Chương 807: Giày da màu đen
Đôi mắt của Trần Ca trở nên sáng rực, anh đã tìm thấy một thông tin rất quan trọng.
“Thông Linh Trong Trường Ma là cảnh tượng bốn sao. Từ trước đến giờ mình chưa từng tiếp xúc với cảnh tượng bốn sao, tất cả kinh nghiệm trước đó đều không áp dụng được ở đây, muốn biết thêm thì chỉ có thể tự mình đi kiểm tra thôi.”
Trần Ca không biết chấp niệm của một người đến mức độ như thế nào mới có thể dệt nên được cơn ác mộng lớn như vậy, ngay cả bác sĩ Cao và Trương Nhã làm cùng nhau cũng không thể làm được.
“Có lẽ có một cánh cửa trong nhà vệ sinh kia, khi các học sinh khác trêu đùa Lâm Tư Tư, cánh cửa đã vô tình bị mở ra.”
Trong nhà ma của Trần Ca cũng có một cánh cửa, đến bây giờ anh vẫn không dám đến gần nó, vì vậy anh đoán rằng Lâm Tư Tư có thể cũng gặp phải trường hợp giống mình.
Chỉ có điều anh thì tránh cánh cửa ra, còn Lâm Tư Tư lại mở cửa.
“Không cần biết sự thật là như thế nào, mình nhất định phải đi đến nhà vệ sinh trên tầng cao nhất của tòa nhà dạy học!”
Trên ván giường không có ghi nhà vệ sinh ở khu dạy học phía Đông hay phía Tây, vì lý do an toàn, Trần Ca quyết định đi xem nhà vệ sinh ở cả hai khu.
“Chúng ta rời khỏi nơi này trước đi, mấy em đi cùng thầy đến tòa nhà phòng thí nghiệm một chuyến.” Trần Ca đã tìm được đủ manh mối ở dưới ván giường, ở lâu trong phòng 413 cũng không có ý nghĩa gì, ngược lại còn hút sự chú ý của học sinh trong tòa nhà.
“Tòa nhà phòng thí nghiệm? Nhưng không phải là chúng ta vừa mới...” Vương Nhất Thành còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Trương Cự cắt ngang, cậu ta nhẹ nhàng kéo cánh tay Vương Nhất Thành.
“Nghe lời thầy đi, chúng ta sẽ đi bất cứ nơi nào thầy ấy yêu cầu.”
Trần Ca nói đến phòng thí nghiệm là chỉ là nước cờ tiện tay đặt mà thôi, học sinh ở phòng 413 có thái độ rất tệ với bọn họ, nói không chừng bọn họ vừa bước ra khỏi phòng, những người này đã lập tức quay lại báo cáo cho quản lý ký túc xá rồi.
“Sắp tắt đèn, chúng ta lấy đồ rồi tranh thủ thời gian đi đi.” Trần Ca đã sắp xếp lại giường như ban đầu, dẫn những thành viên trong câu lạc bộ rời khỏi phòng 413.
Dọc theo đường đi họ cũng không gây sự chú ý của người khác. Sau khi rời khỏi ký túc xá nam sinh, Trần Ca thấy nhiều người chạy về hướng tòa nhà phòng thí nghiệm, có vẻ như nơi ấy đã xảy ra chuyện gì đó.
“Chu Long chỉ lật bàn giải phẫu lên thôi, giáo viên trực ban có thể tự xử lý được, cần gì phải báo động nhiều người như vậy chứ?” Trần Ca rất tò mò về tình hình trong tòa nhà phòng thí nghiệm, nhưng cũng chỉ là tò mò thôi, bây giờ mà đi đến đấy thì khác gì tự chui đầu vào lưới, lựa chọn tốt nhất chính là tránh bọn họ ra.
“Thầy ơi, chúng ta tới tòa nhà phòng thí nghiệm thật sao? Chúng ta vừa mới từ chỗ đó trở về thôi mà.”
“Đến tòa nhà dạy học số 1 đi, động tác nhanh một chút. Trước khi trường học kịp phản ứng, chúng ta hãy kiểm tra chỗ đó trước.” Trần Ca liên tục thay đổi địa điểm, cho dù người của trường có đến điều tra thì cũng chỉ có thể đi theo sau hít khói anh thôi.
Mấy người chạy về phía ngược chiều với tòa nhà phòng thí nghiệm. Thời gian dần trôi, trong khuôn viên trường càng ngày càng ít người.
“Mấy em có nghe thấy bất kỳ câu chuyện kỳ lạ nào về nhà vệ sinh ở đây chưa?” Trần Ca vừa đi vừa hỏi: “Đã bao giờ đến nhà vệ sinh trên tầng cao nhất của tòa nhà dạy học chưa?”
“Chưa.” Các học sinh đều lắc đầu.
“Ngôi trường này nhìn bề ngoài thì bình thường, nhưng thật ra ở đâu cũng ẩn chứa nguy hiểm, khi đến nơi thì các em nhất định phải làm theo chỉ dẫn của thầy đấy.”
Trần Ca và những người khác đi một vòng dưới tầng ở tòa nhà dạy học, tòa nhà này ở khu dạy học phía Đông rất ấn tượng, ở trước và sau đều có ba tòa nhà, mỗi tòa nhà cao bốn tầng.
“Trường của mấy em có vẻ rất yêu thích số 4.”
Lúc này, trong phòng dạy học không còn học sinh, phòng học tối đen như mực, chỉ có đèn ngoài hành lang vẫn sáng.
“Đây là lần đầu tiên em đến tòa nhà dạy học vào giờ muộn như vậy, ban ngày có nhiều người nên không phát hiện tòa nhà dạy học vào ban đêm thật đáng sợ.” Vương Nhất Thành bước tương đối chậm, vẻ mặt cậu ta trở nên rất mất tự nhiên khi đến gần tòa nhà dạy học, giống như một sự mâu thuẫn phát ra từ trong tim.
Những thay đổi ở Vương Nhất Thành đã thu hút sự chú ý của Trần Ca, cậu bé thọt chân này dường như đã gặp phải một số điều không vui ở trong lớp học.
“Các em đi sát theo thầy, chúng ta hãy trực tiếp lên tầng cao nhất, bất kể mấy em nhìn thấy gì ở trong các phòng học khác cũng tuyệt đối không được đi vào.” Trước khi bước vào tòa nhà dạy học, Trần Ca đã quan sát môi trường xung quanh, mỗi tòa nhà dạy học đều có hai hành lang bên trái và bên phải, nhà vệ sinh nằm gần hành lang bên trái.
“Nhất định phải đi sao?” Chu Đồ không thể hiểu nổi những hành vi khác thường của Trần Ca. Dường như mỗi bước đi của đối phương đều đã được tính toán kỹ lưỡng, nhưng nếu suy nghĩ kỹ lại sẽ phát hiện mối quan hệ giữa chúng dường như là vô dụng, nhưng hết lần này tới lần khác Trần Ca lại tỏ vẻ cao thâm khó dò, khiến người ta muốn nâng đầu anh lên để xem bên trong có những gì.
“Đừng tụt lại phía sau.” Trương Cự ân cần nhắc nhở Chu Đồ, sau đó đỡ Vương Nhất Thành đi vào hành lang.
“Nhanh đến đây, đây là hoạt động của câu lạc bộ.” Hai mắt Chu Long đỏ hoe, chàng trai cao hơn 1m8 lại cầm điện thoại màu hồng của con gái, vậy mà không hề có cảm giác không hợp chút nào cả.
“Tôi thật sự điên rồi, ban đêm lại đi theo mấy người đến nhà vệ sinh trong tòa nhà dạy học để tìm kiếm hiện tượng siêu nhiên.” Chu Đồ bất đắc dĩ đi vào hành lang, nhưng mấy người cũng không dừng lại, chạy một mạch lên tầng cao nhất.
Tòa nhà dạy học vào nửa đêm rất yên tĩnh, so với ban ngày gần như là hai thái cực khác nhau.
“Thầy và Trương Cự đi vào trước, Chu Long, em đứng ở giữa tiếp ứng. Chu Đồ, Vương Nhất Thành, hai em canh giữ ở bên ngoài.” Trần Ca cầm tay nắm cửa phòng vệ sinh, đang định dùng lực thì cánh tay đột nhiên bị người ta tóm lấy.
“Thầy ơi, chúng ta có thể không đi vào...” Vương Nhất Thành đứng bên cạnh Trần Ca, sắc mặt cậu ta tái nhợt, mồ hôi lạnh trượt dài trên má, đồng tử không ngừng nhảy: “Em nhớ tới một chuyện rất xấu, nơi xảy ra chính là ở đây!”
“Chuyện gì vậy?” Đây là lần đầu tiên Trần Ca nhìn thấy Vương Nhất Thành lộ ra vẻ mặt như vậy.
“Em chỉ mơ hồ nhớ ra mình có tham gia vào một sự kiện nào đó, em bị bọn họ ép, cuối cùng, chỉ có em không đi vào nhà vệ sinh này nên còn sống, những người đi vào đều đã chết hết.” Vương Nhất Thành bắt đầu nói năng lung tung, giọng nói cậu ta cũng có hơi giống khóc.
“Tất cả những người vào nhà vệ sinh này đều đã chết?” Trần Ca nhẹ nhàng đè lại tay Vương Nhất Thành: “Em chỉ là học sinh mới, làm sao có thể có ký ức về nhà vệ sinh này?”
“Em không biết, em không cố ý! Đều là do họ ép em! Thầy, chúng ta đi thôi! Tuyệt đối không nên mở cánh cửa đó ra!" Vẻ mặt của Vương Nhất Thành rất đáng thương.
“Đã tới đây rồi thì thầy sẽ không bỏ cuộc.” Trần Ca bỏ tay Vương Nhất Thành ra, cố sức đẩy cửa nhà vệ sinh ra.
“Mở cánh cửa khác ra! Đừng đẩy cánh cửa đó!”
Trong tiếng hét của Vương Nhất Thành, Trần Ca đã mở cửa nhà vệ sinh ra, anh nhìn vào bên trong nhà vệ sinh.
Những khuôn mặt quỷ bằng cao su ném trên mặt đất, những dấu tay đẫm máu và mặt người do dùng thuốc màu bôi lên tường, sau khi vào bên trong thì như thể có ai đó đang nhìn chằm chằm từ mọi hướng.
“Xem ra Lâm Tư Tư bị đùa cợt ở chỗ này.”
Trần Ca nhặt cái mặt quỷ bằng cao su trên mặt đất lên xem xét, sau khi xác định không có gì nguy hiểm, anh mới nhét vào ba lô.
Anh chậm rãi tiến về phía trước, khi đi qua phòng đầu tiên của nhà vệ sinh, anh lấy điện thoại của Lâm Tư Tư và chụp một vài bức ảnh.
Trong nhà vệ sinh, mọi thứ đều rất bình thường, không có “người” lạ ở đó.
“Có vẻ như không có vấn đề gì, nhưng mình luôn cảm thấy có gì đó không ổn.”
Trần Ca nhìn chằm chằm cánh cửa phòng được đóng chặt, vô thức đẩy nó ra, nhưng cửa phòng vẫn bất động.
“Bên trong có người sao?”
Anh cúi xuống nhìn vào khe hở dưới cửa phòng, nơi đó có một đôi giày da màu đen.