Đúng là đi tìm mòn dép mà không thấy, bỗng nhiên thứ muốn tìm tự nhiên xuất hiện rồi a. Hoàng Minh tâm tình thật tốt, quả thực muốn cười lớn vài tiếng. Thân thể hắn chậm rãi hướng Bồ Đề Thụ đi tới. Bồ Đề Thụ này quá lớn, hiện tại Hoàng Minh cách xa nó có đến chừng hai trăm mét. Ở xa như vậy đã có thể nhìn thấy rõ ràng nó, không biết lại gần sẽ có cảm giác thế nào. Hoàng Minh lúc này chẳng khác gì như một con kiến nhỏ đang chậm rãi đi tới cạnh một con voi vậy. Cước bộ của Hoàng Minh không nhanh không chậm, hắn vừa đi vừa đề phòng. Bởi vì tầng thứ chín này chưa từng có ai đi qua, thế nên thử thách ở đây là gì thì chưa có ai biết đến. Hắn không thể nào lơ là cảnh giác được, vừa đi vừa tập trung quan sát xung quanh. Ba đạo hồn tháp đều hướng về phía Bồ Đề Thụ, hiển nhiên lối đi lên tới tầng mười nhất định ở cạnh cây Bồ Đề Thụ này.
Hoàng Minh không ngừng cảnh giác, rốt cuộc khi hắn chỉ còn cách phạm vi Bồ Đề Thụ một trăm mét liền bị một màn sáng chặn lại. Hoàng Minh lại một lần nữa ngạc nhiên. Bởi vì màn sáng này hắn nhận ra nó. Ngày còn ở Hoàng Tiên đại lục hắn đã từng cùng Cao Trang bàn luận qua. Để kiểm chứng lại chính xác hơn, Hoàng Minh rốt cuộc đi một vòng quanh phạm vi này. Quả thực không sai, phương viên trăm mét bán kín của Bồ Đề Thụ đều bị trận pháp này vây lại. Hơn nữa trận pháp này không có mắt trận phá giải, nó chính là một trong những kì trận kì lạ nhất của trận pháp. Trận pháp này Hoàng Minh khi trước rất là hiếu kì liền cùng Cao Trang nghiên cứu qua, nó có tên gọi là Linh Hồn Xuất Khiếu trận.
Trận pháp này kì lạ bởi vì nó không có mắt trận để phá giải. Cho dù ngươi có dùng lực lượng mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể phá vỡ nó. Đây là một trong những kì trận mà rất ít người biết đến. Muốn phá trận này, phải phá từ bên trong. Đúng như tên gọi của nó, muốn xông trận, phải dùng linh hồn tiến vào bên trong. Mà tiến vào bên trong này, phải tìm cách mở ra trận pháp ở bên trong mới có thể để bản thân tiến vào. Phải chăng Bồ Đề Thụ kia chính là nút thắt mở ra trận pháp này.
Hoàng Minh còn đnag trong suy nghĩ thì tiếng nói của Kurama vang lên bên tai hắn:
- Hoàng Minh, ta cảm nhận được khí tức đồng loại!
Câu nói này của Kurama làm Hoàng Minh lẫn A Trang đều giật mình kinh ngạc không thôi.
- Ngươi nói sao, khí tức đồng loại?
Kurama bên trong thức hải của Hoàng Minh tự nhiên gật đầu, đoạn nói:
- Đúng vậy, là Cửu Vĩ nhất tộc ta, hơn nữa chính là tinh anh trong tinh anh!
Hoàng Minh ồ lên một tiếng, lại nói:
- Vậy sao lúc mới đến Thập Tự Tháp, ta nhớ là có một bộ tộc gọi là Cửu Vĩ Hồ tộc, sao ngươi lại không có cảm ứng gì?
- Hừ, một đám hồ tộc yếu kém, không có kẻ nào đạt đến được bát vĩ chứ đừng nói cửu vĩ. Ta nói ở đây chính là bên trong Thần Thụ kia có một đầu Cửu Vĩ thực sự!
Hoàng Minh nghe nó nói đến đây, ánh mắt hiếu kì nhìn về Bồ Đề Thụ đầy tò mò. Hắn không hề cảm nhận được phía bên trong có giao động khí tức nào cả, bên trong thật có một con Cửu Vĩ đây.
- Nó không có thân thể thực sự, nó giống như ta, chỉ có linh hồn mà thôi!
- Ồ, như vậy sao? Không lẽ lần này ta cần dùng linh hồn chiến đấu với nó ở bên trong!
Hoàng Minh có chút nhíu mày, khó khăn mà nói.
- Không phải ngươi, nó là của ta!
Kurama bên trong thức hải của Hoàng Minh giọng nói như đinh đóng cột. Hai mắt đỏ của nó từ lúc nào đã dậy sóng. Tinh mang loé lên, một cỗ bá khí mạnh mẽ tràn ngập.
- Thế nào, ngươi muốn đấu với nó?
Hoàng Minh ngồi xếp bằng bên cạnh màn sáng của trận pháp nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy, nó là của ta!
Kurama trả lời chắc nịch không một chút thương lượng nào. Đây chính là trận chiến nó mong mỏi, trận chiến giữa hai cửu vĩ chân chính a. Nó không phải là cửu vĩ của thế giới này, thế nhưng đối đầu với một đối thủ cũng là linh hồn cửu vĩ, nó muốn chiến một trận khẳng định rõ ràng sức mạnh của nó.
- Có cần ta giúp gì không?
Hoàng Minh có chút lo lắng, lên tiếng hỏi thăm.
- Không cần, ngươi không tin ta sao?
Kurama thở phì ra hai làn khói trắng, hàm răng sắc nhọn trong miệng nó nhe ra cực kì hiếu chiến.
- Tin! Ta tin! Thế nhưng bên trong chính là địa bàn của nó, ngươi đã ở thế hạ phong rồi!
Hoàng Minh mở miệng cảnh tỉnh nó, vẻ lo lắng rõ ràng trên mặt.
- Yên tâm đi, lực lượng tiên nhân thuật của ngươi, lần này đi ta đều đã muốn!
Kurama cười lạnh lên tiếng, hai con mắt nó từ lúc nào đã có hai dấu cộng cực kì quỷ dị.
- Vậy được, nhất định phải thắng đấy, ta ủng hộ ngươi!
Hoàng Minh dường như bị chiến ý của Kurama lây nhiễm. Hai mắt hắn lúc này cũng đỏ lên. Ánh mắt hướng về Bồ Đề Thụ tràn đầy mong chờ.
- Tốt, để ta ra ngoài!
Kurama lên tiếng thúc dục. Hoàng Minh gật đầu, tay phải đưa lên màn sáng trận pháp chậm rãi nhắm mắt lại.