Chương 1375 - Thiên ý trêu người
Bây giờ, chỉ còn chưa tới nửa tháng nữa là tới lúc Cơ Ngôn Tú lên ngôi. Chỉ dùng khoảng thời gian ít ỏi này phải dẫn dắt đám ô hợp dưới tay Cơ Ngôn Tú lập được công trạng, áp lực của Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền là rất lớn.
Song, áp lực có lớn hơn nữa thì bọn họ cũng phải xông lên. Bọn họ đã trở mặt hoàn toàn với Thiết gia và Tô Tín rồi. Nếu thật sự không nắm được chắc địa vị ở chỗ Cơ Ngôn Tú thì Đại Chu này thật không còn đất cho bọn họ dung thân nữa.
Vì vậy, trong khoảng thời gian này, hai người dường như đã dùng hết lực lượng dưới tay mình để tìm hiểu tin tức khắp xung quanh Bắc Nguyên Đạo. Đương nhiên, bọn họ nào dám chạy quá xa, dù sao Cơ Ngôn Tú cũng chỉ còn nửa tháng nữa là đăng cơ, dĩ nhiên phải càng nhanh càng tốt.
Mà lúc này, bên phía Tô Tín cũng đang phái người ngó chừng động tĩnh của Kim Trướng Hãn Quốc.
Cường giả của Thiên Đình hành tung bí ẩn, dù là mật thám tập sự dưới tay Tô Tín và Truy Phong tuần bổ cũng không thể dò la được tung tích của cường giả Thiên Đình.
Kim Trướng Hãn Quốc thì không giống thế. Trước đó, Tô Tín nhận được tin, liền lập tức phái người đi theo dõi phía bên giới của Đại Chu với Kim Trướng Hãn Quốc. Quả nhiên phát hiện có một nhóm người Kim Trướng Hãn Quốc ngụy trang tiến vào Bắc Nguyên Đạo.
Nhưng, Tô Tín cũng không tiết lộ tin này thẳng cho đám Phương Cửu Nguyên. Như vậy lại quá rõ ràng, đám người Phương Cửu Nguyên cũng sẽ nghi ngờ.
Thủ hạ của Phương Cửu Nguyên đã trải rộng khắp Bắc Nguyên Đạo và các đạo xung quanh để dò xét tin tức. Người của Tô Tín phái tới cũng ẩn nấp trong bóng tối, chỉ cần chờ thủ hạ của Phương Cửu Nguyên và đám người Kim Trướng Hãn Quốc kia chạm mặt thì thủ hạ của Tô Tín mới ra tay cố ý làm mấy trò mờ ám chọc đám người Kim Trướng Hãn Quốc kia, để bọn họ lộ chân tướng. Thế rồi mới bị đám thủ hạ của Phương Cửu Nguyên chủ động phát hiện được điểm đáng ngờ, sau đó báo cáo.
Lần này, Tô Tín chỉ dùng người của Tô gia. Độ đáng tin cậy của những người này cao hơi đám mật thám tập sự ở Lục Phiến Môn nhiều.
Hơn nữa, qua khoảng thời gian rèn luyện này, thực lực của đám đệ tử Tô gia vốn không tầm thường nhưng cũng phải phát huy hết sức. Có thể nói, so với những tuần bộ Truy Phong hay đám mật thám tập sự kia thì không bằng, nhưng cũng không thua kém quá nhiều.
Đợi đến lúc đám thủ hạ của Phương Cửu Nguyên báo tin này lên, Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng không báo cáo trực tiếp cho Cơ Ngôn Tú mà lại ngồi vào một chỗ suy nghĩ xem chuyện lần này có còn biến hóa gì nữa hay không?
Dẫu sao một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, Phương Cửu Nguyện thật sự sợ, vẫn cứ cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Liễu Vô Tiền cau mày nói: “Tin tức lần này hẳn không có vấn đề gì đâu. Lần này cũng không phải là có người chủ động tiết lộ tin tức cho chúng ta mà là do thủ hạ của chúng ta tự phát hiện được.
Hơn nữa căn cứ tình báo, thương đội đó chính là từ trong Kim Trướng Hãn Quốc đến. Mặc dù theo tin tức nói, đám thương đội đó còn là thương đội tam lưu tiểu thế gia từ Giang Nam đạo đến. Thậm chí, ngay cả vẻ bề ngoài cũng tương đồng, nhưng cũng chính điểm này lại có đáng ngờ.
Một tam lưu tiểu thế gia cũng có gan đi đến Kim Trướng Hãn Quốc giao thương? Không sợ bị đám mọi rợ kia nuốt chửng hay sao?
Huống chi, đoạn đường này đã làm lộ ra chân tướng của bọn họ. Xác thực là đám thám tử của Kim Trướng Hãn Quốc, không thể nghi ngờ. Có lẽ sẽ không có vấn đề gì đâu.
Chuyện của Bạch Liên giáo tuy rằng bị thất bại, nhưng lần này nếu như có thể bắt được đội thám tử của Kim Trướng Hãn Quốc thì đó là một cái công lớn. Chỉ hy vọng thực lực đối phương đừng yếu quá là được.”
Phương Cửu Nguyên cau mày, nói: “Nhưng họ tới Đại Chu lúc này để làm gì?
Đám người Kim Trướng Hãn Quốc kia làm việc thế nào ngươi cũng biết rõ. Chúng rất đơn giản, thô bạo. Những năm gần đây là bởi vì ở biên giới có trọng binh canh giữ nên bọn họ rất ít khi mạo hiểm phái thám tử ra.
Huống hồ, thực lực của Đại Chu ta bày ở đây. Dù bọn họ có phái thám tử ra thì cũng vô dụng mà thôi. Thế vậy, đám người này đến là vì cái gì? Chịu chết à?”
Phương Cửu Nguyên cũng rất cẩn thận đến thái quá. Nếu như không có một lí do đủ hợp lý thì hắn sẽ không nói chuyện này cho Cơ Ngôn Tú nghe.
Liễu Vô Tiền suy nghĩ một lát, nói: “Có phải là bởi vì chuyện bệ hạ đã chết hay không?
Bây giờ đang là thời điểm tân quân kế vị. Ta cảm giác Kim Trương Hãn Quốc này hẳn là muốn dò xét hư thực Đại Chu chúng ta, cho nên bọn họ mới phái người đến ngay lúc thời điểm mấu chốt như này.”
Phương Cửu Nguyên suy nghĩ một chút cũng cảm giác rất hợp lí. Sau cùng, hai người liền nhanh chóng báo tin này cho Cơ Ngôn Tú.
Cơ Ngôn Tú nghe được tin này cũng hết sức thấp thỏm. Có điều lần này, Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền nói cặn kẽ cho Cơ Ngôn Tú nghe những tin tình báo mà họ có được. Hơn nữa, còn liệt kê ra đủ loại phỏng đoán và xác suất các kiểu.
Mặc dù Cơ Ngôn Tú là kẻ ngoại đạo, nhưng hắn thấy mấy thứ này vẫn có chút cảm giác mờ mịt, nhưng ít nhất biểu hiện ra bên ngoài vẫn không có vấn đề gì.