Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1197 - Xung đột vũ trang

Chương 1197 - Xung đột vũ trang
Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền bị Tô Tín đá vào trong góc, dù sao bọn họ đừng mong kiếm được công huân khi diệt Thanh Thành kiếm phái.
Tô Tín cũng không sợ người khác nói hắn chèn ép đồng liêu, bài trừ đối lập.
Toàn bộ Lục Phiến Môn, trừ thế lực của Liễu Vô Tiền và Phương Cửu Nguyên thì chính là thế lực của Thiết gia cùng Tô Tín.
Hiện tại người trong Lục Phiến Môn cũng biết Tô Tín đã là người Thiết gia, Thiết gia bồi dưỡng Tô Tín còn mạnh hơn cả bồi dưỡng đệ tử của mình, cho nên bộ đầu khác trong Lục Phiến Môn từ tử trung với bọn họ, bọn họ cũng biết nên làm việc thế nào.
Trừ khi là loại người ngu ngốc, đã không có bao nhiêu người dám chỉ trích Tô Tín.
Người Đại Chu đã tụ tập lại, vây mà không đánh, Tô Tín còn chờ người Thiên đình và Địa phủ đến.
Không tới nửa giờ sau, người Thiên đình và Địa phủ đã đến.
Người dẫn đầu Thiên đình chính là Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, hắn dẫn hơn mười người tới đây, trong đó có ba người là Dung Thần cảnh.
Địa phủ do Mạnh bà dẫn đội, nàng không mang theo bao nhiêu người, chỉ có năm người, có ba người là Dung Thần cảnh nhưng đều là cường giả, Thôi Phán Quan, Bình Đẳng Vương Khổng Tuyên, Bạch vô thường Bạch Duy Duyến.
Ba người này mạnh đến mức đứng hàng bốn mươi trên Địa bảng, có thể nói là tồn tại mạnh nhất dưới Dương Thần cảnh.
Với thực lực của Tô Tín, trong tình huống không dùng tiêu hao phẩm sẽ khó thắng bọn họ.
Đặc biệt là Thôi Phán Quan, cho dù Tô Tín dùng tiêu hao phẩm cũng không có tin tưởng có thể thắng hắn.
Sau biến cố của Thôi gia, khúc mắc của Thôi Phán Quan đã chấm dứt, tu vi của hắn tăng lên kinh khủng.
Hiện tại Thôi Phán Quan cách Dương Thần cảnh một bước, nói không chừng hắn có thể vượt qua bình cảnh bất cứ khi nào, cũng tấn chức Dương Thần cảnh trở thành võ đạo đại tông sư.
Thiên đình và Địa phủ nhìn nhau, nhìn thấy đối phương thì hừ một tiếng, cũng không nhiều lời.
Hơn nữa hai người dẫn đội của Thiên đình và Địa phủ đều có tính khí táo bạo, một câu nói không hợp sẽ động thủ.
Tính tình của Mạnh bà không cần nhiều lời, tính tình của Bắc Cực Tử Vi Đại Đế cũng không tốt chút nào.
Chỉ bằng biểu hiện của hắn trong Cửu Trọng Kiếm Các, lúc hắn ở kiếm trủng có thể bằng vào một câu nói mà lật bàn, cũng dẫn động trận pháp tự bạo trong kiếm trủng, từ điểm đó đã nhìn ra tính tình của Bắc Cực Tử Vi Đại Đế rất táo bạo.
Hai người bọn họ nhìn nhau không vừa mắt, nhưng hai người vẫn gật đầu chào hỏi Triệu Vũ Niên.
Phần lễ ngộ này không quan hệ tới thân phận, là đãi ngộ của cường giả Chân Vũ cảnh xứng đáng nhận mà thôi.
Triệu Vũ Niên cũng không vô lễ, hắn gật đầu nói với hai người:
- Thiên Đế và Địa Tạng vương mạnh khỏe chứ?
Thân là tồn tại Chân Vũ cảnh, Triệu Vũ Niên cũng từng quen biết hai người đứng đầu Thiên đình và Địa phủ.
Nhưng hắn với tư cách là cường giả hoàng thất Đại Tấn, cuộc chiến thành danh đều là chinh chiến dị tộc, rất ít ra tay trong Trung Nguyên., cho nên hắn không có ân oán gì với Thiên đình và Địa phủ.
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế lườm Mạnh bà, nói:
- Thiên Đế đại nhân rất tốt, chỉ có điều Địa Tạng vương vài chục năm không lộ mặt bao giờ, hắn có mạnh khỏe hay không thì ta không biết.
Mạnh bà hừ lạnh một tiếng, trong mị nhãn mang theo sát cơ, nói:
- Tử Vi ngươi có ý gì? Muốn đánh nhau đúng không? Đến đây, có bản lĩnh thì ra tay, lão nương hôm nay phụng bồi đến cùng!
Thời điểm ở trong Cửu Trọng Kiếm Các, bọn họ dùng lợi ích làm trọng, cũng vì lợi ích cho nên tạm thời buông ân oán.
Hiện tại hai bên không cố kỵ như thế, một lời không hợp có thể đánh nhau tàn nhẫn.
Tô Tín đau đầu, hắn đứng ra nói:
- Hai vị tiền bối, các ngươi đã đáp ứng ta giúp Đại Chu diệt Thanh Thành kiếm phái, hiện tại các ngươi đánh nhau trước, đến lúc đó ai động thủ với Thanh Thành kiếm phái?
Có Tô Tín ra mặt giảng hòa, Mạnh bà và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế hừ lạnh một tiếng, đều nhường một bước.
Dù sao với Địa phủ, Tô Tín là người một nhà,
Bên kia đã đáp ứng hứa hẹn với Tô Tín, cho dù là thân phận Thiên đình hay tôn nghiêm của cường giả Dương Thần cảnh, bọn họ không đến mức vì việc nhỏ mà đổi ý.
Sau khi dàn xếp người Thiên đình và Địa phủ, Tô Tín lập tức ra lệnh, rất nhiều võ giả Đại Chu đều lao về phía Thanh Thành kiếm phái.
Bên trong Thanh Thành kiếm phái đã hoảng sợ và rối loạn.
Sắc mặt chưởng môn Thanh Thành kiếm phái ‘ Cửu Nguyên Chân Quân ’ Lệ Trường Hải âm trầm, nói:
- Trước kia ai nói mục tiêu của Tô Tín không phải Thanh Thành kiếm phái chúng ta? Ân? Là ai nói!
Phần đông trưởng lão nhìn nhau, bất kể là ai nói, tối thiểu lúc trước bọn họ đã đồng ý cách nói như thế.
Dù sao không ai trong bọn họ nghĩ tới, Tô Tín lại có can đảm ra tay với Thanh Thành kiếm phái, hơn nữa còn dẫn động lực lượng cường đại của Đại Chu.
Chẳng lẽ Tô Tín là con riêng của Nhân Hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển hay sao? Nếu không, hắn là một tứ đại thần bộ, hắn làm sao có năng lực lớn như thế?
Trước kia bọn họ chiêu cáo giang hồ nói không chết không thôi với Tô Tín, kết quả hiện tại tốt rồi, Tô Tín trực tiếp chủ động không chết không thôi với bọn họ!
Nguy cơ diệt môn xuất hiện, thời điểm này, trưởng lão Thanh Thành kiếm phái cũng không quan tâm việc tranh quyền đoạt lợi, bọn họ đang thương lượng làm sao vượt qua một kiếp này.
Đại quân tiếp cận, thương lượng đến thương lượng đi chỉ có một kết quả, đó chính là ngạnh kháng.
Dùng thực lực Đại Chu biểu hiện, Thanh Thành kiếm phái tuyệt đối không phải đối thủ.
Cho nên bọn họ chỉ có thể kéo dài và ngạnh kháng.
Hiện tại trông cậy và các tông môn khác là không được, có lẽ không có ai ra tay giúp Thanh Thành kiếm phái.
Nhưng trì kiếm ngũ phái thì khác.
Trì kiếm ngũ phái đồng khí liên chi, hiện tại Đại Chu bỗng nhiên ra tay tiến công Thanh Thành kiếm phái, các thế lực như Dịch Kiếm Môn biết rõ, hơn phân nửa sẽ ra tay.
Đại Chu không đặt Thanh Thành kiếm phái vào trong mắt, nhưng trì kiếm ngũ phái liên thủ lại là thế lực không ai có thể xem nhẹ.
Bên ngoài Thanh Thành sơn, Tô Tín ngẩng đầu nhìn bảo địa trước mặt, hắn lắc đầu.
Lão tổ khai phái sáng tạo Thanh Thành kiếm phái thật không đơn giản, dùng Đạo gia nhất mạch dung hợp kiếm đạo khai sáng Thanh Thành kiếm phái, từ đó có thể xưng là một đời tông sư.
Đừng nhìn võ giả Hóa Thần cảnh hiện tại được xưng là võ đạo tông sư, tồn tại Dương Thần cảnh gọi là võ đạo đại tông sư, nhưng có thể được gọi là một đời tông sư không chỉ có thực lực cường đại, còn yêu cầu ngươi có thể khai sáng ra lưu phái võ đạo.
Nếu không, cho dù ngươi là cường giả Chân Vũ cảnh cũng không được gọi là một đời tông sư.
Tổ sư sáng lập Thanh Thành kiếm phái chính là nhân vật như thế.
Hơn nữa ánh mắt hắn không tồi, nguyên khí Thanh Thành sơn nồng đậm, Tô Tín từng gặp qua các môn phái, nơi này có thể xếp vào tốp ba, đặc biệt là trì kiếm ngũ phái, Thanh Thành kiếm phái chọn nơi xây dựng tông môn là tốt nhất.
Chỉ có điều rất đáng tiếc, nơi này sẽ lây nhiễm rất nhiều máu tươi, từ nay về sau khí huyết sát xông lên trời, nơi này sẽ biến thành địa ngục.
Một đám cường giả Thanh Thành kiếm phái bước ra khỏi sơn môn, người đi đầu chính là ‘ Cửu Nguyên Chân Quân ’ Lệ Trường Hải.
Nhìn thấy mấy người mang mặt nạ bên cạnh Tô Tín, nội tâm Lệ Trường Hải mát lạnh, không ngờ là người Thiên đình cùng Địa phủ!
Mặc cho Lệ Trường Hải tưởng tượng như thế nào, hắn không ngờ Thiên đình cùng Địa phủ như nước với lửa lại liên thủ, hơn nữa còn liên thủ với Đại Chu đối phó Thanh Thành kiếm phái bọn họ.
Lệ Trường Hải vẫn áp chế kinh hãi, hắn ôm quyền hỏi:
- Thanh Thành kiếm phái ta tự nhận không làm ra chuyện nguy hại tới Đại Chu, không biết các vị có ý gì?
Nói xong Lệ Trường Hải còn nhìn sang Tô Tín, thản nhiên nói:
- Ân oán Thanh Thành kiếm phái và Tô Tín ngươi chỉ là ân oán cá nhân, chẳng lẽ Đại Chu bá đạo đến mức nhúng tay vào việc này hay sao?
Triệu Vũ Niên nhìn Lệ Trường Hải, chỉ bằng ánh mắt, không gian chung quanh ngưng đọng lại, Lệ Trường Hải cảm giác áp lực lớn như núi đè lên người mình, thiên địa nguyên khí quanh người hắn tránh lui, chỉ một ánh mắt đã biến khu vực chung quanh hắn thành chân không!
Đây là thực lực của cường giả Chân Vũ cảnh, chỉ một ánh mắt đã làm tồn tại Dương Thần cảnh như Lệ Trường Hải cảm thấy áp lực.
Trường kiếm phong cách cổ xưa sau lưng Lệ Trường Hải rung động nhẹ, nó phát ra tiếng kiếm ngâm thanh thúy, áp lực Triệu Vũ Niên đè lên người Lệ Trường Hải biến mất không thấy đâu nữa.
Có thể trực tiếp tiêu trừ áp lực cho Lệ Trường Hải, nó nhất định là thần binh Duy Ngã Đạo Kiếm của Thanh Thành kiếm phái.
Triệu Vũ Niên kêu lên, ánh mắt hắn mang theo hiếu kỳ.
Tuy Triệu Vũ Niên là tồn tại Chân Vũ cảnh, thần binh trên giang hồ còn ít hơn cường giả Chân Vũ cảnh rất nhiều, cho nên Triệu Vũ Niên lần đầu tiên nhìn thấy thần binh ra tay, ánh mắt nhìn thần binh mang theo hứng thú.
Hắn ngẩng đầu nhìn Lệ Trường Hải, nói:
- Bệ hạ nói, hành động lần này do Tô Tín chỉ huy, thị phi đúng sai, ngươi trực tiếp nói với hắn là được.
Nghe Triệu Vũ Niên nói thế, nội tâm Lệ Trường Hải trầm xuống, Tô Tín, lại là Tô Tín!
Nội tâm Lệ Trường Hải vẫn còn ôm tâm tình may mắn, dù sao Tô Tín chỉ có tu vi Dung Thần cảnh, cho dù hắn là tứ đại thần bộ của triều đình nhưng hắn có tài năng gì chỉ huy nhiều cường giả Đại Chu như vậy, trong đó còn có lục địa thần tiên Chân Vũ cảnh.
Hiện tại việc này do đích thân Triệu Vũ Niên mở miệng nói ra, Lệ Trường Hải lâm vào tuyệt vọng.
Nếu như Đại Chu vì việc khác động thủ với Thanh Thành kiếm phái, như vậy hắn còn khả năng thương lượng, Đại Chu nghĩ muốn cái gì, cho dù là quá phận thì Thanh Thành kiếm phái cũng đáp ứng.
Nhưng nếu chuyện này do Tô Tín chủ đạo, Thanh Thành kiếm phái cũng biết rõ, có thể kéo thì kéo, không thể kéo thì phải ngạnh kháng.
Dù sao Tô Tín giết nhiều người Thanh Thành kiếm phái như vậy, trong đó còn có cường giả Dương Thần cảnh, hiện tại cho dù Lệ Trường Hải ưng thuận nhiều điều kiện hơn nữa, Tô Tín cũng không đáp ứng.
Bởi vì Tô Tín biết rõ, mâu thuẫn giữa song phương đã không thể điều hòa, là không chết không thôi chân chính.
Thanh Thành kiếm phái không giết Tô Tín sẽ nghẹn ở cổ họng, nhất định phải diệt trừ hắn.
Tô Tín thật vất vả tìm được cơ hội như thế, nếu như hắn không nắm chặt cơ hội diệt trừ Thanh Thành kiếm phái, Tô Tín mới là kẻ ngu ngốc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất