Nhìn cổ thụ truyền ra khí tức cổ xưa cũng biết, nó đã tồn tại dài theo năm tháng. Đường Long cảm ứng một chút khí tức của Bồ Đề Cổ Thụ thì hắn kinh ngạc phát hiện Bồ Đề Cổ Thụ thực lực đạt đến Bán Đế chỉ thiếu chút nữa thôi là bước vào Đấu Đế cấp bậc.
- Bồ Đề Cổ Thụ.(Cổ Huân Nhi)
Lúc Đường Long nhìn về phía gốc cổ thụ khổng lồ thần bí kia thì mấy người Huân Nhi cũng phát hiện ra. Những tiếng kinh hô không ngừng truyền ra từ miệng họ. Cho dù là người của chủng tộc viễn cổ như họ thì cũng mới nhìn thấy thứ chỉ có trong truyền thuyết này từ sách cổ mà thôi.
Mặc dù bọn họ còn cách Bồ Đề cổ thụ rất xa nhưng vẫn có thể cảm giác được nó lớn đến mức nào. Những tán cây khổng lò tỏa ra bốn hướng kéo theo bóng râm tràn ngập cả đất trời. Giống như một viễn cổ thánh vật đứng sừng sững trong thiên địa thách thức sự tàn khốc của thời gian, mang theo dáng vẻ tang thương cùng thần dị vô cùng.
- Chỉ sợ đám người Hồn tộc đã đến đó trước rồi, chúng ta mau đi thôi.
Đường Long nhằm thẳng Bồ Đề Cổ Thụ lao đi, những người khác đuổi sát phía sau. Đám người Đường Long vừa đi khỏi thì ở trong thú triều lại truyền ra những tiếng gầm rống tức giận. Một đám người nữa cũng chật vật thoát ra khỏi thú triều.
Vừa rơi xuống đất, thân hình còn chưa ổn định thì những người này đã nhanh chóng phát giác được sự tồn tại của gốc cổ thụ. Trong mắt vài người đã xuất hiện tia máu. Lại nhìn thấy đám người Tiêu Viêm đang lao về phía đó thì bọn họ càng không thể kìm nén được nữa. Mặc dù bình tĩnh như Cửu Phượng cũng bất chấp Đấu Khí tiêu hao truy đuổi theo.
- Truy theo bọn họ.(Cửu Phượng)
Đường Long từ Bồ Đề Cổ Thụ tản ra khí tức cũng cảm thụ được chút uy áp tỏa ra, hắn nhìn sang Lâm Linh Tú thì thấy nàng cũng đang nhìn mình.
- Vậy nàng cũng phát hiện ra?
- Bồ Đề Cổ Thụ thực lực là Bán Đế ngang bằng với thiếp, nếu bạo phát chiến đấu e rằng những người ở đây đều tử vong.(Lâm Linh Tú)
Đường Long liếc mắt nhìn đằng sau một nhóm người do Cửu Phượng dẫn đầu truy sát đít. Khi đám người Đường Long đến gần Bồ Đề cổ thụ thì một đám nhân ảnh cũng xuất hiện trong tầm mắt.
- Hồn Ngọc? Có gì đó kỳ quái, chúng ta ở một bên quan sát.
Đường Long khá kỳ quái khi mà nhóm Hồn Ngọc đã tới trước không vào trong mà đứng bên ngoài giống như đang chờ người đến.
Đường Long âm thầm quan sát tình huống cùng với đó là quan sát Bồ Đề Cổ Thụ, quang cảnh này gây cho người ta một cảm giác vô cùng rung động. Một gốc cây khổng lồ, thân cây to lớn mấy ngàn trượng rất giống như cột chống trời. Trên thân Bồ Đề Cổ Thụ dầy đặc khí tức cổ xưa, những tán cây cực kỳ khổng lồ mang theo bóng râm bao phủ cả một vùng bình nguyên rộng lớn. Từng luồng thanh khí cực kỳ nồng đậm trào ra từ bên trong Bồ Đề Cổ Thụ. Những thanh khí này tràn ngập trên bầu trời, đôi lúc lại biến ảo thành những cảnh tượng vô cùng thần kỳ.
Trong lúc mơ hồ, từng luồng sinh mệnh lực cường đại tràn ngập ra xung quanh làm cho mấy người Đường Long vô cùng rung động. Đường Long cảm thấy có điều gì đó không đúng, Linh hồn lực cường đại trợ giúp hắn cảm giác được Bồ Đề Cổ Thụ không đơn giản.
- Bồ Đề Cổ Thụ đủ để nằm trong ba loại thiên tài địa bảo đứng đầu trên Đấu Khí Đại Lục. Nếu nói nó không có bất kì nguy hiểm nào thì chỉ sợ sẽ là chuyện cười lớn nhất thiên hạ. Thêm nữa, nếu như gốc cây cổ thụ này thật sự tồn tại vô số năm tháng thì nó cũng đã sớm có được linh trí rồi.
Nếu như Bồ Đề cổ thụ này đã có thể sinh ra linh trí hơn nữa tu luyện đấu khí thì chắc chắn một sinh vật kinh khủng sẽ xuất hiện trên đại lục.
Lúc đám người Đường Long còn đang trầm ngâm thì nhiều tiếng xé gió chợt truyền đến. Cuối cùng đám cường giả Thiên Yêu Hoàng Tộc cùng những cường giả khác cũng đã đuổi tới. Đám người này nghi hoặc nhìn về phía Đường Long và Hồn Ngọc một chút rồi mới đáp xuống đất.
- Các vị, đã vất vả đến được nơi nàu, tại sao lại còn ngừng lại?(Cửu Phượng)
- Ha ha, cuối cùng chư vị đã đến rồi. Nếu mọi người cùng có mục tiêu là Bồ Đề cổ thụ thì tất nhiên là phải cùng tiến vào rồi.(Hồn Ngọc)
Những người có thể vượt qua Thú triều tới được đây đều không phải người tầm thường, ai cũng trong lòng cười lạnh trước những lời đường mật của Hồn Ngọc, bọn họ là chứng kiến Hồn Ngọc chủ động nói chuyện liên minh rồi từ bỏ liên minh giữa chừng.
- Đây chính là mục tiêu của chúng ta. Tuy chúng ta đã vượt qua được thú triều nhưng đây mới chính là khó khăn lớn nhất.(Hồn Ngọc)
Nghe được những lời này, trong lòng mọi người cũng khẽ động, ánh mắt dừng trên người Hồn Ngọc.
- Trong Hồn Tộc chúng ta có một quyển cổ thư ghi chép lại rằng năm đó một vị tổ tiên của tộc chúng ta cũng đã đến được đây cũng từng thấy Bồ Đề Cổ Thụ nhưng đến khi những người trong tộc ta nhận được truyền tin, vội vội vàng vàng đến cứu viện thì hắn cùng với Bồ Đề Cổ Thụ đều đã biến mất.(Hồn Ngọc)
- Mặc dù ta không biết rốt cuộc vị tổ tiên kia đã xảy ra chuyện gì nhưng gần như có thể khẳng định hắn đã vẫn lạc rồi mà chỉ sợ là vẫn lạc trong tay Bồ Đề Cổ Thụ. Mặt khác, thực lực của vị tổ tiên đó của ta đã đạt đến cảnh giới Bán Thánh.(Hồn Ngọc)
- Thì ra ngươi chờ ở đây là đợi bọn ta đến mà không dám xông vào một mình.(Cổ Thanh Dương)
- Ngươi hẵn là đề nghị các thế lực lại liên minh với nhau? Ta nói trước điều đó là không thể, chúng ta liên minh sau đó ngươi lại Qua Cầu Rút Ván bỏ chúng ta như lúc xông vào Thú triều.
Hồn Ngọc sắc mặt hơi âm trầm, hắn trong đầu vẫn nghĩ dùng lại kế cũ dù biết sẽ không thành công nhưng Đường Long trước mặt nhiều người vạch trần hắn làm cho hắn khó chịu không thôi.
- Nếu như mọi người đã đến đông đủ. Như vậy có thể đi xem thử xem Bồ Đề Cổ Thụ này đến tột cùng quỷ dị đến bực nào.(Hồn Ngọc)
Đường Long căn dặn mọi người cẩn thận một chút rồi tiến gần tới Bồ Đề Cổ Thụ, mặc kệ những lời này của Hồn Ngọc là thật hay giả, bọn họ đã đến tận đây rồi, không đời nào bỏ cuộc một cách dễ dàng như vậy. Phía sau mấy người Đường Long, Cửu Phượng cùng đám người khác chần chờ một chút sau đó cũng tiến lên. Vất vả như vậy mới đến được đây, nếu như bây giờ buông bỏ thì quả thật rất không cam lòng.
Trên thảo nguyên, ba đội nhân mã đều cách nhau một khoảng không xa. Chậm rãi đi về phía cây cổ thụ che trời kia.
- Lão công, thiếp cảm thấy Bồ Đề Cổ Thụ này có chút gì đó không đúng. Những linh khí này thoạt nhìn thì sinh cơ bừng bừng nhưng bên trong lại ẩn dấu một chút khí nâu âm hàn mà lớp khí nâu này lại mang theo rất nhiều cảm xúc trái chiều của nhân loại.(Thanh Lân)
Khi trong lòng Đường Long đề cao cảnh giác thì đám người Hồn Ngọc phía trước lại đột ngột dừng lại. Nơi này cách Bồ Đề Cổ Thụ đã tương đối gần, ở bên dưới bóng râm của cổ thụ, đám người Đường Long cảm nhận được khí tức cực kì âm lãnh, giống như có thứ gì đó đang chậm rãi giam cầm bọn họ lại.
Ngẩng đầu lên, ánh mắt Đường Long nhìn chăm chú vào Bồ Đề Cổ Thụ khổng lồ. Ở phía sau thân cây chừng trăm trượng, có một chùm hào quang vô cùng rực rỡ mà chùm hào quang này giống như chùm năng lượng khổng lồ có hình trái tim. Trong lúc mơ hồ, nó còn phát ra những tiếng đập mạnh mẽ.
- Là Bồ Đề Tâm thứ có thể giúp người Lập Địa Thành Thánh.
Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào vầng hào quang thật lớn trên thân cây, tâm tình trở nên kích động mạnh mẽ.
Đám người chuẩn bị rục rịt thì trên tán cây rậm rạp của Bồ Đề cổ thụ vang lên những tiếng sột xoạt. Sau đó một chùm sáng chợt rơi xuống từ tán cây rậm rạp. Khi chùm sáng tiếp xúc với mặt đất thì năm đạo thân ảnh chậm rãi hiện ra, trên mặt mang vẻ vô cảm bước chầm chậm về phía trước mà nương theo xuất hiện của năm đạo nhân ảnh này thì cả mảnh không gian nhất thời trở nên rung động kịch liệt. Từng luồng uy áp đáng sợ tràn ra bên ngoài.
Cảm nhận được uy áp bậc này, sắc mặt những người ở đây trở nên cực kì khó coi. Bởi vì họ nhận ra rằng, cả năm người này đều là cường giả Bán Thánh.
- Năm tên Bán Thánh nhưng lại không có sinh khí.
- Bên trong bọn họ cũng không có Linh Hồn tồn tại. Bọn họ chỉ là khôi lỗi.(Cổ Huân Nhi)
- Chỉ là khôi lỗi Bán Thánh thì không làm gì được chúng ta, ở đây chúng ta chiếm ưu thế về thực lực nhưng mà đừng vội biểu hiện ra.
Những khôi lỗi này đều là những cường giả bán thánh hóa thành. Dùng cái rắm suy nghĩ cũng biết là do gốc Bồ Đề Cổ Thụ làm.
Chỉ cần đạt tới cấp bậc Bán Thánh cũng chính là tại phiến thiên địa này gần như là loại tồn tại trên đỉnh cao. Mặc dù là đặt ở chủng tộc viển cổ như Cổ Tộc hay Hồn Tộc cũng vĩnh viễn là lớp đỉnh cao cường giả trong tộc nhưng mà hiện giờ, cường giả cấp bậc này cũng trở thành Khôi lỗi bị Bồ Đề cổ thụ khống chế. Cảnh này làm cho người ở đây phát lạnh.
Hồn Ngọc cũng vì một màn này mà sắc mặt càng trở nên khó coi. Ánh mắt của hắn quét qua năm đạo nhân ảnh, cuối cùng dừng ở một đạo nhân ảnh có thân hình gầy gầy, thân mặc hắc bào. Lập tức trong mắt hiện lên tia kinh hãi.
- Đây không phải là vị Bán Thánh tổ tiên mà sách cổ trong tộc ghi lại đã mất tích cùng Bồ Đề Cổ Thụ sao?(Hồn Ngọc)
Nghe được những lời kinh hãi của Hồn Ngọc, những người còn lại cũng nhịn không được mà run lên. Ánh mắt nhìn phía đạo nhân ảnh mặc hắc bào kia. Giờ phút này vẻ mặt hắn vẫn vô hồn, ánh mắt trống rỗng không có bất kỳ dao động nào. Da tay đều đã bắt đầu nứt nẻ cũng không vì thanh âm của Hồn Ngọc mà có động tĩnh gì.
- Bồ Đề Cổ Thụ đúng là kén chọn, những người tới được đây thời đó cùng lắm là Bán Thánh nên nó chuyên lựa chọn những Bán Thánh có thực lực cực cường biến thành khôi lỗi.
Đây là năm tên Bán Thánh cường giả cũng không phải năm tên Đấu Tôn. Đội hình này chỉ có thể dùng hai chữ đáng sợ để hình dung. Ở đây mặc dù bọn họ nhiều người nhưng kể cả liên thủ cũng rất khó là đối thủ.
- Các vị, hiện tại nếu muốn buông bỏ thì vẫn còn kịp? Xem bộ dáng những khôi lỗi Bán Thánh này, tựa hồ nếu chúng ta không tiến tới thì những khôi lỗi này cũng sẽ không xuất thủ. Nói cách khác, nếu hiện tại các vị muốn rút lui thì vẫn cơ hội.
Nghe được những lời Đường Long nói, mọi người ở đây đều hơi cau mày. Cuối cùng đều cùng nhau lắc đầu.
- Nếu như không ai muốn rút lui như vậy chỉ còn oách nhau liều mạng mà thôi. Chúng ta ở nơi này, còn lại bảy đội ngũ. Chúng tôi bên này sẽ ngăn chặn một cái khôi lỗi Bán Thánh còn lại bốn cái kia, sẽ tùy theo các ngươi phân phối, các vị thấy như thế nào?
- Chúng ta có thể ngăn một cái.(Hồn Ngọc)
Hồn Ngọc liếc nhìn Đường Long một cái cũng không nói thêm cái gì vì chính hắn cũng hiểu được, nếu như lúc này có người lựa chọn thối lui thì những người còn tuyệt đối không có cách nào chống lại năm cái khôi lỗi Bán Thánh này.
- Giao cho chúng ta một cái.(Cửu Phượng)
Cửu Phượng chần chừ cũng quyết định chặn một cái. Nhũng thứ này mặc dù khủng bố nhưng dù sao cũng chỉ là khôi lỗi so ra vẫn kém Bán Thánh chân chính rất nhiều. Bọn họ nhiều người như vậy liên thủ cũng có thể cùng với nó liều mạng một trận.
Phân phối xong thì mọi người chuẩn bị động thủ. Đường Long không có để Lâm Linh Tú tham gia mà tùy thời để ý tình huống xung quanh, chỉ cần có biến cố lập tức xuất thủ. Dù sao nàng cũng có thực lực Bán Đế ngang bằng với Bồ Đề Cổ Thụ nên không thể để nàng tiêu hao vào những việc không cần thiết.
Đường Long cầm trong tay Phá Diệt Phệ Thương trên người Đấu Khí vận chuyển bước ba bước tiến về phía Bồ Đề Cổ Thụ. Lúc Đường Long vừa dừng lại, năm thân ảnh khôi lỗi ánh mắt vô hồn vốn bất động bỗng nhiên tiến về phía hắn. Một trong năm đạo nhân ảnh bước một bước về phía trước, một bước này nhìn cứng ngắc đến kì quặc nhưng kì thực lại ẩn chứa một thứ gì đó cực kỳ quỷ dị. Chỉ là một bước chân nhưng lại vượt qua giới hạn trói buộc của không gian. Thoáng một cái đã đi ngàn trượng xuất hiện trước mặt Đường Long. Vẫn không nói lời nào, một chưởng mạnh mẽ trực tiếp phá nát không gian, như thiểm điện chụp xuống đầu hắn.
Đường Lng bàn tay cũng hóa chưởng oanh ra ngoài cùng Khôi lỗi Bán Thánh chưởng lực va chạm cùng nhau. Va chạm mạnh mẽ làm cho Đường Long lẫn Khôi lỗi Bán Thánh lùi về sau.
- Động thủ.(Hồn Ngọc)
Nhìn Đường Long đã động thủ cùng Khôi lỗi Bán Thánh thì Hồn Ngọc cũng không dám chậm trễ, quát lạnh một tiếng rồi cùng đám cường giả nhanh chóng lướt tới, trực tiếp vây đánh vị tiền bối Hồn tộc đã hóa thành khôi lỗi kia.
- Bát Cực Quyền.
Khôi lỗi Bán Thánh bị một quyền của Đường Long đánh thẳng vào đầu. Một quyền này ẩn chứa lực đạo kinh khủng của Đường Long, mạnh mẽ giáng vào đầu Khôi lỗi trực tiếp tạo ra vài khe nứt nhưng cũng chẳng phún ra chút máu nào. Hiển nhiên qua vô số năm tháng, cơ thể Khôi lỗi lúc này đã sớm khô cạn, chỉ còn là thây khô. Một quyền trúng nơi yếu hại, Khôi lỗi đột nhiên xoay người, cánh tay như chớp giật đập vào bả vai Đường Long.
Phanh
Cánh tay của Khôi lỗi Bán Thánh đập vào vai Đường Long lại không hề gây nổi sát thương cho Đường Long mà ngược lại Khôi lỗi Bán Thánh lọt vào tập kích của nhóm Cổ Huân Nhi.
- Dị Lôi – Bạo Lôi Thiên Kiếp.
- Hủy Diệt Long Thương – Lục Thương – Nan Tri Như Âm.
Hai đạo công kích khủng bố đổ ập lên người Khôi lỗi Bán Thánh đặc biệt là phần đầu. Công kích mãnh liệt như thế cùng tập trung vào đầu Khôi lỗi, thân thể nó run lên một hồi. Trên đầu vốn là bị Đường Long công kích mãnh liệt tạo ra vài khe nứt. Bỗng nhiên cái đầu đã nổ tung thành từng mảnh nhỏ.
Khi đầu của khôi lỗi vỡ vụn thì cánh tay vừa đưa lên lập tức dừng lại. Một dao động kì dị lan ra từ chỗ cổ đã không còn đầu kia, cuối cùng hóa thành hư vô rồi từ từ biến mất mà nương theo những điều này, thân thể khôi lỗi liền biến chất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng hóa thành bột phấn rơi lả tả xuống mặt đất.
- Tất cả điều tức tại chỗ, ta hộ pháp cho.
- Phu quân, chúng ta không giúp họ sao?(Cổ Huân Nhi)
- Hồn Ngọc cùng người Hồn tộc trước đó chơi âm chiêu sẽ không giúp đỡ, Cửu Phượng lại đối với ta nhiều lần có địch ý cũng không giúp. Những người khác không có cầu cứu nên cũng không giúp luôn.
Tình hình những chỗ khác cũng không mấy khả quan. Đám người Hồn Ngọc đã có một cường giả Hồn Điện bị Khôi lỗi đánh nát tim chết ngay tại chỗ nhưng thực lực của họ cũng không hề kém, liên thủ chắt chẽ gắt gao ngăn chặn Khôi lỗi Bán Thánh này. Xem tình hình như vậy thì trước sau gì bọn họ cũng sẽ giành được phần thắng còn bên đám người Cửu Phượng cũng đã xuất hiện thương vong nhưng vẫn ở trong phạm vi có thể chấp nhận được, bọn họ cũng đã bắt đầu chiếm được thế thượng phong.
So sánh với bọn họ thì hai vòng chiến kia lại có vẻ vô cùng thảm thiết. Mặc dù thực lực của bốn đội ngũ này không thấp nhưng lại không phối hợp ăn ý được với nhau. Bởi vậy đã có mấy vị cường giả Đấu Tôn táng thân trong tay Khôi lỗi.
- Bán Thánh còn bị biến thành Khôi lỗi thì Bồ Đề Cổ Thụ cũng không phải hạng tầm thường.
- Xem ra lần này phải thật cẩn thận, nếu không bảo bối không lấy được mà còn đi tong cả cái mạng nhỏ này luôn.
Nhóm Hồn Ngọc là nhóm kế tiếp đánh giết Khôi lỗi Bán Thánh. Đánh xong một quyền này, Hồn Ngọc cũng hít một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu nhìn về phía Đường Long, khuôn mặt vốn vô cảm nhanh chóng nở một nụ cười ấm áp. Đường Long chỉ là cười lạnh không thôi.
Sau khi giải quyết Khôi lỗi, đám người Hồn Ngọc cũng nhanh chóng ngồi xuống điều tức khôi phục Đấu Khí. Hiển nhiên lần đại chiến này cũng đã làm họ tiêu hao rất nhiều. Sau đám người Hồn Ngọc tầm 10 phút thì nhóm Cửu Phượng cũng kết thúc, có ba vị Thiên Yêu Hoàng Tộc vẫn lạc.
Sắc mặt Cửu Phượng vô cùng âm trầm, hung hăng đá bay thi thể của khôi lỗi. Để giải quyết thứ này, bọn họ đã mất đi mấy vị trưởng lão có thực lực cường hãn. Cái giá này đúng thật là không hề nhỏ chút nào. Hít sâu một hơi đè nén sự tức giận trong lòng, Cửu Phượng cũng tỉnh táo trở lại. Sau đó hắn vung tay lên, dẫn đầu đám người ngồi xếp bằng xuống đất, nuốt một viên thuốc vào bụng rồi nhanh chóng khôi phục Đấu Khí.
Lúc này đã có ba đội ngũ giải quyết xong khôi lỗi, nhưng tuyệt không có ai có ý định giúp hai vòng chiến còn lại. Hiển nhiên không ai trong họ xem những người còn lại là minh hữu chân chính cả. Trải qua thời gian dài chiến đấu thì Khôi lỗi Bán Thánh cũng bị đám người tiêu diệt, có điều để giải quyết Khôi lỗi Bán Thánh bọn họ phải trả giá bằng vô số máu tươi.
Cuối cùng, toàn bộ năm Khôi lỗi Bán Thánh đều bị đánh chết. Nhóm Đường Long hoàn thành đầu tiên nên có nhiều thời gian hơn để khôi phục trạng thái của mình.
- Tiếp theo nhất định sẽ còn nguy hiểm hơn thến ày gấp mấy lần, vậy nên ta đề nghị nếu thực lực của ai còn chưa đạt tới Lục tinh Đấu Tôn thì tốt nhất hãy ở lại đây, không nên đi tiếp nữa.
Nghe vậy, mọi người chần chờ một chút rồi ai nấy đều gật đầu đồng ý. Hiện giờ đến cả khôi lỗi Bán Thánh cũng đã xuất hiện nên không ai có thể dám chắc tiếp theo sẽ còn gì nguy hiểm hơn không. Nếu thực lực không mạnh thì có miễn cưỡng đi tiếp cũng chỉ chịu chết mà thôi.
Hoa Tông người quyết định ở bên ngoài, bọn họ chỉ có mỗi Hoa Ngọc là Cửu tinh Đấu Tôn cần nàng tọa trấn tông môn nên không thể vào được.
Đường Long chậm rãi đi tới phía trước dẫn mọi người tiến thẳng về phía Bồ Đề Cổ Thụ. Phía sau, đám người Huân Nhi cũng nhanh chóng đuổi kịp, mặt mũi ai nấy đều tràn đầy cảnh giác và ngưng trọng.
Thấy mấy người Đường Long muốn nhân cơ hội tiến vào đầu tiên, Hồn Ngọc và Cửu Phượng đều không kiềm nổi nữa, bất chấp việc thương thế còn chưa khôi phục hoàn toàn, cả hai liền dẫn người tiến về phía Bồ Đề Cổ Thụ. Tại phía xa, những đội ngũ khác nhìn thấy một màn này cũng cắn răng cố gắng đứng dậy. Để đi đến nơi đây, bọn họ đã trả cái giá lớn như vậy, dù gì cũng không thể tay không ra về được.
