Chương 1089 - Có Thể, Ta Giúp Ngươi (1)
Bạch Liên giáo kết hợp sơ trường ba nhà đạo phật ma tạo ra vô số công pháp kinh diễm.
Võ đạo một đường từ trước đều là không điên, không sống, Vô Sinh lão mẫu và Bạch Liên Thánh Mẫu chính thức phát dương quang đại Bạch Liên giáo đều là tên điên, nhưng đồng thời cũng là tên điên kinh tài tuyệt diễm.
Vô Sinh Chỉ thoát thai Thần Huyễn Chỉ của Huyễn Ma Đạo nhưng lại kinh khủng hơn vô số lần.
Lúc trước Tô Tín bị Giang Hạc Lưu dư nghiệt Ngô quốc và cũng là người Bạch Liên giáo đuổi giết, đối phương sử dụng Vô Sinh Chỉ trực tiếp ép Tô Tín vào tuyệt lộ.
Hiện tại đổi thành thánh nữ Bạch Liên giáo Bạch Linh thi triển Vô Sinh Chỉ này còn khủng bố hơn Giang Hạc Lưu ngày xưa thi triển Vô Sinh Chỉ.
Một chỉ hàng lâm, thế giới cực lạc ẩn hiện.
Muốn thành tựu Chân Không Gia Hương, trước phải tịch diệt tất cả tội ác trên thế gian!
Một chỉ này từ sinh nhập diệt, tuy cuối cùng lực lượng tử vong nồng đậm tràn ra nhưng nó lại mang theo ý cảnh từ bi.
Giống như Bạch Linh biểu lộ vô cùng thánh khiết, trong mắt còn mang theo thương xót, người không biết nội tình thật sự cho rằng nàng là thánh nữ trách trời
thương dân.
Dưới một chỉ này, thân thể tên võ giả Hóa Thần Cảnh trực tiếp vỡ vụn, thật giống một bức họa bị người ta xé nát, sau đó triệt để xóa đi khỏi thế giới này, hài cốt không còn.
Cảnh tượng khủng bố này dọa mọi người kêu to một tiếng.
Tuy Tô Tín vừa rồi cũng giết một người, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của hắn nói thế nào cũng là một môn võ học chân chính.
Vừa rồi Bạch Linh thi triển Vô Sinh Chỉ quả thực vô cùng tà dị, một chỉ có thể làm người ta hài cốt không còn, uy năng như vậy tạo thành lực uy hiếp còn lớn hơn Tô Tín vài lần.
Trong mắt mọi người lộ ra vẻ hoảng sợ, trước kia Tô Tín giết người, mọi người chỉ xem náo nhiệt, bởi vì Tô Tín không phải tên điên, không có người chọc tới hắn thì hắn cũng không giết người lung tung.
Yêu nữ Bạch Liên giáo này không có chỗ cố kỵ, bởi vì một câu mà giết người, quả thực chỉ có ma đạo và tên điên.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Vũ Nguyên Xuân lộ ra một tia vui vẻ, quả nhiên người Bạch Liên giáo đến đúng lúc.
Vũ Nguyên Xuân lúc này đứng ra quát lên:
1.Yêu nhân Bạch Liên giáo, các ngươi thật lớn mật!
2.Nơi này không phải Chân Không Gia Hương của Bạch Liên giáo, mà là Giang Hoài đạo! Không tới phiên các ngươi giương oai!
Sau khi Vũ Nguyên Xuân nói xong lập tức đưa ánh mắt nhìn mọi người chung quanh:
- Các vị, yêu nhân Bạch Liên giáo bây giờ lại dám xuất hiện ở chỗ này, quả thật
không biết sống chết.
1.Đối phương chỉ có một người, chúng ta trên trăm tên võ giả Hóa Thần Cảnh chẳng lẽ còn sợ một mình nàng hay sao?
2.Mọi người cùng nhau ra tay bắt giữ yêu nữ này, Vũ Nguyên Xuân ta sẽ ghi nhớ nhân tình này, tương lai tại hạ sẽ có hồi báo!
Vũ Nguyên Xuân nói lời này hiên ngang lẫm liệt nhưng đa số võ giả ở đương trường lui về phía sau, thậm chí lúc này có hơn mười người rời đi.
Yêu nữ Bạch Liên giáo chỉ có một người là đúng, bọn họ cũng thật có hơn trăm người.
Trong Hóa Thần Cảnh lấy một địch trăm, chuyện điên cuồng như thế cho dù Tô Tín đứng thứ bốn mươi tám Địa Bảng cũng không có làm qua, yêu nữ xuất thân Bạch Liên giáo lại vô cùng tà dị, bọn họ cũng không tin nàng có thực lực này.
Nhưng vấn đề dựa theo lời Vũ Nguyên Xuân nói, cho dù bọn họ liên thủ bắt giữ được yêu nữ Bạch Liên giáo nhưng có bao nhiêu người trong bọn họ phải chết?
Vừa rồi nhìn Bạch Linh ra tay, đây tuyệt đối là nhân vật cấp bậc như Tô Tín, có được lấy thực lực tùy ý miểu sát võ giả cùng giai.
Hiện tại bảo bọn họ ra tay với yêu nữ này, ai dám xuất thủ trước? Người ra tay đầu tiên bảo đảm là người chết thảm nhất.
Vì nhân tình của Vũ Nguyên Xuân ngươi, việc này không đáng chút nào.
Huống chi đối với bọn họ, bọn họ không biết yêu nữ Bạch Liên giáo muốn làm gì, nhưng bọn họ lại biết nhiệm vụ mình đi kho vũ khí Thông Thiên đảo đã hoàn thành.
Dù sao bọn họ cũng nhìn thấy tràng cảnh thiên hỏa diệt thế, bản thân có được thu hoạch không nhỏ, hiện tại cũng nên công thành lui thân, bảo bọn họ cứng đối cứng với yêu nữ Bạch Liên giáo, kẻ đần mới làm ra chuyện này.
Tông môn giang hồ cực kỳ chán ghét Bạch Liên giáo nhưng bọn họ cũng chỉ chán ghét mà thôi, nhưng lại không phải sinh tử đại thù.
Nhưng Bạch Liên giáo lại có đại thù sinh tử với triều đình.
Đám người Bạch Liên giáo đều nhảy ra hô phong hoán vũ mỗi lần hoàng triều thay đổi, cho dù hoàng đế nào cũng chán ghét tà giáo đầy tên điên như vậy.
Những năm cuối Đại Tấn ngày xưa, Bạch Liên giáo liền đầu độc không ít cường giả Đại Tấn ngày xưa phản loạn hoặc cắt cứ một phương.
Về sau Đại Tấn có thể nhanh chóng suy bại như vậy, trong đó cũng có một phần công lao của Bạch Liên giáo.
Về sau Đại Chu đoạt được thiên hạ cũng phải đại chiến với Bạch Liên giáo một hồi, tập hợp lực lượng một hoàng triều mới làm Bạch Liên giáo tổn thương nguyên khí nặng nề, trong thời gian vài chục năm qua chỉ dám âm thầm làm chuyện mờ ám, đây là lần đầu tiên lộ diện công khai như vậy.
Cho nên nói Đại Chu tuyệt đối không dễ dàng tha thứ sự tồn tại của Bạch Liên giáo.
Vũ Nguyên Xuân thân là tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, về công, yêu nữ Bạch Liên giáo xuất hiện ở chỗ này, hắn thân là tổng bộ đầu Giang Hoài đạo phải có trách nhiệm hoặc đánh chết đối phương.
Về từ, nếu hắn có thể bắt giữ hoặc đánh chết thánh nữ Bạch Liên giáo thế hệ này thì hắn chắc chắn sẽ được triều đình khen ngợi, hơn nữa dùng phân lượng của Bạch Linh, phần khen ngợi này chắc chắn không nhỏ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt