Chương 706 - Võ Giả Chung Quy Phải Dùng Nắm Đấm Nói Chuyện (2)
Đã từng có người nói một câu ta rất thưởng thức, hắn nói trên giang hồ, cho dù chuyện gì chung quy cũng cần dựa vào nắm đấm của chính mình nói chuyện.
Một võ giả Hóa Thần Cảnh của Sương Nguyệt Kiếm Lư không nhịn được hỏi:
- Là ai nói?
Tô Tín nhếch miệng cười nói:
- Đàn chủ Thu đàn Niên Bang, ‘ Cửu Sơn Thần ’ Đổng Bất Nghi.
Đổng Nguyên Khê lườm tên võ giả Hóa Thần Cảnh, hắn cũng biết mình nói sai, đây quả thực là tự cấp cho Tô Tín cơ hội khoe khoang.
Trong Hóa Thần Cảnh, danh tiếng của ‘ Cửu Sơn Thần ’ Đổng Bất Nghi rất lớn, có thể dùng tu vi Hóa Thần Cảnh đứng hàng Địa Bảng, trên giang hồ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Dù sao Nguyên Thần không phải Tiên Thiên, kém một hai cảnh giới cũng có thể vượt cấp giết địch.
Tô Tín đánh một trận dương danh Giang Nam đạo là lúc đối chiến ba chiêu với Đổng Bất Nghi, kết quả hiện tại hắn đang giúp Tô Tín gia tăng uy phong.
Nói đúng, võ giả đúng là cần vào nắm đấm nói chuyện, đã như thế, như vậy động thủ đi.
Đối với điểm này, Đổng Nguyên Khê cũng rất tán thành, trong Sương Nguyệt
Kiếm Lư, hắn không tu tập đúc kiếm, mà là một lòng chuyên tu võ đạo.
Chín thành truyền thừa kiếm đạo của Ba Thục đều tới từ kiếm điển của người Ba ngày xưa, Đổng Nguyên Khê cũng tu hành vũ kỹ cổ xưa.
Vũ kỹ thượng cổ chưa hẳn phù hợp với võ giả hôm nay tu luyện, nhưng có thể truyền thừa từ thượng cổ đến nay vẫn có người tu luyện, vậy khẳng định là công pháp đã vượt qua khảo nghiệm thời gian.
Kiếm đạo của người Ba thượng cổ là đại đạo tối giản, nhưng lại ẩn chứa kiếm đạo chân ý, tuy nhập môn tương đối khó khăn, nhưng chỉ cần hiểu được chân ý võ đạo trong kiếm điển là có thể tiến dần từng bước, kiếm đạo hồn nhiên thiên thành.
Đổng Nguyên Khê cầm một thanh kiếm dài năm trước trong tay, thân kiếm hẹp dài, rất quái dị.
Đại đa số trường kiếm bình thường đều dài ba thước, ít có bốn thước, trường kiếm năm thước đã xem như rất hi hữu.
Đổng Nguyên Khê đâm một kiếm, cả thiên địa giống như yên tĩnh, kiếm khí ngưng tụ thành tuyến, xuyên qua không khí và bộc phát vận luật kỳ dị.
Thiên địa nguyên lực bị một kiếm của Đổng Nguyên Khê đảo loạn, trên thân kiếm mang theo vận luật kỳ dị kéo thiên địa nguyên lực chung quanh sinh ra biến hóa, thập phần khủng bố.
- Vận luật?
Tô Tín sững sờ, loại kiếm pháp cổ quái này hắn mới nhìn thấy lần đầu tiên, không phải gia tăng lực lượng kiếm pháp bản thân, mà là vận luật đảo loạn nguyên khí thiên địa chung quanh, do đó đến suy yếu thực lực đối phương.
Tô Tín cũng có thể nghĩ ra lộ tuyến Đổng Nguyên Khê sẽ như thế nào.
Nhất định triệt để dẫn đối phương vào trong vận luật kiếm pháp, giống như côn trùng rơi vào mạng nhện, càng giãy dụa liền dính càng chặt, cuối cùng bị xoắn giết
tại chỗ.
Loại kiếm pháp này rất kỳ dị, nhưng đáng tiếc Tô Tín vẫn nhìn thấy lỗ thủng, mà là lỗ thủng rất lớn.
Tô Tín bước ra một bước, quanh người sinh ra ánh sáng rực rỡ, nương theo Tô Tín đi từng bước về phía trước, hắn như cố ý nghênh đón một kiếm của Đổng Nguyên Khê.
Tô Tín bước đi mỗi một bước liền có vài chục đạo kiếm khí bộc phát, kiếm khí không phải xoắn giết Đổng Nguyên Khê, mà là đang tạo thành vận luật thuộc về mình!
Kiếm của Đổng Nguyên Khê ngươi có thể ảnh hưởng vận luật thiên địa chung quanh, nhưng ngươi còn có thể ảnh hưởng tới vận luật của chính mình hay không?
Kiếm khí quanh người Tô Tín bỗng nhiên lại bắt đầu ngưng tụ cùng một chỗ, đồng thời giữa Thần Cung mi tâm Tô Tín có một người nhỏ bé đang ngồi, hắn mở mắt ra, kiếm khí vô hình vô tướng chân chính bộc phát.
Giống như tinh thần chi kiếm, kiếm quang thật nhỏ xuyên qua kiếm khí phong tỏa và tới trước mặt Đổng Nguyên Khê, nhưng lúc này Đổng Nguyên Khê vẫn còn kinh hãi nhìn Tô Tín.
Hắn nhìn thấy cái gì? Tô Tín Hóa Thần dựa vào chính bản thân hắn!
Hắn lại dựa vào bản thân mình Hóa Thần, Đổng Nguyên Khê chưa từng gặp qua loại chuyện điên cuồng này, thậm chí mới nghe thấy lần đầu tiên.
Sau đó Đổng Nguyên Khê liền cảm giác được một tia không đúng.
Đổng Nguyên Khê không nhìn thấy đạo ‘ vô hình kiếm khí ’ chân chính kia, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sát cơ khủng bố trong đó, trường kiếm của hắn sinh ra vận luật kỳ lạ và đánh vỡ kiếm khí vô hình.
Tô Tín thì không có gì, hắn chỉ nếm thử mà thôi.
Dùng bản thân Hóa Thần dựa vào làm dẫn, dùng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp ngưng tụ tinh thần lực hư không ngừng kiếm chém ra một kiếm nguyên thần giống kiếm hai mươi ba của Kiếm Thánh trong Phong Vân, đáng tiếc cuối cùng vẫn thất bại.
Tinh thần lực của Tô Tín được Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp gia trì nên rất mạnh, đối mặt người tinh thần lực không bằng hắn hoặc tâm chí không cứng cỏi sẽ bị làm loạn tâm thần, nhưng lại không đạt tới mức dùng tinh thần lực chém ra một kiếm chí cường.
Bước chân Tô Tín không ngừng lại, bước ra mỗi một bước đều có cả ngàn kiếm khí bộc phát, kiếm khí vô tận vô hình xé rách hư không chung quanh, trên trán Đổng Nguyên Khê chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh, các võ giả Nguyên Thần Cảnh của Sương Nguyệt Kiếm Lư còn lại đều ngưng trọng.
Bọn họ làm sư huynh đệ với Đổng Nguyên Khê làm vài chục năm, đương nhiên cũng hiểu kiếm đạo của Đổng Nguyên Khê rất nhiều.
Đổng Nguyên Khê từ kiếm điển thượng cổ người Ba tìm được công pháp kiếm đạo vận luật không phải lộ tuyến đại khai đại hợp, mà là dùng kiếm của mình quấy thiên địa chung quanh cuốn lấy đối thủ, cuối cùng trực tiếp xoắn giết.
Chiến càng lâu Đổng Nguyên Khê càng chiếm ưu thế, càng ít có người có thể phá giải.
Nhưng hôm nay đối mặt với Tô Tín, hắn lại dùng lực phá xảo, kiếm khí vô hình đầy trời, đừng nói cho Đổng Nguyên Khê cơ hội bố trí tiết tấu vận luật, ngược lại còn làm hắn bị cả ngàn kiếm khí xoắn giết!
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt