực lên. Rất nhanh một luồng hỏa diễm từ miệng nó phun ra. Mục tiêu chính là Cự Tam Lang. Kỳ Lân rõ ràng biết được nếu muốn chạy thoát, nó phải đánh ra ngoài được, mà Cự Tam Lang chính là yếu hơn hai con Thần Thú kia, đây chính là lựa chọn chính xác nhất. Tiểu Ngư Nhi hai mắt kiên định, chỉ huy Cự Tam Lang di chuyển tránh né. Cự Tam Lang mặc dù thực lực kém hơn nhưng lại có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Nó sống sót trở thành Thánh thú thủ hộ của Liên Minh chi đoàn mấy trăm năm, cũng không phải chỉ là một con yêu thú bình thường. Chỉ thấy Cự Tam Lang gầm lên, bốn chân dẫm đạp không gian, lập tức né sang bên trái tránh thoát đoàn hỏa diễm bức người phóng tới. Trong lúc tránh né này, nó xảo diệu vận lực xoay ngược thân hình trở về vô cùng hoàn mỹ động tác, một lần nữa chắn trước người Kỳ Lân. Kỳ Lân lúc phun ra Hỏa diễm mạnh mẽ thì lập tức phóng tới. Nó có thể tin chắc nếu Cự Tam Lang tránh né, nó sẽ có không gian mà nhanh chóng chạy trốn. Thế nhưng một màn vừa rồi lại khiến cho nó hơi hẫng đà. Nhưng đã lao tới rồi, nó nghiến răng gầm lên, cái đầu to lớn chúi xuống, hai cái sừng nhọn đâm tới, tốc độ lại tăng lên.
- Đưng có hòng!
Lệnh Hồ Xung hét lớn, Bạch Hổ cũng mang theo tức giận mà gầm một tiếng rung chuyển, thiên phú của nó chính là di chuyển tốc độ cực nhanh. Chỉ thấy nó đạp không nhún một lần đã xuất hiện bên cạnh Kỳ Lân, một trảo táp tới. Ầm!
Kỳ Lân không ngờ bị một trảo này đánh bay xuống dưới. Cả thân hình khổng lồ như diều đứt dây va vào núi. Tiếng nổ ầm ầm cùng tiếng đất đá rơi rụng vô cùng chói tai. Bạch Hồ từ bên trên lại gầm lên cái nữa thị uy, vô cùng hiếu chiến.
- Gào!!
Dưới mặt đất vang lên tiếng gầm giận dữ. Kỳ Lân thần thú triệt để nổi giận, nó không muốn chiến đấu ở thế hạ phong, nó đã nhẫn nhịn đối phương có ý bỏ chạy. Vậy mà đối phương lại không có ý định bỏ qua. Tôn nghiêm thần thú lúc này mãnh liệt trỗi dậy. Thần thú Kỳ Lân đứng thẳng người dậy, bốn chân vững chắc như bàn thạch, nó ngẩng đầu lên cao ngạo. Ánh mắt nó hướng về phía ba thân ảnh to lớn kia đầy vẻ hung ác. Toàn thân Kỳ Lân lập tức rực cháy, không khác gì Hỏa Phượng Hoàng kia, chỉ là màu hỏa diễm của Kỳ Lân lại chính là màu tử tinh sắc. Hai mắt đỏ rực, lập tức Kỳ Lân phóng lên, tốc độ tăng lên gấp ba lần khi nãy. Chuyện này làm cho Lệnh Hồ Xung giật mình không kịp chỉ huy. Bạch Hổ lập tức ăn một đòn bay đi mấy trăm mét, thân hình nó to lớn, khi rơi xuống làm hỏng cả một khoảng rừng.
- Thật mạnh, thật nhanh!
Kiều Phong sợ hãi mà nói.
- Tiểu Hỏa, không được cho nó thoát, Liệt Thiên Phong Tỏa!
Triệu Vân hô lớn, Hỏa Phượng Hoàng lập tức hai cánh rung động, sải cánh quạt về phía trước. Một đoàn, lại một đoàn, lập tức có đến mười đoàn hỏa diễm phóng tới, đoàn hảo diễm này như những đợt sóng mà ập đến. Kỳ Lân lúc này đã hiếu chiến đến cuồng rồi. Nó không còn có ý định chạy nữa, thấy Hỏa Phượng Hoàng đánh tới, nó cũng thi triển Thiên Phú của mình. Chỉ thấy một hư ảnh Kỳ Lân lớn ba lần ở phía sau lưng nó, lập tức Kỳ lần gào lên. Toàn thân nó luồng hỏa diễm cũng trào dâng lên, từng đợt sóng lửa từ từ tràn ra bảo vệ xung quang thân thể nó. Hai làn hảo diễm va chạm nổ vang ầm ầm. Xung quanh không gian vặn vẹo đáng sợ. Cây cối toàn bộ bị đốt chạy rụi thành than. Một vài ngọn núi xung quanh cũng bị chắn độ g mà sụp đổ.