Dưới sự hấp dẫn của Bồ Đề Cổ Thụ, tất cả mọi người đều bước nhanh hơn nhưng khi tiếp cận Bồ Đề Cổ Thụ thì trong lòng họ đều khẩn trương đến cực độ. Ai cũng không biết được Bồ Đề Cổ Thụ này còn có thủ đoạn gì khác nữa mà cũng chính vì vậy mới làm người ta cảm thấy sợ hãi.
Tiếng bước chân rất nhỏ chậm rãi vang lên, mọi người cũng đã từ từ đến gần Bồ Đề Cổ Thụ. Đứng ở chỗ này, bọn họ ngửa đầu nhìn lên mới có thể cảm nhận được cây cổ thụ này lớn đến chừng nào.
Khi mọi người đến gần gốc của Bồ Đề Cổ Thụ thì trên thân cây cao đến trăm trượng kia đột nhiên bộc phát ra quang hoa rực rỡ. Quang hoa hóa thành một cột sáng trực tiếp bao trùm lên tất cả mọi người.
Biến cố đột ngột này làm cho tất cả những người ở đây vô cùng hoảng hốt. Vừa muốn thi triển Đấu Khí lại hoảng sợ phát hiện Đấu Khí trong cơ thể lúc này đều đã biến đâu mất hết.
Vù
Khi bọn hắn còn đang kinh hãi thì cột sáng kia lại đột ngột thu nhỏ lại rồi rút vào trong thân cây mà theo nó biến mất, tất cả những người đến gần thân cây vừa rồi đều như bốc hơi, không còn thấy một chút tăm tích nào cả.
Quang mang trắng xóa tràn ngập tầm nhìn, Đường Long mờ mịt đứng ở trong mảnh thế giới bị màu trắng bao phủ này, chung quang không có một thân ảnh nào khác, với lại chẳng biết tại sao trí nhớ của hắn tựa hồ trong lúc này có chút hỗn loạn.
- Là do Bồ Đề Cổ Thụ giở trò.
Đường Long thấy phía trước mình xuất hiện một vầng sáng, hắn là người tài cao gan lớn nên không do dự bước vào. Khoảnh khắc bước vào vầng sáng đó, mặc dù chỉ là một cái chớp mắt thôi nhưng Đường Long lại cảm giác như mấy chục, mấy trăm năm đã trôi qua vậy mà trong này, đầu óc đang có chút mờ mịt của hắn lại đột nhiên chấn động, một mảnh thảo nguyên xanh thắm thay thế cho thể giới trắng xóa kia, xuất hiện trong ánh mắt của hắn.
Thoáng chốc, trong thiên địa đột ngột vang lên một tiếng rống kinh thiên động địa. Thú triều đỏ như máu chợt cuốn tới từ cuối chân trời, qua vài cái chớp mắt đã xuất hiện trong phạm vi trăm trượng. Mùi tanh của máu xộc thẳng vào mũi Đường Long.
- Seinegan, phá cho ta.
Đường Long mở ra Seinegan trực tiếp phá giải ảo cảnh chân thật do Bồ Đề Cổ Thụ tạo ra.
- Không hổ là Bồ Đề cổ thụ, loại ảo cảnh chân thật như vậy mà cũng có thể chế tạo ra khiến cho con người ta không thể nào phát hiện.
Đường Long cũng biết vì sao lại có năm Khôi lỗi Bán Thánh, chắn chắc những người đó đều đắm chìm trong ảo cảnh mà Bồ Đề cổ thụ tạo ra rồi đánh mất linh hồn, biến thành cái xác di động.
Đường Long dùng Seinegan phá ảo cảnh thì mảnh thiên địa này bị bóp méo kịch liệt, cuối cùng nứt toác ra như một tấm gương bị vỡ. Cậu khôi phục tình thần phát hiện mình đã thâm nhập vào một mảnh không gian xanh biếc. Bên trong mảnh không gian này, một gốc cây cổ thụ ước chừng hơn mười trượng đang đứng sừng sững. Cả thân cây màu xanh biếc giống như làm bằng phỉ thúy loại tốt nhất, phóng thích ra một loại sinh mệnh lực vô cùng nồng đậm.
Đường Long nhìn chăm chú Bồ Đề Cổ Thụ, bị nhìm chăm chú như vậy cả thân thể Bồ đề Cổ Thụ xanh biếc đột nhiên run lên nhè nhẹ. Một đốm sáng bay ra từ thân cây, cuối cùng trôi nổi trước mặt Đường Long. Đốm sáng này biến ảo, bên trong truyền ra đủ loại hình ảnh, Đường Long đảo mắt nhìn qua phát hiện bên trong đúng là những người tiến vào Bồ Đề Cổ Thụ vừa rồi. Hiển nhiên, lúc này bọn họ đều đang bị vây khốn trong ảo cảnh.
Đường Long ngẩng đầu lên nhìn Bồ Đề Cổ Thụ mở miệng.
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Đối với câu hỏi của Đường Long thì Bồ Đề Cổ Thụ tiếp tục lay động. Một đốm sáng khác hiện lên, trong đốm sáng này có một cây Bồ Đề Cổ Thụ cao tới vạn trượng, chẳng qua ánh mắt Đường Long lại không ngưng tụ trên cây cổ thụ này mà là phía trước nó. Ở nơi đó, phía giữa không trung, một đạo thân ảnh mặc hắc y lăng không mà đứng. Khí tức giống như bậc chí tôn của thiên địa tản ra từ cơ thể người này. Dưới loại khí tức này, mặc dù là Bồ Đề Cổ Thụ cao vạn trượng đều có vẻ vô cùng nhỏ bé.
- Đấu Đề cường giả? Người này là vào thời kỳ Đấu Khí Đại Lục vẫn sản sinh ra được Đấu Đế.
Bên trong luồng sáng, thân ảnh màu đen kia đứng đứng sừng sững trước Bồ Đề Cổ Thụ. Đột nhiên, thân ảnh này bắt đầu công kích mà trong nháy mắt đó thì Bồ Đề Cổ Thụ cũng phát ra từng luồng năng lượng mạnh mẽ. Dưới sự giao phong đáng sợ này, mảnh thiên địa ấy gần như sụp đổ, Đường Long quan sát trận chiến, hắn không thể tin nổi cây cổ thụ này đã từng giao thủ với cường giả Đấu Đế. Trong đốm sáng, hình ảnh nhanh chóng trôi qua đến cuối cùng thân ảnh màu đen kia đột nhiên bị một đạo kình phong mang theo lực lượng hủy diệt vạn vật bất ngờ đánh trúng khiến cho thân thể hắn và cả mảnh thiên địa đó đều tan thành hư vô.
- Lại một vị Đấu Đế khác.
Vị hắc y Đấu Đế bị Bồ Đề Cổ Thụ cùng một vị Đấu Đế thần bí liên thủ đánh chết.
Bên trong luồng sáng, sau khi Đấu Đế áo đen vẫn lạc thì hình ảnh cũng không dừng lại. Từ trong hư vô đột nhiên xuất hiện một tia khí lưu màu đen, nó nhanh chóng xông vào thân cây cổ thụ. Tiếp đó, cổ thụ lúc trước tràn ngập thanh khí thì giờ đây lại mơ hồ có thêm một cỗ khí tức âm lãnh tà ác. Đường Long liền biết sau khi luồng khí đen này xâm nhập Bồ Đề Cổ Thụ thì cho hắn một cảm giác rất giống với lúc nhìn thấy cây cổ thụ này lần đầu trong Mãng Hoang Cổ Vực.
Đốm sáng chậm rãi tiêu thất sau đó ngưng tụ lại thành một khí lãng vô hình nhanh như chớp tiến vào đầu Đường Long. Một luồng thông tin kì dị bỗng khuếch tán trong não.
- Thì ra là vậy?
Bồ Đề Cổ Thụ trước mặt không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng nhưng mà có một khẳng định là nó đã tồn tại từ thời Viễn cổ. Điều khiến Đường Long kinh ngạc nhất chính là qua bao nhiêu năm như vậy mà nó lại không xuất hiện linh trí đầy đủ. Mặc kệ là nguyên nhân gì thì Bồ Đề Cổ Thụ cũng có một ít kiến thức linh vật cơ bản như tự bảo vệ hoặc phản kích trong trường hợp bị công kích. Hình ảnh mà Đường Long thấy là một vị cường giả Đấu Đế đang bị trọng thương muốn mạnh mẽ cướp Thụ Linh của Bồ Đề Cổ Thụ để trị thương nhưng cuối cùng lại bị kẻ địch của hắn liên thủ với cổ thụ chém giết. Đương nhiên, cái giá phải trả để giết vị Đấu Đế cũng vô cùng lớn. Thân cây vốn cao vạn trượng giờ đây chỉ còn mấy nghìn trượng mà thôi.
Mặc dù bề ngoài Bồ Đề Cổ Thụ phải trả giá đắt nhưng sự thật là sau khi cường giả Đấu Đế vẫn lạc thì đã hội tụ những cảm xúc tà ác xâm nhập vào bên trong cổ thụ. Trải qua vô số năm tháng, cảm xúc ấy ăn mòn thấm sâu vào linh trí của Bồ Đề Cổ Thụ khiến nó sinh ra linh trí theo thiên hướng âm lãnh mà những ảo cảnh này chính là do những thiên hướng tà ác đó tác quái ngưng tụ mà thành. Vô số năm rồi, không biết đã có bao nhiêu cường giả đánh mất bản thân tại ảo cảnh này. Nếu không phải lần này do Đường Long có thủ đoạn đặc biệt phá nát ảo cảnh cùng với Bồ Đề Tử phát ra khí tức quen thuộc gợi lại trí nhớ từ sâu trong linh trí của nó. Nói một cách đơn giản thì Bồ Đề Cổ Thụ có hai phần linh trí, một thuộc về nó một còn lại là cảm xúc tà ác mà Đấu Đế áo đen để lại.
- Ngươi là muốn ta trợ giúp khu trụ những linh trí tà ác đó?
Rì rào
Đối với câu hỏi của Đường Long, cây cổ thụ nhất thời lay động giống như đang gật đầu đồng ý.
- Ngươi nhờ ta giúp đỡ hẵn là có cách giải quyết linh trí tà ác chứ?
Đáp lại Đường Lòng là một luồng sáng bắn ra từ trong cổ thụ. Bên trong ánh sáng xuất hiện một ngọn lửa và một hạt Bồ Đề Tử. Ngọn lửa luyện hóa Bồ Đề Tử rồi một luồng thanh khí xuất hiện, cuối cùng tiến vào trong thân cây cổ thụ mà nương theo sự tiến vào của luồng thanh khí này, sự âm lãnh trên Bồ Đề Cổ Thụ nhất thời nhạt đi một chút.
- Điều này e rằng có chút khó khăn, muốn khu trụ linh trí tà ác cần rất nhiều Bồ Đề Tử.
Rì rào
Bồ Đề Cổ Thụ rung lây cành lá, từng chùm ánh sáng màu bay ra từ thân thể nó rồi trôi nổi trước mặt Đường Long.
- 24 hạt Bồ Đề Tử.
- Dùng Bồ Đề Tử để khu trừ cảm xúc tà ác? Ngươi đúng là chơi sáng thật đấy.
Rì rào
- Biết rồi, ta chuẩn bị động thủ đây.
Đường Long gọi ra Dị Hỏa Tháp từ trong đó bắn ra 20 loại Dị Hỏa, Bồ Đề Cổ Thụ thấy vậy mừng rỡ không thôi, 3 hạt Bồ Đề Tử còn lại chính tay nó dùng ngọn lửa thiêu đốt.
Bên trong Bồ Đề Tử ẩn chứa năng lượng rất mạnh mẽ. Mặc dù có Dị Hỏa trợ giúp, thế nhưng muốn luyện hóa chúng cũng không phải một việc dễ dàng.
Ước chừng một canh giờ sau, hạt Bồ Đề Tử mới được luyện hóa thành một chất lỏng trong suốt. Lại thêm nửa canh giờ nữa, chỗ chất lỏng này từ từ bốc hơi biến thành một luồng thanh khí. Chúng bay ra từ trong ngọn lửa rồi chui vào trong thân cây cổ thụ. Lúc này, cây cổ thụ chợt run rẩy rồi một tia hắc khí lặng yên thoát ra rồi biến thành hư vô.
Theo 24 hạt Bồ Đề Tử hóa thành thanh khí thì Đường Long tiêu hao một nửa Đấu Khí trong cơ thể. Bồ Đề Cổ Thụ thấy vậy lắc lơ vài cái, chợt một đạo lục sắc quang mang từ trong thân cây phóng ra hình thành một cái bồ đoàn sau đó, nhánh cây vươn ra nhấc Đường Long đặt lên phía trên bồ đoàn.
- Nhiêu đó vẫn không ăn thua.
Rì rào
Bồ Đề Cổ Thụ lây động nhánh cây và trước mặt Đường Long có thêm Bồ Đề Tử xuất hiện. Đường Long tiếp tục dùng Dị Hỏa luyện chế Bồ Đề Tử hóa thành thanh khí cấp tốc chạy vào trong cơ thể Bồ Đề Cổ Thụ đem hắc khí bứci ra ngoài.
Cảm thụ được hắc khí dần dần tiêu tán Bồ Đề cổ thụ cũng truyền ra một tia cảm xúc hưng phấn dao động, lay động nhánh cây, một cỗ mênh mông tinh thuần năng lượng tiếp tục tiến vào bên trong cơ thể Đường Long.
Loại tuần hoàn này không biết kéo dài bao lâu, đến khi Đường Long lại xòe bàn tay ra định bắt lấy một quả Bồ Đề Tử lại chụp vào không khí, lúc này mới phát hiện Bồ Đề Tử trước mặt đều đã bị hắn luyện hóa xong hết.
Đường Long lắc đầu, ánh mắt chuyển hướng về phía sau Bồ Đề Cổ Thụ lại vừa vặn thấy một tia hắc khí chậm rãi từ trong cơ thể của cây thẩm thấu mà ra, cuối cùng từ từ hóa thành hư vô, tiêu tán giữa thiên địa.
Ông Ông
Nương theo tia hắc khí này tiêu tán, toàn thân giống như thúy ngọc của Bồ đề Cổ Thụ đột nhiên truyền ra tiếng vang, chợt từng đạo ánh sáng màu xanh lá chói mắt từ trong cơ thể bồ Đề Cổ Thụ bạo xuất ra, cuối cùng tràn ngập cả mảnh không gian, làm cho sinh cơ vốn đã nồng đậm, lại càng đậm đặc hơn rất nhiều.
- Loại bỏ hoàn toàn hắc khí rồi sao?
Bồ Đề Cổ Thụ cành cây xanh hơn trước kia, hơn nữa cái loại âm lãnh nhè nhẹ cũng yên lặng tiêu tán, Bồ Đề cổ thụ hiện tại mang đến cho người ta cảm giác an lành, thần thánh và trí tuệ.
Ào Ào
Một cành của cổ thụ chậm rãi kéo dài ra, cuối cùng giống như bàn tay của nhân loại vuốt ve Đường Long, hắn có thể cảm nhận được cảm xúc vui sướng từ cây truyền đến.
Đường Long mỉm cười nhưng cảm nhận được Linh hồn lực của mình truyền đến mỏi mệt, hắn tiêu hao không chỉ Đấu Khí mà có cả Linh hồn lực nữa. Đường Long lập đả tọa trên bồ đoàn khôi phục, Bồ Đề Cổ Thụ nhìn thấy Đường Long đả tọa cũng truyền ra một loạt tiếng động quỷ dị, chợt một trận quang mang xanh biếc bộc phát ra, giống như vô số xúc tua kéo Đường Long tựa lưng vào thân cây. Trong khoảnh khắc chạm vào nhau, trên thân cây nổi lên từng đợt gợn sóng dao động mà Đường Long cũng chậm rãi dung nhập vào, cuối cùng ngồi xếp bằng trên thân cây như một bức tượng điêu khắc.
Không lâu sau khi Đường Long bị kéo vào trong thân Bồ Đề Cổ Thụ, cành cây của nó lại rung động thêm một lần nữa. Từng luồng dao động kỳ dị tràn ngập mà ra, không gian nơi đây chợt vỡ thành nhiều lỗ hổng mà từ trong đó, từng đạo thân ảnh bị phun ra, rõ ràng đó chính là đám người cùng Đường Long đi vào Bồ Đề Cổ Thụ, mấy người Huân Nhi cũng trong số đó.
Đột nhiên xuất hiện tại mảnh không gian kỳ dị này, sắc mặt những người ở đây đều có biến hóa. Trên mặt không ít người đều chứa đựng vẻ kinh hãi, hiển nhiên là hiểu ra những thứ lúc nãy họ trải qua đều là ảo giác.
Cường giả như đám người Huân Nhi, Hồn Ngọc lúc này cũng không thể giữ nổi bình tĩnh. Hồi tưởng lại ảo cảnh lúc trước, tất cả đều nhịn không được mà đổ mồ hôi lạnh. Nếu không phải có biến cố phát sinh, chỉ sợ bọn họ sẽ phải ở lại bên trong ảo cảnh suốt đời rồi.
Mọi người từ từ lấy lại tinh thần, lúc này mới chậm rãi thu liễm sự kinh hãi trong lòng, bắt đầu dò xét mảnh không gian kì dị bừng bừng sinh cơ này.
Mảnh không gian này, cũng không lớn, bởi vậy nên tất cả ánh mắt đều rất nhanh hội tụ ở cái vật đứng sừng sững giữa không gian này. Trong lúc nhất thời, rất nhiều tiếng kinh hô phát ra từ trong miệng mọi người. Trải qua ảo cảnh lúc trước, bọn họ đã vô cùng sợ hãi Bồ Đề cổ thụ. Chết trong ảo cảnh còn thê thảm và đáng buồn hơn bình thường rất nhiều.
Huân Nhi cùng với những nữ hài khác thấy Đường Long trên thân cây định xông lên liền bị Lâm Linh Tú cản lại. Nàng nhìn về phía Bồ Đề Cổ Thụ mà khóe miệng nhất câu.
- Đã lâu không gặp Bồ Đề Cổ Thụ
Rì rào
- Hiểu rồi, ngươi nên mật thiết chú ý bọn chúng. Bọn chúng là có ý đồ xấu với ngươi.(Lâm Linh Tú)
Rì rào
Lâm Linh Tú cũng truyền cho những người khác để họ yên tâm.
Căn cứ theo một số sách cổ ghi lại, Bồ Đề cổ thụ có tam bảo, một là Bồ Đề Tâm, hai là Bồ Đề Tử, ba là tham ngộ dưới Bồ Đề Cổ Thụ. Bồ Đề Cổ Thụ được xưng trí tuệ luân hồi thụ, trong truyền thuyết, nó có thể làm cho người ta luân hồi muôn đời mà những người trải qua sự lịch luyện này đều sẽ có tiềm lực bước vào Đấu Đế.
Trong không gian tràn ngập sự sống này, ánh mắt nóng bỏng pha chút ghen tị của mọi người đều nhìn về phía Đường Long đang ngồi xếp bằng bên trong cổ thụ. Những người có thể tiến đến nơi này tất nhiên đều đã nghe nói về Bồ Đề Tam Bảo. Mặc dù không có chứng cứ cụ thể về việc ngộ đạo dưới gốc cây Bồ Đề nhưng dù sao nó cũng có khả năng mang đến tiềm lực, đủ để khiến cho tất cả mọi người phải phát cuồng.
- Tại sao tên tiểu tử này lại có thể chiếm được tiên cơ như vậy nhỉ?(Cửu Phượng)
Cửu Phượng sắc mặt âm trầm, với tính cách của hắn thì giờ phút này cũng không nhịn được ghen tị. Một chỗ tốt như vậy cho ai thì cho chứ không thể cho tên tiểu tử mà hắn không vừa mắt này được mà lúc này, nụ cười lộ vẻ ấm áp trên khuôn mặt Hồn Ngọc cũng phai nhạt đi rất nhiều đồng thời không ngừng chà xát ngón tay. Điều này chứng tỏ trong lòng hắn bây giờ đã không còn giữ được bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Vào thời điểm có thể đạt được tiềm lực to lớn thì bất cứ kẻ nào cũng không thể ngồi yên.
Hồn Ngọc ánh mắt hơi lóe lên, rồi đột nhiên nhìn về phía Cửu Phượng. Hai người liếc mắt nhìn nhau và đều thấy được lãnh ý từ trong mắt đối phương. Bất chợt cả hai không để cho người nào phát giác, khẽ gật đầu với nhau.
Phanh!
Sau cái gật đầu đó thì đột nhiên Hồn Ngọc và Cửu Phượng di chuyển thân hình, trực tiếp hóa thành hai đạo hắc tuyến, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai xuất hiện dưới Bồ Đề Cổ Thụ sau đó cả hai cùng vận chuyển Đấu Khí toàn thân rồi mạnh mẽ xuất ra một chưởng về phía Tiêu Viêm. Nhìn hành động của bọn hắn thì hiển nhiên là muốn cường ngạnh kéo Đường Long ra khỏi trạng thái ngộ đạo.
- Hồn Ngọc, Cửu Phượng các ngươi đây là muốn chết.(Cổ Huân Nhi)
Ai cũng không ngờ tới vào thời điểm hiện tại Hồn Ngọc và Cửu Phượng lại chủ động ra tay.
Đối với tiếng quát của Cổ Huân Nhi thì hai người Hồn Ngọc không cần hẹn mà cùng lựa chọn việc không thèm để ý đến. Bàn tay của cả hai bạo phát ra đấu khí khủng bố, mạnh mẽ đập vào Bồ Đề Cổ Thụ.
Ầm Ầm
Một tiếng động trầm đục rất nhỏ lập tức vang lên. Thế nhưng, Hồn Ngọc và Cửu Phượng chưa kịp nở nụ cười đắc ý thì hai người đột nhiên cảm giác thấy trên thân Bồ Đề Cổ Thụ tại nơi mà thủ chưởng của cả hai vừa công kích đang bùng phát ra một luồng kình lực cực kì đáng sợ.
Phụt Phụt
Thời điểm kình lực đáng sợ như vậy bắn ngược, trong mắt Hồn Ngọc và Cửu Phượng nhất thời xuất hiện vẻ kinh hãi còn không kịp tránh lui thì đã bị cổ kình lực đáng sợ kia tràn vào cơ thể, tất cả Đấu Khí phòng ngự đều bị phá hủy chỉ trong tích tắc lập tức hai người liền bay ngược lại như diều đứt dây, phun ra một ngụm máu tươi, vẽ ra một đường đỏ giữa không trung.
Nhìn thấy Hồn Ngọc cho đến Cửu Phượng cơ hồ trong nháy mắt hoàn toàn tan tác, mọi người ở đây đều trở nên sững sờ, chợt có chút khiếp sợ nhìn về phía Bồ Đề Cổ Thụ, thứ này quả nhiên không phải hạng vô dụng.
Đôi mắt xinh đẹp của Huân Nhi chăm chú nhìn vào Đường Long bên dưới Bồ Đề Cổ Thụ, thấy hắn vẫn chưa bị tỉnh lại, lúc này mới nhẹ nhõm thở dài một hơi rồi lạnh lùng nhìn về phía Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng, kim sắc hỏa diễm bập bùng trong mắt.
Nhìn thấy bộ dáng Huân Nhi như vậy, cường giả bên Hồn Tộc cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc trong lòng cũng cả kinh, vội vàng tụ tập tại phía sau Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng, xem bộ dáng này nếu một lời không hợp sẽ đánh một trận.
Rì rào
- Bồ Đề Cổ Thụ đang cảnh cáo các ngươi đừng có hành động ngu xuẩn, nếu không hậu quả tự gánh lấy.(Lâm Linh Tú)
- Bồ Đề Cổ Thụ này tựa hồ đối với Đường Long rất có hảo cảm, không biết lúc trước xảy ra chuyện gì, dựa theo tình huống bình thường, Đường Long cũng nên trìm vào bên trong ảo cảnh mới phải.(Cổ Thanh Dương)
Cổ Thanh Dương cùng những người khác không biết nhưng Lâm Linh Tú lại biết rõ trong tay Đường Long có Bồ Đề Tử, có lẽ đó là nguyên nhân Đường Long không lọt vào ảo cảnh.
- Nơi này tựa hồ không cách nào đi ra ngoài, ta lúc trước thử qua, hiện tại không cách nào xé rách nửa điểm không gian liệt phùng, chỉ sợ chỉ có thể đợi phu quân tỉnh lại.(Cổ Huân Nhi)
- Hiện tại chỉ có thể đợi, may mà ở đây sinh mệnh lực lượng cực kỳ nồng đậm, chờ đợi một chút thời gian, cũng không thành vẫn đề gì.(Lâm Linh Tú)