Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 279 Đường Nguyệt Hoa.

Đường Hạo và Đường Long xuất hiện ở Nguyệt Hiên trước cửa, Đường Hạo không chút do dự phóng ra một bước dự định bước vào trong Nguyệt Hiên.

Hai người đi tới trước cửa lại bị ngăn cản lại. Hai hai gã thanh niên mặc áo xanh cản đường đi của họ. Hai gã thanh niên nhìn qua có chút anh tuấn, một thân sạch sẽ. Đều tự giơ một tay lên, ngăn cản đường đi hai người.

- Xin lỗi, xin hai vị dừng bước, Nguyệt Hiên không tiếp đãi người quần áo không chỉnh tề.(Tên gác cổng bên trái)

Đường Long nhíu nhíu nhíu mày, dù sao hắn cũng mặc quần áo mộc mạc, nhưng thập phần hết sức sạch sẽ, đối phương đúng là đang nói Đường Hạo. Rất tự nhiên từng bước tiến lên, Đường Long ngẩng đầu hướng hai gã thanh niên đứng trên bậc thang nhìn, thanh âm lạnh lùng từ miệng hắn xuất ra.

- Tránh ra.

Một cỗ sát khí vô hình trong nháy mắt phun ra nuốt vào. Hai gã thanh niên giống như tiếp xúc với điện, ngã xuống. Lại nhìn Đường Long giống như là đang nhìn quái vật vậy, nhìn nhau hoảng sợ.

Bọn họ ngay cả hồn sư cũng không phải, lại như thế nào có khả năng đỡ nổi một người dĩ nhiên toàn thân sát khí ma luyện trong những trận sinh tử chém giết địch nhân chứ?

Đường Hạo nhìn con trai một cái, nhưng không có nói thêm cái gì, bước dài hướng bên trong đi tới.Đường Long đi theo sau cha, cùng nhau đi vào Nguyệt Hiên.Trước lúc ngã xuống, hai gã thanh niên cảm thụ trên người Đường Long lãnh ý phát ra, nửa bước ngăn trở cũng không có dũng khí.

Cho đến bóng lưng Đường Long trong tầm mắt biến mất mới thở dài một hơi, cả hai đều phát hiện ra, vạt áo trên người mình đã ướt đẫm mồ hôi. Trong đó một người cuống quít hướng phía sau Nguyệt Hiên chạy đi.

Đi vào tầng một Nguyệt Hiên, đập vào mặt là một mùi nhàn nhạt thơm ngát.

Trên vách tường chỉ dùng gỗ hoàng dương hảo hạng để điêu khắc thành, tản ra nhàn nhạn mộc hương, trước hai tấm vách cao đạt ba thước là nhiều loại lan dị chủng phát tán hương thơm nhàn nhạt, chẳng qua chỉ là một bước vào Nguyệt Hiên nhưng cũng tựa hồ có thể hoàn toàn ngăn cách phiền nhiễu của bên ngoài.

Vòng qua vách tường là thính đường rộng rãi. Trên mặt sàn gỗ, từng hàng gạch màu xám được xếp ngay ngắn dài một thước, toàn bộ chu vi xung quanh là do các bó củi chế luyện từ các chủng loại loại gỗ quý mà bài biện thành, chính diện mặt chính hé mở ra một trác án rộng rãi, phía sau là một thiếu nữ thanh tú mặc quần áo mộc mạc đứng, hai bên trác án đều có cầu thang gỗ lên lầu.

Chứng kiến cha con Đường Hạo, thiếu nữ này rõ ràng có chút ngạc nhiên, hiển nhiên là không rõ tại sao quần áo trông như Đường Hạo như vậy có thể đi vào.

Đuờng Hạo chậm rãi tiến lên, đi tới trước trác án, hướng tới thiếu nữ vóc người lớn nói.

- Nói cho Nguyệt Hoa có cố nhân tới thăm.(Đường Hạo)

- Ngài là…(Thiếu nữ)

- Ngươi cứ nói với Nguyệt Hoa, khi trăng tròn không trọn vẹn, người chết mập mờ đến, nàng sẽ biết ta là ai.(Đường Hạo)

- Xin ngài chờ.(Thiếu nữ)

Thời gian không lâu, tiếng bước chân từ trên lầu truyền xuống hơi có vẻ ồn ào. Nghe được âm thanh Đường Hạo không khỏi nhịn được nhíu mày.

