Chương 303: Pháp ngoại cuồng đồ (4)
Thanh âm u ám kéo dài quanh quẩn như thanh âm dùng đao mài trên phiến đá.
Rất nhiều cường giả trong thuyền hoa đều có tinh thần hẳn lên.
Quỷ Kiếm Tông?
Tông môn Tà tu hạng nhất trong danh sách đăng ký chính thức của vương triều Đại Hạ!
"Thôi Khuê? Hiện đang đứng hạng mười một trên Hoàng bảng, Thôi Khuê?"
"Một vị thiên kiêu trên Hoàng bảng? Tuy là Tà tu, nhưng ...... Rất cường đại!"
"Tới! Rốt cuộc cũng có người nên hình nên dạng ra tay rồi."
Không ít người kích động, môn khách giang hồ vây xem đều trừng lớn mắt, sợ mình sẽ bỏ lỡ cảnh chiến đấu kế tiếp.
Chỉ nghe tiếng người, không thấy bóng người.
Khí Tà Sát nồng đậm cuồn cuộn xuất hiện.
La Hồng ngồi xếp bằng trên mặt hồ, bạch y đột nhiên phiêu đãng bay lên.
Hắn nheo mắt lại.
Tìm vị trí của Thôi Khuê này.
Bỗng dưng, La Hồng cúi đầu.
Hồ nước dưới mông, dường như có một đoàn sương đen đang không ngừng tới gần, càng lúc càng lớn trong mắt La Hồng.
Ngay sau đó, hóa thành quả cầu tà sát màu đen thật lớn, nổ ra những đợt sóng kinh thiên, bao phủ La Hồng!
Oanh!
Hồ nước nổ tung, vô số khí Tà Sát cuồn cuộn tuôn ra.
Một thân ảnh được một đạo khí Tà Sát màu đen bao phủ hoàn toàn, rút kiếm trên lưng ra, hai tay cầm kiếm.
Thôi Khuê cảm thấy hơi hưng phấn, không nghĩ tới lồng giam tà sát lại dễ dàng vây khốn La Hồng đến vậy.
Quá đơn giản đi!?!
Cho dù La Hồng có một thân khí Chính Dương nhưng nếu đã bị lồng giam tà sát bao vây thì Thôi Khuê cảm thấy mình gần như thắng được hơn một nửa.
Kể cả là Sở Thiên Nam bị lồng giam tà sát này bao vây cũng phải chịu nhiều đau khổ.
Dù sao La Hồng cũng chỉ là một tên Ngũ phẩm, cho dù sát phạt mạnh mẽ nhưng chắc hẳn không có sức chống cự lớn như Sở Thiên Nam.
"Đệ nhị Hoàng bảng ...... Hóa ra cũng chỉ như vậy"
Thôi Khuê tay cầm kiếm, cười.
Ngay sau đó gã hóa thành một đạo kiếm quang màu đen, chui vào lồng giam tà sát, phóng thích sát khí.
Trong lồng giam tà sát.
La Hồng bày ra vẻ mặt mơ màng, hắn gặp được tà tu?!
Hắn trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, không phải tà tu Thiên Địa Tà Môn, mà là tà tu được chính thức công nhận!
Nhìn lồng giam tà sát xung quanh, khuôn mặt La Hồng hiện lên kinh ngạc, sau đó không nói gì mà bày ra vẻ mặt vui sướng như nhặt được tiền.
Đan điền đáng thương bị ma kiếm A Tu La hút khô, khí Tà Sát hiện giờ đang thiếu đến đáng thương lại còn ở trạng thái khô cạn.
Vị tà tu này tới thật quá đúng lúc!
Vận chuyển công pháp.
Một lực hút đột nhiên vận chuyển.
Khí Tà Sát trong nhà giam nháy mắt bị đan điền La Hồng hấp Một đạo kiếm quang màu đen đánh úp lại.
Tâm thần La Hồng vừa động, phía trên đỉnh đầu hắn có một đống chữ thánh ngôn chữ "Chính tuôn ra.
Thôi Khuê bị một đống thánh ngôn chữ "Chính" chói lòa đến mù mắt này ập vào mặt, khí Chính Dương uy vũ hùng tráng khiến thân thể gã nhũn ra, sức chống cự rơi về con số không, lâm vào trạng thái hoảng hốt vô cùng.
La Hồng bấm tay bắn ra, bắn bay kiếm của Thôi Khuê, vươn tay bóp lấy cổ gã, nhấc toàn thân gã lên.
"Nho tu Ngũ phẩm...... Vấn Tâm?"
Giọng nói Thôi Khuê nghèn nghẹn, thanh âm chua xót quanh quẩn mặt hồ.
"Tà tu?"
La Hồng nhìn Thôi Khuê bằng sắc mặt cổ quái.
"Tà tu cũng dám phạm tới ta?"
Ngay sau đó, tròng mắt Thôi Khuê đột nhiên trợn to, gã cảm giác được toàn bộ lực Tà Sát trong cơ thể đang bị La Hồng hút đi hết "Ngươi, không đúng......
Oanh!
Lồng giam tà sát chợt tan rã.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng hình ảnh trên mặt hồ.
Trong hình ảnh ấy, La Hồng đứng lên, vươn tay bóp lấy cổ Thôi Khuê, bạch y phiêu dật, chính khí như lửa, chữ "Chính" như khổng tước xòe đuôi, như sao đầy trời, tà khí trên người Thôi Khuê như băng chảy tuyết tan, giống như...... Bị tỉnh lọc.
Sau đó.
Trong trong ánh mắt dại ra vì kinh hãi, không thể tin được của mọi người.
Một tiếng rắc giòn giã vang lên.
Thôi Khuê, tà tu Quỷ Kiếm Tông, hạng mười một trên Hoàng Bị bóp gãy cổ.
Hạn hán gặp mưa rảo.
Thống khoái!
Dưới ánh nhìn chăm chú của vạn người, La Hồng bóp chết Thôi Khuê, một Tà tu Tứ phẩm, nội tâm lại như được ăn mật.
Người tốt!
Tà tu quả nhiên đều là người tốt!
La Hồng đang lo tà sát khí trong đan điền chưa được khôi phục khiến con át chủ bài có thể dùng được ở Giang Lăng sẽ thiếu nhiều, mà sự xuất hiện của tên Thôi Khuê này lại giống như tia nắng mặt trời xé tan bóng đêm vô tận làm La Hồng cảm giác được sự ấm áp dào dạt.
Hóa ra đây chính là...... Nhân gian có chân tình, nhân gian có chân ái!
Buông tay.
Thôi Khuê bị hút khô khí tà sát, cơ thể bị vặn gãy cổ tức khắc mất đi sức sống, trên gương mặt gã còn lưu lại về hoảng sợ, khó tin còn có.... hoài nghi nhân sinh trước lúc tử vong.
Trong ánh mắt gã vẫn còn hiện lên ánh nhìn như đã phát hiện ra một bí mật lớn đáng sợ.
Bùm.
Một tiếng vang lên, thi thể Thôi Khuê ngã vào trong hồ Lạc Thần như ngã vào vòng ôm của hò Lạc Thần, vô lực chìm vào đáy hồ.
Trên mặt hồ, La Hồng mặc bạch y trắng như tuyết, Thuần Quân kiếm an tĩnh bên người.
Khí Chính Dương càng thêm lộng lẫy khiến không ít người không đám nhìn thẳng, cảm giác được vài phần chói mắt đến chảy cả nước mắt.
Sáng...... Sáng quá!
Còn có vô số chữ 'Chính' nở rộ trên đỉnh đầu, mỗi một chữ 'Chính' đều là chân ngôn thánh nhân, những chữ 'Chính' như sao trải đầy trời, thỉnh thoảng lại loé lên ánh sánh lấp lánh.
Tĩnh mịch, không tiếng động.
Thôi Khuê - đứng thứ mười một trên Hoàng bảng, thực lực Tứ phẩm đỉnh phong, thiên kiêu của Quỷ Kiếm tông, nhưng gã ......
Bị hạ gục trong tay La Hồng trong nháy mắt!
Không, phải nói là bị tỉnh lọc!
Lực tà sát trên người Thôi Khuê trước mặt La Hồng hoàn toàn không tạo thành uy hiếp gì, bị tỉnh lọc đến sạch bách.
Đây là thiên địch khắc chế sao?
"Đệ nhị Hoàng bảng thật sự rất mạnh!"
"Nho tu Ngũ phẩm, Vấn Tâm cảnh!"
"La Hồng đúng là đệ tử của Phu Tử, một Nho tu chính thống, Thôi Khuê bị ấm đầu mới dám đi trêu chọc Nho tu"
"La Hồng trở thành đệ tử của Phu Tử đâu được bao lâu? Chắc Thôi Khuê không ngờ rằng La Hồng đã trở thành Nho tu Ngũ phẩm"