Chương 1202 - Mặt mũi
Tô Tín nhìn mập mạp đang run rẩy, hắn thản nhiên nói:
- Nghe nói tổ phụ của ngươi là trưởng lão Hóa Thần cảnh của Thanh Thành kiếm phái? Ngươi tên là gì?
Mập mạp kia run rẩy nói:
- Tiểu nhân Lý Toàn Trung.
Đối với Tô Tín hỏi thăm, Lý mập mạp sợ hãi quá mức.
Trong lòng hắn, Tô Tín không khác gì ma đầu giết người như ngóe, hắn sợ mình không cẩn thận sẽ bị đối phương ăn thịt.
Chỉ có điều Tô Tín nhìn hắn:
- Ngươi muốn làm chưởng môn Thanh Thành kiếm phái không?
- Cái gì... Cái gì!
Lý Toàn Trung sửng sốt, vẻ mặt không dám tin nhìn Tô Tín, Tề Long bên cạnh cũng kinh ngạc, Tô Tín đang làm gì?
Tô Tín cau mày nói:
- Ngươi không có nghe rõ sao? Ta hỏi ngươi có muốn làm chưởng môn Thanh Thành kiếm phái hay không.
Lý Toàn Trung cẩn thận nói:
- Dĩ nhiên muốn, không phải Thanh Thành kiếm đã bị ngài diệt rồi sao?
Tô Tín diệt Thanh Thành kiếm phái, cũng diệt cả nhà của Lý Toàn Trung.
Kết quả hiện tại hắn không có hận ý với Tô Tín, trong lòng chỉ có sợ hãi mà thôi.
Đối với võ giả như Tô Tín, mập mạp này chính là sỉ nhục của võ giả, hoàn toàn không có chút khí tiết nào, nhưng Tô Tín lại cần loại người như thế.
Tô Tín dùng tay gõ gõ bàn, nói:
- Thanh Thành kiếm phái bị ta diệt một nhóm, nhưng không đại biểu Thanh Thành kiếm phái bị diệt.
- Tổ phụ của ngươi là trưởng lão Hóa Thần cảnh của Thanh Thành kiếm phái, ngươi là đệ tử xuất thân Thanh Thành kiếm phái chính tông, hiện tại do ngươi trùng kiến Thanh Thành kiếm phái không được sao? Ai quy định Thanh Thành kiếm phái nhất định phải thành lập tại Thanh Thành sơn? Đặt ở Thịnh Kinh thành không được sao?
Tô Tín nói ra lời này, Lý Toàn Trung biết rõ Tô Tín có ý gì, Tô Tín đỡ hắn làm chưởng môn và trùng kiến Thanh Thành kiếm phái trong Thịnh Kinh thành!
Thời điểm này, bất kể Tô Tín muốn hắn làm gì thì hắn sẽ làm như vậy, dù sao đối với Lý Toàn Trung mà nói, chỉ cần Tô Tín không giết hắn, đừng nói bảo hắn làm chưởng môn, bảo hắn làm gì hắn cũng nguyện ý.
Cho nên Lý Toàn Trung trực tiếp gật đầu nói:
- Nguyện ý! Ta đương nhiên nguyện ý! Chỉ cần Tô đại nhân có phân phó, tiểu nhân nhất định xông pha khói lửa cũng không chối từ!
Tô Tín rất hài lòng thái độ của Lý Toàn Trung, trực tiếp gọi Hoàng Bỉnh Thành tới và nói:
- Đi nhà kho lĩnh một ít đan dược cho hắn ăn vào, khôi phục gân tay gân chân cho hắn, hơn nữa còn kiến lập Thanh Thành kiếm phái trong Thịnh Kinh thành cho ta.
Hoàng Bỉnh Thành gật đầu, trực tiếp mang theo Lý Toàn Trung đi ra ngoài, Tề Long đứng sau lưng Tô Tín, vẻ mặt hắn rất ngạc nhiên.
Tô Tín làm như vậy, Tề Long xem ra quá dư thừa.
Cho một phế vật nhu nhược như vậy trùng kiến Thanh Thành kiếm phái tại Thịnh Kinh thành, Tề Long nghĩ đến cách làm vừa rồi chính là sỉ nhục những tiền bối của Thanh Thành kiếm phái.
Dù sao tiền bối Thanh Thành kiếm phái nhìn thấy con cháu bất tài dựng cờ hiệu Thanh Thành kiếm phái và làm chưởng môn, có lẽ bọn họ sẽ giận đến mức bò ra khỏi mộ phần.
Chỉ có điều Tề Long xem ra, có lẽ Tô Tín không nhàm chán như thế.
Thanh Thành kiếm phái đã bị Tô Tín tiêu diệt, hiện tại hắn cần nhục nhã tổ tiên Thanh Thành kiếm phái hay sao?
Ngón tay Tô Tín gõ bàn có tiết tấu, hắn cũng không quay đầu lại và hỏi:
- Có phải ngươi kỳ quái vì sao ta làm thế hay không?
Tề Long cũng không giấu diếm, gật đầu nói:
- Ty chức thật sự không hiểu.
Tô Tín trầm giọng nói:
- Trước kia ngươi từng làm truy phong tuần bổ, tuy truy phong tuần bổ chấp hành nhiệm vụ gian nan, nhưng đại bộ phận phụ trách làm nhiệm vụ âm thầm không muốn ai biết.
- Cho nên ngươi bây giờ phải đưa mắt nhìn cả giang hồ, triều đình và giang hồ, chính đạo và ma đạo, kể cả chính đạo và chính đạo, ở trong đó không chỉ có lợi ích và nhân tình, còn có mặt mũi.
- Mặt mũi là thứ không đáng tiền nhất, nhưng trên giang hồ, trong điều kiện tiên quyết không chạm tới lợi ích cốt lõi của đại phái, bọn họ sẽ xem trọng mặt mũi hư vô mờ mịt này nhất.
- Thanh Thành kiếm phái bị diệt, trước kia ta đã tìm cái cớ rất tốt, cũng có lý do chính đáng, dù sao không nói mà diệt, việc này khó làm.
- Hiện tại ta cho phế vật kia trùng kiến Thanh Thành kiếm phái trong Thịnh Kinh thành, từ đó chứng minh Đại Chu làm người lưu một đường, cũng không có đuổi tận giết tuyệt Thanh Thành kiếm phái.
- Người sáng suốt sẽ biết rõ là chuyện gì, có một số việc nên làm vẫn phải làm, cho dù mặt mũi giấu trong áo lót cũng phải làm như vậy.
Tề Long như có điều suy nghĩ và gật đầu, Tô Tín nói những lời này là thứ hắn chưa từng tiếp xúc, đương nhiên hắn không có tư cách tiếp xúc.
Trước kia Tề Long chỉ là truy phong tuần bổ tầm thường, hoàn thành đại đa số nhiệm vụ chỉ là nhiệm vụ nhỏ, việc liên quan đến toàn cục sẽ do truy phong tổng bộ đầu đảm nhiệm, sẽ không đến phiên hắn quan tâm.
Nhưng hiện tại hắn đã quyết định nương tựa vào Tô Tín, như vậy hắn phải học những thứ này.
Cùng lúc đó, trong giang hồ cũng bị tin tức Đại Chu diệt Thanh Thành kiếm phái kíp nổ.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả phong môi trên giang hồ đều truyền bá trận chiến ấy, cái gì Chân Vũ cảnh lục địa thần tiên ra tay trời long đất lở, Duy Ngã Đạo Kiếm ra khỏi vỏ kiếm quang vạn trượng.
Tuy nói quá vô số lần, nhưng cũng làm tán tu và tiểu tông môn sợ hãi, cho dù các đại tông môn không biết rõ quá trình nhưng biết rõ hậu quả của việc này mang lại.
Giang hồ bình tĩnh nhiều năm như thế, trừ lúc Đại Chu chính thức định đô Thịnh Kinh thành và đánh một trận với Bạch Liên giáo, thời gian còn lại đều củng cố thực lực, cho nên giang hồ xem như an ổn.
Hơn hai mươi năm qua, giang hồ quá bình tĩnh, không nghĩ tới triều đình không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên lên tiếng đã tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái.
Người giang hồ kinh hãi nhất là điểm này, dù sao Thanh Thành kiếm phái không giống tông môn khác, mà là một trong trì kiếm ngũ phái, có năm tên cường giả Dương Thần cảnh và thần binh Duy Ngã Đạo Kiếm.
Tuy trên giang hồ không có nhiều thế lực đỉnh cấp, nhưng cũng có hơn mười thế lực.
Tối thiểu một tồn tại Dương Thần cảnh có thể tọa trấn thế lực hơn hai trăm năm.
Thực lực Thanh Thành kiếm phái xem như trung lưu trong thế lực đỉnh cấp, cho dù là yếu cũng không phải quá yếu.
Kết quả thực lực như Thanh Thành kiếm phái cũng bị triều đình tiêu diệt, uy hiếp như vậy quá lớn, lớn đến mức các thế lực giang hồ đều run rẩy, thiếu chút nữa liên thủ chống cự Đại Chu như hai mươi năm trước.
Dù sao tông môn đỉnh cấp không giống thế lực giang hồ khác, cấp bậc giang hồ đã có thể quyết định thế cục giang hồ, chưởng môn lại là nhân vật cự phách một phương.
Rất ít thế lực đỉnh cấp bị tiêu diệt, hơn nữa còn là các thế lực đỉnh cấp bị suy yếu và không còn võ giả Dương Thần cảnh tọa trấn.
Giống như Thôi Phán Quan xuất thân Thanh Hà Thôi thị đã là như thế, thời điểm huy hoàng nhất là một trong lục đại thế gia, cuối cùng chậm rãi suy yếu, chỉ có thể dựa vào vài tên Dung Thần cảnh mới có thể chèo chống.
Cho nên Đại Chu ra tay diệt phần đông thế lực không làm ai giật mình, nhưng khi triều đình diệt Thanh Thành kiếm phái đã làm giang hồ rung chuyển.
Nhưng chuyện này không đi tới đâu, bởi vì Tô Tín làm rất đẹp, lấy cớ rõ ràng, trực tiếp chặn miệng các tông môn chính đạo trên giang hồ.
Triều đình diệt Thanh Thành kiếm phái có lý do đầy đủ, là Thanh Thành kiếm phái giết bộ khoái Lục Phiến Môn chúng ta trước, hiện tại thi thể những người kia còn chông bên ngoài đạo quan của Thanh Thành kiếm phái đấy.
Cho nên lần này có lý do đầy đủ, đổi cách nói khác, nếu ta đánh chết hơn mười đệ tử tông môn các ngươi, các ngươi không vội? Chẳng lẽ các ngươi không đòi công đạo?
Bởi như vậy, tối thiểu trên đạo nghĩa, Đại Chu không có mao bệnh gì.
Đặc biệt Tô Tín còn rất buồn nôn, hắn bảo Lý Toàn Trung trùng kiến một Thanh Thành kiếm phái tại Thịnh Kinh thành.
Tuy chỉ có mười mấy đệ tử, đa số là lưu manh bên đường, nhưng người ta tối thiểu là đệ tử Thanh Thành kiếm phái hàng thật giá thật, chứng minh Đại Chu làm người lưu một đường, cũng không có đuổi tận giết tuyệt.
Tuy thế lực giang hồ biết rõ triều đình làm vậy là cho giang hồ mặt mũi, nhưng không ai nói cái gì.
Sau khi diệt Thanh Thành kiếm phái, Đại Chu cũng không biểu hiện ra tính công kích, điều này cũng làm các tông môn khác thở ra một hơi.
Huống hồ quan hệ với Thanh Thành kiếm phái gần nhất, thậm chí bốn phái khác được xưng đồng khí liên chi có ra tay không? Người ta không quản tới, trực tiếp sống chết mặc bây.
Chính bởi vì như thế, những tông môn chính đạo rất bất mãn với hành động của triều đình lần này, cũng không có người nào đứng ra chỉ trích.
Các đại tông môn không có động tác, nhưng những võ giả tán tu cùng tiểu thế lực lại sợ hãi khi đối mặt với đại kiếp mấy trăm năm diễn ra một lần, mỗi ngày đều có tranh luận không ngớt.
Lúc này, phong môi giang hồ không ngừng thúc đẩy, dường như bọn họ đào móc ra tin tức khó lường, tin tức này làm giang hồ chấn động không nhỏ.
Thời điểm trước khi Thanh Thành kiếm phái bị diệt môn, phong môi giang hồ không dám tới gần, chỉ đứng ở ngoài quan sát, đợi đến lúc đám người Tô Tín vơ vét xong, những phong môi giang hồ mới dám tới gần, muốn xem kết quả như thế nào, cuối cùng tràng cảnh Thanh Thành sơn nhuốm máu làm bọn họ không rét mà run.
Trước kia Đại Chu động thủ rất vội vàng, cho nên những phong môi giang hồ có thể đi theo chân Đại Chu, nhưng lại không chú ý tất cả mọi việc đều có người chủ đạo.
Trước kia bọn họ hoài nghi người của quân đội, về sau bọn họ thông qua tai mắt ẩn giấu trong bốn kiếm phái, còn có một ít người truyền tin tức ra ngoài chứng minh một việc.
Phụ trách hành động lần này không phải quân đội, cũng không phải Thiết gia Lục Phiến Môn, mà là Tô Tín! Một người vừa mới đột phá Dung Thần cảnh, vừa mới mượn việc tru sát hai tên võ Dương Thần cảnh dương danh giang hồ, Tô Tín!