Tổng cộng có bốn người từ trên lầu đi xuống. Trong đó có một người chính là một trong hai gã thanh niên đứng ở cửa trước. Trong ba gã còn lại, có một gã trung niên mặc trường sam màu tím, hai tên còn lại vóc người dài, gầy ốm, mặc áo lam, nhìn qua tuổi thì cùng với tử y nhân cầm đầu tương đương không sai biệt lắm.

Tử y trung niên ánh mắt rơi vào trên người Đường Hạo, rất tự nhiên toát ra một tia hiểm ác, đi xuống lầu lại nhìn xem người bên cạnh Đường Hạo là Đường Long.

- Tổng quản, chính là hắn muốn tìm phu nhân.(Thiếu nữ)

- Nguyệt Hiên không tiếp khách, mời họ đi ra ngoài.(Tử y nhân)

Tử y nhân gật đầu, trên mặt không tự giác toát lên một vẻ ngạo nghễ, cũng không hoàn toàn xuống lầu, mà là đứng ở cầu thang vọng lại phía sau hai gã áo lam.

Hai gã trung niên áo lam đi lên trước, bước xuống lầu tốc độ rất nhanh, nhưng không có làm cho người ta có cảm giác dồn dập, ngược lại lại rất có tiết tấu, mỗi một bước đi ra trên người họ hồn lực phát ra tăng cường vài phần, áp lực vô hình đập vào mặt mà đến.

Đường Long rất tự nhiên tiến lên từng bước một, nhìn lên trên thấy, khuôn mặt tử y nhân thậm chí là khinh thường nhìn cha con mình, hắn chỉ có thể hình dung ra tên Tử y nhân mắt chó để nhìn người.

- Mời rời khỏi nơi này.(Lam y nhân)

- Ta nếu không rời đi thì sao?(Đường Hạo)

- Còn phải ta dạy cho các ngươi nữa sao? Mời bọn họ rời đi.(Tử y nhân)

Hai gã áo lam nhất thời động thủ, phân biệt chai tay chụp vào cha con Đường Hạo, Đường Hạo nhìn về phía Đường Long.

- Không cần giết người, không nên phá huỷ nơi này.(Đường Hạo)

Đường Long bước lên trước một bước thì hai gã lam y nhân đồng thời vươn tay ra chụp về phía vai cậu.Thực lực hắn bây giờ đã thay đổi tăng vọt về chất, từ hồn lực đối phương ba động hắn trực tiếp có thể phán đoán đối phương là Hồn Tông ngoài bốn mươi cấp.

- Hừ.

Ngoại trừ Đường Hạo ra, không ai có thể nhìn rõ ràng Đường Long làm cái gì, chỉ cảm thấy bóng trắng hư ảo hiện lên, hai gã áo lam đồng thời lui lại, cánh tay vừa vươn lên đã mềm oặt hạ xuống.

- Ai tới ta cũng chiều tất. Khinh thị cha con ta, các ngươi sẽ phải trả giá đắt.

Sát khí mãng liệt từ trên người Đường Long trảo ra ngoài, nếu không phải trước đó Đường Hạo có lời, vậy thì hai gã áo lam chết không phải nghi ngờ.Nhìn con mình phát ra sát khí, Đường Hạo lông mày cau chặt.

Tử y trung niên một chút sững sờ, thân hình chợt loé lên đã từ trên cầu thang đi xuống. Hai tay phân biệt đặt trên vai hai gã thủ hạ, nhất thời sắc mặt đại biến.

- Thủ đoạn thật độc ác.(Tử y nhân)

Hai gã áo lam ngã xuống đất, hai tay dĩ nhiên cũng bị đoạn liệt, hiển nhiên không có cách nào khôi phục. Cho dù có thể khôi phục cũng không thể dùng sức giống như trước.

- Đối với những kẻ mắt chó coi thường người, ta thường chỉ là một chuyện đó là đem hắn giết chết.Nếu không phải là cha ta cho ta không giết người thì ngươi cũng đã trở thành xác chết rồi.\

Tử y nhân biết chính mình lúc trước nhìn nhầm. Không nghĩ người trẻ tuổi cư nhiên lại cường đại như vậy. Mặc dù hai gã thuộc hạ không có phóng thích vũ hồn. Nhưng bọn họ tại hồn lực đối mặt đã bị Đường Long phế đi cánh tay, có thể thấy được người trẻ tuổi này thực lực cường hãn. Tuổi hắn bao nhiêu? Tử y nhân có chút khó có thể tưởng tượng được.

