Chương 134 - Lục Phiến Môn (2)
Cảm giác được ánh mắt Tô Tín, Thiết Vô Tình quay đầu lại tươi cười với Tô Tín: “Tô bang chủ, nhìn thấy ta rất bất ngờ sao?”
Tô Tín lập tức cười khổ: “Đâu chỉ bất ngờ, quả thực giống như đang nằm mơ. Thiết đại nhân, ngươi giấu diếm ta thật khổ, cái gì tổng bộ đầu đông thập nhị phường, chỉ sợ đây không phải thân phận chân thật của ngươi ah.”
Thiết Vô Tình vươn tay ra, hấp lực xuất hiện và thu hồi Phượng Dực Bát Trảm Đao bên cạnh thi thể Hầu Minh trở về.
Lại cẩn thận lau máu trên đao, hắn nói: “Có thể ngươi nói sai rồi, ta đúng là tổng bộ đầu đông thập nhị phường, thân phận này có công hàm cấp trên thừa nhận. Trước kia ta không phải là đầu mục bắt người, chỉ là tiểu bộ khoái truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn mà thôi.
Nghe được Thiết Vô Tình nói thế, Tô Tín âm thầm bĩu môi, truy phong tuần bổ nho nhỏ trong Lục Phiến Môn?
Cho dù chỉ là tiểu bộ khoái nhưng đó cũng thuộc về Lục Phiến Môn.
Lục Phiến Môn là nơi nào? Phụ trách giám sát tông môn võ đạo trong thiên hạ, dò hỏi tình báo đế quốc, chính là một trong những cơ cấu vũ lực cường đại của Đại Chu vương triều.
Cho dù làm tiểu bộ khoái trong cơ cấu này cũng có quyền hành lớn hơn đầu mục bắt người tại châu phủ cả vạn lần.
“Thiết đại nhân, ngươi dừng mang ta ra làm trò đùa, ta muốn biết tất cả đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Tín không tin Thiết Vô Tình đường đường truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn lại nhàm chán tới Thường Ninh phủ làm đầu mục bắt người nhiều năm, cũng không rãnh rỗi tới cứu tiểu nhân vật như hắn.
Thu hồi hai thanh Phượng Dực Bát Trảm Đao, Thiết Vô Tình nói: “Chuyện dư nghiệt Cuồng Sư Đỗ Nguyên Thánh thì ta đã sớm biết rồi, thậm chí chuyện tranh đoạt bảo tàng triều đình cũng sớm biết, thậm chí ngay cả thân phận chân chính của Cung Thanh Phong cũng đã bị điều tra ra.
Tô Tín lập tức sững sờ: “Vậy tại sao các ngươi không sớm tiêu diệt bọn chúng, không nên lưu đến hôm nay?”
Thiết Vô Tình nhún nhún vai nói: “Chúng ta biết rõ những chuyện này nhưng chúng ta không biết thân phận của kẻ khác, thậm chí Đỗ Nguyên Thánh còn có dư nghiệt khác hay không, chúng ta cũng không biết.”
“Cho nên cấp tren phát hiện bảo tàng và dư nghiệt của Đỗ Nguyên Thánh liền phái ta đến Thường Ninh phủ nằm vùng, hi vọng tìm được bọn chúng và một mẻ hốt gọn, vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn.”
“Đáng tiếc ta không nghĩ tới Cung Thanh Phong và Giang Lăng nhẫn nhục như vậy, bọn chúng nhẫn nhịn hai năm mới động thủ.”
Nghe được Thiết Vô Tình nói thế, Tô Tín lập tức lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Cơ quan tính toán tường tận công dã tràng, Giang Lăng và Cung Thanh Phong đúng là không may.
Cho dù bọn chúng không chết trong cung điện dưới lòng đất, bọn chúng cũng không thoát khỏi Thường Ninh phủ.
Có cao thủ như Thiết Vô Tình ở đây, đoán chừng chờ tới lúc bọn chúng đi ra ngoài cũng không qua được cửa Thiết Vô Tình.
Đương nhiên mấy đại bang hội Thường Ninh phủ là nằm cũng trúng đạn.
