Nhìn thấy Đường Long cùng Tiêu Ngữ đào thoát khỏi trùng vây thì Lý Hành Vân với Cố Bối cũng yêu tâm.
- Tất cả mọi người đều rút lui cho ta.(Lý Hành Vân)
Lý Hành Vân quát to lên dẫn theo vài thân tính chạy đi, Cố Bối cũng dẫn theo vài người chạy đi, Yêu Long Minh với Thiên Hành Minh phân biệt từ nhiều hướng chạy đi khiến cho Cố Vân thế lực, viện quân do Lý Ngự Phong phái tới bối rối không biết nên truy đuổi ai.
Một trận chiến này, đôi bên đều có tổn thất nhưng Thiên Hành Minh với Yêu Long Minh đều giữ được tinh nhuệ bộ đội mà trái ngược lại Huyết Nguyệt Minh cùng Phong Ý Minh tổn thất nặng nề.
Biệt viện Cố Bối
Lý Hành Vân với Cố Bối cùng vài người ngồi bàn lại với nhau đều là ngưng trọng vì bọn họ chờ một ngày thời gian mà Đường Long với Cố Bối vẫn chưa về.
- Đường Long như thế nào chưa trở về?(Cố Bối)
- Vào phút cuối Tiêu Ngữ phát động Minh văn pháp trận phía trên giới chỉ theo ta cảm ứng đó là Thời Không Bảo khí, hẵn hai người bọn họ bị dịch chuyển đi đâu đó tốn thời gian dài chạy về.(Vũ Diễm)
- Không cần phải sốt sắng lên như vậy, chỉ cần Mệnh Hồn đã ký gửi bên trong Hồn Điện chỉ bị giết thôi.(Lý Hành Vân)
- Điều quan trọng bây giờ là phải làm sao ổn định cục thế hiện tại, chúng ta hủy bỏ Thần Trì sẽ khiến cho đám người Huyết Nguyệt Minh điên cuồng.(Long Vũ Âm)
- Chúng ta để cho thuộc hạ dưới trướng lui về Thiên Linh Viện cố thủ không ra, nếu có người rời đi thì mặc cho bọn họ rời đi.(Cố Bối)
- Vậy Công pháp cùng Yêu Linh mà chúng ta cho thủ hạ phải làm gì? Chẳng lẽ thu hồi lại?(Lý Hành Vân)
- Không sao, Đường Long có hậu thuẫn phía sau. Hắn tại trên Công pháp cho những người gia nhập vào Yêu Long Minh có thiết lập một công năng, chỉ cần đám người rời khỏi Yêu Long Minh sẽ ngay lập tức quên sạch Công pháp.(Vũ Diễm)
Nghe vậy, Lý Hành Vân với Cố Bối đều là mỉm cười, như vậy bọn hắn cũng không lo lắng mình nuôi bạch nhãn lang.
Đại Thế giới
Trên bầu trời một đạo lưu quang xẹt qua, bên trong chứa hai người Đường Long với Tiêu Ngữ bay đi, Tiêu Ngữ trước đó bị trúng chiêu bị trọng thương ngất đi mà Đường Long tỉnh táo suy xét một chút cũng quan sát Thời Không Yêu Linh Chi Thư chuyển biến, lúc trước vì đẩy nhanh tiến trình mà hắn vận dụng quá nhiều Thời Không Yêu Linh Chi Thư dẫn đến bị đình trệ, qua một hồi lâu thì Thời Không Yêu Linh Chi Thư mới khôi phục lại.
Đường Long liền dùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư phá vỡ Thời Không chi lực bao phủ xung quanh mình với Tiêu Ngữ sau đó mang theo Tiêu Ngữ hạ xuống một sơn cốc tĩnh mịch.
Tại đây chung quanh đều là vách núi dựng đứng cao ngất, chính giữa thì là một mảnh sơn cốc hoa cỏ sum xuê. Tuyền dòng nước chảy, rừng cây rậm rạp, Thiên Đạo chi lực cũng so địa phương khác nồng nặc hơn nhiều.
Tiêu Ngữ bị Long Viêm đánh thành trọng thương, nàng chỉ có Thiên Mệnh Nhị tinh bị một phát Long Viêm của Thiên Tinh cảnh đánh trúng xém tý mất mạng, nếu không phài thời khắc nguy cấp Đường Long đưa tay ra cản cùng với Thời Không chi lực đỡ một bộ phận thì Tiêu Ngữ đã miễn phí về Hồn Điện.
Đường Long nhìn phần lưng Tiêu Ngữ mang thương nghiêng trọng cũng là chuẩn bị chữa thương thì nhận ra Tiêu Ngữ giãy dụa lấy lưng tựa một cây đại thụ ngồi dậy, miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn Đường Long hữu khí vô lực nói ra.
- Trên người của ta tổn thương đã rất khó trị liệu, dứt khoát đem ta giết được rồi, như vậy ta có thể phục sinh tại Hồn Điện.(Tiêu Ngữ)
- Vết thương trên người nhìn như nghiêm trọng nhưng không phải là không có cách cứu chữa. Chỉ cần Linh hồn hải không có vỡ nát thì có thể chữa trị được.
- Vẫn là bỏ đi.(Tiêu Ngữ)
Đường Long lông mày nhướng lên nguy hiểm nhìn Tiêu Ngữ.
- Ngươi vì ta mà bị thương thì ta phải cứu trị ngươi.
Nói xong, Đường Long ánh mắt nhìn vào giới chỉ đeo trên ngón trỏ của Tiêu Ngữ.
- Không nghĩ tới ngươi còn ẩn dấu thủ đoạn như vậy, cái này hình như là một kiện cổ Bảo vật Thời Không trói buộc, thậm chí ngay cả ta cũng không có nhận ra. Món bảo vật này giống như với ngươi huyết mạch tương liên hòa làm một thể rồi.
- Đoán chừng là do phụ mẫu ruột thịt của ngươi lưu lại.
- Ta là một đứa cô nhi được nghĩa phụ thu dưỡng, khi đó ta còn chỉ là một hài nhi sự tình gì cũng không biết. Bất luận cái gì quan hệ cùng thân thế ta đều không có, chỉ còn lại có cái giới chỉ này. Cái giới chỉ này với ta mà nói, có rất ý nghĩa trọng yếu, nó là minh chứng duy nhất cho sự tồn tại của ta trên thế giới này.(Tiêu Ngữ)
- Một người tồn tại không phải một kiện vật phẩm có thể chứng minh. Người tới trên đời này vốn là rỗng tếch, người tồn tại cũng không cần bất luận kẻ nào chứng minh, dùng tâm thưởng thức nhân sinh là được rồi. Đến từ phương nào, kỳ thật cũng không phải chuyện trọng yếu.
- Ta cũng hiểu ý của ngươi, ta cũng giống như ngươi nói thưởng thức nhân sinh nhưng vẫn biết thân thế của ta cũng như lai lịch của nó.(Tiêu Ngữ)
- Được rồi, kế tiếp ta sẽ trị liệu vết thương cho ngươi.
- Không cần.(Tiêu Ngữ)
Đường Long thấy Tiêu Ngữ vẫn cố chấp không cho hắn trị liệu thì một cái tát hồ đi qua quậy vào đầu Tiêu Ngữ làm cho nàng căm tức nhìn Đường Long. Đường Long cũng không có nói nhảm mà tại trên người Tiêu Ngữ điểm vài huyệt vị trọng yếu khiến cho nàng không thể di chuyển. Đường Long cũng biết nguyên nhân vì sao Tiêu Ngữ không muốn để hắn trị liệu, vì Tiêu Ngữ không muốn để cho Đường Long biết mình là nữ giả trang nam.
- Trước giải khai quần áo của ngươi.
Đường Long một chưởng đánh vào trên người Tiêu Ngữ làm cho áo trên người nàng phá toái, dù sao áo bị đánh hư hỏng cũng là đồ bỏ đi nên dứt khoát phá hủy đi. Chớp mắt phần trên của Tiêu Ngữ cũng lộ ra ngoài, Đường Long một lọ thuốc mỡ, bôi một chút vào lòng bàn tay sau đó tại trên bờ vai Tiêu Ngữ chậm rãi đặt lên bôi lên đồng thời cũng vận dụng Thiên Đạo chi lực.
Làn da bờ vai Tiêu Ngữ trước đó bị tổn thương lấy mắt thường có thể thấy được nhanh chóng lành lại, trở nên hồng nhuận cùng trắng nõn không khác gì là trước khi bị thương.
- Tin tưởng thực lực của ta rồi chứ?
- Ô ô ô…(Tiêu Ngữ)
Đường Long cũng không quan tâm Tiêu Ngữ nói gì mà dùng Thiên Đạo chi lực của mình đưa vào trong cơ thể trợ giúp nàng khôi phục nội thương bên trong. Đường Long quan sát những vết thương ở vị trí khác làm cho Tiêu Ngữ càng thêm lo lắng. Đường Long cũng không đối hoài tới mà tiếp tục trị thương, bôi thuốc lên bộ mặt Tiêu Ngữ, cổ cùng với bờ vai tất cả đều chữa trị xong, cùng trước khi bị thương giống như đúc.
- Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì. Ngươi đang lo lắng ta phát hiện ra việc ngươi nữ giả trang nam lừa gạt ta.
Tiêu Ngữ ánh mắt kinh hãi nhìn Đường Long, nàng không thể tin là Đường Long lại biết mình nữ giả trang nam.
- Kỳ thật lúc ở trong Cửu Trọng Tử Địa thì ta gặp ngươi đã hoài nghi nhưng không nói, về sau một loạt hệ liệt cũng khiến ta xác định ý nghĩ của mình.
- Phía trên xử lý xong giờ là phía dưới.
Đường Long không khách khí nhấc Tiêu Ngữ lên sau đó đem hắn nằm rạp trên mặt đất, quần áo phía sau lưng Tiêu Ngữ toàn bộ xé toang, Tiêu Ngữ chỗ ngực hình như là bị thương buộc rất nhiều băng vải, Đường Long trực tiếp đem những này băng vải này tất cả đều kéo đứt khiến cho phần lưng Tiêu Ngữ toàn bộ lộ ra, phần lưng Tiêu Ngữ hiện đầy vết thương dữ tợn.
Tiêu ngữ sắc mặt đỏ bừng lên vì nàng cảm thấy mình bị Đường Long khi dễ. Đường Long vẫn tiếp tục công việc của mình đem thuốc bôi lên lưng Tiêu Ngữ. Tiêu Ngữ thương tổn trên lưng tốc độ lấy mắt thường thấy được nhanh chóng biến mất, sau một lát, toàn bộ phía sau lưng trở nên bóng loáng vô cùng, da thịt hiện ra trong suốt, hai mảnh xương bả vai tinh xảo, tựa như bạch ngọc điêu khắc làm cho Đường Long ngẩn ngơ.
Đường Long đem Tiêu Ngữ toàn thân đều chữa trị một lần cũng là chiếm tiện nghi khi sờ hết toàn thân nàng. Đường Long lúc này mới lật người Tiêu Ngữ thấy được phía trên Tiêu Ngữ ngực bằng phẳng mượt mà dù không có bị thương, làn da trắng không tì vết lại giăng đầy hình xăm thần bí.
Đường Long vừa liếc nhìn là biết đây là phong ân sức mạnh cũng như là thân phận chân phận của nàng, nếu không phải có hình xăm này thì Tiêu Ngữ dù giả trang vẫn là bị nhận ra thân phận nữ nhi của mình.
Mang theo Thời Không chi lực giới chỉ cộng thêm hình xăm kỳ quái cũng đại biểu cho thân thế Tiêu Ngữ cũng là không đơn giản.
Đường Long ánh mắt tập trung nhìn vào Minh văn pháp trận trước ngực Tiêu Ngữ cảm nhận được một loại lực lượng thần bí chấn động, thời gian phảng phất bị dừng lại.
- Thật là đáng sợ Thời Gian chi lực. Trên thế gian này, Thời Gian chi lực cùng Không Gian chi lực là hai loại lực lượng thần bí cũng là khó lường nhất.
Đường Long muốn thử xem Minh văn pháp trận này có lai lịch gì nên vươn tay đụng vào, Tiêu Ngữ cũng là hét lên một tiếng dài khiến cho người ta xương cốt mềm nhũn, thân thể Tiêu Ngữ đột nhiên co quắp lại, kịch liệt run rẩy.
Một cỗ lực lượng thần bí mãnh liệt trào ra. Chỉ thấy Minh Văn Pháp Trận ở ngực của Tiêu Ngữ nhanh chóng vận chuyển, từng đạo thần bí Minh văn liệm, nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng kéo dài sau đó khóa lại trên người của Đường Long. Một vòng xoáy đen ngòm đem ý thức của Đường Long kéo vào.
Ý thức Đường Long bị kéo vào một vùng không gian tăm tối, ý niệm Đường Long cũng là mở mắt ra nhìn xung quanh nhưng không thấy gì cả.
- Nơi này là nơi nào?
- Đây là bên trong Hư Linh Chi Trận không gian.(Người thần bí)
Một âm thanh trầm thấp vang lên giải khai nghi hoặc cho Đường Long.
- Hư Linh Chi Trận? Đó chẳng phải chỉ có những người tu luyện Thiên Diễm Chi Thuật mức độ cao thâm mới có thể thiết lập Minh văn pháp trận sao?
- Thường những người như vậy sớm phải bị Thánh Đế phát hiện và tiêu diệt rồi chứ?
- Không ngờ ngươi lại hiểu biết sâu về Thiên Diễm Chi Thuật cùng với biết được địch nhân lớn nhất của Long Khư Giới Vực là Thánh Đế.(Người thần bí)
- Hư Linh Chi Trận là ta trước khi chết thiết lập trên người nữ nhi ta. Đó đã là mấy trăm vạn năm trước sự tình, ta cùng với Thánh Đế quyết đấu cuối cùng vẫn lạc, vì bảo hộ ta nữ nhi duy nhất sử dụng Thời Không Bí pháp đem nữ nhi của ta, truyền đến mấy trăm vạn năm sau, bởi vì ta ở thời điểm này bắt được một tia mãnh liệt Thời Không khí tức.(Người thần bí)
- Ta dự cảm trăm vạn năm sau sẽ có người thay những nghĩa sĩ chết dưới tay Thánh Đế tiêu diệt hắn giải phóng vô tận thời không.(Người thần bí)
- Ngoài ra ta cũng bắt được có một người tu luyện Thiên Diễm Chi Thuật tới trình độ của ta đồng thời ta từ trên người ngươi cảm nhận được mãnh liệt Thời Không chi lực.(Người thần bí)
Đường Long tuy là biết Tiêu Ngữ là con gái nên ban nãy hắn mới trị thương cho nàng đồng thời thu chút tiện nghi.
- Xin hỏi tiền bối đem ngươi Hư Linh Chi Trận bố trí tại con gái của ngươi ngực là có ý đồ gì đây?
- Thê tử của ta cùng ta, đem chúng ta suốt đời tu vi, đều thông qua Hư Linh Chi Trận này, phong ấn tại con gái của chúng ta huyết mạch ở trong, theo thời gian trôi qua, con gái chúng ta huyết mạch trong cơ thể liền sẽ từ từ thức tỉnh, sẽ trở thành bao trùm trên chúng ta cường giả nhưng này đây thực lực của nàng vẫn như cũ không cách nào cùng Thánh Đế đối kháng. Chúng ta chỉ có thể chờ đợi lấy vị kia Thiên Diễn Chi Thuật tu luyện đến mức tận cùng cường giả.(Cha Tiêu Ngữ)
- Thực lực của hai người sao? Một người trước đây có thể đối kháng Thánh Đế hẵn là đạt đến Vũ Tôn đỉnh phong hoặc Vũ Đế Ngũ trọng.
- Nếu Tiêu Ngữ thừa thưởng hai người tu vi sẽ có cơ hội đạt đến Vũ Đế đỉnh phong thì cơ hội đối kháng Thánh Đế.
- Điều đó không có khả năng, ta lúc đó là Vũ Đế Thất trọng mà thê tử là Vũ Đế Lục trọng, cả hai điệp gia chỉ có thể để cho nữ nhi tăng lên Vũ Đế Cửu trọng mà thôi.(Cha Tiêu Ngữ)
- Trải qua trăm vạn năm thì Thánh Đế có lẽ đạt đến Vũ Đế Cửu trong rồi vì khi cùng ta giao thủ hắn là Vũ Đế Bát trọng đỉnh phong.(Cha Tiêu Ngữ)
- Vậy nếu như là thêm một vị Vũ Đế Cửu trọng đỉnh phong đâu? Và vài vị Vũ Đế Bát trọng đâu?
Người thần bí ánh mắt kinh dị nhìn Đường Long, hắn vừa liếc mắt liền nhận ra Đường Long là Long Đạo Lục tinh. Hắn khá là cảm thán khi mà Đường Long chỉ bằng vào 19t liền tu luyện tới Long Đạo cảnh.
- Ngươi có lẽ có thể giúp được chúng ta.(Cha Tiêu Ngữ)
- Không biết ta có thể giúp gì được cho tiền bối.
- Tuy rằng ta không rõ ngươi là lai lịch gì nhưng mà cảm giác được nữ nhi của ta quan hệ với ngươi không giống bình thường.(Cha Tiêu Ngữ)
- Thân làm cha sao mà không hiểu tâm tư nữ nhi đâu? Nữ nhi trong lòng là rất thích ngươi nhưng vì vài nguyên nhân mà không bộc lộ cõi lòng, chỉ cần ngươi có thể cùng nàng kết thành đạo lữ thì ta ủy tháp nhờ ngươi một chuyện.(Cha Tiêu Ngữ)
- Không biết nhạc phụ có việc gì muốn nhờ, ta đều sẽ toàn lực đi làm.
Cha Tiêu Ngữ nghe được Đường Long đổi giọng xưng hô với mình thì khóe miệng nhịn không được mà co giật.
- Ta cảm ứng được ở trên người của ngươi có khí tức của Vạn Lý Sơn Hà Đồ, không ngờ rằng món thượng cổ thần vật này đã bị ngươi chiếm được, hơn nữa ngươi còn hoàn toàn đem nó dung hợp.(Cha Tiêu Ngữ)
- Một khi lực lượng trong huyết mạch nữ nhi của ta được phóng thích, nàng liền sẽ có được tu vi của chúng ta khi còn sống, Thiên Diễn Thuật khí tức tức thì bị lộ ra ngoài chắc chắn Thánh Đế sẽ biết được, vậy nên ta nghĩ mong ngươi nhân lúc sức mạnh trong huyết mạch nữ nhi của ta còn chưa thức tỉnh khiến cho nó tiến vào bên trong Vạn Lý Sơn Hà Đồ, như vậy nó có thể trốn tránh được một kiếp.(Cha Tiêu Ngữ)
- Chẳng lẽ không có cách nào khác sao? Nếu cứ nhốt Tiêu Ngữ trong Vạn Sơn Hà Đồ như vậy sẽ khiến nàng sinh khí.
- Có một cách nữa chỉ là sẽ hơi ủy khuất cho nàng mà thôi.(Cha Tiêu Ngữ)
- Không biết là cách gì, mong tiền bối cáo tri.
- Việc này quá có lợi cho tiểu tử ngươi. Đó là ngươi cùng nữ nhi ta lăn ga trải giường, chỉ cần làm như vậy thì khí tức Thiên Diễn Thuật trên thân sẽ biến mất thôi.(Cha Tiêu Ngữ)
Long Khư Giới Vực cùng hai Đại Thế giới khác đều là Thời Không lãnh địa của Thánh Đế, chỉ cần bất kể là người hay bảo vật xuất hiện uy hiếp đều bị hắn thanh trừ gạt bỏ.
Vạn Lý Sơn Hà Đồ là món bảo vật mà Thánh Đế muốn đem tiêu diệt, chẳng qua Vạn Lý Sơn Hà Đồ được vài người dùng hết tính mệnh của mình đem đi. Đường Long tin tưởng Thánh Đế cũng đang thu hoạch được Thời Không Yêu Linh Chi Thư cùng tàn trang, chỉ cần có được Thời Không Yêu Linh Chi Thư hoàn chỉnh thì hắn có thể chướng khống rất nhiều Đại Thế giới.
- Ngươi muốn đối kháng Thánh Đế bây giờ là thời cơ tốt nhất vì trước kia vô số nghĩa sĩ không tiết hao sinh mệnh đại giới cướp đoạt Ma Cốt của Thánh Đế vì thế mà hắn phát huy ra thực lực không bằng một phần người.(Cha Tiêu Ngữ)
- Ma Cốt của Thánh Đế hiện tại bị vô số đại năng liên thủ trấn áp lại thành lập lên Thiên Thần Tổ Địa để đề phòng Thánh Đế.(Cha Tiêu Ngữ)
- Hiện tại, Thánh Đế tìm không được Ma Cốt của mình nên thành lập nên Thánh Ma Tổ Địa cùng Tam đại Tà Tông là Yêu Thần Tông, Ngũ Lôi Ma Tông và Xích Nguyệt Ma Tông. Thay mình tìm kiếm Ma Cốt.(Cha Tiêu Ngữ)
- Ngươi đối kháng với Thánh Đế cùng lắm là dùng phân thân đối chiến mà thôi, chỉ cần không cho Thánh Đế lấy Ma Cốt sau đó có người thực lực vượt lên trước hắn đem hắn tiêu diệt thì những nghĩa sĩ đã chết trên tay Thánh Đế cũng có thể yên nghỉ dưới suối vàng.(Cha Tiêu Ngữ)
- Ta hiểu rồi, hiện tại vẫn là hèn mọn phát dục thôi sau đó tìm cơ hội tới Thiên Thần Tổ Địa, chỉ có ở đó mới có thể để cho tu vi tăng tiến làm tiền đề đối kháng Thánh Đế.
- Tuy rằng Thánh Đế rất mạnh, nhưng ngươi cũng không cần quá mức bi quan, có rất nhiều đại năng cường giả, ẩn núp ở từng giới vực hẻo lánh, bọn họ đều nỗ lực tu luyện, bất cứ lúc nào đều có thể cùng đối kháng Thánh Đế.(Cha Tiêu Ngữ)
- Trên người ngươi ngoài trừ Vạn Lý Sơn Hà Đồ thì ra thì có một nơi mà ngươi có thể thu được nhiều bảo vật trợ giúp đối kháng Thánh Đế.(Cha Tiêu Ngữ)
- Không biết là địa phương nào?
- Tiểu Linh Lung Thế giới đó là nơi mà một vị đại năng trước khi chết đem phong ấn ngay cả Thánh Đế cũng không vào được, vị đại năng kia ở tại Tiểu Lung Linh thế giới giấu kín rất nhiều bảo vật, nếu như ngươi từ đó có thể thu vào tay những bảo vật này, có lẽ đối với ngươi giúp ích rất nhiều.(Cha Tiêu Ngữ)
- Vừa vặn ta cũng đến từ Tiểu Linh Lung Thế giới.
- Ngươi cũng đến từ Tiểu Linh Lung Thế giới? Như vậy thì quá tốt, ta biết vị đại năng kia giấu rất nhiều bảo vật vị trí, trong đó đặc biệt là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cùng Mộng Yểm Yêu Hồ là hai kiện bảo vật mà ngươi phải lấy được.(Cha Tiêu Ngữ)
- Đặc biệt là một món bảo vật nhất định không thể lọt vào tai Thánh Đế, đó là Thời Không Yêu Linh Chi Thư, trong tay Thánh Đế nắm giữ hai tờ tàn trang mà những tàn trang khác rải rác khắp Giới Vực.(Cha Tiêu Ngữ)
- Nữ nhi của ta liền nhờ ngươi.(Cha Tiêu Ngữ)
- Chỉ cần ta sống thì Tiêu Ngữ sẽ không tạo ngộ nguy hiểm trừ phi ta chết thôi.
- Các ngươi có thể trốn được liền trốn, bất quá không tránh được cũng chỉ trách số mệnh mà thôi. Đã như vậy, ngươi trở về đi.(Cha Tiêu Ngữ)
Tahnh âm cũng nhỏ dần rồi biến mất đi, Đường Long ý niệm chậm rãi bị kéo ra ngoài, Đường Long cảm ứng được bàn tay mình đang tóm lấy một thứ gì đó mềm mại không tự chủ nắm bóp vài cái, độ đàn hồi rất tốt cùng kích thước đến cả một bàn tay nắm không hết.
Bốp
Một bàn tay hung hãn quậy về phía mặt Đường Long lưu lại chưởng ấn, Đường Long mới ý thức được mình đang nắm thứ gì ngẩng đầu lên thấy được Tiêu Ngữ đang dùng áo che lại cơ thể mình.
- Lưu manh.(Tiêu Ngữ)
Tiêu Ngữ không kiềm chế được hét lên một tiếng, gò má nàng vẫn y nguyên nóng hổi. Ý thức Đường Long tiến vào thân thể Tiêu Ngữ đã qua hơn hai giờ, huyệt vị trên người nàng đã tự động giải khai.
- Cô phản ứng như vậy cũng là biết được thân thế của mình?
- Đúng vậy, có điều ta sẽ không làm theo lời phụ thân nói. Có chết cũng không để bản thân mình rơi vào ma trảo của ngươi.(Tiêu Ngữ)
Đường Long từ trước đến giờ nghe giọng Tiêu Ngữ có chút ẻo lả nhưng giờ nghe được giọng thánh thót của Tiêu Ngữ khiến cho Tiêu Ngữ có chút hăng say.
- Điều đó không phụ thuộc vào quyết định của ngươi.
Đường Long đứng lên nện từng bước tới gần Tiêu Ngữ, Tiêu Ngữ nhịn không được lùi về sau vài bước. Đường Long thấy vậy gọi ra Vạn Lý Sơn Hà Đồ động ý niệm một cái sau đó thân hình hai người bị hút vào trong, Vạn Lý Sơn Hà Đồ cũng tự động chui vào lòng đất ẩn trốn.
- Nơi này là nơi nào?(Tiêu Ngữ)
- Nơi này là bên trong Vạn Lý Sơn Hà Đồ, một món bảo vật mà ta đấu giá được bảo vật áp trục ở lần Tam Tông giao lưu với nhau.
- Ngươi đưa ta vào đây làm gì?(Tiêu Ngữ)
- Đương nhiên là khiến ngươi thành nữ nhân của ta.
- Điều đó…(Tiêu Ngữ)
Chưa để Tiêu Ngữ nói hết lời thì Đường Long đã thân thủ kéo nàng vào lòng sau đó hai môi dán cùng một chỗ, Tiêu Ngữ vẫn là giãy dụa kịch liệt nhưng dần theo thời gian nàng cũng bớt giãy dụa đi vì lưỡi Đường Long khi xâm lấn vào trong miệng của nàng lúc đã khiến cho nàng đầu óc mơ hồ.
Đường Long hôn đã rồi mới rời môi Tiêu Ngữ sau đó ở khoảng cách gần nhìn toàn bộ cơ thể Tiêu Ngữ, từ trên xuống dưới làn da trắng nõn mà khoa trương nhất là bộ ngực vị trí thế mà đạt đến F cup, chả trách khi nắm vào trong tay lại không vừa.
Đường Long cúi đầu đem một bên ngực trái của Tiêu Ngữ ngậm lấy mà bên trong dùng lưỡi của mình đá nhũ hoa.
- Ưm…ngươi…Ah…đang làm gì?(Tiêu Ngữ)
- Đương nhiên là kích thích ngươi rồi. Yên tâm, thủ pháp của ta rất tuyệt sẽ khiến ngươi dục tiêu dục tử.
Đường Long nói xong dùng hai tay mình bắt lấy cặp ngực F cup nhào nặn thỉnh thoảng chuyển sang véo nhẹ nhũ hoa, Tiêu Ngữ từ trước đến giờ chưa tiếp xúc qua việc này nên nàng chỉ biết mặc cho Đường Long bày bố.
Đường Long một tay nhào nặn ngực Tiêu Ngữ một tay thuận theo bụng trượt xuống tới khe suối sau đó ngón tay cho vào trong. Tiêu Ngữ cảm thấy cơ thể mình giống như có điện xẹt qua vậy, nàng liền rên rỉ không ngừng.
- Thế nào? Cảm giác được ta kích thích đã chứ?
- Nó…Ha… không sướng…Ha…hơn nữa…Ha…Ha…ta cảm thấy…Ha…hận…Ha.(Tiêu Ngữ)
- Đúng là khẩu thị tâm phi, đề ta xem thử nàng vẫn khẩu thị tâm phi tới đâu.
Đường Long thấy Tiêu Ngữ miệng không thành thật mà cơ thể nàng lại thành thật vô cùng liền gia tăng kình lực của mình đối với kích thích với Tiêu Ngữ. Qua một lúc lâu thì Tiêu Ngữ cũng triệt để luân hãm, nàng cũng không chịu được Đường Long dày vò, Tiêu Ngữ cũng là giữa chừng lên đỉnh vài lần giải phóng ra dâm thủy ướt cả một vùng đất nhỏ.
Đường Long cũng cởi bỏ quần của mình lộ ra con c-c gân guốt trước mặt Tiêu Ngữ, Tiêu Ngữ thấy con c-c Đường Long vượt ngoài sức tưởng tượng thì trong đầu nàng không tự chủ nghĩ đến việc nếu mình bị thứ đó đâm vào sẽ có cảm giác gì. Đường Long đưa con c-c mình tới giữa ngực Tiêu Ngữ sau đó dùng tay nhào nặn ép đôi ngực vào con c-c mình vắt lấy.
- Dừng… AH… ta chịu… Ah… hết nổi rồi.(Tiêu Ngữ)
Đường Long bỏ ngoài tai lời cầu xin của Tiêu Ngữ mà tiếp tục dùng ngực của nàng kích thích con c-c, thông qua kích thích thì Đường Long cũng giải phóng ra tinh hoa của mình, tinh hoa của hắn bắn hết lên mặt Tiêu Ngữ mà theo cơ thể trượt xuống bên dưới. Đường Long thâm tình nhìn Tiêu Ngữ thấy được đôi mắt nàng hiện lên hồng tâm cũng biết nàng đã luân hãm rồi.
- Cho ta…bên dưới ta khó chịu quá.(Tiêu Ngữ)
Đường Long thấy Tiêu Ngữ đã nói tới mức này cũng không nhịn nữa mà buông nàng ra di chuyển con c-c mình xuống bên dưới. Đường Long canh chuẩn sau đó đẩy con c-c mình vào âm đạo của Tiêu Ngữ.
Vì âm đạo Tiêu Ngữ quá khít nên khi đẩy vào cạ vào thành âm đạo mang lại cơn đau cho Tiêu Ngữ cùng với huyết cũng chảy ra ngoài. Đường Long cũng tăng nhanh tốc độ của mình, cậu liên tục nhấp lấy eo của mình khiến cho con c-c mình di động bên trong âm đạo mở mang bờ cõi đồng thời cũng mang lại khoái cảm cho nàng.
- Ưm…Ah… nó sướng… Ha…Ha…ta cảm thấy… Ha… ta sắp điên mất.(Tiêu Ngữ)
- Chúng ta chưa xong đâu.
Đường Long lật người lại để cho Tiêu Ngữ kỵ trên bụng mình sau đó hắn ra sức đẩy eo mình lên để cho con c-c mình trùng kích bên trong.
- Hảo lão công… sướng… sướng quá… Ah… Ah… Ah… sướng chết rồi.(Tiêu Ngữ)
- Ah… ta… bị ngươi… đ-t sắp… sắp… sướng chết rồi… Ah… Ah… Ah… Lão công… dùng… dùng sức… đ-t ngươi… lão bà… L-n ta… là… của ngươi… ta bị… ngươi chơi sướng chết rồi… Ah… muốn… muốn ra… Ahhhhh.(Tiêu Ngữ)
Đường Long hai tay bắt lấy eo của Tiêu Ngữ điên cuồng nhấp lấy, Tiêu Ngữ nhịn không nổi há miệng lè lưỡi ra, theo cú nhấp cuối cùng thì Tiêu Ngữ ngã đầu ra sau, toàn thân mồ hôi ngã vào lòng Đường Long ngủ thiếp đi. Đường Long vẫn giữ nguyên tư thế ôm Tiêu Ngữ chìm vào giấc ngủ, hắn cũng lâu rồi không cùng nữ nhân đàm luận nhân sinh nên có hơi quá sức với bản thân.