Vầng sáng thản nhiên ba động. Trên người tử y nhân hồn lực chợt phóng thích sáu cái hồn hoàn lặng yên hiện ra. Quả nhiên hiển lộ ra thân phận hồn đế.

Vàng, vàng, tím, tím, đen, đen, sáu cái hồn hoàn luật động. Hắn trên người phóng xuất ra hồn lực làm Đường Tam cảm thấy có chút quen thuộc. Trên người này sáu cái hồn hoàn phối, bất quá nhìn qua trái phải hắn so ra tương đương không quá năm mươi tuổi. Thực lực chính mình sáu hồn hoàn đã tương đương khá cường hãn.

Đường Long thấy tử y nhân dự dinh động thủ thì cũng thả ra Hồn hoàn của mình, trên người Đường Long song sinh Vũ Hồn xuất hiện đồng thời còn là thuần một Kim sắc.

- Cái này không có khả năng.(Tử y nhân)

Tử y nhân toàn thân hồn hoàn phối chính là tốt nhất, nhìn Đường Long trên mình xuất hiện mười tám cái hồn hoàn, không dám tin tưởng vào mắt mình.Cơ hồ cấp tốc không phải đợi, Tử y nhân giơ tay phải lên, một cây Đằng Mạn màu tím từ trong lòng bàn tay, trong nháy mắt tại xung quanh thân hắn bày ra một bình trướng màu tím.

- Vô dụng vùng vẩy thôi.

Đường Long gõ Long Thương xuống đất,nhất thời sáu Hồn hoàn trên người tử y nhân ảm đạm xuống, cậu lướt tới xuất hiện trước mặt tên tử y nhân.

- Thông thường đối với người mắt chó coi thường người đối với ta chỉ có con đường chết nhưng mà hôm nay tính ngươi số may.

Tay Đường Long hóa chưởng không thẻm dùng Hồn kỹ hướng tay trái của tử y nhân phách một cái, tay trái tử y nhân tay trái xương cốt hóa thành bột vụn.Tử y nhân khó tin nhìn lấy Đường Long.Cậu định tiến lên đánh nát xương cốt tay phải của tử y nhân thì âm thanh một người trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.

- Dừng tay.(Đường Nguyệt Hoa)

Chứng kiến mỹ phụ này, Đường Long không khỏi có chút kinh ngạc, bởi hắn không nhìn ra tuổi thực tế của bà ta. Nhìn bộ dáng như tựa hồ là hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, nhưng lại là đôi mắt nàng ta như là nhìn thấu hết thảy thế gian. Cũng không thể thiếu nữ hai mươi bảy hai mươi tám có thể so sánh được.

Trên người nàng, quần áo cung trang màu bạc hợp với thân thể, nếu như cho Đường Long chính mình tự nhận thức về người so sánh cùng nàng, luận về khí chất, sợ rằng chỉ có Bỉ Bỉ Đông có khả năng so sánh với nhau.

- Áo Đức tổng quản, chuyện gì xảy ra?(Đường Nguyệt Hoa)

- Ngài như thế nào lại xuống đây?(Đường Nguyệt Hoa)

Mỹ phụ ánh mắt xẹt qua trên người Đường Long, điều làm nàng xem kĩ Đường Long như vậy là mười tám Hồn hoàn thuần một Kim sắc, trong nháy mắt toát ra một tia kinh ngạc nhàn nhạt.

- Như thế nào mãnh liệt sát khí xuất hiện, làm ta như thế nào cảm giác không được tới? Đến tột cùng có chuyện gì xảy ra?(Đường Nguyệt Hoa)

Tại đây thì một màn kỳ dị xuất hiện, Đường Long rõ ràng cảm giác được một tầng nhu hòa ba động từ trên trang cung mỹ phụ phóng thích đi ra, trên người nàng thả ra ba động ưu nhã tự nhiên, nhu hòa tựa như có thể vuốt ve hết thảy bi thương thế gian.

Sát khí của bản thân cùng với hơi thở đặc thù nàng vừa tiếp xúc, cư nhiên giống như băng tuyết tan rã, rất nhanh biến mất. Nguyệt Hiên lâu một lần nữa tự nhiên trở nên thanh tịnh hơn.

- Hể năng lượng đặc biệt có thể xóa đi sát khí sao.

Đường Long đang tính thử nghiệm lấy loại sức mạnh nào mà có thể triệt tiêu đi sát khí của mình khi mà Phong Hào Đấu La 94 cấp cũng phải khiếp sợ thì vai hắn bị Đường Hạo bắt được. Quay đầu nhìn về hướng cha, chỉ thấy Đường Hạo lắc đầu, Đường Long mới buông tha cho ý nghĩ.

Mất đi ảnh hưởng sát khí, vài thiếu nữ nhẹ thở phào, thiếu nữ cao gầy trước kia vội chạy đến bên người cung trang mỹ phụ nói nhỏ vài câu. Đường Long thính lực kinh người, hắn nghe rõ cô kia nói, là chuyện quần áo Đường Hạo không nghiêm chỉnh bị ngăn lại, cùng với chuyện Đường Hạo nói.

Khi mỹ phụ như vậy nghe đến năm chữ cố nhân chết mập mờ đến, thì nàng vốn trên người tản mát ra ba động cơ hồ trong nháy mắt bể tan tành, thân thể nàng kịch liệt run rẩy. Bước nhanh từ trên lầu đi xuống, động tác thậm chí có vẻ bối rối.

Vốn ưu nhã tự nhiên khí chất tại giờ khắc này hoàn toàn bị phá hư.

Tất cả Nguyệt Hiên mọi người đều sợ ngây người, bọn họ chưa bao giờ thấy phu nhân xuất hiện biểu hiện như vậy.

Mỹ phụ bước nhanh đi tới trước mặt Đường Hạo, cũng mặc kệ Đường Long bên cạnh, hai tay rất nhanh nắm được bả vai Đường Hạo, trong hai mắt nàng, đã che kín bởi nước mắt.

- Hạo, thật là người sao, ngươi như thế nào …(Đường Nguyệt Hoa)

Cảm thụ mỹ phụ đối với cha không có một nửa phần địch ý, hơn nữa theo như lời trước của cha là cố nhân. Đường Long thu hồi võ hồn của mình.

- Nguyệt Hoa là ta. Nhận không ra sao?(Đường Hạo)

Mỹ phụ môi run rẩy, nhanh chóng nhào vào trong lòng Đương Hạo, phóng thanh khóc lớn. Hai tay gắt gao ôm lấy Đường Hạo, tựa hồ phải đem chính thân thể mình dung nhập vào trong cơ thể Đường Hạo. Ưu nhã như nàng lúc này cư nhiên lại không để ý hình tượng chính mình.

- Hắn là? Con của ngươi và nàng?(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Hạo yên lặng gật đầu rồi sau đó là lắc đầu.

- Hắn là con nuôi do ta và nàng nhận nuôi.(Đường Hạo)

- Con của ta và nàng gọi là Đường Tam, vốn dĩ là sẽ dẫn hắn về thấy ngươi rồi mới dẫn hắn về tông môn nhưng mà trên đường tới đây vô tình gặp được người quen cũ trong tông môn nên nhờ hắn đưa Đường Tam về rồi.

Nguyệt Hoa vươn tay ý định vuốt ve giương mặt Đường Long thì cậu lùi lại mấy bước.Thấy hành động của cậu, Nguyệt Hoa đôi mi thanh tú hơi nhíu mày.

- Trốn cái gì, ta là cô cô của ngươi.Nếu tính trên bối phận là như vậy.(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Nguyệt Hoa lại vươn tay ra, Đường Long lần này không có lùi lại mà đứng yên đó mặc cho Nguyệt Hoa vuốt ve mặt của mình.

Mọi người Nguyệt Hiên lúc này ngây người, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ ra, lão nhân trước mắt này nhìn qua dơ bẩn nghèo túng cư nhiên là huynh trưởng của phu nhân.

Xoay người, có chút oán trách nhìn về phía Đường Hạo, Nguyệt Hoa âm thanh tức giận.

- Nhiều năm như vậy, ngươi mới biết tới tìm ta sao? Đi theo ta lên lầu.(Đường Nguyệt Hoa)

Nói xong, Đường Nguyệt Hoa tay kéo bả vai Đường Long, xoay người hướng trên lầu đi đến.

Đường Hạo có chút bất đắc dĩ nhìn muội muội này nhưng hắn thần sắc lúc này nhiều năm nay khó gặp lúc buông lỏng.

Đi tới cửa thang lầu. Đường Nguyệt Hoa hướng tổng quản Áo Đức nói.

- Vừa rồi các ngươi chứng kiến thảy chưa bao giờ phát sinh qua, chuyện này ngươi phụ trách. Hiểu được không?(Đường Nguyệt Hoa)

- Vâng phu nhân.(Áo Đức)

Bàn tay Đường Nguyệt Hoa ấm áp, cũng rất mềm mại. Bị nàng nắm tay, Đường Long tựa hồ biến thành đứa nhỏ, nàng mang theo cha con Đường Tam Đường Hạo đi lên tầng trên cùng của Nguyệt Hiên.

- Đứa nhỏ, ngươi tên là gì?(Đường Nguyệt Hoa)

- Ta gọi Đường Long.

- Lần này trở về ta có hai chuyện thôi. Không có ý định trở về tông môn.(Đường Hạo)

Đường Hạo liếc nhìn Đường Long.

- Sát khí thu phóng tự nhiên là chuyện tốt nhưng mà cái gì cũng có cái lợi và hại của nó.Nguyệt Hoa có thể trợ giúp ngươi.(Đường Hạo)

Đường Hạo nói xong, ánh mắt trở nên sắc bén đi rất nhiều nhìn chăm chú Đường Long.

- Nghe nói ngươi biết luyện dược.(Đường Hạo)

- Đúng vậy lão ba.

- Như vậy ngươi có thể xem xét Nguyệt Hoa nàng có thể tu luyện hay không.(Đường Hạo)

Đường Long xoay người nhìn Đường Nguyệt Hoa.

- Cô cô có thể cho ta mượn cánh tay ngài một chút không.

Đường Nguyệt Hoa không biết Đường Long làm gì nhưng mà vẫn đưa tay ra.Đường Long bắt lấy cánh tay của Đường Nguyệt Hoa rồi đặt tay trái lên cổ tay nàng rồi Dẫn lực trên người cậu theo ngón tay cậu chạy vào cơ thể Đường Nguyệt Hoa rồi vòng quanh một cái đại chu thiên.Đường Long nhàn nhạt mở mắt ra.

- Thế nào?(Đường Hạo)

Đường Hạo hi vọng muội muội mình Nguyệt Hoa có thể tu luyện trợ giúp cho tông mon cũng như là trợ giúp đại ca mình.

- Có thể trị được nhưng mà thành tựu chỉ có thể ở Hồn Đấu La mà thôi. Muốn tiến thêm thì là không thể.

- Vậy sao.(Đường Hạo)

Đường Hạo nhìn về phía Đường Long, cái sau hiểu ý bắt đầu ngay trong phòng luyện chế đan dược, toàn bộ những dược thảo được Đường Long dùng lửa nung khô đi hóa thành thể lỏng rồi dưới sự khống chế của cậu dần dung hợp lại với nhau thành một dịch thể trong suốt.Đường Long tăng mạnh tinh thần mình lên hướng về phía dịch thể ngưng tụ thành viên đan dược.

- Nguyệt Hoa nói với đại ca, hắn là ta cho tông môn một cái công đạo.(Đường Hạo)

Đường Hạo nói xong thì đứng lên dự định rời đi, Đường Nguyệt Hoa thấy Đường hạo rời đi thì đứng lên chạy lại một tay nhanh chóng tóm vào trên vai hắn, lĩnh vực ba động Đường Long lúc trước từng cảm thụ qua lại xuất hiện nhưng mà Đường Hạo chỉ khẽ lắc vai một cái rồi biến mất vô tung vô ảnh.

Đường Haọ muốn đi, trên thế giới này có bao nhiêu người có thể ngăn trở hắn đây?

Đường Nguyệt Hoa đứng ở nơi này, nước mắt không tiếng động chảy xuôi, hai mươi năm, gặp lại huynh trưởng, gặp mặt nhưng lại ngắn ngủi như vậy.

Bên kia Đường Long cũng luyện chế xong đan dược, cậu đưa viên đan dược tới trước mặt Đường Nguyệt Hoa nhưng mà nàng không chút phản ứng nào.Cậu thở dài lấy sau đó tiến hành an ủi lấy Đường Nguyệt Hoa.

- Ta tu luyện có ích lợi gì chứ. Tu luyện có thể giúp ta có thể gần hơn bên huynh trưởng của mình sao.(Đường Nguyệt Hoa)

- Tất cả là vì Vũ Hồn điện sau.

- Đúng vậy, nếu không phải tại Vũ Hồn điện thì nhị ca ta sao lại tới mức đó.(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Long tiếc thương cho Đường Nguyệt Hoa, cậu đi lại kéo Nguyệt Hoa ngồi vào lòng mình dùng tay vuốt ve lấy mái tóc nàng cùng với gạt đi nước mắt của nàng.

- Yên tâm đi Vũ Hồn điện tồn tại không được bao lâu đâu.

- Lời ấy là ý gì.(Đường Nguyệt Hoa)

- Giờ ta mới đạt tới Siêu Cấp Đấu La 97 cấp chưa đủ sức đối đầu với Thiên Đạo Lưu đạt Cực Hạn Đấu La 99 cấp lâu năm đâu. Dù có toàn lực bạo phát thì chỉ đánh ngang tay với hắn mà thôi.

- Nên là khi nào ta cũng đạt tới Cực Hạn Đấu La 99 cấp kết hợp với toàn lực bạo phát cùng với vài chiêu hắn chưa thấy thì ta có nắm chắc chín thành đánh chết hắn hơn nữa giết Thiên Đạo Lưu là ta bắt buộc phải làm.

Đường Nguyệt Hoa dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn Đường Long, nàng vạn phần không ngờ Đường Long nhìn tuổi trẻ như vậy mà đã đạt tới gần tới đỉnh phong của thế giới này rồi.

- Viên đan kia chỉ cần ta ăn vào sẽ có thể tu luyện được sao.(Đường Nguyệt Hoa)

- Đúng vậy viên đan này là tẩy mao phạt tủy toàn bộ cơ thể con người khiến cho người ăn thoát thai hoán cốt.

- Chỉ cần ăn nó vào và nàng dưới trợ giúp của ta thì trong vòng nửa năm sẽ lên Hồn Đấu La đồng thời căn cơ vững chắc không cần sợ vì căn cơ bất ổn mà tu vi dễ mất đâu.

Đường Nguyệt Hoa hướng Đường Long xòe tay ra,cậu hiểu ý đặt viên đan dược vào tay nàng.

- Chờ chút vào nhà tắm rồi hãy phục dụng nó,vì khi cải tạo thể chất của ngươi thì rất nhiều ô uế sẽ được tốn xuất ra khỏi người ngươi.

- Ta biết rồi.(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Nguyệt Hoa thật lòng tin tưởng Đường Long nên là đi vào nhà tắm đổ đầy nước rồi mới nuốt viên đan dược xuống, vừa nuốt vào thì nàng không có thấy hiện tượng gì nhưng sau một lát một cỗ nhiệt lưu chạy khắp toàn thân nàng củng với thống khổ mà xương cốt bị nghiềng nát cùng kinh mạch khơi thông khiến cho Đường Nguyệt Hoa đau đớn nhưng mà nàng vẫn cắn răng kiên trì, trong lòng nàng hiện lên bóng lưng lực lưỡng vào cao lớn của Đường Hạo cùng khuôn mặt vui cười của Đường Long.

Trải qua hai canh giờ đau đớn cuối cùng thống khổ cũng trôi qua đi và nàng có thể cảm nhận được cơ thể biến đổi, nàng vui mừng quá đỗi không để ý tới toàn thân trần như nhộm đã được nàng thanh tẩy sạch sẽ chạy ra ngoài.

Đường Nguyệt Hoa không chút ngại ngùng nhảy vào lòng Đường Long ôm lấy cậu, Đường Long được một cảnh bổ mắt khi mà nhìn thấy toàn thân cao thấp của Đường Nguyệt Hoa, bên dưới thẳng em của cậu đã đỉnh thiên thức giấc.Đường Nguyệt Hoa đang ôm lấy Đường Long thì cảm nhận được bên dưới có thứ gì đó cấn cấn thì cúi đầu xuống vừa lúc thấy được cự long đang thức tỉnh của cậu.

Người ta thường nói con gái khi mà đang đau khổ hay gặp chuyện gì đó, chỉ cần mình quan tâm và đối xử ôn như với họ thì trăm phần trăm sẽ đổ bạn ngay và Đường Nguyệt Hoa chính là ví dụ điển hình.

Đường Nguyệt Hoa thoáng đỏ mặt lên rồi nàng quỳ gối xuống kéo quần cậu xuống theo để lộ cự long khủng bố của cậu rồi nàng há mồm ngậm lấy cự long của Đường Long vào miệng mình và mút lấy.Đường Long chưa bao giờ phê như thế này nên là không tự giác được bắt lấy đầu nàng kéo về phía hắn, theo động tác này của cậu cự long chui thẳng tới tận cuống họng của Đường Nguyệt Hoa khiến nàng bị sặc.

- Khục khục anh quá đáng.(Đường Nguyệt Hoa)

- Haha xin lỗi.

Sau đó Đường Long mặc cho Đường Nguyệt Hoa mút lấy cự long của cậu, sau một lúc thì cậu lên tới đỉnh điểm và giải phóng tinh hoa của mình.

- Ta bắn.

- A chờ chút cái đó còn trong miệng em.(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Nguyệt Hoa vừa nói xong thì Đường Long đã giải phóng đại lượng tinh hoa của mính vào miệng nàng, Đường Nguyệt Hoa hết cách đàng phải nuốt cái đống tinh hoa mà Đường Long vừa giải phóng xuống. Khi giải phóng xong Đường Long để cho Đường Nguyệt Hoa chống hai tay lên giường và đưa cái mông của mình lên cao, Đường Long hai tay bắt lấy cặp mông đẩy đà của Đường Nguyệt Hoa rồi đưa cự long của mình lại gần tiểu nguyệt của nàng rồi thụt mạnh vào trong.

- Ahhh đau quá, lão công điểm nhẹ thôi.(Đường Nguyệt Hoa)

Sau đó Đường Long và Đường Nguyệt Hoa đại chiến sắp nơi trong phòng nàng,sáng ngày hôm sau Đường Long tỉnh dậy thay Đường Nguyệt Hoa thu dọn khắp nơi hỗn loạn trong phòng rồi mới đánh thức nàng dậy.

- Được rồi chúng ta sẽ về Hạo Thiên Tông một chuyến, ta đoán chắc là những lão già trong tông môn rất vui mừng khi thấy ngươi đi.(Đường Nguyệt Hoa)

Sau đó Đường Nguyệt Hoa và Đường Long dưới sự hộ tống của Áo đức quản sự và vài cái Hồn Tông đi tới Hạo Thiên Tông một chỗ lối vào.

- Đứng lại nơi này không phải là nơi các người đi địa phương.(Đệ tử gác cổng)

- Là ta mau mở thông đạo.(Đường Nguyệt Hoa)

- Nguyên lai là Nguyệt Hoa tiểu thu, xin mời.(Đệ tử gác cổng)

Đường Long lúc này mới đánh giá lấy Hạo Thiên Tông sau khi được vị đệ tử khai mở thông đạo.

- Quả nhiên là Hạo Thiên Tông một trong tam đại tông môn, đệ tử gác cổng mà là Hồn Thánh.

- Bên trong sẽ còn có khiến người ngạc nhiên đồ vật.(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Nguyệt Hoa và Đường Long bước vào trong, khi vào bên trong Đường Long nhìn thấy dãy núi kéo dài và trên đó là hàng loạt kiến trúc xây dựng trên đó cùng với đó là rất nhiều thân ảnh qua lại.

- Nguyệt Hoa tiểu thư ngài đã trở về.(Chấp sự)

- Ừ đi thông báo cho Đường Khiếu ta mang về một người mà hắn rất hứng thú.(Đường Nguyệt Hoa)

Trong toàn bộ Hạo Thiên Tông có lẽ chỉ có mỗi Đường Nguyệt Hoa và Đường Hạo mới gọi thẳng tên của một tông chủ.

- Vâng tôi xin đi gọi ngay.(Chấp sự)

Đường Nguyệt Hoa dẫn Đường Long về tới nơi ở của mình trong Hạo Thiên Tông, tới nơi hai người ngồi uống trà một lúc thì một âm thanh hùng hồ vang lên.

- Nguyệt Hoa muội có gặp được nhị ca không.(Đường Khiếu)

- Ta có gặp hắn rồi.(Đường Nguyệt Hoa)

- Vậy hắn nói thế nào.(Đường Khiếu)

- Hắn không chịu về tông môn đồng thời nhờ ta đưa cho tông môn một cái công đạo.(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Nguyệt Hoa chỉ tay về phía Đường Long, Đường Khiếu theo hướng tay muội muội mình chỉ thì mới nhận ra Đường Long có mặt ở đây, không phải là hắn không thấy mà là Đường Long tận lực che dấu hơi thở của mình nên là Đường Khiếu không cảm nhận được sự hiện diện của Đường Long.

- Không biết tiểu hữu là…(Đường Khiếu)

- Hắn là con trai nuôi của nhị ca và nhị tẩu.(Đường Nguyệt Hoa)

Đường Khiếu sửng sốt lấy khi mà hắn nghe những lời Đường Nguyệt Hoa nói.

- Muội nói là thật.(Đường Khiếu)

- Ừ.(Đường Nguyệt Hoa)

- Xin chào ta là Đường Khiếu Tông chủ của Hạo Thiên Tông đồng thời cũng là đại ca của Đường Hạo và Đường Nguyệt Hoa.(Đường Khiếu)

- Chào ngài Khiếu Đấu La hay ta nên gọi một tiếng anh rể nhỉ.

Đường Khiếu bất ngờ khi mà Đường Long có thể nhận ra mình nhưng mà một tiếng anh rể này là chuyện gì xảy ra.Đường Nguyệt Hoa thay Đường Long giải thích cho Đường Khiếu hiểu.

Đường Khiếu nghe muội muội mình Đường Nguyệt Hoa giải thích là đã trao thân cho người thanh niên trước mặt này thì cực kì giật mình, hắn mang theo tâm tư thử sức Đường Long nên là trực tiếp thả ra uy áp Siêu Cấp Đấu La 97 cấp hướng về phía Đường Long đè ép đi, Đường Long cũng không chút dấu diếm nào mà thả ra uy áp của mình ra đối chọi với Đường Khiếu.

Đường Khiếu cực kì kinh hãi khi mà Đường Long thả ra uy áp ngang bằng mình.Đường Khiếu chật vật thốt lên mấy chữ.

- Siêu Cấp Đấu La 97 cấp.Làm sao có thể?(Đường Khiếu)

Đường Khiếu từ trong khiếp sợ tỉnh lại.

- Không biết em rể tới đây là vì chuyện gì.(Đường Khiếu)

- Ta tới tông môn là có ba việc mà thôi.

- Mời nói.(Đường Khiếu)

Đường Khiếu ra dấu hiệu mời Đường Long nói tiếp.

- Đệ nhất là ta cũng muốn như Đường Tam huynh trưởng ta nhận tổ quy tông.

- Chuyện này phải chờ các vị trưởng lão quyết định đã.Một mình ta không thể quyết định được.(Đường Khiếu)

- Chuyện này không vội được.Ta hiểu được mà.

- Đệ nhịn là ta ban Đường Nguyệt Hoa trong vòng nửa năm lên tới Hồn Đấu La.

Thông tin mà Đường Long nói ra lại làm Đường Khiếu chấn kinh.

- Nói như vậy là Nguyệt Hoa muội có thể tu luyện.(Đường Khiếu)

- Đúng vậy nhưng mà vì thân thể của nàng nên chi có thể tu luyện lên Hồn Đấu La 89 cấp là cùng rồi.

Đường Khiếu có hôi thất vọng một chút nhưng mà hắn vui mừng khi mà Đường Nguyệt Hoa có thể tu luyện.

- Được nếu ngươi có cần gì thì trực tiếp nói với ta, ta sẽ toàn lực trợ giúp nhanh chóng để cho Đường Nguyệt Hoa muội lên tới Hồn Đấu La.(Đường Khiếu)

- Thế còn điều cuối cùng là gì.(Đường Khiếu)

- Đệ tam là ta muốn ban cha ta Đường Hạo phản hồi tông môn trở lại là một thành viên của Hạo Thiên Tông.

- Chuyện này…(Đường Khiếu)

- Vụ này ta biết tốn thời gian nên là ta chờ được, trong lúc chờ đợi thì ta sẽ trợ giúp Đường Nguyệt Hoa tu luyện.

Đường Khiếu cáo từ Đường Long và Đường Nguyệt Hoa rồi rời đi và triệu tập các vị trưởng lão cùng cao tầng hợp khẩn cấp để bàn chuyện mà Đường Long đã đề ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất