Ryu và Kiriko đi tới ngôi làng nơi mà lúc sau họ sẽ gặp được Eugeo và Alice hai người bạn thuở bé của họ sau này.
Khi Ryu và Kiriko đi tới cửa ngôi làng thì gác cổng nhìn thấy hai người lạ mặt liền cảnh giác đưa tay phải lên chuôi kiếm được đeo ơ bên trái.
- Hai người là ai?Tại sao lại tới đây?(gác cổng A)
- Hãy báo lên danh tính!(gác cổng B)
- Tôi là Ryu còn đây là em họ Kiriko.Hai chúng tôi khi tỉnh dậy thì thấy mình mình đã nằm trên bãi cỏ cách đây mấy kilomet.
- Do bị lạc và không biết đường nên là phải mò đường tới được đây.
Lúc này có hai người đi ngang qua đây thì thấy có tiếng ồn phía ngoài cổng làng thì hai người này tiến tới.
- Chuyện gì xảy ra vậy?(Già Garitta)
- Cứ từ từ thôi hai người làm cho bọn trẻ sợ đấy.(Sơ Azariya)
Cô gái sơ nhà thờ tiến tới chỗ hai người Ryu và Kiriko ngồi xuống và hỏi thăm chuyện gì xảy ra. Còn trưởng làng đang trao đổi với hai gác cổng.
Ryu và Kiriko hiện tại đang trong hình dáng 10 tuổi nên là không có làm bao nhiêu người chú ý.
- Sao rồi Sơ.(Già Garitta)
- Hai đứa trẻ chắc là bị Chúa tể bóng tối Vector bắt đi rồi sao đó bị hắn ta đưa tới đây.(Sơ Azariya)
- Bọn chúng không có bất kì kí ức nào về thời gian trước đây cả nhưng mà bọn chúng còn nhớ mình là anh em với nhau.(Sơ Azariya)
-Được nếu vậy Sơ ngài hãy sắp xếp cho hai đứa trẻ tội nghiệp này ở trong nhà thờ đi.(Già Garitta)
- Vâng.(Sơ Azariya)
- Nào hai đứa đi theo chị.Chị sẽ dẫn hai đứa tới ngôi nhà mới của mình.(Sơ Azariya)
Ryu và Kiriko im lặng không nói gì mà đi theo Sơ Azariya.Tới nhà thờ thì hai người họ nhìn thấy được có rất nhiều đứa trẻ khác ở đây, đặc biệt là một thanh niên có mái tóc vàng ngắn ăn mặc chiếc áo vải xanh cùng với một cô gái có mái tóc vàng dài tới thắt lưng được buộc lại với nhau.Bọn trẻ tập trung lại quan sát lấy cô gái tóc vàng đang dùng cái gì đó tương tự như phép thuật.
- Nè Ryu-nii đó là phép thuật?(Kiriko)
- Anh không nghĩ vậy.Đó nhìn trông giống như phép thuật nhưng mà không phải,nó là thứ gì đó khác hẳn đi và cần câu ngữ hay thao tác để kích hoạt.
Sơ Azariya đi phía sau lưng Ryu và Kiriko lắng nghe được hết toàn bộ câu chuyện giữa hai anh em này đồng thời cũng khá là bất ngờ khi Ryu chỉ cần nhìn vào là có thể nói ra đặc điểm cần để kích hoạt.
- Hể không ngờ em lại đoán được đấy. Người vừa thi triển đó là Alice một cô bé rất có tài đấy. (Sơ Azariya)
- Cũng không có gì khó cả.Khi nãy em có để ý thấy là không có làm gì hết nhưng mà lại có thi triển ra nên đoán mò thôi.
- Chị không biết phép thuật mà hai em nói là gì nhưng mà thứ mà Alice vừa làm là Thánh thuật.(Sơ Azariya)
Ryu và Kirko vừa nghe được từ rất lạ.
- Ano Azariya-san Thánh thuật là gì vậy?(Kiriko)
- Hả đến cả Thánh thuật mà hai em cũng không biết.(Sơ Azariya)
- Không ạ.Chắc là bọn em bị Vector bắt hồi còn nhỏ nên là không biết gì cả.
- Vậy sao tội nghiệp hai đứa.(Sơ Azariya)
Rồi Sơ Azariya dẫn hai người Ryu với Kiriko tới và giới thiệu cho những đứa trẻ khác trong nhà thờ.Sơ Azariya kiểm tra thử thì biết được Kiriko có chút năng khiếu với Thánh thuật nên đã nhận Kiriko làm môn đồ của mình cùng lúc dạy Thánh thuật với Alica luôn.
Thời gian thấm thoát trôi qua tới Tháng bảy lịch Nhân Giới năm 372. Khoảng thời gian này thì Ryu và Kiriko đã quen được với Eugeo với Alice.
Hiện tại thì Ryu và Eugeo đang có mặt tại cây cổ thụ to lớn cao nhất ở trong ngôi làng này là Cây Gigas Cedar.Mỗi một đứa trẻ sinh ra đều có Thiên chức của mình, Kiriko với Alice thì có Thiên chức là nử sơ tập sự còn Ryu với Euogeo là Thiên chức là đốn hạ Cây Gigas Cedar.
Trước Cây Gigas Cedar là Eugeo với vóc người nhỏ bé hai tay cầm Rìu Long cốt không ngừng chặt vào thân Cây Gigas Cedar.Để thực hiện thì còn phải thực hiện những động tác [Nắm chặt cây rìu],[Vung lên cao] và [Bổ xuống] toàn bộ ba động tác này đều phải đứng thế đúng nếu muốn chặt vào được vết rìu đã để lại từ mấy thế hệ trước.
Có thể đó chỉ là một chuỗi hành động đơn giản, nhưng nếu phân tâm dù chỉ một chút thì phản lực từ lớp vỏ cứng sẽ dội lại không ngớt về hai cánh tay. Hơi thở, thời điểm, tốc độ, chuyển dịch trọng lượng, tất cả phải được kiểm soát hoàn hảo ngay từ đầu mới truyền được sức mạnh ẩn chứa trong lưỡi rìu nặng nề đến thân cây, tạo ra âm thanh dễ chịu, rõ ràng và the thé.
Dù nắm rất rõ lý thuyết nhưng để thực hiện nó lại chẳng hề đơn giản chút nào. Eugeo được giao nhiệm vụ này vào mùa xuân năm cậu lên mười tuổi và đã gần đến mùa hè thứ hai kể từ khi đó mà vẫn phải đến mười cú vung cậu mới làm âm thanh đó phát ra được một lần. Những người dùng rìu khác bảo rằng người tiền nhiệm cậu, Garitta-jiisan luôn vung cây rìu nặng nề đấy vào tâm điểm một cách chuẩn xác mà không hề lộ chút mệt mỏi. Nhưng chỉ sau năm mươi lần vung tay Eugeo đã tê dại, vai đau nhức và hai cánh tay thì không tài nào nhấc lên nổi.
- Bốn mươi ba! Bốn mươi bốn!.(Eugeo)
Eugeo đếm với giọng lớn nhất để thúc mình vung rìu vào thân cây, mồ hôi túa ra sau mỗi cú vung rìu đầy nặng nề.
- Bốn mươi chín!Năm…mươi.(Eugeo)
Nhát cuối cùng của Eugeo chợt yếu đi và lệch hướng khỏi vết chặt sâu trên thân cây rồi đánh vào lớp vỏ cây cứng,Eugeo sau cú vung cuối cùng thi cũng đuối sức nên là đã buôn Rìu Long cốt ra nằm vật ra thảm cỏ.Trong khi đang thở sâu và liên tục để ổn định nhịp thở của mình thì từ bên phải giọng nói pha lẫn tiếng cười vọng tới.
- Âm thanh êm tai đó phát ra ba lần trên tổng số năm mươi lần. Vậy tổng cộng là bốn mươi mốt nhỉ. Có vẻ hôm nay cậu phải đãi nước Siral đấy, Eugeo.
Chủ nhân của giọng nói đó không ai khác ngoài Ruyu người đang nằm tựa lưng vào thân cây.Eugeo không có phản bác lại ngay mà nắm lấy bi-đông da đựng nước đưa lên miệng mà uống lấy vài ngụm nước làm diệu cơ thể mình và bù lượng nước mà cơ thể đã mất đi.
- Hừm cậu cũng có được 43 nhát vung thôi.Tớ sẽ đuổi kịp thôi.Đây tới lượt của đấy Ryu.(Eugeo)
- Vâng, vâng
Ryu là bạn thân thuở nhỏ của Eugeo cũng như là Alice với Kiriko vậy. Cả bốn người đều là bạn thuở nhỏ vào một năm trước khi mà Ryu với Kiriko tới thế giới UnderWorld này.
Ryu vuốt mồ hôi khỏi mái tóc đỏ của mình duỗi thẳng chân bật dậy, nhưng cậu không cầm rìu lên ngay mà đặt tay lên hông mình nhìn Eugeo nở nụ cười nham hiểm.Bị thái độ đó thu hút Eugeo bản năng rùng mình một cái.
Bất chợt Ryu lao tới đè Eugeo xuống và dùng tay xoa lấy mái tóc vàng của Eugeo.Eugeo quá quen thuộc với hành động này nên là cũng dùng sức đẩy Ryu bật ra sau rồi cũng đè lên người Ryu cũng lấy tay xoa mái tóc đỏ của Ryu.Khi hai người đang đùa lấy lẫn nhau thì có một giọng nói vang lên.
- Coi kìa hai người đang làm cái gì vậy.(Alice)
Ryu với Eugeo dừng lại cuộc chơi mà khou6n mặt khổ bức nhìn lấy Alice với giỏ đồ ăn trên tay đang đứng trên tảng đá chống nạnh nhìn lấy hai người, cùng với đó là Kiriko thì lấy tay che miệng cười khẽ.
Nói thật ở thế giới SAO này có hai người khiến cho Ryu hơi sợ khi mặt trong những tình huống cực kì oán âm, một người là Asuna khi nổi giận khắp người tỏa ra hắc khí và người thứ hai là người đang đứng trước mặt cậu đây là Zuberg Alice.
- Hai cậu trông còn sức để đùa giỡn nhỉ.Mình sẽ nói với Garitta-ojisan tăng thêm lần vung mới được(Alice)
- Tuyệt đối đừng.(x2)
Gigas Cedar đã bắt rễ ở đây rất lâu trước khi làng Rulid được lập ra và trách nhiệm chặt cây đã lưu truyền nhiều thế hệ từ đời cư dân đầu tiên. Đếm từ đời đầu tiên đến người tiền nhiệm cậu Garitta-jii là sáu thế hệ, Eugeo và Kirito là đời thứ bảy. Hơn ba trăm năm đã trôi qua trước khi chúng được trao trách nhiệm này.
Đó là một khoảng thời gian không thể tưởng tượng nổi với Eugeo, lúc ấy mới đến sinh nhật thứ mười. Dĩ nhiên điều đó chẳng thay đổi khi cậu đã lên mười một. Cậu chỉ hiểu được rằng từ thời cha mẹ cậu, ông bà cậu, trước đó, thậm chí trước đó nữa, tổng cú vung rìu đã là vô số và kết quả thu được là vết chặt sâu chưa đầy một mel.
Tại sao việc đốn cái cây khổng lồ này quan trọng như vậy?Ryu và Eugeo đã được nghe từ Garitta-oijsan nói sơ qua rồi.
Gigas Cedar với thân thể to lớn và sức sống cao quá mức tước hết phước lành của thần mặt trời và thần mặt đất trong một phạm vi rất lớn xung quanh. Hạt giống gieo xuống trong bóng râm của cây không thể phát triển nỗ lực trồng bất cứ thứ gì gần nó là vô ích.
Làng Rulid thuộc «Bắc Đế Quốc Norlangarth», một trong bốn đế quốc chia nhau cai trị «Nhân Giới» và cũng nằm ở cực bắc hẻo lánh. Nói cách khác nơi đây thật sự có thể gọi là phần rìa của thế giới. Bắc, đông, và tây, ba phía được bao quanh bởi một dãy núi dốc do đó để mở rộng cánh đồng và bãi chăn thả thì không còn cách nào khác ngoài đốn khu rừng phía nam. Dù vậy điều này là bất khả thi khi Gigas Cedar còn bắt rễ ở bìa rừng.
Alice cùng Kiriko tiến lại rồi để giỏ đựng thức ăn xuống,Ryu cùng với Eugeo rất háo hức cầm lấy những món ăn mà được Alice với hỗ trợ Kiriko nên là món ăn mà Alice đem tới rất ngon.Vừa ăn Ryu vừa hướng về Cây Gigas Cedar vẽ lấy một hình chữ S.
- Này Ryu đừng làm vậy.Trưởng làng đã bảo không được nhìn trộm «Sinh mệnh» của cái cây nhiều quá mà?(Eugeo)
Eugeo vội vàng gọi nhưng Ryu chỉ liếc xéo một cái rồi nở nụ cười nụ cười như mọi khi.
- Lần trước tụi mình xem là hai tháng trước rồi nên có phải là ‘nhiều’ đâu.
Nghe được lời biện hộ của Ryu hai người Eugeo với Alice chỉ biết lắc đầu ngao ngán.
- Haha Ryu-nii anh vẫn vậy cứ thích sự tò mò thôi.
Cửa sổ vuông vắn màu tím nhạt chứa đầy những số liệu được viết theo đường thẳng lẫn đường cong. Đấy là những mẫu tự linh thiêng, Eugeo đọc được vài trong số chúng nhưng việc viết lên trên lại hoàn toàn bị nghiêm cấm.
- Hừm xem nào.(Eugeo)
Eugeo lần theo và đọc các con số lên.
- Là 235.542.(Eugeo)
- Tháng trước là bao nhiêu vậy.(Alice)
- Chắc là 235.590.
Một sự yên lặng bao quanh nhóm Ryu ngồi dưới gốc cây Gigas Cedar.
- Mới có 50.Tụi mình làm việc nhiều như vậy trong han tháng đề rồi nhận lại là chỉ giảm đi 50 trên tổng số 235 nghìn.Cứ thế này thì có bỏ cả đời mình cũng không đốn đươc nó.
- Và muốn thì bắt buộc chúng ta phải kết hôn và đứa con của bọn mình lại phải tiếp tục công việc chết bẩm này.
Khi mà Ryu nhắc đến từ ‘kết hôn’ thì mặt hai người Eugeo và Alice thoáng đỏ lên, Alice xoay đầu đi chỗ khác nhưng mắt vẫn liếc nhìn lấy Ryu đang vò đầu vì khó chịu.
- Haiz dẹp chuyện đó sang một bên đi.Chúng ta ăn thôi kẻo lại bị hỏng mất.
- Được.(Eugeo)
- Ừ.(Alice)
Cả bốn người ăn rất ngon miệng nhưng có một sự tiếc nuốt là do thời gian gần hết nên họ đã phải nhanh chóng giải quyết bữa ăn của mình mà không thể nhâm nhi thưởng thức chúng.
- Với một bữa trưa tâm huyết và ngon lành như thế, tớ muốn được từ từ thưởng thức. Chẳng hiểu tại sao trời nóng lại khiến thức ăn bị hư nhỉ…(Kiriko)
- Tại sao à?(Eugeo)
Eugeo nhún vai mà không hề che giấu nụ cười gượng trên môi dáng vẻ rất cường điệu.
- Cậu vừa nói một điều kì quái đấy nhỉ? Mùa hè khiến Sinh mệnh giảm đi nhanh hơn chẳng phải là cách mọi thứ vẫn hoạt động sao.(Eugeo)
- Nếu là thịt, cá, rau hay trái cây, chúng sẽ hỏng ngay nếu cậu không đụng đến.(Eugeo)
- Biết rồi nhưng tớ hỏi là tại sao cơ mà? Vào mùa đông có để thịt muối sống ngoài trời nhiều ngày cũng không bị hỏng.(Kiriko)
- Cái đó là vì mùa đông lạnh nên là đã hạn chế thời gian giảm Sinh mệnh.
- Đúng như Ryu nói cái lạnh giúp thức ăn giữ được lâu hơn.Không chỉ mùa đông, dù trong mùa này thì tụi mình vẫn giữ được thức ăn nếu để lạnh.(Alice)
- Nhưng đi đâu để tìm?(Kiriko)
Ryu ngồi đó suy nghĩ một lát thì bổng bật dậy làm cả bọn giật mình, hậu quả là Ryu đã bị cóc đầu bởi Alice.
- Là băng.Nếu chúng ta có băng sẽ giải quyết được vấn đề.
Rồi Eugeo lại phản bác lấy khiến cho Ryu tụt tinh thần.
Mặt khác Eugeo lại có linh cảm xấu khi thấy Ryu mím môi như thế này khuôn mặt cậu mà đã từng nhìn thấy trước đây. Mỗi khi cậu bạn thơ ấu với đôi mắt bừng sáng và mở miệng với cái giọng đó, Eugeo đều biết cậu ta đang nghĩ gì đó không tốt chút nào nhờ kinh nghiệm lâu năm. Trong đầu Eugeo nhớ lại lúc Ryu lấy mật ong từ ong hoàng đế ở ngọn núi phía đông hay khi cậu ta đập vỡ bình sữa hỏng từ hàng trăm năm trước trong hầm rượu của nhà thờ, những khung cảnh đó trôi qua và tan biến rất nhanh chóng.
- Được rồi chúng ta nhanh chóng ăn xong và hoàn thành công việc buổi chiều của mình đi.
Eugeo cố gắng đánh lạc hướng Ryu nhưng đã thất bại. Eugeo vừa nói vừa nhanh chóng xếp đĩa vào chiếc giỏ liễu gai như thể muốn né tránh đề tài phiền phức này. Dù vậy khi cậu nhìn vào tròng mắt long lanh của Ryu như thể cậu ta đã nghĩ ra gì đó, Eugeo chắc chắn rằng mối lo của mình đã thành hiện thực.
- Lần này cậu định làm gì đây?(Eugeo)
Eugeo cực kì lo lắng cho cậu bạn thuở nhỏ của mình nên đã hỏi để thăm dò và phải hối hận khi hỏi câu đó.
- Này ông của Eugeo có kể về câu chuyện cho tụi mình nghe nhớ chứ?
- Ừ vẫn còn nhớ đây.Nhưng mà là cái nào mới được.(Alice)
- Băng mùa hè chỉ có một cái thôi đúng không?
- Là câu chuyện về Bercouli và Bạch long phương Bắc.(Kiriko)
- Ôi thôi đi.Cậu đùa phải không.(Eugeo)
Nhưng đáp lại Eugeo là ánh mắt đầy nghiêm túc của Ryu,Eugeo biết một khi Ryu để lộ ánh mắt này thì ý định sẽ không bao giờ thay đổi được vì cậu đã gặp đôi mắt này nhiều lần rồi.
- Trong câu chuyện có nhắc tới đến những cột băng ở cửa hang phải không?Chỉ cần hai hoặc ba cái là đủ tụi mình thử với bữa trưa.
Cuối cùng thi Eugeo cũng không thể thuyết phục được cậu bạn thuở nhỏ và cứng đầu Ryu nên không chối từ mà gật đầu đồng ý với kiến nghị của Ryu.Vì dù sao thì họ chỉ tới cửa hàng chứ không vào sâu bên trong,thấy Eugeo cũng đồng ý thì Alice cũng đòi đi theo còn Kiriko thuần thúy là máu mạo hiểm nổi lên nên cũng theo nốt luôn.
Vậy là cả bốn hẹn gặp nhau ở gốc cây Gigas Cedar vào sáng sớm để khởi hành lên đường.Alice thì trở về nhà để tiến hành công việc của mình, Kiriko thì trở về nhà thờ cùng Sơ Azariya học tập Thánh thuật đồng thời rèn luyện kiếm thuật của mình,còn Ryu và Eugeo tiếp tục công việc tẻ nhạt của mình là chặt cây Gigas Cedar.
Sáng sớm ngày hôm sau tầm 6h thì duoi1 bóng cây Gigas Cedar đã có mặt đầy đủ nhóm bốn người Ryu cùng Eugeo và Alice cùng Kiriko.Họ kiểm tra lại mọi thứ rồi lên đường nhằm phía Bắc mà đi.
Nhóm bốn người không biết chuyến đi là chuyến đi cuối cùng mà họ gặp lại Alice và vài năm sau Ryu cùng Eugeo và Kiriko làm chuyện cực kì động trời.Và họ sẽ lại phải chiến đấu với chính cô bạn thuở nhỏ của họ Alice trong trường hợp là ba người nhóm Ryu là tù binh còn Alice lúc này là Hiệp sĩ chỉnh hợp.Tuy rằng biết trước cốt chuyện nhưng Ryu không muốn thay đổi nó cả vì đây là bước hoặc để chuẩn bị cho cuộc chiến lớn sắp diễn ra sau này.
[Sau này dòng chữ UnderWorld sẽ được tác ghi là UW nên là các bạn đọc truyện không thắc mắc nữa nhé :))]
(Hôm nay tác có chút việc bận nên chỉ có thể đăng hai chương thôi.Mong các cậu thông cảm.)