Thiết Vô Tình vui vẻ nói: “Tô bang chủ, ngươi cũng đừng trách ta, kỳ thật trước kia ta đã nhắc nhở qua ngươi, ta hỏi ngươi Dịch Kiếm Môn đạt được chìa khóa lúc nào, kỳ thật ta cũng ám chỉ ngươi a.”
“Ta vốn muốn giải quyết cả kẻ cấu kết với Cung Thanh Phong, không nghĩ tới ngươi lại mang theo một đám người giết bọn chúng trong cung điện dưới đất.”
“Ngươi cũng biết trong cung điện dưới đất đóng lại, không qua một giờ là không mở ra, cho nên ta cũng không có biện pháp.”
“Các ngươi làm vượt qua ta dự đoán, Giang Lăng và Cung Thanh Phong lại bị các ngươi tiêu diệt, cũng bớt cho ta không ít việc.”
“Đáng tiếc khi ta nghĩ ra đã quá muộn.”
Tô Tín lắc đầu, bây giờ hối hận không kịp.
Nếu như hắn có thể sớm nghĩ tới việc này, hoặc là không có gấp gáp tiền vào cung điện dưới đất như thế, đợi đến lúc Giang Lăng nhảy ra thì Thiết Vô Tình tự nhiên sẽ ra tay đánh chết hắn, như vậy cũng không phát sinh chuyện máu chó như bây giờ.
“Kỳ thật ta cũng không nghĩ tới Tô bang chủ ngươi lại hung tàn như thế ah, đối mặt với đại môn phái như Thanh Thành kiếm phái lại không sợ, có thể ra tay không nương tình.”
“Chậc chậc, nhi tử cường giả Nguyên Thần Cảnh ‘ Thanh Khư Kiếm ’ Phương Thị, nói giết liền giết, quả nhiên ta không nhìn lầm Tô Tín ngươi.”
Thiết Vô Tình lộ ra vẻ mặt tán thưởng..
Tô Tín cười khổ lắc đầu: “Thiết đại nhân không nên gọi ta là bang chủ, ta đã sớm không phải bang chủ rồi. Nhưng lần này phải đa tạ Thiết đại nhân cứu mạng.”
Nếu như lần này không có Thiết Vô Tình, cho dù Tô Tín hối đoái tiêu hao phẩm bảo vệ tánh mạng, đoán chừng kết cục cũng cực kỳ thê thảm.
Thiết Vô Tình lắc lắc đầu nói: “Không nên vội cảm tạ ta, ta cứu ngươi không phải như vậy.”
Tô Tín gật đầu nói: “Thiết đại nhân có gì cần cứ nói thẳng, chỉ cần Tô Tín ta có thể làm được tuyệt dối không chối từ.”
Trên thế giới này không có cơm trưa miễn phí, cũng không có chuyện tốt bánh từ trên trời rơi xuống.
Từ khi hắn tiết lộ tin tức của Giang Lăng và Cung Thanh Phong cho Tạ Chỉ Yến, hơn nữa còn nói ra chuyện đánh chết đối phương, kỳ thật nhiệm vụ của Thiết Vô Tình đã hoàn thành.
Hắn chỉ cần trở lại tổng bộ Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh chờ lĩnh công là có thể.
Nhưng Thiết Vô Tình lúc này lại xuất hiện ở chỗ này cứu Tô Tín, không tiếc tiêu diệt đệ tử Thanh Thành kiếm phái, trong đó còn có ‘ Tứ Linh Kiếm ’ Ngô Đạo Viễn đại danh đỉnh đỉnh, nếu hắn không có cầu gì mới là quái sự.
Phải biết rằng Lục Phiến Môn mặc dù có quyền lợi giám sát tông môn trong thiên hạ nhưng đại môn phái như Thanh Thành kiếm phái từ trước tới nay không xem Lục Phiến Môn ra gì, địa vị song phương chỉ ngang hàng mà thôi.
Nếu tin tức này truyền đi khẳng định phải sẽ dẫn xuất phong ba to lớn, nói không chừng Thanh Thành kiếm phái sẽ trực tiếp phái người đi tổng bộ Lục Phiến Môn đòi công đạo a.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt