Không gian yên tĩnh của trấn nhỏ khiến người ta cảm thấy nhẹ nhàng. Lúc này Lan Hương như một chú thỏ nhỏ nằm gọn bên cạnh Hoàng Minh. Khuôn mặt nhỏ nhắn áp cả vào lồng ngực hắn, tham lam hít lấy hương thơm từ trên người Hoàng Minh. Hai trái tim rộn lên trong sự hạnh phúc tương phùng. Hoàng Minh yên lặng lắng nghe nàng bắt đầu kể lại.
Lúc bấy giờ, nàng tỉnh dậy thì phát hiện ra nàng đã đi sang một thế giới khác. Bên cạnh nàng lúc đo chỉ có một vị ca ca. Nàng đã xuyên qua nhập vào một bé gái đã chết vì đói. Phụ mẫu đều qua đời, chỉ còn lại hai huynh muội. Cuộc sống cơ cực của hai đứa trẻ tại thế giới này biết bao khó nhọc. Vừa đi ăn xin, vừa đi chạy vặt, thậm chí nhiều khi còn là trộm cướp một chút đồ ăn. Cuộc sống cứ vậy cho đến khi nàng lên mười hai tuổi, ca ca của nàng bị một thế lực bắt đi. Huynh muội bị chia cắt, nàng chính thức chỉ còn lại một mình. Một bé gái mười hai tuổi thì có thể làm gì ở thế giới này cơ chứ. Cho dù là nàng có tri thức hiện đại văn minh ở địa cầu thì sao? Ở nơi này nàng chẳng thể làm gì được. Cuối cùng trong một lần bị quan binh truy đuổi, nàng được một vị phu nhân cứu giúp. Vị phu nhân này cũng không phải người tốt lành gì, sau khi cứu nàng lại bán nàng cho một thanh lâu. Thanh lâu này sau khi mua được nàng, thấy được dung nhan thật sự sau khi rửa sạch mặt mũi của nàng thì nhận ra giá trị, lại tìm cách bán nàng cho Trần Thị gia tộc tại Hồ Khinh Tuyết. Ba năm qua nàng chính là tại ở Hồ Khinh Tuyết, được Trần gia chiêu thành át chut bài của lâu thuyền.
Hoàng Minh sau khi nghe qua nàng kể lại, mặc dù lời nói của nàng giản lược, thế nhưng hắn làm sao có thể không nhận ra những khó khăn, cực khổ cùng sợ hãi của nàng cơ chứ. Nàng không giống như hắn cũng Việt Anh. Nàng xuyên qua mà không có được hệ thống trong tay, cũng không rơi vào một nhà khá giả hay quyền quý. Hoàng Minh càng nghĩ càng xót xa, cánh tay rắn chắc càng ghì chặt thân hình nhỏ nhắn kia hơn, lên tiếng mà nói:
- Anh xin lỗi, là anh đến muộn rồi!
Lan Hương ngước lên nhìn hắn, đôi mắt long lanh ngập nước tràn đầy ôn nhu. Nàng hôn lên má hắn, nhẹ nhàng nói:
- Em không trách anh đâu, từ trước đến giờ đều không trách, kiếp trước hay kiếp này đều chưa từng oán than!
Hoàng Minh cảm động hôn lên mái tóc của nàng. Cuối cùng thì hắn cũng tìm được nàng, tìm được người yêu của mình, người con gái đầu tiên của hắn.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống trấn nhỏ, Hoàng Minh trả phòng mang Lan Hương trở về Lục Sa thành. Lục Sa thành sáng sớm đã bắt đầu nhộn nhịp rồi. Lan Hương mang theo nạng che mặt ôm cánh tay của Hoàng Minh tùy ý du ngoạn trên phố. Cả hai như trở lại thời sinh viên ở địa cầu. Cảm giác hạnh phúc lan tràn trong tim. Hoàng Minh dẫn nàng đi mọi nơi, mua rất nhiều thứ, chỉ cần là Lan Hương thấy thích thì đều mua. Hắn lúc này trên người linh thạch không hề thiếu. Lan Hương mấy năm trời rất ít khi ra ngoài, hiện giờ tâm trạng nàng rất cao hứng, được ở bên Hoàng Minh, nàng càng trở thành một đứa trẻ được cưng chiều.
Hoàng Minh chỉ mỉm cười, nhìn Lan Hương vui vẻ chạy nhảy tinh nghịch mà thầm cảm ơn Thánh Ma vô số lần. Cũng nhờ tên chết bầm đó mà hắn mới có thể đi tới Vĩnh Tiên đại lục, có thể tìm lại được Lan Hương.
Đến gần trưa Hoàng Minh mới đưa Lan Hương cùng hắn tiến vào Kiếm Thánh học viện. Vừa mới thấy bóng dáng của Hoàng Minh, hai hộ vệ tại cửa học viện đã gấp gáp mà nói:
- Hoàng Minh, Viện trưởng tìm ngươi đấy!
Hoàng Minh nghe hai người họ nói, gật đầu, mang theo Lan Hương đi vào. Hai tên tu sĩ gác cửa nhìn thấy một thiếu nữ vóc dáng mĩ miều như vậy theo Hoàng Minh tiến vào thì đầy vẻ hâm mộ. Mặc dù bọn hắn không nhìn thấy dung nhan của nàng. Thế nhưng chỉ cần nhìn dáng người kia, kẻ ngốc cũng có thể đoán là mĩ nữ. Cũng không biết là nữ học viên của lớp nào.
Hoàng Minh tiến vào học viện, rất nhiều người trông thấy hắn liền lên tiếng chào hỏi. Danh tiếng của Hoàng Minh từ lâu đã vang dội Kiếm Thánh học viện rồi. Tư chất nghịch thiên, thực lực siêu quần, hơn nữa Bảng Chiến đội lần này lại có tên của hắn đại diện cho Kiếm Thánh học viện đấy.
Hoàng Minh cũng không biết là tên của hắn đã được ghi trên Bảng chiến đội của Kiếm Thánh học viện, hắn lúc này mang theo Lan Hương đi. trong sự tò mò của mấy trăm học viên, hai người tiến vào dãy nhà của Viện trưởng. Hoàng Minh mặc dù chỉ mới tiến vào có một lần, thế nhưng hắn vẫn nhớ như in đường đi tới phòng của Yên Hàn viện trưởng. Tới nơi hắn đã trông thấy Yên Hàn đang trò chuyện cùng với một nam giáo viên. Yên Hàn có chút lạnh lùng, nói chuyện với nam giáo viên kia toàn lời khách sáo. Hoàng Minh nhìn cái đã nhận ra, đó chính là Tuyết Ưng, một vị giáo viên trung niên cũng rất có tiếng tăm trong Kiếm Thánh học viện.
Thấy có người đi tới, hai người bên trong đều đưa ánh mắt hướng ra.