Chương 1111 - Bát Phương Thanh Động (1)
Hà Vô Sơn cũng biết chấp niệm trong lòng Hà Hưu, hắn vẫn không khai đạo cho Hà Hưu, thậm chí hắn cũng không quan tâm tới.
Tác phong của Danh Kiếm Sơn Trang rất đơn giản và thô bạo, bọn họ không thích chơi âm mưu quỷ kế, mọi thứ chỉ dùng kiếm trong tay mình nói chuyện.
Từ phương diện dạy đệ tử, Hà Vô Sơn cũng như thế.
Đối với hắn mà nói, nếu Hà Hưu không thể xóa được chấp niệm trong lòng và ảnh hưởng gia tăng tu vi, vậy thì chứng minh hắn tu hành không đủ, người không thể khống chế được nội tâm của mình, có tư cách gì làm gia chủ Hà gia?
Cho nên Hà Hưu hiện tại còn trẻ, nhưng đợi đến lúc hắn không khống chế nổi nội tâm của mình, cho dù Hà Hưu là cháu trai ruột của hắn, hắn cũng sẽ bồi dưỡng đệ tử Hà gia khác làm gia chủ.
Lúc này một hạ nhân Hà gia chạy tới, cũng truyền tin tức Bạch Liên giáo truyền tới nói với Hà Vô Sơn, sau đó Hà Vô Sơn lâm vào suy nghĩ.
Sau một lát hắn nói với Hà Hưu:
1.Ngươi đi theo ta một chuyến, lưu lại một nửa Dung Thần Cảnh bảo hộ sơn trang, nếu có chuyện quan trọng phát sinh, trực tiếp đi thông tri lão tổ.
Bất kể tin tức này là thật hay giả, nhưng đối với Hà Vô Sơn, cho dù là giả hắn cũng phải thử một lần, dù sao hắn thân là trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang, biết rõ ý nghĩa của Cửu Trọng Kiếm Các đối với Danh Kiếm Sơn Trang bọn họ.
Danh Kiếm Sơn Trang bọn họ nghiêm khắc mà nói có sư thừa từ truyền nhân của Cửu Trọng Kiếm Các, thậm chí là Thập Phương Quy Nguyên Kiếm Điển bản nguyên thủy tổ truyền cũng xuất xứ từ Cửu Trọng Kiếm Các, về sau bị lịch đại tổ tiên Hà gia tu bổ và cải biên, lúc này mới biến thành Thập Phương Quy Nguyên Kiếm Điển hiện tại.
Nếu tin tức này là sự thật, chỉ cần có thể tìm được vụn vặt trong Cửu Trọng Kiếm Các, thực lực của Danh Kiếm Sơn Trang bọn họ sẽ tăng nhiều.
Nếu tin tức này là giả, Hà Vô Sơn sẽ dùng kiếm pháp của mình lĩnh giáo Bạch Liên giáo một chút.
Ngày xưa Bạch Liên giáo họa loạn thiên hạ, lũ điên này dám đối địch với Đại Chu, bọn chúng gần như trêu chọc tất cả tông môn trên giang hồ.
Cho nên dưới kiếm của Hà Vô Sơn cũng nhiễm máu tươi không chỉ một thánh sứ Bạch Liên giáo.
Trong Danh Kiếm sơn trang còn có lão tổ Hà gia, một cường giả Chân Vũ Cảnh tọa trấn, cho dù không có gia chủ hắn thì cũng không có ai dám tới trêu chọc.
Cùng lúc đó trong một mật thất của Dịch Kiếm Môn, một thân thể thẳng tấp đứng sừng sững tại nơi sâu nhất trong mật thất, quanh người hắn có bốn thanh trường kiếm vờn quanh, mang theo một tia quỹ tích huyền ảo.
Càng làm lòng người kinh hãi chính là bốn thanh kiếm như có tư tưởng, chúng vờn quanh thân thể của hắn và gào thét hưng phấn giống như vật sống.
Nếu có người ở đây nhất định sẽ nhìn ra bốn thanh trường kiếm này đều là Thiên binh, có linh tính của chính mình, hơn nữa chủ nhân cũng chỉ có một, chính là người trước mặt.
Phải biết rằng Thiên binh có linh, đại bộ phận võ giả cho dù có được Thiên binh cũng chỉ có một thanh mà thôi, đồng thời thu phục thanh Thiên binh thứ hai sẽ dẫn tới xung đột.
Thậm chí người này có bốn thanh Thiên binh gia thân, thực lực như thế, cả Dịch Kiếm Môn trừ Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên còn ai vào đây?
Vào lúc này trong mật thất còn có một người trung niên, hắn trầm giọng hỏi:
1.Sư huynh, chuyện Cửu Trọng Kiếm Các mở ra lần này, ngươi còn không định ra tay sao?
Mạnh Kinh Tiên thản nhiên nói:
1.Không phải lúc, huống chi Cửu Trọng Kiếm Các lần này mở ra có quan hệ với Bạch Liên giáo, đám người kia không biết lại đang giở trò quỷ gì, không đáng chúng ta gây chiến.
2.Cho nên lúc này ngươi đi là tốt rồi, vừa vặn ngươi tấn thăng Dương Thần Cảnh, cũng nên cho tông môn khác biết rõ, miệng vết thương của Dịch Kiếm Môn ngày xưa miệng cũng đã khôi phục rồi.
Thế lực đỉnh cấp trên giang hồ đều có võ giả Dương Thần Cảnh tọa trấn, nhưng thế lực đỉnh cấp chỉ có một cường giả Dương Thần Cảnh chỉ có thể xem như hạng bét.
Dùng thực lực trì kiếm ngũ phái, không nói trong tông môn có một cường giả Chân Vũ Cảnh tọa trấn, tối thiểu cũng phải có vài Dương Thần Cảnh mới được.
Kết quả Dịch Kiếm Môn bọn họ lần trước liều chết đánh một trận với Cản Thi Phái lại là kết cục lưỡng bại câu thương, làm cho Dịch Kiếm Môn bọn họ cuối cùng chỉ bảo tồn một cường giả Dương Thần Cảnh là Mạnh Kinh Tiên, thậm chí không hợp nghiêm trọng với địa vị trì kiếm ngũ phái, thậm chí dẫn tới các kẻ thù của Dịch Kiếm Môn như Bích Huyết Thanh Sơn Đường cũng dám bỏ đá xuống giếng.
Chỉ có điều thực lực Mạnh Kinh Tiên mạnh tới mức biến thái, hắn dùng lực lượng một người xông vào Bích Huyết Thanh Sơn Đường, làm cho tổng đường chủ Bích Huyết Thanh Sơn Đường Hàn Thiên Sơn thu hồi tất cả lực lượng nhắm vào Dịch Kiếm Môn, từ đó kinh sợ tất cả thế lực bỏ đá xuống giếng Dịch Kiếm Môn.
Dịch Kiếm Môn trước kia chỉ dựa vào một mình Mạnh Kinh Tiên chèo chống nên cảm giác căn cơ bất ổn, hiện tại Dịch Kiếm Môn lại có một võ giả Dương Thần Cảnh, đây cũng là một trong các tiêu chí Dịch Kiếm Môn sắp quật khởi.
Tên võ giả Dương Thần Cảnh kia gật đầu thối lui, đã cách nhiều năm, Dịch Kiếm Môn bọn họ cũng nên tái hiện trong mắt người giang hồ.
Vào lúc này trong Kiếm Thần Sơn, tông chủ Kiếm Thần Sơn đương đại biết được tin tức liền phái người đi tới Giang Nam.
Đối với bọn họ, bất cứ thứ gì có thể giúp bọn họ gia tăng tu vi kiếm đạo đều không thể buông tha.
Huống chi dùng kiêu ngạo của Kiếm Thần Sơn, bọn họ không sợ và không quan tâm cái gọi là tính toán của Bạch Liên giáo.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt